Sủng Mị

Chương 952: Thất Mệnh Hồng Viêm Yêu Hồ (thượng)

"Dương thành chủ, tôn nữa của ngươi ngồi lên cái ghế thành chủ thì ba thế lực lớn chúng ta cũng mất chỗ đặt chân. Thật ra chúng ta cũng không ngần ngại nhấc lên một trận gió tanh mưa máu ở Linh thành, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy thời tiết bây giờ rất thích hợp với việc phóng hỏa giết người hay sao?"

Giọng nói Trầm Thu vô cùng bình thản, nhưng nụ cười trên mặt hắn lại cho thấy rõ cảm giác hiếu chiến đang sôi lên sùng sục.

Dương Khuyết mặt mày cực kỳ khó coi, chậm rãi quay đầu lại nhìn lướt qua đám người thuộc ba thế lực lớn.

Quả nhiên đúng như dự đoán, tất cả thành viên ba thế lực lớn đã chuẩn bị sẵn sàng trận hình chiến đấu, có thể xuất kích bất kỳ lúc nào.

Chỉ cần Trầm Thu ra lệnh một tiếng, một trận chiến tranh quy mô lớn sẽ càn quét khắp Linh thành, bản thân Dương Khuyết cũng không dám tưởng tượng hậu quả của nó.

Trên thực tế, lúc ban đầu Dương Khuyết chỉ muốn tìm lại công đạo cho tôn nữ Dương Thiến.

Nhưng tình hình hiện tại có vẻ không ổn chút nào. Nếu như hắn ra mặt vì tôn nữ, hoặc là phái thủ hạ đối phó Sở Mộ, vậy thì ba thế lực lớn sẽ có lý do chính đáng hủy thành diệt tộc.

"Trầm Thu, ngươi hạn chế ta. Nhưng ta muốn nhìn xem các ngươi làm sao áp chế Chu Triêu. Các ngươi đang đùa với lửa đó, hừ!"

Dương Khuyết giận dữ nói.

"Chuyện này không cần phiền Dương thành chủ bận tâm. Như vậy đi, chúng ta tâm bình khí hòa ngồi xuống từ từ quan chiến!"

Trầm Thu mỉm cười hòa nhã, phất tay ra hiệu cho Dương Khuyết.

Khuôn mặt Dương Khuyết đỏ chót như ăn phải mấy chục trái ớt, nhưng hiện tại không phải thời điểm phát tác lửa giận.

Tôn nữ hắn bị đánh nửa tàn rồi, đại hội linh thuật biến thành một trận tàn sát. Thậm chí Linh thành rất có thể trải qua gió tanh mưa máu tẩy lễ, thế mà cái tên kia bảo hắn tâm bình khí hòa ngồi xuống nói chuyện?

"Ca ca lần này nổi giận thật rồi."

Trữ Mạn Nhi vẫn ngồi trong một góc khuất trên khán đài, nhỏ giọng nói.

Uyển Trữ công chúa cũng thất thần không biết đang suy nghĩ chuyện gì, khi thanh âm Trữ Mạn Nhi vang lên mới đánh thức nàng.

Lúc trước Sở Mộ làm ra một loạt cử động cường hãn khiến cho tâm linh Uyển Trữ công chúa bị xung kích rất lớn.

Nàng không thể tưởng tượng nổi hắn lại có can đảm một mình một người đứng ở phía đối lập Linh Giáo và Hồn Minh.

Hơn nữa, lại còn xuất thủ giết người không hề cố kỵ.

Gã nam tử này quá mức cuồng vọng, thực lực cường đại nằm ngoài dự liệu của nàng.

Trải qua một trận tàn sát tanh máu, chiến trường dần dần yên lặng trở lại.

Thất Tội Hồ đế hoàng đỉnh phong, Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong, hai đầu Hồn sủng này đã đủ áp chế một nửa trận doanh Hồn Hoàng của Hồn Minh rồi.

Hồn sủng trung đẳng đế hoàng chỉ là con kiến nhỏ nhoi, cao đẳng đế hoàng không có khả năng chống đỡ một đòn. Trong lúc nhất thời đám cường giả Linh Giáo, thủ hạ Chu Triêu không dám tiến lên một bước.

Còn Chu Triêu sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, bộ dạng lưỡng lự không biết nên tiến hay lùi. Bởi vì sự tình phát triển quá nhanh, đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn.

Chu Triêu không nghĩ tới thực lực Sở Phương Trần đã mạnh mẽ tới trình độ này, cũng may lúc nãy hắn để cho thủ hạ xuất thủ, nếu không chính hắn cũng bị thua thiệt không nhỏ.

Hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là lực lượng đỉnh cấp trong trận doanh Hồn Hoàng. Sau lưng Chu Triêu còn có một nhóm lớn cao thủ Hồn Hoàng nhìn chằm chằm, không tới thời khắc tối hậu hắn tuyệt đối không dám chủ động xuất thủ.

Ánh mắt hắn quét qua ba vị trưởng lão Linh Giáo, ba gã thành viên Tam Thập Nhị Ngân và bốn tên thủ hạ tâm phúc. Đầu óc nhanh chóng suy nghĩ biện pháp chu toàn.

"Các ngươi liên thủ đối phó hắn."

Chỉ lát sau, Chu Triêu đột nhiên hạ lệnh.

Mười người này không dám chống lệnh Chu Triêu, đồng thời niệm chú ngữ triệu hồi ra một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.

Sau đó ba vị trưởng lão Linh Giáo tiếp tục triệu hồi đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thứ hai.

Chung quanh khán đài lập tức xuất hiện 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Đám hung thú ngẩng đầu gầm thét điên cuồng, thanh âm chấn động lan truyền ra khắp thành thị.

Đội hình khổng lồ này xuất chiến chỉ vì bắt giữ một người thanh niên.

Cho dù kết quả trận chiến này như thế nào cũng sẽ làm cho Vạn Tượng Cảnh oanh động, danh vọng Sở Phương Trần cũng đề thăng lên tới độ cao trước nay chưa từng có.

13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng chậm rãi phân ra bốn phía, ánh mắt ngó chừng Thất Tội Hồ của đối phương.

Lúc nãy Mạc Tà tàn sát quá mức kinh khủng, chính là vì bình ổn lửa giận trong lòng Sở Mộ. Tất cả Hồn sủng bị giết chết đều là cấp bậc đế hoàng, cho dù là Hồn Minh cũng khó thể thừa nhận đả kích to lớn cỡ này.

Nhưng hết thảy những điều đó chỉ là bắt đầu …

"Vù vù vù!"

"Xẹt!"

Vòi máu bắn thẳng lên cao, chín cái đuôi Mạc Tà nhẹ nhàng vũ động, ném mấy cỗ thi thể xuống dưới chân chủ nhân chúng nó.

Đường Thượng, Lương Ngự và trưởng lão Linh Giáo ngơ ngác đứng ở nơi đó, tròng mắt mở ra thật to nhìn xuống thi thể Hồn sủng của mình tràn đầy hoảng sợ.

Trận hình 13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng lại không có cách nào ngăn cản Thất Tội Hồ tàn sát đồng bọn.

Hiển nhiên là bọn họ đã đánh giá thấp thực lực người thanh niên ở trước mắt này.

Cho dù là Thất Tội Hồ, hay là Bạch Yểm Ma đều mạnh hơn Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong bình thường một, hai cấp bậc, chiến lực cường hãn hoàn toàn có thể lấy một địch hai. Chuyện này có nghĩa là bọn họ phải đối mặt với bốn đầu đế hoàng đỉnh phong.

Sở Mộ tức giận lên tới đỉnh điểm, không phải một vài tính mạng bù đắp là có thể khôi phục bình thường. Tất cả thủ hạ Chu Triêu sẽ phải ở nơi này, Sở Mộ sẽ không hạ thủ lưu tình đối với bọn họ.

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà cao ngạo đứng trên khán đài máu tươi lâm ly, lực lượng Hồng Viêm sáng chói từ từ nở rộ.

Ngọn lửa vô tình bắt đầu bốc cháy mãnh liệt, Hồng Viêm và Tội Ấn chậm rãi lấp lóe tựa như có sinh mạng của riêng mình. Sau đó hoàn thành một đạo đồ án huyễn hóa ra mấy thân ảnh Mạc Tà.

Sau khi đạt tới cấp bậc này, Mạc Tà thi triển kỹ năng Huyễn Ảnh đã không còn là hư ảnh đơn thuần nữa rồi. Mỗi đạo phân thân kết hợp lực lượng Yêu Linh và Hồng Viêm đã có được bảy, tám thành sức mạnh của bản thể.

Thất Mệnh Hồng Viêm – Nộ Hỏa Yêu Hồ.

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà ngẩng đầu tru lên một tiếng, nhất thời bảy đạo Hồng Viêm Yêu Hồ bắt đầu chuyển động.

"Vù vù vù vù!"

Bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ hoàn thành chân thật hóa, khí thế cuồng dã đứng ở hai bên Mạc Tà Vào lúc này, biển lửa chung quanh càng thêm nóng rực.

"Mỗi đạo Hồng Viêm Yêu Hồ đều có thực lực cao đẳng đế hoàng."

Nhìn thấy bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ xuất hiện ở trên khán đài, đám thủ hạ Chu Triêu sợ hãi ngây người, không nhịn được lùi về sau mấy bước.

Toàn bộ Hồng Viêm Yêu Hồ đều là cao đẳng đế hoàng.

"Ngao ô ô ô!" Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Hồng Viêm Yêu mở mắt ra, ánh lửa lập lòe đại biểu cho cảm xúc tàn bạo ẩn sâu trong cơ thể chúng nó. Mạc Tà phất đuôi ra hiệu, đám Hồng Viêm Yêu Hồ chia ra đánh tới bảy đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.

Hỏa diễm cực nóng lập tức lan tràn khắp quảng trường, ngay cả trung tâm tòa thành cũng bị ánh lửa chiếu sáng đỏ rực.

13 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng vây công thậm chí không thể ngăn cản Mạc Tà. Không cần phải nói đến Bạch Yểm Ma ở sau lưng Sở Mộ. Chớp mắt một cái đã bị Mạc Tà giết chết 3 con, hiện tại 10 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng còn lại cũng bị kiềm chế.

"Xẹt!"

Lại một cái đầu lâu lăn xuống, Hồng Viêm Yêu Hồ giết chết địch nhân đều dùng thủ pháp cắt lấy thủ cấp ném xuống chân Sở Mộ. Về phần thi thể sẽ bị hỏa diễm đốt thành tro tàn.

Bảy đầu Hồng Viêm Yêu Hồ thu hoạch bảy cái đầu lâu trước khi biến mất.

"Xẹt!"