"Ngươi có phải là sắp dị biến không?"
Sở Mộ đưa tay vuốt ve lỗ tai Mạc Tà, mở miệng hỏi.
Dựa theo Sở Mộ đoán chừng Mạc Tà hẳn là đã cách dị biến lần nữa không xa. Dù sao thời gian lần trước dị biến ở Cổ thành đã cách hiện tại mấy năm rồi.
"Ô ô ô!"
Mạc Tà kêu lên mấy tiếng, vẻ mặt mờ mịt nhìn Sở Mộ.
"Ngày đó Chiến Dã bộc phát, Ly lão nhi nói trạng thái tinh thần của ngươi rất kỳ lạ?"
Sở Mộ hỏi lại lần nữa.
"Ô ô ô ô ô!"
Đến lúc này Mạc Tà mới dùng tâm niệm câu thông với Sở Mộ.
Mạc Tà nói cho Sở Mộ biết khi Chiến Dã rơi xuống vực sâu, nó quả thật cảm thấy thân thể xuất hiện biến hóa, mà loại biến hóa này tương tự với dấu hiệu chuẩn bị dị biến trước kia.
Lúc ấy Chiến Dã lựa chọn hi sinh đã khiến cho cảm xúc Mạc Tà dao động rất lớn, thậm chí trong lúc cấp bách nó cưỡng bức mình tiến vào trạng thái dị biến. Bởi vì chỉ có dị biến, Mạc Tà mới có khả năng chiến thắng Vạn Túc Ngô Công ở dưới vực sâu, mới có thể giải cứu Chiến Dã sống sót chạy ra ngoài.
Nhưng mà lúc đó nó dị biến không thành công, bởi vì trong quá trình dị biến lên tới điểm giới hạn bỗng nhiên cảm thấy tinh thần ức chế.
"Ngươi nói là lúc ấy đã có cảm giác dị biến, nhưng không thành công?"
Sở Mộ kinh ngạc hỏi lại.
"Ô ô ô!"
Mạc Tà gật đầu xác nhận, tỏ vẻ mình không biết là nguyên nhân gì, hình như là vì thiếu sót điều kiện nào đó.
Sở Mộ biết Mạc Tà dị biến lần nữa sẽ bước vào hàng ngũ quân chủ đỉnh phong, thậm chí là chuẩn đế hoàng. Nếu như nói Mạc Tà đã có dấu hiệu dị biến đúng là một chuyện đáng mừng, Sở Mộ nghĩ tới đây liền cảm xúc dâng trào, tinh thần lâng lâng khó tả. Bạn đang đọc truyện tại
- https://docsach24.com
Nếu Mạc Tà phát sinh dị biến thì Sở Mộ tuyệt đối đủ lực đánh vào cảnh thứ mười, đồng thời cũng có tư cách đối kháng chính diện với con rối của thiếu nữ phản bội.
Thế nhưng dị biến không thành công chính là yếu tố làm cho Sở Mộ đau đầu.
Mạc Tà dị biến vốn không thể xác định, nhưng vẫn có một vài nguyên nhân cụ thể, lần đầu tiên là bị cường địch kích thích, Mạc Tà hóa thân thành Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.
Lần thứ hai dị biến là ở Cổ thành, Mạc Tà bị kẻ địch bứt đứt sáu cái đuôi, tôn nghiêm bị đả kích làm cho Mạc Tà nổi giận. Hơn nữa, cộng thêm lực lượng tích lũy trong thời gian dài đã giúp cho Mạc Tà xông phá chướng ngại cấp chiến tướng hoàn mỹ hạn chế, bước vào tầng thứ cấp thống lĩnh hoàn mỹ, thực lực tăng cường đủ để chống lại cấp quân chủ.
Đoạn thời gian sau đó chiến đấu thường xuyên hầu như không ngừng nghỉ, Sở Mộ vẫn luôn mong đợi Mạc Tà có thể phát sinh dị biến một lần nữa, nhất là thời điểm tiến vào Thiên Hạ thành địch nhân đông đảo, vấn đề này càng thêm bức thiết.
Gần đây trạng thái Mạc Tà có vẻ khác thường, nhất là sau cảnh thứ bảy Mạc Tà đã ý thức được đẳng cấp chiến lực trung đẳng quân chủ không có cách nào chống lại địch nhân chân chính. Xem như là một tia mầm mống kích thích chôn sâu vào trong lòng nó.
Nhưng mà, tại sao lại dị biến thất bại?
Lúc trước Mạc Tà dị biến vốn không có hiện tượng thất bại, chỉ cần xuất hiện cảm giác dị biến là linh hồn lập tức thăng hoa và lột xác thành công. Sau đó tiến hành đề thăng đẳng cấp chủng tộc vô cùng dễ dàng, hoàn toàn không có dấu hiệu hạn chế giống như thời điểm tại vực sâu Ngô Công.
"Thiếu chủ, trong lòng ngài có nghi hoặc gì hả?"
Thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền tới.
Sở Mộ khẽ gật đầu.
Đến lúc này Sở Mộ vẫn không nói cho Ly lão nhi biết chuyện tình Mạc Tà liên tục dị biến, hắn bây giờ đang do dự có nên nói ra hay không. Dù sao kiến thức của Ly lão nhi vẫn phong phú hơn hắn rất nhiều.
"Không có gì Ly lão nhi ta không biết."
Giọng nói Ly lão nhi tăng cao tương đối kỳ lạ, hơn nữa còn có vài phần tự cao tự đại.
"Về phần chủng tộc dị biến, ngươi biết được bao nhiêu?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Chuyện này... thiếu chủ, ngài đúng là biết cách hỏi nha! Luôn luôn hỏi những vấn đề người bình thường căn bản trả lời không nổi." Ly lão nhi cười khổ nói.
"Nói một chút nghe thử!"
Sở Mộ bình thản nói.
"Chủng tộc dị biến tồn tại xác suất rất thấp, phần lớn xuất hiện ở trên người những Hồn sủng có thiên phú dị thường, cái gọi là thiên phú dị thường ám chỉ một số phương diện như đẳng cấp công kích, phòng ngự, tốc độ vượt xa đồng tộc bình thường. Có một vài học giả từng cho ra kết luận Hồn sủng mang huyết thống dị biến thật ra chính là sinh vật quái thai. Những lời này mặc dù mang ý tứ đùa giỡn, nhưng cũng có một ít triết lý nhất định, bởi vì Hồn sủng có huyết thống dị biến thường thường sở hữu thiên phú cao hơn đồng tộc rất nhiều. Nói đơn giản là chúng nó không bị đẳng cấp chủng tộc hạn chế."
"Mỗi chủng tộc đều tồn tại một điểm phát triển cực hạn, tựa như sinh vật cấp nô bộc dù cường hóa thế nào cũng không thể tăng cường đẳng cấp chiến lực lên tới cấp đế hoàng. Chỉ có phát sinh chủng tộc dị biến mới có thể phá vỡ hàng rào chướng ngại của tháp tính mạng."
Ly lão nhi bắt đầu giảng giải vấn đề này.
"Tháp tính mạng là cái gì?"
Sở Mộ khó hiểu hỏi.
"Tháp tính mạng là vật vô hình không thể nhìn thấy, nhưng nó vĩnh viễn tồn tại. Đó là một khái niệm, đồng thời cũng là một loại pháp tắc của tự nhiên. Tất cả tính mạng trên đời này nhất định phải tuân theo quy tắc tuần hoàn trong đó."
"Pháp tắc sinh mệnh lấy hình tháp tồn tại, đẳng cấp cao thấp xác định từ dưới lên trên, dưới cùng là các loại động vật bình thường, chính là những tiểu sinh mạng không có năng lực chiến đấu. Trên thực tế không phải là chúng nó không có lực chiến đấu, chẳng qua là quá yếu, yếu đến mức bị nhân loại bỏ qua."
"Chúng nó sinh vật tầng dưới chót, đồng thời chiếm cứ số lượng khổng lồ nhất. Đi lên một tầng chính là sinh vật cấp nô bộc đã có chút ít chiến lực."
"Sinh vật cấp nô bộc là chủng tộc có số lượng đông đảo, nhân loại các ngươi sáng tạo ra văn minh mấy ngàn năm đã ghi chép chủng tộc cấp nô bộc lên tới bảy con số. Nhớ kỹ, bảy con số này là số lượng chủng tộc, thường thường mỗi chủng tộc cấp nô bộc sẽ có số lượng hàng tỷ cá thể."
"Mặc dù cấp nô bộc thực lực yếu nhất, nhưng mà bọn họ nhưng mà chúng nó nắm giữ vai trò tối trọng yếu trong tháp tính mạng. Bởi vì cái gọi là cấp chiến tướng, cấp thống lĩnh, cấp quân chủ cho tới cấp đế hoàng, tuyệt đại đa số đều xuất phát từ trăm vạn chủng tộc cấp nô bộc này, trải qua quá trình lịch sử lâu dài từ từ diễn biến thành tính mạng cao cấp hơn."
Mỗi lần Ly lão nhi nói tới vấn đề cao siêu sẽ lập tức rơi vào trạng thái giảng giải không ngừng. Nhưng một điều không thể phủ nhận chính là kiến thức của lão cực kỳ uyên bác.
Ly lão nhi nói những lời này khiến cho Sở Mộ ngơ ngẩn cả người, kinh ngạc hỏi lại:
"Những chủng tộc Hồn sủng cao cấp là do cấp nô bộc diễn biến?"
"Ừ, phần lớn là như vậy. Cấp chiến tướng sở dĩ xuất hiện là vì trong số chủng tộc cấp nô bộc khổng lồ xuất hiện một vài cá thể có thể chất và thiên phú đặc thù, những cá thể Hồn sủng này được gọi là sinh vật mang huyết thống dị biến."
"Chúng nó sinh ra từ cấp nô bộc dần dần dị biến thành cấp chiến tướng. Sau đó kết hợp với đồng tộc khác sinh ra hậu duệ kế thừa huyết thống cao quý."
Một khi Hồn sủng cấp chiến tướng xuất hiện nhất định là vương giả của chủng tộc, nói đến đạo lý sinh tồn hẳn là ngươi có thể hiểu. Chỉ cần xuất hiện một vài trường hợp đặc biệt, vài chục năm kế tiếp những Hồn sủng cấp chiến tướng sẽ biến thành một chủng tộc mới, số lượng cá thể tăng lên với tốc độ chóng mặt."
"Một khi Hồn sủng cấp chiến tướng tạo thành một chủng tộc khổng lồ, chung quy sẽ có một vài cá thể hiếm hoi phát sinh chủng tộc dị biến, cho nên Hồn sủng cấp thống lĩnh xuất hiện. Sau đó cấp quân chủ, cấp đế hoàng cũng là đạo lý này."
Ly lão nhi đắc ý vuốt vuốt chòm râu cụt ngủn, bộ dạng tương đối hài lòng với biểu hiện của Sở Mộ.
"Đẳng cấp càng cao thì thực lực càng mạnh, chúng nó thích hợp sinh tồn trên thế giới này hơn những chủng tộc yếu kém kia. Vì vậy tại sao cấp nô bộc không bị diệt vong?"
Sở Mộ bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu.