Sửu Tiểu Xà

Chương 90

Bạch thừa tướng sở dĩ bị gọi vào cung, là vì tình hình chính biến nguy cấp.

Trận chính biến sóng to gió lớn này, kỳ thật mai phục đã lâu, từ khi kế thừa hoàng vị rất lâu về trước đã bắt đầu. Nghe nói Tĩnh An vương gia___ Cũng chính là phụ thân của trại chủ thích lột da, hắn từng là người có hy vọng lên làm hoàng đế nhất, bất luận là tài trí võ công, trong chúng hoàng tử, Tĩnh An vương là xuất chúng nhất.

Nhưng ý trời trêu ngươi, Tĩnh An vương ưu tú như thế lại bại về xuất thân, cuối cùng hoàng vị rơi vào tay tam hoàng tử do phi tử tiên hoàng yêu nhất sinh hạ, chiếu lệnh như núi, không thể nghịch lại, Tĩnh An vương chỉ đành rơi vào cảnh ngộ tới biên cương làm vương gia.

Nhưng trong mấy chục năm sau đó, Tĩnh An vương gia không hề từ bỏ dã tâm của mình. Hắn khổ sở kinh doanh mấy chục năm, xây dựng bè cánh cho mình, thành công từ biên cương trở về kinh thành, một bước vọt lên thành người quyền quý nhất triều đình hiện nay.

Hơn nữa từ sau khi hắn trở về, liền không ngừng lấy lòng hoàng đế, hiến mỹ nữ kỳ ngoạn, từ đó khiến hoàng đế trầm mê hưởng lạc, mà hắn thì nhân cơ hội nắm đại quyền.

Thái tử Tinh chính là thấy tình huống nguy cấp, mới tìm cách chạy khỏi cung thoát hiểm, hy vọng thoát khỏi khống chế của Tĩnh An vương. Ai ngờ ý trời trêu ngươi, trong lúc đào vong lại vô tình hại chết nhi tử làm xằng làm bậy của Tĩnh An vương. Tự biết Tĩnh An vương sẽ không để yên, thái tử Tinh lại một lần nữa thay đổi chủ ý, hắn đã thầm liên lạc với trung thần trong triều, quyết định cùng hoàng thúc quyết chiến một lần!

Đây chính là đầu cua tai nheo của trận chính biến.

Mà tình hình hiện tại là, thái tử trở về cung, mới phát hiện thì ra hoàng đế đã sớm bị Tĩnh An vương độc chết, chỉ là che giấu không cho phát tang, Tĩnh An vương đang đợi nhân thủ của mình một cử diệt sạch!

Chẳng qua thái tử tuy nằm trong vòng giám thị của Tĩnh An vương, hắn vẫn còn một vương bài, đó chính là ba ngàn tinh binh đóng ngoài thành, hiện tại thủ lĩnh của đội quân này là thủ hạ trung thực của hắn, chỉ cần thái tử hạ lệnh một tiếng, thì có thể vây cả kinh đô, đến lúc đó cùng vương gia liều cá chết lưới rách!

Khi Bạch thừa tướng còn đang trầm mê trong chuyện phiền phức trong nhà, một trận đại cải cách sóng to gió lớn đã lặng yên diễn ra trong kinh thành. Mà thừa tướng không được việc như y, cũng chẳng qua là một con cờ sắp bị người khác lợi dụng.

Cục diện ngươi tranh ta đoạt không bỏ qua bất cứ ai, bao gồm Bạch thừa tướng.

Từ khi thái tử Tinh lầm lẫn vô tình nhận Bạch thừa tướng làm dưỡng phụ, thám tử đã đem chuyện này hồi bẩm vương gia. Vương gia lập tức cho tai mắt vào bên cạnh Bạch thừa tướng__ đó chính là Điếu bá!!


Không sai! Điếu bá nhìn trung hậu thành thật ngay cả thái tử cũng che giấu thân phận thật sự chính là thám tử của vương gia phái tới!

Thông qua hồi báo của Điếu bá, vương gia nắm được nhược điểm của thái tử Tinh__ đó chính là hắn đã yêu Bạch thừa tướng!

Chỉ cần bắt được Bạch thừa tướng này làm con tin uy hiếp, thái tử sẽ ngoan ngoãn vào khuôn khổ, huống hồ, Bạch thừa tướng còn là một trong những thù nhân đã giết chết nhi tử của hắn!

Vì thế, Tĩnh An vương gia giả truyền thánh chỉ, lừa Bạch thừa tướng vào cung, chuẩn bị bắt giữ, đồng thời phái người bao vây Bạch gia__ mục đích rất đơn giản, hắn muốn tru di cửu tộc người hại chết nhi tử của mình!

Khi Thượng Quan tiểu thư còn đang tính toán trong trận tranh phong ghen ghét, mối họa to lớn đã sắp sửa giáng xuống gia đình giàu có tầm thường này.

…………….

Lại nói, câu chuyện tiếp tục trở về đại viện Bạch gia nơi tràn đầy khí tức chị em dâu đấu tranh.

Bạch thừa tướng bị thánh chỉ triệu vào cung nghị sự, bối phận nữ lưu chỉ nghĩ Bạch thừa tướng lại được triều đình trọng dụng, là chuyện tốt vô cùng, cao hứng không thôi, đặc biệt là Thượng Quan tiểu thư, đã nắm được cơ hội trừng trị Lãnh Tịnh.

Đợi khi Bạch thừa tướng vừa đi, Thượng Quan tiểu thư liền mệnh lệnh khóa trái đại môn, gọi hết nha đầu hậu viện ra, ngăn cách tiền hậu viện, đợi tính toán tất cả, vì lần chính biến gia đình này, nàng đã phải tiêu không ít tiền tạo mối quan hệ với trên trên dưới dưới toàn gia, chẳng qua vì địa vị ngày sau của mình và hài tử của mình, tiêu chút tiền này cũng đáng.

Thế là Thượng Quan tiểu thư khí thế bừng bừng ngồi trong viện tử của mình, đợi hạ nhân bắt yêu tinh Lãnh Tịnh đó tới đây.

Không bao lâu, quả nhiên, mấy gia đinh lưng hùm vai gấu đem Lãnh Tịnh lẫn xe lăn của hắn ném vào trong viện tử. Lãnh Tịnh vẫn một bộ không biết làm sao.

Thượng Quan tiểu thư cười lạnh một tiếng, lệnh mọi người lui xuống, chỉ lưu lại mấy nha hoàn tâm phúc. Đồng thời khóa trái đại môn.

Bầu trời đột nhiên âm u, dự báo dấu hiệu không tốt.

“Ngươi muốn làm gì!” Lãnh Tịnh cố ý kinh hoảng thất thố hỏi.

Thượng Quan tiểu thư cười lạnh lẽo, nàng mặc một thân áo trắng, gác chéo chân ngồi trên ghế thái sư, vì nàng đã tìm người bói qua, đánh thai phải mặc áo trắng, ngăn ngừa thai linh báo thù, ngay cả phong thủy trận xung quanh nàng cũng bố trí hết rồi.


“Làm gì? Ngươi tự biết rõ.” Thượng Quan tiểu thư đánh đổ chung trà trong tay, nha hoàn hai bên liền đi tới ấn Lãnh Tịnh, kéo hắn xuống khỏi xe lăn.

“A!” Lãnh Tịnh ngã xuống đất, ngẩng đầu lên tức giận nói: “Ngươi phản rồi hả! Ngươi muốn ta sinh non sao?”

“Chính là muốn ngươi sẩy thai!” Thượng Quan tiểu thư đứng lên, chống nạnh, chỉ mũi hắn nói: “Đừng cho rằng ngươi mang nghiệt chủng thì có thể hỉnh mũi lên! Người đâu! Dựng hắn lên cho ta, làm mau!”

Thế là có mấy nha hoàn khỏe mạnh tới dựng hắn dậy, một lão ma khác trong tay cầm một miếng lụa trắng đã nhúng qua máu chó, quấn lên bụng Lãnh Tịnh. Lãnh Tịnh hiếu kỳ nói: “Các ngươi muốn làm gì?”

“Hiện tại ngươi kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay! Ha ha ha, làm gì, chờ mà xem đi!” Thượng Quan tiểu thư ra hiệu, một bồn nước lạnh hắt lên người hắn, tiếp theo hai lão ma mỗi người cầm một đầu lụa trắng, bắt đầu liều mạng kéo sang hai bên__ chính là muốn cường ngạnh bóp chết thai nhi trong bụng Lãnh Tịnh!

“A a a a a a a a a a ” Bạch Điêu lặng lẽ bám trên lưng Lãnh Tịnh thét lên hòa âm.

Nhưng việc ngoài ý muốn lại xảy ra vào lúc này__ trang bị hoài thai xảy ra vấn đề, trang bị sinh non tựa hồ bị kẹp, làm sao cũng không thể chảy ra được.

Bạch Điêu gào nửa ngày, lại không thấy bụng Lãnh Tịnh chảy máu, cổ họng của nó đã sắp cháy rồi. Lãnh Tịnh cũng nhìn bụng mình, phát hiện vấn đề ở dâu.

Mà hai lão ma phụ trách kéo lụa trắng đều thở hồng hộc, một đám người vội nửa ngày cũng không thấy bụng Lãnh Tịnh có động tĩnh gì.

Thượng Quan tiểu thư trừng mắt, liên tiếp chửi mắng những hạ nhân đó vô dụng, rồi đích thân ra trận, dùng một đôi gót vàng ba tấc, nắm vào cái bụng vẫn nhô cao của Lãnh Tịnh hung hăng đá ra. Nhưng không tác dụng, trang bị sinh non vẫn bị kẹt.

Thượng Quan tiểu thư cuối cùng cũng đá tới thở hồng hộc, chỉ đành hạ lệnh mọi người cầm bản tử, đánh lên bụng Lãnh Tịnh, hơn nữa không cho phép đánh nơi khác trên người hắn, sợ người khác nhìn ra là thi hình. Thế là những nha hoàn kia tự phát huy tưởng tượng, bắt đầu đưa ra đủ thủ đoạn phá thai.

Đối với Lãnh Tịnh mà nói, đừng nói gõ lên miếng lót bụng, cho dù là đánh lên người hắn, đối với thái cổ long thần mà nói cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi, thế là nằm thẳng mặc bọn họ xử.

Một trận đại hội phá thai náo nhiệt bắt đầu.

Nha hoàn thứ nhất đề nghị áp dụng phương pháp là đẩy Lãnh Tịnh từ chỗ cao xuống.


Thế là bọn họ hợp lực đem Lãnh Tịnh giả chết lên mái nhà, sau đó đẩy xuống, nhưng vô dụng, bụng Lãnh Tịnh vẫn y nguyên.

Nha hoàn thứ hai đề nghị dùng vật nặng đè, thế là bọn họ tìm được một tảng đá rất lớn trong hoa viên, phí thật nhiều sức mới đặt được lên bụng Lãnh Tịnh, nhưng vô dụng, đè nửa ngày bụng Lãnh Tịnh vẫn không có động tĩnh, nó cũng không móp xuống.

Nha hoàn thứ ba kiến nghị dùng nước lạnh, thế là bọn họ bê một cái thùng lớn tới, bỏ Lãnh Tịnh vào ngâm, còn không ngừng bỏ đá vào trong, nhưng không tác dụng, bụng Lãnh Thanh Thanh vẫn bình thường.

Nha hoàn thứ tư kiến nghị treo ngược. Thế là bọn họ lại treo ngược Lãnh Tịnh lên, nhưng treo tới tối, bụng Lãnh Tịnh vẫn không có phản ứng.

Nha hoàn thứ năm kiến nghị dùng phương pháp lấy nhu khắc cương, bắt đầu tự gom dũng khí làm xoa bóp sẩy thai cho Lãnh Tịnh, nhưng nàng xoa bóp theo phương vị thái cực bát quái trên bụng Lãnh Tịnh nửa ngày, thai động trong bụng Lãnh Tịnh vẫn mạnh mẽ hữu lực.

Nha hoàn thứ sáu là một tiểu nữ hài, trực tiếp nhảy qua nhảy lại trên bụng Lãnh Tịnh, nhưng không tác dụng.

Cuối cùng tất cả chiêu số đều dùng hết, vẫn không thể tiêu diệt hài tử trong bụng Lãnh Tịnh. Tất cả mọi người đều mệt mỏi bất kham, mà Thượng Quan tiểu thư hầu như sắp tan vỡ, tất cả mọi thứ cho thấy, không phải nàng điên thì chính là đã gặp phải quái vật.

“Hừ, nữ nhân, biết sự lợi hại của bổn công tử chưa! Cho ngươi biết, hài tử của ta sẽ không có chuyện gì, ngươi cứ đợi bị bỏ đi!” Lãnh Tịnh lúc này còn không quên nguyên tắc quán triệt tranh phong ghen ghét.

“A a a a a a a a ” Thượng Quan tiểu thư cuối cùng tan vỡ, cào tóc mình thét lên trốn vào trong phòng.

Kế hoạch sinh non cứ thế sinh non.

…………………………..

Mà Bạch thừa tướng vì âm mưu của vương gia bị triệu vào hoàng cung, hoàn cảnh cũng không mấy lạc quan.

Y vừa tiến cung, đã bị ngự lâm quân cản lại, ngự lâm quân hung thần ác sát túm tay Bạch thừa tướng nói: “Thừa tướng, vương gia muốn gặp ngươi, xin mời theo ta.”

Bạch thừa tướng không biết làm sao, chỉ đành lơ ngơ bị bọn họ giải đi, cưỡng ép kéo vào cửa hông, bị mang vào trong thâm cung. Suốt đường đi, chỉ thấy toàn là sĩ binh toàn thân vũ trang, ngay cả cung nữ thái giám cũng không thấy, Bạch thừa tướng thầm hoảng hốt, cũng biết tựa hồ sắp đổi trời rồi.

Quả nhiên không sai, y bị tha vào trong đại thính ở cung uyển, lập tức có hai vệ binh ấn đầu và tay y xuống, cưỡng ép bảo y quỳ.


Bạch thừa tướng quỳ xuống, bất khuất ngẩng đầu lên, nhìn Tĩnh An vương gia ngồi trên thượng vị tức giận nói: “Loạn thần tặc tử! Ngươi muốn làm gì?”

Tĩnh An vương gia vuốt râu thong dong nói: “Bạch Thiếu Khanh ngươi có biết trẫm sắp sửa là cửu ngũ chí tôn không? Hừ hừ, trẫm muốn làm gì, những gì ngươi đã làm đối với hoàng nhi của trẫm, ta muốn báo hết lên người ngươi!”

Bạch thừa tướng chính nghĩa từ nghiêm nói: “Tiểu vương gia làm xằng làm bậy, tội đáng phải chịu! Vương tử phạm pháp đồng tội với thứ dân! Hắn chết không hết tội!”

“Ha ha! Hay cho câu chết không hết tội!” Tĩnh An vương tức giận cười, vặn nát chén trà trong tay, cười lạnh nói: “Bạch Thiếu Khanh, ta cũng sẽ cho ngươi biết tư vị mất đi người chí thân bên cạnh!”

“Ngươi… ngươi có ý gì?” Bạch Thiếu Khanh mở to mắt.

Vương gia liếc xéo y nói: “Lúc này ta đã phái người tới bao vây Bạch phủ của ngươi, thảm sát toàn môn là gì ta tin ngươi sẽ không thể không biết đi?”

“Đồ táng tâm điên cuồng!! Ngươi dừng tay!!” Bạch thừa tướng nghe thế trở nên kích động, giãy dụa hét lớn.

Bốp! Vương gia ném ly lên mặt Bạch thừa tướng: “Ngươi còn dám mắng bổn vương? Bạch Thiếu Khanh, nếu không muốn người nhà người bị chém giết, thì thành thực nghe lờita!”

“Ngươi…!!” Bạch thừa tướng nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không dám nói gì.

“Hừ, người đâu, mang tiện nhân này lên đại điện, cùng thái tử chính diện đối chất!” Vương gia đứng lên, hạ lệnh.

…………………..

Lúc này trong Bạch phủ, kịch sinh non cuối cùng cũng tạm lắng xuống.

Thượng Quan tiểu thư vẫn còn thở dốc, đột nhiên bên ngoài truyền tới tiếng huyên náo. Nàng vội vàng ra xem, một thanh đao sáng choang chặn trước mặt nàng.

“A a a a” Nàng thét lên, lại bị người tát một cái, ngã nhào xuống đất.

Thì ra ngự lâm quân đã tiến vào Bạch gia, hơn nữa tập trung hết tất cả nam nữ lão thiếu của Bạch gia tại tiền viện, xem ra sắp giết cả nhà!


Thượng Quan tiểu thư không ngờ đang ở yên trong nhà, họa lại từ trời giáng xuống, nhất thời cũng không có chủ ý gì, cùng lão phu nhân ngồi dưới đất khóc. Lãnh Tịnh cũng bị mang ra, ném dưới đất, Thượng Quan tiểu thư cũng không bận tâm ân oán cá nhân, tam nương khóc thành một đoàn. [Lãnh Tịnh = =: Ta không tính trong ‘tam’ đó]

“Em dâu a Muội muội khổ mạng của ta ” Thượng Quan tiểu thư ôm cổ Lãnh Tịnh khóc.

Lãnh Tịnh = =.

Cực đoan cực đoan cực đoan, Lãnh Tịnh thân đang hoài thai, Bạch gia tai họa lâm đầu, trong cung nguy cơ tứ phía, rốt cuộc trận chính biến này sẽ ra sao? Bạch thừa tướng sẽ bị lợi dụng thế nào? Lãnh Tịnh có thể thuận lợi sinh sản? Tất cả tình tiết kết quả, mời xem sửu tiểu xà – tầm xà ký thập nhất chương.