Sủng Mị

Chương 924: Vô lại nghịch thiên gặp thanh niên biến thái

"Điều tra lai lịch tiểu tử này chưa???"

Sắc mặt Thẩm Mặc trở nên trầm trọng.

Cả Vạn Tượng Cảnh, những Hồn sủng sư có cao đẳng đế hoàng đều là đại nhân vật danh tiếng lẫy lừng. Hơn nữa, trước giờ hắn chưa bao giờ nghe nói tới thanh niên cường giả cấp bậc này.

Trung đẳng đế hoàng xuất hiện ở giai đoạn thanh niên đồng lứa đã vượt ra khỏi mấy chữ "thiên tài tuyệt thế" rồi. Mà cao đẳng đế hoàng lại là khái niệm không thể nào tưởng tượng nổi.

"Ta… ta cũng không biết, trước kia đã cho người thăm dò nhưng hắn rất thần bí. Tất cả thủ hạ được phái đi đều không tìm ra một chút tin tức về hắn."

Thẩm Nguyệt biết chuyện này không thể đùa giỡn, vội vàng hồi đáp.

Cao đẳng đế hoàng chính là cường giả thuộc nhóm cao tầng trong thế giới nhân loại. Huống chi tuổi tác hắn còn trẻ như thế, trước ba mươi tuổi bước vào cảnh giới đế hoàng đỉnh phong không phải là việc khó. Thậm chí trong tương lai không xa, hắn rất có thể đột phá Thiên hạm hạn chế nhân loại, trở thành cường giả cấp chúa tể.

Rung động.

Tất cả mọi người đều rung động không nói nên lời.

Ánh mắt bọn họ nhìn tới Hồn sủng cao đẳng đế hoàng xuất hiện trên chiến trường, tâm tình nổi lên phong ba bão táp khó thể ức chế.

Trên thực tế, Thẩm Mặc cũng là cường giả có cao đẳng đế hoàng, chẳng qua là hắn đã bước ra khỏi hàng ngũ thanh niên đồng lứa được vài năm. Ban đầu hắn được vô số người xưng tụng tuyệt thế thiên tài, thành viên Yểm Ma cung coi hắn như là thần thoại.

Nhưng mà so sánh với người thanh niên ngang trời xuất thế này, bản thân hắn cũng phải ảm đạm thất sắc.

"Chuyện này… tạm thời giữ bí mật, không nên tiết lộ với bất kỳ ai. Thẩm Nguyệt, hắn không phải là thích ngươi sao? Ngươi thử chung đụng với hắn ít bữa, hỏi thăm tình hình cụ thể. Nếu hắn là đệ tử của một vị cao nhân lánh đời, vậy thì tìm cách bảo hắn gia nhập Yểm Ma cung chúng ta."

Thẩm Mặc cho ra phản ứng rất nhanh.

"Ca, ngươi bảo ta lấy lòng cái tên vô lại kia?"

Thẩm Nguyệt tức giận dậm chân, thái độ vô cùng bất mãn.

Vẻ mặt Thẩm Mặc đột nhiên trở nên nghiêm túc, mở miệng nói:

"Vô lại? Trên thế giới này có tên vô lại nào đạt tới trình độ cao đẳng đế hoàng ở giai đoạn thanh niên đồng lứa? Ngươi hẳn là rõ ràng tiềm lực của hắn là vô cùng vô tận đó! Đừng nói đến tương lai sau này, cho dù là hiện tại thực lực hắn đã ngang hàng với nhân vật cấp trưởng lão, người như vậy. Ngươi nghĩ hắn trở thành địch nhân Yểm Ma cung hay là bằng hữu, cái nào tốt hơn?"

Trên thực tế, lúc nãy Thẩm Mặc đã có ý đồ như vậy rồi. Dù sao một người thanh niên có được Hồn sủng trung đẳng đế hoàng đã là nhân tài ngút trời, hắn là thái tử Yểm Ma cung, tương lai trở thành Ma Đế hiển nhiên phải có tầm nhìn đại cục. Về phần vấn đề tình cảm của muội muội mình cũng không cần lo lắng quá nhiều.

Bản thân là người của Yểm Ma cung nên có giác ngộ từ sớm, không phải lúc nào cũng xử trí theo cảm tính. Huống chi, Thẩm Mặc Dã nhìn ra được mặc dù Thẩm Nguyệt luông miệng chán ghét, phiền não người ta, nhưng không động tâm thì làm sao có phiền não?

Thiên Cầm vẫn duy trì trầm mặc, nàng vốn không quyền lên tiếng trong chuyện này.

Ngược lại tiểu mỹ nữ Trữ Mạn Nhi liên tục nháy mắt, không biết tại sao Thẩm Mặc ca ca biến chuyển thái độ nhanh như thế. Cách đây ít phút còn mang tâm tư giáo huấn Diệp Hoàn Sinh bỗng nhiên biến thành đưa muội muội mình đi dựa hơi hắn.

"Còn không nhận thua sao?"

Diệp Hoàn Sinh rất tự tin vào thực lực Kiếm Chập, ánh mắt cao ngạo nhìn vào đối thủ của mình.

Diệp Hoàn Sinh biết lần này mình quá kích động, không nên bộc lộ ra thực lực chân chính quá sớm. Nhưng hắn cũng không quản nhiều lắm, vì thể diện, vì mỹ nữ, hắn dứt khoát phải đánh một trận thật hoành tráng.

"Không cần thiết, dùng trận thứ ba định thắng bại. vậy"

Lúc này Sở Mộ mới bắt đầu niệm lên chú ngữ.

Diệp Hoàn Sinh thấy đối phương còn muốn triệu hoán Hồn sủng liền lắc đầu bất đắc dĩ.

Diệp Hoàn Sinh nhìn ra được đối phương cũng là một Hồn sủng sư còn trẻ, vì thế rất dễ làm ra một vài hành động không tầm thường. Nhưng đã biết mình không phải là địch thủ của người ta còn tiếp tục chiến đấu làm gì chứ?

"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi không cần cố gắng."

Diệp Hoàn Sinh bày ra bộ dạng chững chạc chuẩn bị giáo huấn đối phương.

Cùng lúc đó một cỗ khí tức rét lạnh chí cực đánh tới khiến cho thân thể Diệp Hoàn Sinh cứng đờ ngay tại chỗ.

Khí tức băng hàn xâm nhập vào cơ thể làm cho hắn hành động trì trệ, thậm chí linh hồn cũng phải run rẩy vì uy áp. Cho dù là Kiếm Chập được khải giáp bao trùm toàn thân cũng bị hàn khí đông cứng, khí tức Trùng hệ không còn bá đạo như trước nữa.

"Đây… đây… đây... làm sao có thể?"

Diệp Hoàn Sinh nhìn mà ngây dại.

Loại khí thế này rõ ràng là Băng hệ Hồn sủng cao đẳng cấp đế hoàng.

Diệp Hoàn Sinh trừng mắt ngưng mắt nhìn tới trận đồ xanh lam, đột nhiên phát hiện sinh vật xuất hiện ở trong đó dĩ nhiên là một con Băng Không Tinh Linh.

"Băng Không Tinh Linh cao đẳng đế hoàng?"

Lần này Diệp Hoàn Sinh không thể tin tưởng nổi chuyện tình đang xảy ra ở trước mắt mình. Bởi vì trong đầu hắn đang có hai nghi vấn lớn, đầu tiên là đối phương cũng là cường giả có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, thứ hai lại càng làm cho người ta phát điên và câm lặng chính là sinh vật cao đẳng đế hoàng kia lại là Băng Không Tinh Linh chủng tộc cấp chiến tướng.

Hình ảnh này có tính xung kích thị giác quá mức kinh khủng rồi.

"Băng... Băng... Băng Không Tinh Linh… cấp chiến tướng... cao đẳng đế hoàng …"

Sự tình phát triển đến mức này, ngay cả huynh muội Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt cũng nói cà lăm luôn rồi.

Ma Thụ chiến sĩ trung đẳng đế hoàng đã khiến cho bọn họ bất ngờ hồi lâu chưa tiêu tan. Kết quả bây giờ Sở Mộ lại còn biểu hiện ra năng lực kích thích siêu cường của mình, dứt khoát triệu hồi ra một con Băng Không Tinh Linh cao đẳng đế hoàng.

Mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là người thanh niên này cũng có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Người khác còn không biết dưới cái mặt nạ kia là người nào, nhưng huynh muội Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt lại biết rõ tuổi của hắn còn ít hơn Diệp Hoàn Sinh vài năm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hai người Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt cũng không biết nên nói gì nữa rồi. Hai tên thanh niên này một cái so với một cái, càng thêm biến thái.

Trước sau không tới vài phút, trên chiến trường đã xuất hiện hai đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, tinh thần bọn họ nhấc lên sóng gió cuồn cuộn, năng lực thừa nhận cũng bị đả kích rất lớn.

"Sở Phương Trần, Sở Phương Trần..."

Thẩm Mặc lẩm bẩm mấy lần, cố gắng nhớ lại cái tên mà mình cảm thấy quen thuộc này.

"Hả?"

Rốt cuộc Thẩm Mặc nghĩ tới một người.

"Sở Phương Trần không phải là tổng soái quân đoàn Hồn Chủ từng lập hạ công lớn trong trận quyết chiến tại Tuyết thành, trợ giúp ba thế lực lớn giữ vững một khu địa giới hay sao?"

"Thì ra là hắn, khó trách khó trách."

Thẩm Mặc bừng tỉnh đại ngộ, lúc trước đã nghe nói Sở Phương Trần là thanh niên siêu cường, thiên phú thuộc loại nghịch thiên. Không nghĩ tới mình và hắn chung sống vài ngày vẫn không nhận ra vị đại công thần này. Hắn chính là Sở Phương Trần mà Khương nguyên lão khâm phục không dứt, thường xuyên lấy đó làm tấm gương giáo huấn đám hậu bối.

"Ca, rốt cuộc là chuyện gì?"

Thẩm Nguyệt còn chưa kịp bình tĩnh vì biểu hiện của Diệp Hoàn Sinh, rồi lại bị Sở Mộ triệu hoán làm cho chấn động tạm thời mất đi năng lực suy tư.

"Hắn là Sở Phương Trần, đã từng là tổng soái trong trận quyết chiến Tuyết thành cách đây không lâu. Nghe nói tiềm lực còn muốn kinh khủng hơn cả thái tử Hồn Điện."

Thẩm Mặc thật sự không nghĩ tới một trận tỷ thí bình thường lại đưa ra hai người thanh niên kinh thế hãi tục thế này. Một người bối cảnh cực kỳ thần bí, một người là đại công thần của Tuyết thành, ngang trời xuất thế tựa như sao mai buổi sáng.

"Ca, đừng nói là ngươi định hi sinh Thiên Cầm luôn nha?"

Thẩm Nguyệt cũng hồ đồ rồi. Bây giờ nhìn thấy ánh mắt Thẩm Mặc rơi vào người Thiên Cầm lập tức nghĩ tới hoàn cảnh của mình lúc nãy.