Quỷ Khung Quân Vương tự thân phòng ngự đạt đến trình độ cấp tám toàn kỳ, sử dụng Quân Vương Quỷ Biến sẽ trực tiếp nhảy lên gần cấp chín. Nếu như có thêm một cái hồn giáp coi như là cấp chín tiêu chuẩn rồi, đến lúc đó cho dù là kỹ năng uy lực cấp chín cũng rất khó tạo thành thương tổn đối với Quỷ Khung Quân Vương.
Mua hồn giáp cho Quỷ Khung Quân Vương hiển nhiên không thể là cấp bảy, cái thứ đó cơ hồ không có tác dụng đối với năng lực phòng ngự cấp chín của nó.
Nhưng mà cấp tám hồn giáp lại có giá trên dưới 400 triệu, Vũ điện chủ nhớ ơn sự tình Trầm Dịch Thành lúc trước, vô cùng phóng khoáng cho Sở Mộ vay 200 triệu kim tệ. Đồng thời đưa thêm một ít phúc lợi dành cho những thanh niên kiệt xuất của Hồn Điện tham gia Thiên Hạ Quyết.
Toàn bộ mọi thứ cộng lại thì Sở Mộ có thêm 300 triệu tài chính, bây giờ chỉ cần cố gắng kiếm thêm 100 triệu là có thể mua một cái cấp tám hồn giáp trang bị cho Quỷ Khung Quân Vương. Đến lúc đó Quỷ Khung Quân Vương chính là pháo đài tuyệt đối phòng ngự, đủ năng lực một mình ngăn cản một phía rồi.
Trước kia 100 triệu đối với Sở Mộ quả thật là khó khăn rất lớn, ban đầu ở Đôn thành chỉ vì trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ đã làm cho hắn nhức đầu suy nghĩ một đoạn thời gian dài.
Còn bây giờ 100 triệu đối với Sở Mộ chỉ là một vấn đề nho nhỏ, tùy tiện tiếp nhận một cái nhiệm vụ cấp tám, đi du lịch vào Mê giới cấp tám một chuyến khẳng định là dư dả.
Vì muốn tiết kiệm thời gian, trước khi Sở Mộ lên đường cố ý cường hóa cho đám Hồn sủng của mình. Sau khi cường hóa xong mới tiến vào Mê giới kiếm tiền, nhiệm vụ cấp tám đối với hắn chỉ là làm nóng người trước khi tham gia Thiên Hạ Quyết.
Quá trình Mạc Tà cường hóa tương đối thuận lợi, hoàn toàn không có chuyện gì nằm ngoài dự liệu. Sở Mộ hao phí một chút thời gian tăng cường thực lực nó lên tới chín đoạn một giai - trung đẳng cấp quân chủ.
Sau khi hoàn thành cường hóa, Mạc Tà biến hóa rõ ràng nhất chính là kết tinh Song Miện Diễm, lực lượng Huyết Viêm tăng cường lên tới trạng thái cao cấp, Yêu Hỏa Tà Diễm cũng đồng dạng.
Một chuyện khiến cho Sở Mộ vô cùng vui mừng đột ngột phát sinh, chính là trong lúc Mạc Tà bước vào trình độ chín đoạn - trung đẳng quân chủ rốt cuộc đã lĩnh ngộ ra kỹ năng mớii, đó là kỹ năng Hỏa hệ cấp tám - Thập Tam Viêm Minh. Kỹ năng Hỏa hệ này cực kỳ trọng yếu đối với Sở Mộ, bởi vì hắn có thể sử dụng lực lượng Bạch Yểm Ma dung hợp các kỹ năng Hỏa hệ lại với nhau, tiến hành hợp lực tam trọng (ba kỹ năng tập trung một chỗ). Uy lực bộc phát chắc chắn đủ sức giết chết địch nhân mạnh hơn mấy cấp bậc.
Dựa theo Sở Mộ đoán chừng, sau khi hợp lực tam trọng kỹ năng Thập Tam Viêm Minh, cộng thêm hiệu quả Sủng Mị tuyệt đối là đạt tới cấp chín trung kỳ. Nếu Bạch Yểm Ma cũng tự mình lĩnh ngộ ra kỹ năng Thập Tam Viêm Minh thì uy lực tam trọng sẽ mạnh hơn một bậc, hẳn là đạt tới cấp chín hậu kỳ.
Trong hàng ngũ thí sinh tham gia Thiên Hạ Quyết tại bậc thang thứ hai không có bao nhiêu người có năng lực ngăn cản kỹ năng Hỏa hệ cấp chín hậu kỳ. Vinh quang cuối cùng xem như có năm, sáu phần về tay Sở Mộ rồi.
Cho nên Mạc Tà lĩnh ngộ ra kỹ năng Hỏa hệ cấp tám này làm cho Sở Mộ mừng rỡ như điên. Sau đó tiếp tục đặt kỳ vọng lên trên người Bạch Yểm Ma, hi vọng thời điểm Bạch Yểm Ma lột xác lên tới chín đoạn cũng lĩnh ngộ ra kỹ năng Hỏa hệ này. Đến khi đó Sở Mộ mới thật sự đủ thực lực quét ngang bậc thang thứ hai.
Lúc trước Sở Mộ có nghe qua Diệp Khuynh Tư giải thích cẩn thận về các phương diện điều huấn Hồn sủng. Quãng thời gian kế tiếp, Sở Mộ kiên quyết thu mua một đống linh vật Huyết Viêm cho Bạch Yểm Ma phục dụng. Như vậy sẽ gia tăng xác suất lĩnh ngộ ra kỹ năng Hỏa hệ cấp tám - Thập Tam Viêm Minh.
Dạ Lôi Mộng Thú cường hóa xuất hiện tình huống không tốt, linh vật 200 triệu cũng không thể giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú xông phá bình cảnh tám đoạn.
Ly lão nhi cố gắng khuyên giải Dạ Lôi Mộng Thú, ý bảo là thân thể nó đang ở trạng thái căng thẳng. Chỉ cần chiến đấu thêm vài trận, sau khi có thêm kinh nghiệm sẽ có thể lột xác lên đến chín đoạn.
Sở Mộ cũng biết dùng linh vật đột phá bình cảnh không thể nào thành công trăm phần trăm, hắn nhỏ nhẹ an ủi Dạ Lôi Mộng Thú một phen mới bắt đầu chuyển sang cường hóa Băng Không Tinh Linh.
Mấy tháng này Băng Không Tinh Linh thu hoạch rất nhiều lợi ích, từ trình độ sơ đẳng quân chủ đến trung đẳng quân chủ là một khoảng cách không nhỏ. Nhưng mà trải qua đoạn thời gian hấp thu linh vật Băng thuộc tính cùng với Sở Mộ, thực lực Băng Không Tinh Linh đã đạt tới tám đoạn chín giai - trung đẳng cấp quân chủ vô cùng nhẹ nhàng.
Hiện tại Băng Không Tinh Linh đang ở trạng thái điều hòa năng lượng Băng thuộc tính trong cơ thể, vì thế rất khó hấp thu thêm linh vật để tăng cường chiến lực. Kế tiếp vẫn cần phải từ từ chiến đấu mới có cơ hội lột xác đến chín đoạn.
Diệp Khuynh Tư điều chế linh vật Băng thuộc tính chỉ có tác dụng kéo dài tính mạng cho Sở Mộ, hiệu quả áp chế linh hồn nóng rực chỉ tới trình độ này là hết. Thời gian diễn ra đại hội Thiên Hạ Quyết rất lâu, trong khoảng thời gian này Sở Mộ bắt buộc phải thường xuyên hao phí tiền của vào việc này.
Nhưng linh vật Băng thuộc tính đã bình thường không còn bao nhiêu tác dụng, nếu nửa năm này vẫn không tìm được linh vật Băng thuộc tính hiệu quả mạnh hơn thì Sở Mộ sẽ lâm vào khốn cảnh.
Có thể nói khoảng thời gian nửa năm sắp tới vô cùng trọng yếu, nếu như Băng Lam không kịp thời mang Thiên Tiên Băng về thì tính mạng Sở Mộ như chỉ mành treo chuông.
Trong quá trình Băng Không Tinh Linh phục dụng linh vật 200 cùng với Sở Mộ, mặc dù thực lực không xuất hiện tình huống tăng cường nhưng vô tình lĩnh ngộ ra kỹ năng Băng hệ cấp tám mới.
Sở Mộ tạm thời không hiểu rõ uy lực kỹ năng này như thế nào, đành phải đợi đến lúc chạy đi làm nhiệm vụ mới có thể tìm hiểu tác dụng của kỹ năng Băng hệ cấp tám - Lạc Tinh Hàn này. Dựa theo Sở Mộ đoán chừng, uy lực của nó hẳn là đạt tới cấp chín tiêu chuẩn, bởi vì đẳng cấp chiến lực của Băng Không Tinh Linh đã là trung đẳng quân chủ rồi.
Vấn đề hồn trang đơn giản hơn nhiều, để cho Chiến Dã kết hợp với toàn thể tiến công hồn trang thì chiến lực sẽ tăng cường lên tới trung đẳng quân chủ. Sau đó dự vào năng lực Dũng Chập Tâm và Đoạn Chi Trọng Sinh phối hợp bộc phát ra toàn bộ thực lực, tuyệt đối là kinh khủng hơn cả Phược Phong Linh.
Sau khi hoàn thành cường hóa cho tất cả Hồn sủng, Sở Mộ cố ý điều chỉnh trạng thái thật tốt rồi mới đi tiếp nhận nhiệm vụ, lập tức tiến bước về phía Cổ hoang nguyên đã cực kỳ quen thuộc.
Lần này Sở Mộ nhắm tới khu vực hoang mạc lãnh địa của tộc quần Phố Lang, trước kia hắn lỡ vận lọt vào nơi này chiến đấu vô cùng chật vật, cả đám Hồn sủng mang theo thương tích đầy mình mới thành công đào thoát ra ngoài.
Lần này Sở Mộ lại bước vào nơi đó nhưng không có một chút sợ hãi, cho dù gặp phải mười đoạn Phố Lang cũng có thể cho Mạc Tà và Phược Phong Linh phối hợp ứng phó dễ dàng. Chỉ cần không xui xẻo tới mức gặp phải một đám mười đoạn Phố Lang thì Sở Mộ hoàn toàn có thể hoành hành ngang ngược không cần kiêng kị.
Quá trình tàn sát Phố Lang cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian, khi hắn hoàn thành nhiệm vụ nhận được 100 triệu thì Thiên Hạ Quyết đã gần lắm rồi.
Thời điểm bảy ngày trước khi Thiên Hạ Quyết khai mạc.
Vô số thanh niên đồng lứa tụ tập trên quảng trường Thiên Hạ vương tọa không ngừng trao đổi, nghị luận, thanh âm náo nhiệt trước nay chưa từng có. Vị đệ nhất cường giả Lê Hồng – Hồn sủng sư mạnh nhất ngồi trên bảo tọa chính là mơ ước của đại đa số thanh niên trẻ tuổi.
Đã là nam nhân thì phải đứng trên đỉnh giống như hắn. Đó là ước mơ, cũng là kiêu ngạo tồn tại trong lồng ngực tất cả những người có mặt tại Thiên Hạ thành.
Khi vị Hồn sủng sư này xuất hiện ở trong đại điện hoàng kim lập tức dẫn phát một tràng kinh hô như sóng biển dâng trào, vô số thanh niên đồng lứa cùng nhau tung hô vang vọng khắp Thiên Hạ thành.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://docsach24.comĐây là kính ngưỡng đối với một cường giả, là sùng bái đối với Hồn sủng sư tối cường, không có một người thanh niên nào có thể giữ vững trấn định ở trước mặt một người như vậy. Bởi vì trong quãng thời gian thanh niên đồng lứa từng bước phát triển đã thấm nhuần hào quang sáng chói, đã nghe vô số truyền thuyết về hắn rồi.
Lê Hồng – Chủ nhân của Thiên Hạ vương tọa hiện tại.
"Ta mới trở về từ phía đông, đúng lúc nhìn thấy mấy đứa nhỏ tràn đầy nhiệt huyết các ngươi. Có lẽ Thiên Hạ vương tọa ở trong mắt của các ngươi chính là hết thảy, trên thực tế thế giới này rộng lớn vô biên vô hạn, một cái cung điện và bảo tọa màu vàng nho nhỏ không thể nào đại biểu cho đỉnh phong chân chính.
"Ta tin tưởng các ngươi không chỉ mơ ước được ngồi trên bảo tọa, thậm chí sẽ có người đang phấn đấu trở thành là vượt qua ta. Cố gắng lên, khi các ngươi đứng cùng một vị trí với ta, các ngươi sẽ thấy mình nhỏ bé tới mức nào."
Thiên hạ vương giả - Lê Hồng quét mắt nhìn xuống đám thanh niên giống như tín đồ thành kính nhất, dùng thanh âm hùng hồn nói với mọi người.
Bất kỳ một vị Hồn sủng sư cường đại nào cũng có tín niệm của mình, vì vinh quang cao nhất, vì Hồn sủng tối cường, vì nắm giữ quyền lực và tài phú, vì vượt qua cường giả thần tượng của mình, cũng có thể chỉ vì một nữ nhân thầm thương trộm nhớ.
Ở trong lòng mỗi một nam nhân, Thiên Hạ vương tọa chính là hết thảy những điều đó. Chỉ cần đoạt được vương tọa thì vinh quang, quyền lực, tài phú, lực lượng, tôn nghiêm, nữ nhân chắc chắn không thiếu.
Chỉ cần ngồi lên vương tọa sẽ có thể thực hiện hết thảy mọi thứ từng mơ ước, bất kỳ một người nào đã bước lên con đường Hồn sủng sư cũng sẽ coi đây là tín ngưỡng cao nhất. Cho dù là nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, cho dù là sinh tử an nguy cận kề, nhưng vì vương tọa cao nhất này, bọn họ sẽ không ngừng trèo lên từng bước một. Cho dù phải đổ máu nhuộm đẫm từng bậc thang cũng không nề hà.
"Hắn là người duy nhất có thể đối kháng Thiên Thương Thanh Chập Long."
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, dùng ngữ điệu nghiêm nghị nhất tự nói với mình.
"Ừ, rất xa xôi." Ly lão nhi cũng nói chen vào một câu.
Bản thân Sở Mộ cũng có mục tiêu phấn đấu của mình, từ nhỏ đến lớn hắn vẫn luôn một lòng một dạ vững bước đi trên con đường Hồn sủng sư. Hắn muốn đạt tới vinh quang làm cho phụ thân lệ nóng doanh tròng, muốn có được thực lực khiến cho Hồn Minh sợ hãi, muốn cầm tù Hồn sủng trốn tránh giành lại tôn nghiêm của mình.
Sở Mộ đứng trên quảng trường rộng lớn, đứng giữa đám đông tấp nập bất chợt sinh ra cảm giác áp lực đè nặng tinh thần. Nếu muốn danh tiếng lan truyền từ trong vô số cường giả nơi đây, hiển nhiên là một chuyện mang tính khiêu chiến rất lớn, trên đại lục có tới hàng vạn hàng triệu Hồn sủng sư, trên thế giới rộng lớn khôn cùng kia làm sao mới có thể ngồi lên Thiên Hạ vương tọa? Thiên Hạ Quyết mười năm một lần, mỗi lần chỉ có duy nhất một người đi tới đỉnh vinh quang cao nhất.
Sở Mộ rất muốn biết mấy lần "mười năm" nữa mình mới có thể ngồi ở vị trí của vị nam tử vương giả kia. Khi ngồi trên bảo tọa hoang kim, nắm trong tay quyền lực tối thượng sẽ có cảm giác như thế nào? Tầm mắt hắn từ trên cao nhìn xuống đám Hồn sủng sư trẻ tuổi hẳn là vô vàn cảm khái, cảm giác khi giọng nói của mình vang vọng bên trong đám người yên lặng, sùng bái lắng nghe sẽ ra sao đây?
"Sở Mộ, hình như chúng ta từng thấy nữ nhân kia ở Đại Sở thế gia - Ốc Cổ thành thì phải?"
Diệp Hoàn Sinh đẩy cánh tay Sở Mộ một cái, sau đó chỉ vào một nữ tử đeo khăn che mặt cao quý phía xa xa.
"Ừ, đó là tiểu công chúa Yểm Ma cung."
Sở Mộ gật đầu, ánh mắt rơi vào người tiểu công chúa thần bí kia, cảm xúc trong lòng đột nhiên dâng trào.
Ẩn bên trong tấm khăn che mặt hẳn là một dung nhan tuyệt mỹ, chỉ lộ ra ngoài cặp mắt cơ trí và bình tĩnh như mặt hồ không một gợn sóng. Cho dù chung quanh nàng có vô số người theo đuổi và nịnh bợ cũng không thể làm cho nàng xúc động mảy may. Mỗi lần nhìn thấy nàng, Sở Mộ luôn luôn có cảm giác ngưỡng mộ không nói nên lời, đến tận lúc này thân phận và địa vị song phương vẫn còn chênh lệch rất xa.
Đã có lúc Sở Mộ âm thầm suy nghĩ về nữ tử này, nói thật ra hắn cũng động tâm đối với một vị công chúa cành vàng lá ngọc nhưng bản tính thiện lương này. Thậm chí tại Tây Giới, hai người còn có một đoạn ký ức nho nhỏ.
Nhưng mà lý trí Sở Mộ vẫn lựa chọn rời xa, nữ tử như vậy sẽ không thiếu hụt người theo đuổi, cũng không thiếu hụt cường giả nguyện ý thần phục nàng. Sở Mộ không bao giờ trở thành một người trong đó, cũng sẽ không trút hết thảy hi vọng vào nàng. Bởi vì hắn biết trước khi mình có thực lực tuyệt đối, có được lực lượng vượt xa nàng. Cho dù làm nhiều chuyện hơn nữa cũng chỉ là đuổi theo một cách vô vọng mà thôi, tất cả mọi thứ không thể nào làm cho tâm nàng sinh ra rung động.
"Ngươi không phải là thiếu chủ Hồn Điện hả? Tại sao tiểu công chúa Yểm Ma cung người ta được đãi ngộ cao như vậy, còn ngồi ở vị trí cao tít mù thế kia. Lấy thân thể của ngươi ít ra cũng phải ngồi ngang hàng với nàng mới đúng, tại sao ngược lại đứng ở trong đám người tràn đầy bi kịch thế này? Hơn nữa đại mỹ nữ Đình Lan của Hồn Điện không phải là thường xuyên tìm ngươi hay sao? Thân phận của nàng chỉ thấp hơn tiểu công chúa kia một bậc, cho dù danh phận thiếu chủ Hồn Điện của ngươi còn chưa được chính thức xác nhận và công bố, nhưng ít nhất cũng nên ngồi bên cạnh nàng chứ?"
Diệp Hoàn Sinh nói ra một tràng thật dài tỏ vẻ bất bình dùm cho Sở Mộ.
"Ta tôn trọng thực lực của mình, ngồi ở phía trên và đứng ở chỗ này đối với ta không có gì khác nhau." Sở Mộ cười nói.
"Có chí khí, ha ha, vậy thì chúng ta sẽ làm cao thủ thảo dân. Nhớ kỹ mặt mấy cái tên ngồi trên cao kia đi, tên nào đắc chí, dương dương đắc ý nếu gặp phải chúng ta ở Thiên Hạ Quyết thì cứ hung hăng đạp chết từng tên một. Để cho bọn hắn biết dùng tiền mua thân phận vốn không có tư cách lớn lối."
Trên mặt Diệp Hoàn Sinh nở nụ cười sảng khoái.
Sở Mộ không dùng thân phận Hồn Điện tham gia Thiên Hạ Quyết, cũng không thành lập đoàn đội giống như những vị thiếu chủ khác. Ở trong suy nghĩ của hắn, việc lựa chọn tinh anh tạo thành đoàn đội có lẽ dễ dàng hơn, nhưng đó cũng là trở ngại trên con đường trở thành cường giả của mình. Cho dù có giành được vinh quang cuối cùng hay không, hắn vẫn muốn tiến lên bằng đôi chân của mình.
Sở Mộ hoàn toàn dựa vào chính bản thân mình đi từng bước từng bước cho tới bây giờ, cho nên lời Diệp Hoàn Sinh nói cũng không còn sai, hai người bọn họ thật sự là cao thủ thảo dân.
Hai thế lực Hồn Điện và Yểm Ma cung không giống nhau, nhưng ở một số trường hợp tiếp xúc công chúng, song phương sẽ cấp cho đối phương đủ thể diện, không đến nổi gặp mặt liền đánh như kẻ thù.
Sau khi chính thức khai mạc đại hội Thiên Hạ Quyết chính là thời điểm các thế lực lớn tập trung lại cùng nhau trao đổi. Hoặc là tìm cách chia rẽ lẫn nhau, hoặc là kết giao, hoặc là lựa chọn phe nhóm. Quá trình tụ tập này tồn tại rất nhiều ý nghĩa, ban tổ chức cố ý để cho các thanh niên cao thủ cùng ở trong một đại sảnh, để cho bọn họ tùy ý tiếp xúc là tạo lập quan hệ. Còn vấn đề song phương xích mích hay là thân thuộc chẳng phải là việc bọn họ quan tâm, dù sao có cho tiền cũng không có người nào dám làm loạn ở nơi này.
"Tại sao ta cảm giác ngươi đang lẩn trốn tiểu công chúa Yểm Ma cung vậy nhỉ?"
Ánh mắt Diệp Khuynh Tư nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, bộ dạng nghi ngờ mở miệng hỏi một câu.
Thật ra lúc nãy Sở Mộ cũng có kết cơ hội giao với tiểu công chúa Yểm Ma cung, thậm chí Diệp Khuynh Tư còn nhìn ra được Cẩn Nhu công chúa nhận ra hắn. Sau đó tiểu công chúa vô cùng hứng thú nhìn Sở Mộ, chờ đợi hắn đi lên chào hỏi.
Chẳng qua là Sở Mộ giả lơ tránh lui rồi, Diệp Khuynh Tư vẫn luôn ở bên cạnh Sở Mộ nên nhìn thấy hết thảy mọi hành động vào trong tầm mắt. Nàng nhớ là khi còn ở Cổ Vực, quan hệ giữa Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa cực kỳ mờ ám, vì thế nàng cảm thấy Sở Mộ không cần thiết phải né tránh tiếp xúc.