Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 96

Kết quả của việc nằm xuống ngồi dậy mấy chục lần trong một buổi tối chính là Đoạn Ngọc Giác sáng sớm đã đính hai cái vành mắt đen đi ra từ trong phòng, Hạ Tình chỉ vào vành mắt đen của Đoạn Ngọc Giác hoảng sợ nói: “Tiểu Giác cậu tối hôm qua làm cái gì?”

Không đợi Đoạn Ngọc Giác trả lời, con mắt của Hạ Tình liền sáng lên, nói: “Có phải là quang não tiên sinh hóa thành thú nhân oai hùng tới tìm cậu? Tớ đã nói mà, quang não tiên sinh tuyệt đối là người ái mộ trung thành của cậu!”

Đoạn Ngọc Giác thống khổ xoa xoa thái dương: “… Tiểu Tình, thuốc đừng đình, nhớ uống thuốc.”

Hạ Tình gióng lên quai hàm, nghi ngờ nói: “Tớ không có bệnh a.”

“Không, cậu có, ” Đoạn Ngọc Giác thống khổ trả lời, “Thông minh là thương tổn khó lành, nhớ uống thuốc a Tiểu Tình.”

Hạ Tình sửng sốt mấy phút, gầm hét lên: “… Tiểu Giác!!”

“Được, ” Đoạn Ngọc Giác nghiêm mặt, “Không náo loạn với các cậu, nhiệm vụ huấn luyện ngày hôm nay của các cậu ở đây, mỗi một cái thời gian đều có nhiệm vụ tương ứng, hoàn thành ở bên trong giả lập là được. Buổi trưa mười một rưỡi tớ sẽ gọi các cậu ra ăn cơm, năm rưỡi chúng ta phải đi tham gia rút thăm.”

Đem kế hoạch huấn luyện truyền tới bên trong quang não của mấy người, căn cứ trình độ của bọn họ, kế hoạch cho từng người đều có điều chỉnh, Đoạn Ngọc Giác xoa xoa thái dương, ngáp một cái nói: “Tớ lại đi ngủ một hồi.”

Nhìn kế hoạch huấn luyện được truyền tới bên trong quang não, trong mắt mấy người không khỏi chợt lóe kinh hỉ, Hạ Tình càng là kêu lên, nói: “Trời ạ! Tiểu Giác cậu tối hôm qua là bận bịu cái này sao? Tiểu Giác cậu thực sự là quá tuyệt vời, tớ thật yêu cậu a!”

Hạ Tình nhảy vài bước ôm lấy Đoạn Ngọc Giác, Đoạn Ngọc Giác một tay lay tay của Hạ Tình, vừa lãnh khốc vô tình nói: “Bớt đi, cậu không phải thích nhất quang não tiên sinh sao?”

“Hì hì, ” Hạ Tình làm nũng nói, “Tớ đương nhiên là thích nhất Tiểu Giác rồi! Quang não tiên sinh là cái quỷ gì a? Sao có thể so được tình cảm của tớ với Tiểu Giác?!”

Đoạn Ngọc Giác không giãy dụa nữa, thẳng tắp nhìn Hạ Tình, Hạ Tình bị cậu nhìn đến nỗi có mấy phần dự cảm không tốt trong lòng, mạnh mẽ chống đỡ nói: “Tiểu Giác cậu tại sao là loại vẻ mặt này qaq?”


Đoạn Ngọc Giác lại nhìn hắn nửa ngày, sau đó đột nhiên lộ ra một nụ cười, “Tớ vừa…” Dừng một chút, đang xác định mình đã treo lên hứng thú của Hạ Tình, Đoạn Ngọc Giác mới mở miệng nói, “Ghi âm.”

Hạ Tình trực tiếp đứng thẳng bất động tại tại chỗ, ghi âm là cái quỷ gì?!

“Cậu nghe, ” Đoạn Ngọc Giác mỉm cười mở ra ghi âm, bên trong ghi âm truyền đến thanh âm vui sướng của Hạ Tình, “Tớ đương nhiên là thích nhất Tiểu Giác rồi! Quang não tiên sinh là cái quỷ gì? Sao có thể so được tình cảm của tớ với Tiểu Giác?!”

Đoạn Ngọc Giác mỉm cười mở miệng, “Cậu nói, tớ đem nó đưa cho bạn lữ của cậu thì thế nào đây?”

Hạ Tình: “… qaq!”

“Loại sự tình giết địch một ngàn chính mình tổn hại tám trăm này Tiểu Giác mới sẽ không làm ni có đúng hay không qaq?!” Hạ Tình chớp chớp thủy uông uông mắt to, bán manh nói.

Đoạn Ngọc Giác: “Ha ha.”

“Tiểu Giác sau này tớ cũng không tiếp tục nói quang não tiên sinh có được hay không qaq?!” Hạ Tình tiếp tục ở trong lòng nước mắt chạy gấp rút, Tiểu Giác làm sao đột nhiên hắc hóa qaq!

Thứ này tuyệt đối không thể truyền cho bạn lữ của mình a, hắn không muốn ba ngày ba đêm xuống không được giường a anh anh anh!

Đoạn Ngọc Giác: “Ha ha.”

“Tiểu Giác cậu đến cùng muốn thế nào cậu cứ việc nói thẳng đi qaq!!” Hai con mắt rưng rưng của Hạ Tình tiểu tâm dực dực nhìn Đoạn Ngọc Giác.

Đoạn Ngọc Giác khẽ mỉm cười, lộ ra một đoạn răng trắng, thoạt nhìn đặc biệt rất vô hại, thế nhưng ở trong mắt của Hạ Tình, bộ dáng này của Đoạn Ngọc Giác vô cùng đáng sợ a!

“Cậu nói xem?” Đoạn Ngọc Giác mỉm cười hỏi ngược lại.

“Tớ dốt nát tớ ngu xuẩn tớ thông minh không cao đều là xem não tàn kịch cho nên tớ không biết tâm tư của cậu a qaq!” Hạ Tình lệ rơi đầy mặt nói, “Cầu đại gia cho ta một cái sảng khoái đi!”

Đoạn Ngọc Giác: “Ngoan ~ ”

Hạ Tình: “… qaq!” Sau này hắn còn trêu chọc Đoạn Ngọc Giác hắn sẽ tự lấy thanh đao chọc vào mình!


Đoạn Ngọc Giác mỉm cười nói: “Cậu sắp đến muộn, Tiểu Tình, huấn luyện là tám rưỡi, hiện tại tám giờ hai mươi tám, mà cậu còn không có ăn điểm tâm.”

Hạ Tình: “… Bọn họ đâu?!”

Đoạn Ngọc Giác tinh thần sảng khoái: “Sớm đi.”

Hạ Tình: “… qaq!”

Đoạn Ngọc Giác khá là thương hại nói: “Mau đi đi, hiện tại tám giờ hai mươi chín rồi đó, nhanh chóng vào giả lập đi.”

Hạ Tình: “… qaq!”

Lấy tốc độ trong truyền thuyết biến mất, vào hai giây cuối cùng đã vào được trên giả lập, đói bụng còn để lại nhược điểm vào tay Đoạn Ngọc Giác, Hạ Tình rơi lệ đầy mặt, quyết định sau này cũng sẽ không bao giờ trêu chọc Đoạn Ngọc Giác rồi!

Tiểu Giác hắc hóa và vân vân thật sự là quá đáng sợ qaq!

Đuổi đi Hạ Tình, Đoạn Ngọc Giác nhàn nhã đi vào phòng ngủ của mình, nhìn giường chiếu bị mình làm cho hỗn loạn một chút, Đoạn Ngọc Giác nắm tóc nằm uỵch xuống giường, thế nhưng,

—— Ngủ không được là như thế nào?!

Đoạn Ngọc Giác đính một đôi mắt gấu trúc ưu buồn nhìn trời, cảm giác mình có thể đi đếm dê.

“Một con dê hai con dê ba con dê…”

“… 316 con dê!”

Đoạn Ngọc Giác đột nhiên ngồi dậy, ngủ không được là như thế nào?!

Đính một đôi mắt gấu trúc còn ngủ không được, đây là chuyện bi thảm đến cỡ nào a?!


Tức giận Đoạn Ngọc Giác mở ra quang não, phát ra lời mời trò chuyện với Mông Kình Nhận, thế nhưng không có ai chuyển tiếp, vì vậy chỉ có thể lựa chọn ghi lại lời nói.

Đoạn Ngọc Giác mặt tối sầm lại tức giận nói: “Anh đến cùng tính toán khi nào mới trở về a?!”

Sau đó, Đoạn Ngọc Giác tiếp tục ở trên giường lăn lộn, lăn lăn lăn lăn, cậu liền lăn xuống giường…

Đoạn Ngọc Giác: “… qaq!” Đau quá…

Đoạn Ngọc Giác ngồi ở trên giường ưu buồn thở dài một hơi, vẫn là quyết định tiến vào giả lập, cậu thật sự là ngủ không được!

Coi như là đại não đang thông báo chính mình cần ngủ, nhưng là cậu chính là không ngủ được!

—— Hay là đi giả lập hết sức chăm chú luyện chế mấy viên đan dược đi, nói không chắc tí nữa sẽ buồn ngủ đi.

Tiến vào giả lập hết sức chăm chú luyện chế hai giờ đan dược, phát hiện thời gian đã mười một giờ rưỡi, sau khi đem mấy người kia gọi ra khỏi giả lập, Đoạn Ngọc Giác xoa đôi mắt đã cơ hồ không thể mở ra được mà năm trên giường, chỉ chốc lát sau liền mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Hạ Tình ra khỏi cửa thì nhìn thấy ba người khác, nghẹ giọng hỏi: “Tiểu Giác đâu?”

Minh Tu Kiệt lắc lắc đầu với hắn, nói: “Tiểu Giác rất mệt, để cho cậu ấy ngủ một chút đi.”

Dương Văn không đồng ý cau mày, “Sao không thể không ăn cơm chứ?”

Cố Niệm vỗ vỗ vai của Dương Văn, nói: “Vừa nãy ở trên giả lập, tớ nhìn thấy Tiểu Giác lên mạng, nói cách khác nãy cậu ấy cũng không trở về ngủ bù, mà là đi luyện chế đan dược, cậu ấy hiện tại hẳn là rất mệt, cần chính là giấc ngủ mà không phải cơm nước, chúng ta không nên quấy rầy cậu.”

“Há, ” Dương Văn bỗng nhiên tỉnh ngộ gật gật đầu, trong lòng lại âm thầm kính nể Đoạn Ngọc Giác, mệt mỏi như thế còn muốn luyện chế đan dược, chẳng trách có thể có thành tựu như ngày hôm nay!

—— Mình cũng phải cố gắng giống như Đoạn Ngọc Giác mới được a!

Dương Văn nắm quyền ở trong lòng lập xuống lời nói hùng hồn, chính mình cũng phải trở thành đan dược sư cố gắng như Đoạn Ngọc Giác!

Khi mà Đoạn Ngọc Giác lại một lần nữa mở mắt ra, đã là năm giờ chiều, thích đáng thu thập một chút, nhìn đồng hồ không sai biệt lắm, báo cho mấy đội viên tiểu tổ của mình, đồng thời đi tới màn ảnh lớn chỗ sân của giải thi đấu đan dược tinh tế để tiến hành rút thăm.


Tuy ở trên quan võng của giải thi đấu đan dược tinh tế cũng có thể biết được kết quả của cuộc rút thăm, thế nhưng bọn hắn muốn là người đầu tiên nhìn thấy kết quả, cơ hồ tất cả đội ngũ dự thi đều có cùng ý nghĩ với bọn hắn, cho nên khi bọn họ đến sân, đã có mấy đội ngũ đến, còn có một chút người đang lục tục tiến vào.

Năm giờ rưỡi, nhân viên của mười hai đội ngũ đã đến đông đủ.

Lúc này, màn ảnh lớn trên sân của giải thi đấu đan dược tinh tế cũng bắt đầu chuyển động, sau một phút đi ra mấy chữ như vậy.

“Trận thi đấu đan dược vòng thứ hai của trận bán kết: tiểu đội của Ưng Hoa thương hội đối chiến tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Sư Tử Tinh, tiểu đội của Ưng Hoa thương hội là bên công, tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Sư Tử Tinh là bên phòng thủ.”

Sau đó, năm vị tuyển thủ của hai bên cũng lần lượt xuất hiện ở trên màn hình lớn, khoảng chừng sau một phút, toàn bộ màn ảnh lớn lại biến thành trạng thái xoay tròn như lúc ban đầu.

“Trận thi đấu đan dược vòng thứ hai của trận đấu bán kết: tiểu đội của Tinh tế liên minh đan dược sư đối chiến với tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, tiểu đội của tinh tế liên minh đan dược sư là bên công, tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh là bên trông coi.”

Tiểu đội của tinh tế liên minh đan dược sư? Đoạn Ngọc Giác hé mắt, danh tự này thật quen thuộc a.

“Tớ cảm thấy vận may của chúng ta thật là kém a, ” Dương Văn có chút thở dài nói, “Vòng đấu loại thứ nhất chúng ta gặp phải quán quân của giải thi đấu lần trước, đấu bán kết vòng thứ nhất gặp phải á quân của giải đấu lần trước, đấu bán kết vòng thứ hai liền gặp được đội thứ tư của giải đấu lần trước, vận may cũng thật là tốt, tất cả đều là cường địch.”

“Đội thứ ba của giải thi đấu đan dược tinh tế lần trước là ai a?” Đoạn Ngọc Giác đột nhiên hỏi.

“Tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Sư Tử Tinh a, ” Dương Văn nhún vai một cái, “Đó là đội ngũ đế quốc duy nhất tiến vào năm vị trí đầu của giải thi đấu a.”

Đoạn Ngọc Giác: “…”

Hạ Tình khe khẽ thở dài, nói: “Ta cảm thấy được lần này rõ ràng là giá trị vận may của chúng ta tăng mạnh, nếu như không phải giá trị vận may tăng mạnh, dựa theo trình tự chúng ta phải gặp người thứ va của giải thi đấu đan dược tinh tế, cũng chính là tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Sư Tử Tinh, đây chính là tự giết lẫn nhau a!”

Dương Văn: “… Cậu nói thật có đạo lý tớ càng không có gì để nói.”

Hạ Tình: “Hì hì.”

Dương Văn thở dài nói: “Quả nhiên là không nhìn não tàn kịch sẽ tăng thông minh sao? Cảm giác trí thông minh của Hạ Tình tăng lên.”


Hạ Tình trầm mặc một chút, quyết đoán nổi khùng: “Dương —— Văn!”

“Lại nói kế hoạch của chúng ta không có nhiệm vụ của tối hôm nay a, ” Dương Văn hỏi, “Chúng ta tối hôm nay là nghỉ ngơi sao?”

“Ngày mai thi đấu, cho nên tối hôm nay nghỉ ngơi một chút, ” Đoạn Ngọc Giác lạnh nhạt nói, nửa ngày bồi thêm một câu, “Đừng đi xem não tàn kịch là được rồi.”

Hạ Tình: “… qaq!” Luôn có cảm giác mình mỗi ngày đều trúng đạn là thế nào?!