Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 16

Thời gian trôi qua
nhanh, đảo mắt Cố Vân Yên vào cung đã hơn hai tháng, hai tháng này Tiêu
Dục mỗi tháng luôn luôn ba bốn ngày ngủ lại Tĩnh Di hiên, đương nhiên,
được sủng ái nhất vẫn là Hiền phi, tiếp theo đó là có danh xưng Thịnh
Kinh đệ nhất mỹ nhân Giang sung dung, trừ bỏ Hiền phi cùng Giang sung
dung chính là Cố Vân Yên cùng Hoàng hậu số lần thị tẩm nhiều nhất.

Bởi vì người mới vào cung, theo dĩ vãng vốn là Tiêu Dục mỗi tháng chỉ có
nửa tháng triệu phi tần thị tẩm, nay gia tăng lên khoảng hai mươi ngày,
đến hôm nay người mới vào cung đã có hai phần ba người được thị tẩm. Còn lại chưa thị tẩm đều dồn hết tâm sức, chuẩn bị ở vạn thọ yến bỗng nhiên nổi tiếng, đưa tới vạn tuế gia chú ý, tốt nhất đạt được thịnh sủng.

Tiếp qua hai ngày đó là vạn thọ chương, bởi vì kiêng kị vu cổ thuật, cực ít
người biết trong ba ngày vạn thọ chương, cụ thể ngày nào mới là sinh
nhật Hoàng thượng.

Vạn thọ chương ngày đầu tiên Hoàng thượng mang theo văn võ bá quan tế bái Thái Miếu, cầu tổ tông phù hộ thiên tử Đại
Chiêu, tạo phúc vạn dân. Hôm sau Hoàng thượng ở Nghi Nguyên điện mở tiệc chiêu đãi dòng họ hoàng thất cùng văn võ bá quan. Ngày thứ ba mới là
Hoàng thượng cùng phi tần hậu cung gia yến, lần này gia yến là ở Tử Thần điện.

Sáng sớm Cố Vân Yên liền trang điểm ăn mặc, khác với bình
thường tùy ý ăn diện, dù sao đây là lần đầu tiên nàng tham gia vạn thọ
yến từ lúc vào cung tới nay. Chọn cung trang đạm màu tím duệ váy dài, sơ cái phi thiên kế, một cái kim điêu bước diêu cùng chạm rỗng điêu khắc
ngọc bích trâm. Cả người làm cho người ta một loại cảm giác xinh đẹp lại không mất đại khí.

Trong Tử Thần điện,
hoàng đế một thân Long bào tú mãng minh Hoàng ngồi ngay ngắn ở ghế chủ
vị, Thái hậu cùng Hoàng hậu phân ngồi hai bên Hoàng thượng. Thái hậu
trải qua hơn tháng tỉ mỉ điều dưỡng, thân mình có chuyển biến tốt, cho
nên có thể tham dự vạn thọ yến của Hoàng thượng. Thái hậu một thân minh
màu vàng trang phi đoạn cung bào, cổ áo cùng tay áo đều dùng tơ vàng
thêu Đóa Đóa tường vân, chỉnh kiện trường bào thượng trán phóng đại đóa
mẫu đơn, tinh tế ngân tuyến câu ra hoa hình, ung vinh hoa quý, cũng như
thân phận cao quý của nàng, có vẻ trang trọng đoan trang tao nhã, chỉ là cặp mắt kia nhân thấm nhuần đen tối ở chốn hậu cung nhiều năm mà nhiễm
đục ngầu.

Mà bên trái Hoàng hậu một thân ngũ phượng cát phục

chính màu đỏ phi la túc kim thứ, một màu cung trang ngàn diệp toàn kim
trang sức, chi cành lá diệp triền kim nhiễu ra thạc đại vàng ròng trọng
cánh hoa cũng đế mẫu đơn bàn li hạng quyển, thập phần đẹp đẽ quý giá loá mắt. Mặt mày đoan trang ngồi ở bên người hoàng thượng, trước sau như
một vẫn duy trì mỉm cười đúng mực.

Phía dưới phi tần người người
đều là trang phục ăn mặc, đẹp đẽ quý giá xuất chúng nhất dĩ nhiên là
Hiền phi luôn luôn cao ngạo, minh lung màu tím chọn tuyến quần lụa mỏng, đầu đầy trang sức đẹp đẽ, phi thiên kế thượng một chi khảm kim hợp cùng như ý trâm, thuần lam thủy tinh tham ngân phát trâm cùng nước cất tinh
vang linh treo trụy càng hiển lay động sinh tư, khiến Hiền phi vô cùng
tôn quý, nét mặt toả sáng.

Mặc dù là Đức phi luôn luôn đoan trang điệu thấp cũng là quần áo thiển hồng sắc xóa sạch ngực váy, sa mỏng phủ trên vai thượng, động long người nói không nên lời. Càng đừng nói các
phi tần oanh oanh yến yến ở dưới.

“Cố mỹ nhân hôm nay ăn mặc
nhưng thật ra rất tươi đẹp, khó trách Hoàng thượng sẽ thích.” Ngồi trên
Cố Vân Yên, Lâm tần chanh chua nói.

“Lâm tần nương nương hôm nay
cũng ăn mặc thật sự hoa mỹ, nghĩ đến Hoàng thượng sẽ thích đi?” Cố Vân
Yên lời ngầm là ngươi ăn mặc thế nào Hoàng thượng cũng sẽ không thích.

“Hừ.” Lâm tần thật mạnh thả xuống cái chén trong tay giận dữ rầm rì một
tiếng. Bởi vì đại điện tương đối ồn ào náo nhiệt, cho nên động tác của
Lâm tần vẫn chưa khiến cho những phi tần địa vị cao chú ý, chỉ có vài vị phi tần vị phân thấp bên cạnh Cố Vân Yên thấy rõ một màn này, bất quá
mọi người đều giống như chưa thấy, trên mặt vẫn như cũ duy trì tươi cười kiều mỵ động lòng người.

Nữ nhân trong cung này người người đều
là cao thủ diễn trò. Trong đại điện ca cơ vừa múa xong lui ra ngoài,
Hoàng hậu mỉm cười bưng lên ly rượu thanh điền ngọc trong tay đối Hoàng
thượng bên cạnh nói:“Nô tì vì Hoàng thượng làm một thân cẩm bào, cung
chúc Hoàng thượng long thể an khang.” Một cung nữ lập tức mang thọ lễ
của Hoàng hậu tiến lên.

Hoàng thượng tiếp nhận ly rượu trong tay

Hoàng hậu uống một hơi cạn sạch, đạm cười nói: “Hoàng hậu hiền lành dịu
dàng, trẫm rất vui mừng.”

Tiếp theo đó là Hiền phi trình thọ lễ,
chỉ thấy Hiền phi trong suốt cúi đầu “Nô tì không bằng Hoàng hậu nương
nương tri kỷ, chỉ vì Hoàng thượng chuẩn bị một phương nghiên mực, mong
rằng Hoàng thượng chớ ghét bỏ.” Thanh âm mềm mại uyển chuyển, hoàn toàn
khác vẻ cường thế lúc ở trước mặt phi tần khác.

Hoàng thượng nhìn thoáng qua nghiên mực Hiền phi trình lên ôn hòa nói “Thọ lễ của Nhan
nhi, trẫm thật là yêu thích. Ban thưởng Hiền phi một quả Đông hải minh
châu.”

Lời vừa nói ra, nhóm phi tần đều là hít vào, chỉ vì Đông
hải minh châu này Đại Chiêu chỉ có ba viên, là thời tiên đế, Giao Châu
quốc chiến bại sau tiến cống Đại Chiêu. Tiên đế lúc còn tại thế ban
thưởng cho Ý quý phi cả đời nhận hết vinh sủng một viên, cho đến hiện
tại trừ bỏ Ý quý phi cũng chỉ có Hiền phi nương nương có được vinh quang này, có thể thấy được Hiền phi nương nương thánh quyến thịnh sủng.

Cố Vân Yên đồng dạng kinh ngạc, chẳng qua nàng kinh ngạc không phải Hoàng
thượng ban cho Hiền phi dạ minh châu, mà là Hoàng thượng vừa mới gọi
Hiền phi là “Nhan nhi”, tự nhiên vô cùng thân thiết, chẳng lẽ Hoàng
thượng luôn luôn lãnh tình lãnh tâm thật sự yêu thích Hiền phi? Nghĩ tới nghĩ lui lại nhớ tới việc tháng này Uy Viễn đại tướng quân vừa mới lĩnh mười lăm vạn đại quân đi Tây Bắc tác chiến, thì ra là thế, Cố Vân Yên
cảm thấy trào phúng.

Sau đó là Đức phi dâng tặng lễ vật, một vòng xuống dưới phi tần hiến lễ đều chiếm được Hoàng thượng ban cho. Đến
phiên Giang sung dung Giang Vũ Nhiên, mọi người chỉ thấy nàng sính sính
đình đình đi vào trong đại điện hướng về phía trước hành lễ với Hoàng
thượng, động tác giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, nhất cử nhất động thật là mê người.

“Hoàng thượng, vì chúc mừng ngài vạn thọ chi hỉ, tần thiếp chuẩn bị riêng một điệu múa, mong rằng Hoàng
thượng ân chuẩn.” Giang sung dung nói.

“Nga? Kia ái phi liền vì trẫm dâng lên đi.” Hoàng thượng tay áo vung lên.

Lập tức giai điệu u nhã vang lên, vân tay áo Giang Vũ Nhiên khinh bãi, eo
nhỏ chậm ninh phiêu ti thao theo âm nhạc vũ động mạn diệu, dáng người
như bướm đang bay lượn, vừa tựa như là một mảnh lá rụng không trung lay
động, càng làm như tùng trung nhất thúc hoa theo gió tiết tấu vặn vẹo
vòng eo nở rộ chính mình sáng rọi, vòng eo xinh đẹp động lòng người xoay tròn, ngay cả làn váy đều nhộn nhạo thành một đóa hoa sen trong gió,
đẹp làm cho người ta không dám dời mắt.

Điệu vũ kết thúc, mọi người
đều thán phục vũ kĩ của Giang sung dung, liền ngay cả Cố Vân Yên không
thừa nhận cũng không được điệu múa này thật đẹp.

“Điệu múa này chỉ e nhân gian không mấy người làm được!” Hoàng thượng vỗ tay khen ngợi nói.