Huyết Viêm có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ không muốn Ma Thụ chiến sĩ bị thương qua sớm, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ thu hồi cánh tay trở lại.
Sau khi Ma Thụ chiến sĩ thu tay lại, Huyết Dực Tam Mâu Thú vốn bị quấn chặt cũng mất thăng bằng xoay vòng vòng rồi rơi thẳng xuống đất, lực xung kích mạnh mẽ hất tung một mảng lớn bụi đất mù mịt che kín tầm mắt mọi người.
Thế nhưng, thân thể Huyết Dực Tam Mâu Thú cực kỳ cường tráng, ngay sau đó lập tức đứng dậy nhìn qua không có bị thương chút nào.
"Đúng là không nghĩ tới, không ngờ ngươi có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ."
Tương Chí không có lưu ý Huyết Dực Tam Mâu Thú tương đối chật vật, trên mặt hiện lên một nụ cười bình tĩnh.
Bởi vì bên cạnh Tương Chí là Huyết Viêm Tinh Linh cường hãn chí cực, lực lượng Huyết Viêm bá đạo không ngừng xung đột với cuồng phong phát ra hơi nóng kinh khủng.
Tương Chí triệu hoán Huyết Viêm Tinh Linh cũng có thực lực chín đoạn một giai, hơn nữa từ khí thế của nó là biết ngay chiến lực tiếp cận trung đẳng cấp quân chủ.
Thực lực Ma Thụ chiến sĩ mạnh hơn Huyết Viêm Tinh Linh một cấp bậc, chẳng qua là thuộc tính tương khắc nên không chiếm cứ ưu thế gì lớn. Nếu như không có nắm chắc chiến cuộc, Ma Thụ chiến sĩ rất có thể sẽ rơi vào thế hạ phong, chỉ có tác dụng miễn cưỡng kéo dài thời gian.
"Ta không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp triệu hồi ra tất cả Hồn sủng mạnh nhất của ngươi đi."
Tương Chí nhếch miệng cười khẩy, nhanh chóng niệm chú ngữ tiến hành song triệu hoán.
Hai bên người Tương Chí xuất hiện hai đạo đồ án triệu hoán, sau đó hai con Hồn sủng tản ra khí tức mạnh mẽ dần dần hiện lên.
Bên trái Tương Chí là một sinh vật tương tự Ma trùng có tám cánh tay trôi nổi giữa không trung, toàn thân đen thui và hình dáng dữ tợn khiến cho lòng người kinh hãi.
Trên người Ma trùng tỏa ra khí tức tương đối chui vào mũi Sở Mộ. Khi hắn tập trung nhìn kỹ sinh vật kia liền nhận ra ngay đó là chủng loại gì, thì ra đó là Thiên Ma Trùng từng đối mặt khi còn ở Cổ Vực.
Đầu Thiên Ma Trùng này có tám cánh tay và tám cánh, từ đó đã cho thấy thực lực của nó rõ ràng.
"Chín đoạn một giai - trung đẳng quân chủ - Bát Dực Thiên Ma Trùng."
Sở Mộ cau mày lại.
Ban đầu ở gần Thạch Điện của Đại Sở thế gia, Sở Mộ đã đối mặt với một con chín đoạn Thiên Ma Trùng quân chủ, Bát Dực Thiên Ma Trùng chính là sơ đẳng cấp quân chủ. Nhưng mà Tương Chí triệu hồi ra đầu Thiên Ma Trùng này đã trải qua cường hóa tăng cường lên tới trung đẳng cấp quân chủ, có thể nói thực lực của con Bát Dực Thiên Ma Trùng này còn mạnh hơn sinh vật kinh khủng lúc trước truy sát Sở Mộ.
Khi đó chín đoạn cấp quân chủ là tồn tại cực mạnh đối với Sở Mộ, cho dù hóa thân Bán Ma cũng không phải là đối thủ của nó. Nhưng bây giờ Sở Mộ đang đối mặt với một con Bát Dực Thiên Ma Trùng còn mạnh hơn vài phần, nhất thời chiến hỏa lập tức bốc cháy hừng hực trong mắt hắn.
Bên phải Tương Chí là một con Hồn sủng có khí thế yếu hơn một ít, nhưng mà Sở Mộ không dám phớt lờ chút nào. Bởi vì đó là một con Yêu Linh Hồn sủng, Yêu Linh trời sinh am hiểu ẩn núp và ngụy trang. Sở Mộ dựa vào hồn niệm vượt trội mới có thể nhìn thấu một ít vấn đề, nhưng hắn không thể bảo đảm đầu Yêu Linh này có những kỹ năng quỷ dị nào khác.
Thấy Tương Chí triệu hoán ra đội hình bốn con Hồn sủng cường đại như thế, sắc mặt Sở Mộ cũng phải trở nên trầm trọng.
Hiển nhiên Tương Chí không nghĩ tới thực lực Sở Mộ mạnh mẽ như vậy, về phần Sở Mộ cũng đoán không ra Tương Chí có tới hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ.
Dựa theo Sở Mộ dự đoán lúc trước, những người có một con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ coi như là cường giả đỉnh phong tại bậc thang thứ hai rồi. Còn nếu có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ sẽ thuộc về hàng ngũ tối cường, đủ sức tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai Thiên Hạ Quyết.
Trên thực tế, đại đa số tuyển thủ tham gia Thiên Hạ Quyết đều phân chia theo phương thức này, lúc trước Sở Mộ chưa bao giờ liệt Tương Chí vào trong hàng ngũ những người khó đối phó. Mặc dù Sở Mộ biết cái gọi là thanh niên tối cường rất có thể chỉ là biểu hiện bên ngoài, nhưng hiện tại hắn bắt buộc phải suy đoán lại thực lực chân chính của những cường giả tham gia Thiên Hạ Quyết.
Tương Chí đã triệu hồi ra bốn con Hồn sủng, Sở Mộ cũng không thể tiếp tục song khống, hắn lập tức niệm chú ngữ triệu hoán Dạ Lôi Mộng Thú ra trước mặt mình.
Màn đêm đã buông xuống đại địa, lúc này chính là thời điểm Dạ Lôi Mộng Thú phát huy thực lực mạnh nhất. Sở Mộ vừa mới hoàn thành chú ngữ, một thân thể mơ hồ hiện ra rồi dung nhập vào trong bóng tối ngay lập tức. Chỉ có phần lông đuôi màu trắng đung đưa theo gió chứng minh Dạ Lôi Mộng Thú thật sự tồn tại.
"Hí!"
Dạ Lôi Mộng Thú kêu lên một trận hưng phấn.
Thực lực Dạ Lôi Mộng Thú là tám đoạn chín giai - sơ đẳng quân chủ, so sánh với Tương Chí - Huyết Viêm Tinh Linh thì yếu hơn một cấp bậc, chứ đừng nói tới hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ kia. Hơn nữa địch nhân có bốn yêu thú, dưới tình huống này Dạ Lôi Mộng Thú không có bao nhiêu lòng tin đối kháng, hoặc có thể nói là Dạ Lôi Mộng Thú không biết tại sao Sở Mộ triệu hoán nó ra làm gì.
Sở Mộ lấy tay vuốt ve Mộng Giác trên đầu Dạ Lôi Mộng Thú, mở miệng nói với nó:
"Đừng đánh mất tự tin đối với mình, ta tin tưởng ngươi chỉ thiếu hụt một trận chiến đấu thật sự thống khoái, trận chiến này chính là thời cơ tốt nhất để ngươi lột xác."
"Hí!"
Sau khi được Sở Mộ ủng hộ và khuyên giải, Dạ Lôi Mộng Thú nhanh chóng nâng cao ý chí chiến đấu, cặp mắt đen bóng từ từ thả ra khí tức hắc ám tràn ngập không gian chung quanh.
"Ma Thụ, Phược Phong Linh, chuyển đổi chiến trường."
Sở Mộ cưỡi trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, hạ chỉ lệnh cho hai con Hồn sủng của mình hành động.
Ma Thụ chiến sĩ buông thả rễ cây quấn quanh cầu đá chính giữa hai ngọn núi, thông qua phương thức treo ngược từ từ bò lên trên đỉnh núi cao chót vót.
Ma Thụ chiến sĩ sử dụng hai cánh tay lực lưỡng tùy ý cắm sâu vào trong nham thạch, không ngừng bò lên cao và biến hóa vị trí xung quanh vách núi không cho đối thủ khóa định mình.
Bản thân Phược Phong Linh di động lại càng linh hoạt, trong lúc bay xuyên qua vách núi còn cố ý lượn vài vòng trêu đùa địch nhân, bộ dạng ta đây có năng lực phi hành cao siêu không thèm tâm tới đối phương.
Cho dù như thế, Phược Phong Linh vẫn thoát khỏi chiến trường đầu tiên, nhẹ nhàng bay lượn chung quanh Sở Mộ đang đứng ở giữa một hẻm núi nhỏ.
"Muốn dựa vào địa hình bù đắp chiến lực không đủ? Vậy thì khinh thường Tương Chí ta quá rồi."
Trên mặt Tương Chí hiện lên nụ cười khinh miệt, lập tức nhảy lên trên lưng Bát Dực Thiên Ma Trùng, suất lĩnh đám Hồn sủng đuổi theo Sở Mộ.
Trong bốn con Hồn sủng của Tương Chí chỉ có Nguyên Tố giới Huyết Viêm Tinh Linh là có tốc độ di động khá chậm, còn những Hồn sủng khác di chuyển rất nhanh. Tương Chí trực tiếp ra lệnh cho cho Huyết Dực Tam Mâu Thú chở Huyết Viêm Tinh Linh phi hành nên giải quyết vấn đề này dễ dàng.
"Sở Mộ có phiền toái, cũng may không có đánh cuộc với nữ nhân kia, bằng không tự nhiên toi mất 2000 vạn."
Diệp Hoàn Sinh ở trên tường thành âm thầm đổ mồ hôi lạnh, bộ dạng lo lắng cho tình huống Sở Mộ có vẻ không tốt.
Diệp Hoàn Sinh biết Sở Mộ bị mất một hồn, chỉ có thể ba khống, bây giờ đội hình Hồn sủng yếu hơn Tương Chí chút ít. Nếu như Tương Chí có năng lực chỉ huy tốt thì Sở Mộ quả thực khó lòng chiến thắng.
"Không ngờ cái tên Tương Chí này ẩn giấu sâu như vậy, thật sư không nghĩ tới."
Triển Hoành thở dài một tiếng vô vàn cảm khái.
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch nhìn tới bóng dáng Sở Mộ và Tương Chí dần dần biến mất bên trong Kính Kiếm sơn, trong lòng đang suy đoán tại sao Hồn Điện Sở Thần lại cố ý thay đổi chiến trường.
"Hình như ở vị trí này không thể nhìn thấy bọn họ chiến đấu."
Triển Hoành nhíu mày lại, cố gắng nhìn xuyên qua đêm tối nhưng chỉ thấy thỉnh thoảng sâu trong Kính Kiếm sơn xuất hiện năng lượng dao động, căn bản không thể quan sát quá trình Sở Mộ và Tương Chí chiến đấu.
Những người khác cũng giống như vậy, màn đêm phủ xuống và biến chuyển chiến trường làm cho bọn họ không thể tận mắt xem xét tình huống chiến đấu, chỉ có thể xoay qua tiến hành bàn luận với người ở bên cạnh. Hơn nữa còn suy đoán xem cuối cùng người nào sẽ đi ra khỏi Kính Kiếm sơn, là Thủ cảnh giả ma quỷ - Hồn Điện Sở Thần, hay là La Vực môn Tương Chí thực lực sâu không lường được?
Sở Mộ và Tương Chí chiến đấu hấp dẫn càng lúc càng nhiều người hiếu kỳ chạy tới, những tuyển thủ đã hoàn thành nhiệm vụ đột phá cảnh cũng tụ tập chung một chỗ quan sát và chờ đợi kết quả.
Trong đó Trầm Dịch Thành đang nổi giận đứng trên tường thành, bộ dáng giống như là bị ai lừa gạt một vố lớn vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
"Tương Chí, cái tên này ẩn giấu thực lực quá tốt."
Trầm Dịch Thành lạnh lùng cười một tiếng, trước khi đại hội Thiên Hạ Quyết diễn ra, hắn quả thật không nghĩ tới Tương Chí có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ.
"Ấn giấu nhiều hơn nữa cũng chỉ là một tên phế vật."
Thanh niên thần bí của Hạ Cung - Tả Tiêu khinh thường nói chen vào một câu
"Phế vật vẫn là phế vật, vốn dĩ thực lực như hắn muốn giải quyết Sở Thần tiểu tử kia không thành vấn đề, không ngờ lại chiến đấu lâu như vậy còn chưa kết thúc."
Trầm Dịch Thành cười cười nói.
"Sở Thần là Thủ cảnh giả, cho dù bị Tương Chí đánh bại chẳng qua là lấy không được phần thưởng cao nhất thôi, xem ra Trầm Dịch Thành ngươi còn có cơ hội."
Một gã nam tử lùn ở bên cạnh Trầm Dịch Thành mỉm cười nịnh nọt.
Trầm Dịch Thành không để ý đến người này, ánh mắt hắn nhìn lướt qua tường thành tập trung vào thiếu chủ thứ tám Phương Trạch cách đó không xa.
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch cũng là nhân vật xuất quỷ nhập thần tại Thiên Hạ thành, Trầm Dịch Thành đã từng có mấy lần âm thầm đấu đá với người này. Mặc dù Trầm Dịch Thành không nguyện ý thừa nhận, nhưng trên thực tế thiếu chủ thứ tám của Hồn Điện quá mức cường hãn, bất kể mưu lược hay là thực lực đều khiến cho Trầm Dịch Thành vô cùng kiêng kị.
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch không để ý tới Trầm Dịch Thành, chỉ yên lặng trầm tư hình như đang suy nghĩ chuyện gì đó rất hứng thú.
Qua một hồi lâu, thiếu chủ thứ tám Phương Trạch tựa hồ đã có đáp án, lẩm bẩm tự nhủ:
"Sở Thần thay đổi chiến trường không chỉ đơn thuần là dựa vào địa hình chiếm cứ ưu thế, hình như là muốn triệu hoán Hồn sủng mạnh hơn và dùng phương thức này che giấu tai mắt mọi người?"
Thật ra thiếu chủ thứ tám Phương Trạch suy đoán vô cùng chính xác.
Sở Mộ cố ý biến chuyển chiến trường chính là vì muốn triệu hoán Mạc Tà tham chiến.
Tương Chí và Trầm Dịch Thành thực lực đương nhau lại có quan hệ thân mật, lần này thủ cảnh gặp phải Tương Chí, Sở Mộ không thể nào dùng ba khống chiến thắng Tương Chí, cho nên nhất định phải để cho Mạc Tà xuất thủ.
Nếu như Mạc Tà xuất hiện nghĩ là Sở Mộ không có ý định để cho Tương Chí sống sót rời khỏi.
"Ti Dạ."
Sau khi chạy tới địa phương những người khác không có cách nào thấy rõ tình hình trong Kính Kiếm sơn, Sở Mộ lập tức ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng lĩnh vực Hắc Ám, dựa vào đó tăng cường thực lực của nó lên một cấp bậc.
Thực lực Yêu Linh của Tương Chí cũng không kém, chỉ thoáng cái đã khóa chặt mục tiêu Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú, sau đó lập tức phát động tinh thần công kích về phía Dạ Lôi Mộng Thú.
Sở Mộ từ trên người Dạ Lôi Mộng Thú nhảy xuống, đứng ở trong khe núi cao ngàn thước chỉ huy Hồn sủng chuẩn bị tử chiến. Đồng thời ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú sử dụng lĩnh vực Ti Dạ cố gắng hấp dẫn lực chú ý của con Yêu Linh Hồn sủng kia.
Thể lực Phược Phong Linh đã tiêu hao gần hết, Sở Mộ nhanh chóng thu hồi Phược Phong Linh vào trong không gian Hồn sủng rồi niệm chú ngữ lên triệu hồi Mạc Tà.
Hai luồng hỏa diễm màu sắc khác nhau đột ngột xuất hiện bao trùm phạm vi năm mươi thước, Mạc Tà tràn đầy khí phách chậm rãi bước ra, chín cái đuôi lửa tà dị mở rộng theo hình quạt. Ngay sau đó lập tức giải trừ trạng thái Sở Liên hóa thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, đạp lên Huyết Viêm và Yêu Hỏa Tà Diễm đi tới, khí thế trung đẳng cấp quân chủ bá đạo lập tức áp đảo Tương Chí Huyết Viêm Tinh Linh trong nháy mắt.
Mạc Tà đã đạt tới trình độ chín đoạn sơ giai - trung đẳng quân chủ, hiệu quả Song Miện Diễm giúp cho thực lực Mạc Tà tăng cường một cấp bậc, tương đương với chín đoạn trung giai - trung đẳng quân chủ. Cộng thêm hiệu quả ánh trăng cho nên thực lực Mạc Tà tăng cường thêm lần nữa, trực tiếp đạt tới chín đoạn cao giai.
Có thể nói dưới tình huống không có thuộc tính tương khắc, thực lực Mạc Tà tuyệt đối mạnh hơn Huyết Dực Tam Mâu Thú và Bát Dực Thiên Ma Trùng hai cấp bậc.
"Ngao ô ô ô!"
Ánh trăng bàng bạc xuyên thấu qua màn sương mù Kính Kiếm sơn chiếu xuống người Mạc Tà, tà khí yêu dị của Cửu Vĩ Viêm Hồ lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Tương Chí đang khống chế Bát Dực Thiên Ma Trùng bay tới bị khí thế cường đại xung kích lập tức kinh hãi thất thần trong chốc lát. Lúc trước vẫn luôn duy trì trấn định và khinh miệt thoáng cái mất sạch, thay vào đó là thái độ nghi ngờ và có chút bất an.
Chín đoạn sơ giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ có thể nói là cực hạn trong hàng ngũ bậc thang thứ hai rồi. Tương Chí làm sao cũng không nghĩ tới Sở Mộ có một con Hồn sủng thực lực vượt trội như thế. Cảm giác áp bức quá mãnh liệt thậm chí khiến cho Tương Chí quên mất an bài bước kế tiếp.
Sở Mộ để cho Mạc Tà bày ra thực lực chân chính là muốn kinh sợ bốn con Hồn sủng của Tương Chí.
Chú ngữ nhanh chóng niệm lên, sau khi hoàn thành triệu hoán Mạc Tà, Sở Mộ không có tiếp tục tiết kiệm hồn lực của mình, trực tiếp niệm chú ngữ hồn kỹ.
Tốc độ Sở Mộ niệm chú ngữ rất nhanh, trước khi Tương Chí cho ra phản ứng đã hoàn thành hồn kỹ.
Con ngươi hắn bỗng nhiên hiện lên tia sáng yêu dị và thần bí, hai tròng mắt Sở Mộ dần dần chuyển sang màu xám tro nhìn qua cực kỳ tà mị và đáng sợ.
Tia sáng trong mắt Sở Mộ càng lúc càng mãnh liệt, cường độ ánh sáng thay đổi liên tục cực kỳ dị thường. Tất cả những hình ảnh xuất hiện trong đôi mắt đó bỗng nhiên chậm chạp đến kỳ lạ.
"Tê Đồng."
Sở Mộ mới vừa chuẩn bị xong kỹ năng Dị Đồng, tiếp theo đó là hồn kỹ Dị hệ cấp tám cũng hoàn thành trong chớp mắt.
Theo quá trình ánh mắt Sở Mộ biến đổi, bên trong con ngươi của Ma Thụ chiến sĩ, Dạ Lôi Mộng Thú và Mạc Tà cũng xuất hiện tình huống đồng dạng. Những hình ảnh trước mắt chúng nó bỗng nhiên chậm chạp gấp mấy lần.
Kỹ năng lĩnh vực Dị hệ có thể kéo dài một phút, Sở Mộ dựa vào năng lực Bán Ma hóa thi triển hiệu quả Dị Đồng. Vào lúc này tất cả Hồn sủng của hắn có thể nhìn rõ hết thảy mọi hành động của đối phương, thậm chí năng lực né tránh và tốc độ phản ứng cũng được tăng cường một mảng lớn, từ đó chúng nó sẽ tìm được sơ hở rồi triển khai thế công trí mạng.
Sau khi Sở Mộ thi triển kỹ năng Tê Đồng, ánh mắt ba con Hồn sủng bắn ra hàn quang yêu dị khiến cho Tương Chí không rét mà run, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi.
Ở dưới cặp mắt quỷ dị này, Tương Chí có cảm giác hết thảy mọi cử động và ý nghĩ của mình đều bị xuyên thấu. Cho dù khống chế Hồn sủng thành thạo đến cỡ nào, ở dưới ánh mắt ma quỷ kia quả thật là hành vi buồn cười chí cực.
"Giết."
Sở Mộ nhả ra một chữ lạnh như băng.
Sở Mộ không trông cậy chỉ dùng trong vòng một phút có thể giết chết tất cả Hồn sủng của Tương Chí. Mục tiêu của hắn chính là Yêu Linh đang chiến đấu với Dạ Lôi Mộng Thú.
Đầu Yêu Linh này chỉ có thực lực tám đoạn chín giai - trung đẳng quân chủ. Bản thân Sở Mộ là năm niệm Hồn Chủ, hơn nữa còn có hiệu quả Dị Đồng chiếm cứ ưu thế rất lớn. Cho dù con Yêu Linh này có tốc độ ưu việt cũng không thể tránh khỏi kiếp nạn lần này.