Đáng nhắc tới chính là Hồn Điện quản chế vô cùng chặt chẽ đối với các hành động đầu cơ trục lợi từ cấp bậc danh hiệu. Một khi bị phát hiện sẽ trừng phạt thành viên vi phạm cực kỳ nghiêm khắc.
Mặt khác, Hồn Điện đề ra yêu cầu đối với thanh niên đồng lứa vô cùng hà khắc, hầu như các thành viên tầng lớp này sẽ không được hưởng thụ bất kỳ ưu đãi nào từ nội bộ Hồn Điện, cũng không thể thông qua gia tộc, lão sư, trưởng bối của mình nhận được danh hiệu cao cấp. Các thanh niên đồng lứa muốn có danh hiệu đều phải tự mình làm việc dựa theo quy định cụ thể.
Mà loại quy định này bao gồm cả thiếu chủ Hồn Điện, danh xưng thiếu chủ không phải là một loại danh hiệu, mà chỉ là đại biểu thân phận mà thôi. Một vị thiếu chủ thông thường sẽ cầm trong tay phó lệnh cấp mười, phó lệnh chỉ có tác dụng duy nhất là được thành viên Hồn Điện ở những nơi khác bảo vệ và tôn trọng, nhưng không thể nào dùng cái đó để sử dụng đoạt lấy lợi ích, bởi vì phó lệnh không có bất kỳ đặc quyền nào.
Cho nên thân phận Sở Mộ bây giờ là thiếu chủ Hồn Điện, nhưng mà danh hiệu của hắn tại Hồn Điện vẫn là 0 cấp, không thể giành được bất kỳ ưu đãi nào. Mỗi một chi nhánh Hồn Điện ở các tòa thành đều giữ gìn quy định này vô cùng nghiêm khắc.
Danh hiệu sẽ đại biểu cho thân phận và địa vị của một Hồn sủng sư, dựa vào đó sẽ có được đủ loại chỗ tốt. Vì thế rất nhiều Hồn sủng sư sẽ tìm hết biện pháp tham gia các trận thi đấu, giao dịch nhiều lần trong nội bộ thế lực, hoặc là tiếp nhận tiếp nhiệm vụ để gia tăng điểm cống hiến, sau đó mới từ từ tấn thăng cấp bậc danh hiệu của mình.
Hồn Điện đề điều kiện gia tăng cấp bậc danh hiệu vô cùng rõ ràng, ví dụ như muốn đạt được danh hiệu cấp một sẽ phải thỏa mãn ba điều kiện, theo thứ tự là: trị giá giao dịch, trị giá kim tệ và trị giá danh hiệu.
Trị giá giao dịch là chỉ số tiền trao đổi trong quá trình giao dịch tại nội bộ Hồn Điện.
Trị giá kim tệ chính là trực tiếp cống hiến tài chính cho Hồn Điện, tương đương với một lần nộp thuế.
Trị giá danh hiệu là thông qua các giải đấu, nhiệm vụ, chức vị … dùng cấp bậc danh hiệu đạt được để cân nhắc.
Số điểm mỗi loại trị giá cho danh hiệu cấp một, theo thứ tự là: trị giá giao dịch ít nhất phải đạt tới 2 vạn kim tệ trở lên khi mua bán tại nội bộ Hồn Điện.
Trị giá kim tệ là cống hiến cho Hồn Điện 1 vạn kim tệ trở lên.
Các loại trị giá danh hiệu sẽ biểu hiện ở thứ hạng tranh tài, hoàn thành nhiệm vụ được Hồn Điện giao cho, tiếp nhận chức vụ trong một đoạn thời gian và làm một vài việc cho Hồn Điện.
Cần phải đồng thời thỏa mãn ba điều kiện này, nhưng trên thực tế nếu hoàn thành vượt mức một điều kiện nào đó cũng sẽ nhận được danh hiệu.
Ví dụ như sẽ trực tiếp nhận được danh hiệu cấp một nếu trị giá giao dịch đạt đến 10 vạn kim tệ, những điều kiện khác chưa đủ cũng có thể suy xét cho qua.
Hoặc là cống hiến cho Hồn Điện 5 vạn kim tệ trở lên. Hoặc là hoàn thành năm nhiệm vụ do Hồn Điện ban bố.
Cho nên nếu muốn có được danh hiệu nhanh chóng, tất cả mọi người sẽ phải suy nghĩ thận trọng lựa chọn như thế nào. Nếu như chỉ ném tiền ra để có được danh hiệu căn bản là lợi ích không bù nổi cái mất.
Điều kiện danh hiệu cấp hai không sai biệt nhiều lắm: trị giá giao dịch đạt tới số lượng 100 vật phẩm, dĩ nhiên vật phẩm giao dịch phải là cấp hai trở lên. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trị giá kim tệ là cống hiến cho Hồn Điện 3 vạn tài chính.
Trị giá danh hiệu là 1 giành được thứ hạng từ hai trở lên trong các giải đấu.
Nếu hoàn thành bất kỳ một điều kiện nào gấp năm lần trở lên sẽ trực tiếp nhận được danh hiệu cấp hai.
Về phần những danh hiệu cao cấp hơn cứ tính toán theo giá trị lớn hơn là xong.
Sở Mộ quan sát một vòng bảng danh sách cấp bậc của Hồn Điện đã cho qua kết quả đại khái. Nếu như muốn đạt được danh hiệu cấp bảy tại Hồn Điện ít nhất phải đưa cho Hồn Điện 2000 vạn tài chính, giao dịch số tiền 4000 vạn, hoàn thành một nhiệm vụ hoặc giải thưởng hạng nhất ở mức độ cấp bảy.
"Yểm Ma cung đúng là Yểm Ma cung, đối đãi thành viên cũng không tệ!"
Lúc này Sở Mộ không nhịn được phát ra một tiếng cảm khái.
Ban đầu Sở Mộ rời khỏi Tù đảo đã trực tiếp nhận được danh hiệu Hằng Hải Yểm thiếu cấp bảy. Nếu như thể chế của Hồn Điện tương tự với Yểm Ma, vậy thì danh hiệu cấp bảy này có giá trị tới 2000 vạn kim tệ, cộng thêm một loạt điều kiện khác sẽ là con số lợi ích vô cùng khổng lồ. Đối với tình huống Sở Mộ vào lúc đó rõ ràng có được điều kiện ưu đãi quá lớn.
Sở Mộ nhận được danh hiệu cấp bảy này hiển nhiên là vì thành công sinh tồn trên Tù đảo. Hiện tại Sở Mộ âm thầm hối hận tại sao ban đầu không biết trước cái quy định này, ít nhất cũng kiếm được một ít chỗ tốt rồi mới rời khỏi Yểm Ma cung.
Danh hiệu cấp bảy ở Yểm Ma cung có đặc quyền tương đối cụ thể. Lúc ban đầu ở Cương La thành, Sở Mộ ít nhất đã có thể chi phối mười mấy thủ hạ trực thuộc Yểm Ma cung tới hỗ trợ giúp mình diệt trừ Dương gia, đây chính là thể hiện trực tiếp nhất của địa vị và thân phận.
Còn danh hiệu Hồn Điện cũng có đặc quyền như vậy. Một chuyện khiến cho Sở Mộ cực kỳ kinh ngạc, chính là vào mỗi tháng danh hiệu cấp bảy sẽ dễ dàng có được không ít chỗ tốt: đó là chiết khấu ba mươi phần trăm giá tiền thu mua một bảo vật cấp tám trở xuống.
Lợi ích thứ hai là hàng năm có quyền lựa chọn sử dụng một con Hồn sủng cấp thống lĩnh thích hợp trong nội bộ Hồn Điện, chiết khấu ba mươi phần trăm.
Lợi ích thứ ba là hàng năm sẽ nhận được một quyển hồn kỹ cấp bảy với mức độ đầy đủ chín mươi phần trăm.
Lợi ích thứ tư là mỗi ngày được tặng một viên hồn hạch cấp bảy.
Lợi ích thứ năm là được Hồn sủng sư trị liệu miễn phí trong phạm vi Hồn Điện cai quản.
Những điều kiện khác đều là phúc lợi vô cùng hữu ích tạo điều kiện cho các Hồn sủng sư hoạt động. Chủ yếu nhất chính là ba lợi ích đầu tiên quá mê người rồi, nhất là chiết khấu ba mươi phần trăm giá tiền thu mua bảo vật cấp tám trở xuống.
Một kiện bảo vật cấp tám đều có giá trị trên ngàn vạn, có thể chiết khấu ba mươi phần trăm nghĩa là tương đương với vài trăm vạn. Nếu như vật phẩm giá trị cao hơn rất có thể sẽ tiết kiệm được gần ngàn vạn tài chính.
Đây là dưới tình huống không có đảm nhiệm bất kỳ chức vụ nào cho Hồn Điện, chỉ cần lợi dụng tốt quyền lợi danh hiệu thì mỗi tháng sẽ có thể tiết kiệm gần năm trăm vạn tài chính trở lên. Nếu như đảm nhiệm chức vụ làm việc cho Hồn Điện, vậy thì phúc lợi và bổng lộc nhận được hàng tháng cao không tưởng nổi.
Sở Mộ tính toán đại khái nếu như mình nhậm chức ở mức độ danh hiệu cấp bảy, chỉ cần làm tốt một năm sẽ có thể thu vào tay 5000 vạn tài chính trở lên.
Ví dụ như đập toàn bộ 5000 vạn tài chính lên trên người một con Hồn sủng sẽ trực tiếp cường hóa ra một con Hồn sủng có chiến lực sánh ngang cấp quân chủ.
Danh hiệu khác nhau sẽ đảm nhiệm chức vị không giống nhau, nếu như chỉ có danh hiệu cấp một sẽ không bị Hồn Điện ước thúc, muốn đi đâu thì đi.
Còn chức vị tương tự với điện chủ Hồn Điện thì mỗi ngày sẽ phải xử lý sự vụ và thi hành một vài chuyện tình của nội bộ Hồn Điện. Mỗi tháng bọn họ sẽ được hưởng bổng lộc cùng với quyền lực cụ thể nhất trong phạm vi mình quản lý.
Sở Mộ đã hiểu rõ chế độ của Hồn Điện, trong lúc nhất thời suy nghĩ đến việc giành lấy một danh hiệu, sau đó đảm nhiệm chức vụ một, hai năm không chừng còn có lợi tức lớn hơn so với việc suốt ngày tiến vào rừng núi hoang vắng, thậm chí không cần phải xông pha chiến đấu rơi vào tình trạng nguy hiểm đến tính mạng.
"Số tiền giao dịch gấp hai lần số tiền cống hiến, nói như vậy dùng vật phẩm giao dịch chẳng phải là có lợi hơn sao?"
Sở Mộ tham chiếu các chi tiết lại với nhau liền phát hiện giá trị chênh lệch giữa các điều kiện quá lớn, điều này hiển nhiên là có điểm gì đó không bình thường.
Trị giá giao dịch là ý chỉ Hồn sủng sư tại tiến hành mua bán vật phẩm trong nội bộ Hồn Điện. Sở Mộ cảm thấy chỉ cần là người có não sẽ lựa chọn phương thức trị giá giao dịch để hoàn thành điều kiện, làm như vậy sẽ không tổn thất quá nhiều tiền tài.
"Thiếu chủ, từ danh hiệu cấp ba trở lên không còn dùng trị giá giao dịch làm điều kiện, giao dịch nhiều hơn nữa cũng vô dụng mà thôi. Đây là một trường hợp đặc biệt, cũng là thủ đoạn của Hồn Điện dùng để khống chế phương thức giao dịch, kèm theo một chút tính cưỡng chế để cho các thành viên Hồn Điện không phát triển quá nhanh. Dĩ nhiên, đối với lợi ích và phần thưởng có được từ danh hiệu thì cưỡng chế như thế cũng không quá đáng. Thực ra vẫn có rất nhiều người nguyện ý trao đổi vật phẩm với Hồn Điện, bởi vì vừa có thể tiến hành giao dịch công bình vừa có thể tích lũy điểm danh hiệu." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
"Việc này đúng là phức tạp." Sở Mộ lắc đầu cười khổ.
"Không hề phức tạp, làm thế nào để quản lý vấn đề hoạt động của một thế lực khổng lồ mới là việc khiến cho người ta đau đầu. Thiếu chủ cần phải biết trên đại lục này có bao nhiêu cung điện của Hồn Điện trú đóng không? Mỗi ngày sổ ngạch giao dịch là con số khổng lồ tới mức nào đây? Nếu sau này thiếu chủ muốn đi con đường Hồn Điện, ta khuyên nên bán vật phẩm cho Hồn Điện, vừa mới bắt đầu có lẽ sẽ thiệt thòi tổn hại một ít, nhưng càng về sau sẽ nhận được hồi báo rất nhiều. Nhất là trong trường hợp ngươi có nhu cầu khẩn cấp về linh vật, thu mua tại sở giao dịch không cẩn thận một chút sẽ bị làm thịt chết tươi ngay, đến lúc đó không chừng sẽ rơi vào cảnh tiền mất tật mang." Ly lão nhi nói.
Sở Mộ tiến hành mua bán ở trụ sở giao dịch sẽ phải khấu trừ một khoản tiền làm phí dụng cho Mại sư, tại Hồn Điện sẽ không cần hao phí khoản tiền này, quan trọng nhất là có thể thông qua cấp bậc danh hiệu hưởng thụ chiết khấu ưu đãi và ưu tiên lựa chọn linh vật, chỉ cần tính toán đơn giản là biết ngay lời lỗ rồi.
"Danh hiệu cấp bảy hàng năm còn có hồn kỹ cấp bảy, đây là một khoản phúc lợi rất lớn, một quyển hồn kỹ cấp bảy thấp nhất cũng có giá gần 1000 vạn." Sở Mộ thở dài cảm thán một câu.
"Đây là tất nhiên, Hồn Điện nói thế nào cũng là một tổ chức quyền uy nhất đại lục. Nếu không có thù lao và lợi ích to lớn thì đám lão già kia làm sao có mặt mũi triệu tập những Hồn sủng sư tinh anh đi làm việc cho mình? Hiển nhiên cũng không có người nào nguyện hiệu lực cho Hồn Điện. Trên thực tế, ta từng so sánh tất cả thế lực với nhau thì Hồn Điện chính là tổ chức đề ra quyền lợi cho thành viên tốt nhất nhì rồi đó." Ly lão nhi cười nói.
Sở Mộ nghe thế nhất thời hảo cảm đại tăng đối với Hồn Điện thăng. Hắn bây giờ cách một đoạn thời gian cần phải dùng linh vật Băng thuộc tính hạ nhiệt linh hồn, đây là một khoản chi tiêu không nhỏ so với năng lực hiện tại của hắn.
Mà nội bộ Hồn Điện hiển nhiên là không thiếu linh vật Băng thuộc tính, có thể thu mua với chiết khấu ba mươi phần trăm đúng là vô cùng đáng giá. Vào lúc này Sở Mộ đã hạ quyết tâm giành lấy danh hiệu cấp bảy rồi.
"Thiếu chủ có một con ấu sủng cấp quân chủ, ném cho Hồn Điện sẽ nhận được trị giá giao dịch vượt qua 4000 vạn tiêu chuẩn. Từ đó trích ra 2000 vạn cống hiến cho Hồn Điện, rồi lại hoàn thành một nhiệm vụ cấp bảy sẽ có thể đạt được danh hiệu cấp bảy rồi."
Số tiền cống hiến 2000 vạn đối với Sở Mộ không phải là số lượng nhỏ nha! Bây giờ Sở Mộ đang vô cùng quẫn bách tiền tài, nếu muốn hắn đưa ra quả thật là có chút đau lòng.
"Cấp tám Băng Thiên Hàn giá trị 4000 vạn, chiết khấu ba mươi phần trăm chính là 2800 vạn, ờ, nói cho cùng là lỗ một chút. Sau này mỗi tháng hưởng thụ chiết khấu vẫn tương đối có lời."
Sở Mộ coi như là hạ quyết tâm rồi, trước tiên cứ tìm cách giành lấy danh hiệu cấp bảy rồi lại tính toán chi tiết sau cũng được.
Nhân viên sự vụ đang nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chờ đợi Sở Mộ chỉ thị hồi lâu nhưng không thấy động tĩnh gì cả, lúc này hắn mới nhỏ giọng nói:
"Đây… đại nhân, có thể đưa Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm ra ngoài không? Để cho Mại sư chuyên nghiệp của Hồn Điện chúng ta bắt đầu định giá. Nếu như ngài không hài lòng với mức giá đưa ra vẫn có thể triệt tiêu giao dịch."
"Ừ, bảo Giám định sư tới kiểm định đi." Sở Mộ nói.
Sở Mộ là Hồn sủng sư đã tự mình giám định ấu sủng Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm trước đó rồi nên không lo lắng vấn đề giá cả sai lầm. Hắn đoán chừng con Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm này có thể bán được trên dưới 6000 vạn.
Giám định sư kiểm tra cực kỳ tỉ mỉ, khẳng định còn phải chờ đợi thêm một ít thời gian. Sở Mộ chợt suy nghĩ đến vấn đề danh hiệu liền quay sang hỏi thăm nhân viên sự vụ:
"Có nhiệm vụ nào dành cho danh hiệu cấp bảy không?"
Nhân viên sự vụ vội lật quyển sách dày cộm ra, bắt đầu tìm kiếm rồi hồi đáp:
"Bình nguyên nam bộ có một tộc quần Hồn sủng cấp thống lĩnh, thực lực chia đều là bảy đoạn. Nơi đó có rất nhiều Nham tinh, cấp trên hi vọng có ai đó xử lý đàn Hồn sủng kia để người của chúng ta trú đóng trong khu vực quặng mỏ. Đảm nhiệm chức vụ của danh hiệu cấp sáu thời gian hai năm, ví dụ như làm thành viên chấp pháp cho Hồn Điện."
"Có cách nào nhanh nhất không?" Sở Mộ hiển nhiên là không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho mấy việc này.
Đảm nhiệm chức vụ khẳng định là không thể rồi, mặc dù có bổng lộc nhưng mà tiêu hao thời gian quá nhiều, việc này không phù hợp với tính cách lịch lãm thường xuyên của Sở Mộ, đồng thời thực lực tăng trưởng cũng sẽ chậm lại. Về phần quét dọn chướng ngại cho Hồn Điện cũng không tốt lắm, Sở Mộ trước giờ leo lên hoang sơn chui vào cấm vực như cơm bữa, chém giết Hồn sủng không ít nên hơi ngán rồi.
"Đại hội thi đấu hàng năm của Đôn thành ghi danh vào hôm nay. Nếu như đại nhân có thể giành được thứ hạng trước mười cũng tương đương với nhiệm vụ cấp bảy." Nhân viên sự vụ nói.
"Trước mười hả? Hẳn là không khó nhỉ?" Sở Mộ tự mình lầm bầm.
"Chuyện này... à, rất khó!" Nhân viện sự vụ nghĩ một lát, vẫn cảm thấy cần phải nhắc nhở vị thiếu gia trước mắt này một chút.
"Vậy thì làm như vậy đi, giúp ta báo danh."
Sở Mộ đã lâu không có chiến đấu với Hồn sủng sư, mượn cơ hội thi đấu này rèn luyện mình cũng tốt.
"Được rồi, vui lòng cho biết tên họ và danh hiệu hiện tại của ngài!" Nhân viên sự vụ không thể nói thêm gì nữa, đành phải làm việc dựa theo ý tứ Sở Mộ.
"Sở Thần, danh hiệu hẳn là 0 cấp." Sở Mộ nói.
Phó lệnh không thể đại diện cho cấp bậc danh hiệu, vì thế địa vị Sở Mộ lúc này chẳng khác nào một gã sai vặt ở trong Hồn Điện.
"0 cấp?" Nhân viên sự vụ nghi hoặc hỏi lại, bộ dạng giống như là mình vừa mới nghe lầm.
Sở Mộ gật đầu một cái nhưng không nhiều lời làm gì, giao mấy chuyện nhỏ nhặt này cho nhân viên sự vụ đi làm dùm. Sau đó bắt đầu xem xét danh sách vật phẩm dài dằng dặc, tìm xem trên đó có món đồ nào cần thiết không.
Sở Mộ bây giờ chủ yếu là tăng cường giai đoạn cho Hồn sủng, trải qua nửa năm chiến đấu tẩy lễ nên kinh nghiệm và năng lực lĩnh ngộ của chúng nó đã tăng lên không ít. Sở Mộ cảm thấy cần phải mua một vài linh vật thích hợp tăng cường giai đoạn cho đám Hồn sủng của mình.
Theo thực lực dần dần tăng trưởng, Sở Mộ phát hiện tăng cường các loại linh vật hỗ trợ cũng phân ra nhiều phân nhánh rõ rệt. Rất nhiều linh vật chỉ đơn thuần là tăng cường giai đoạn, hoặc có một số chỉ tập trung tăng cường thuộc tính.
Trực quan nhất chính là giá trị linh vật càng lúc càng cao, số lượng càng lúc càng ít, đôi khi có tiền vẫn không thể mua. Lên đến cấp quân chủ thì số tiền khổng lồ tới mức hầu như những Hồn sủng sư bình thường không thể nào mua nổi.
Sở Mộ đọc lướt qua bảng danh sạch thật nhanh, vật phẩm một đống lớn, linh vật đủ các loại, hiệu quả tràn giang đại hải, cách dùng loạn cả lên khiến cho hắn hoa cả mắt.
"Trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ."
Bỗng nhiên có mấy chữ đập vào mắt Sở Mộ, mà dòng chữ này làm cho trái tim hắn đập loạn một trận.
Trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ? Đây chẳng phải là linh vật dành riêng cho Mạc Tà hay sao?
Đẳng cấp Mạc Tà có thể tăng cường thông qua dị biến, hơn nữa luôn luôn ở trên đẳng cấp những Hồn sủng khác. Vì thế Sở Mộ rất khó tìm mua linh vật cần thiết và thích hợp với Mạc Tà, bây giờ bỗng nhiên phát hiện một món đồ tốt như vậy làm cho hai mắt hắn sáng bừng lên.
"Nói ta nghe tin tức của trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ." Sở Mộ quay sang hỏi nhân viên sự vụ.
"À, ngài đợi chút!" Gã nhân viên sự vụ lại lật quyển sách dày cộm tìm kiếm, một hồi lâu mới rút ra một tờ trong đó.
"Trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ, năng lượng kết tinh của mười đoạn Cửu Vĩ Viêm Hồ, có tác dụng tăng cường giai đoạn rất lớn đối với Yêu Linh hệ Hồn sủng, giá tiền là 1 trăm triệu, cái này là linh vật cấp chín."
"1 trăm triệu?" Sở Mộ lập tức choáng váng, vội vàng hít vào một hơi bình phục tâm tình của mình.
Nói đùa gì vậy? 1 trăm triệu? Bản thân Sở Mộ kiếm tiền không biết bao lâu mới có thể thu đủ đây? Hơn nữa linh vật cấp chín chỉ có danh hiệu cấp tám mới được chiết khấu, mà chiết khấu kiểu này làm một phát là 3000 vạn.
Tiết kiệm 3000 vạn kim tệ, so sánh với tình hình hiện tại của mình, Sở Mộ coi như là hiểu rõ độ trọng yếu của cấp bậc danh hiệu rồi.
"Món bảo vật này đặt ở trong Hồn Điện khá lâu rồi, tạm thời vẫn chưa có người nào mua nổi." Gã nhân viên sự vụ nói.
Linh vật trữ hàng rất lâu là chuyện bình thường, thời gian áp đặt bán linh vật chỉ là đại khái mà thôi. Nếu như người nào có Hồn sủng đồng tộc tìm được linh vật như thế này chắc chắn sẽ thu mua bằng bất cứ giá nào, thường thường loại linh vật này sẽ phát sinh hiệu quả tốt hơn.
Ví dụ như trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ dùng cho những Yêu Linh hệ Hồn sủng khác có thể tăng cường từ bảy đoạn năm giai lên tới bảy đoạn tám giai. Nhưng nếu cường hóa Hồn sủng trực thuộc Viêm Hồ nhất tộc rất có thể tăng cường lên tới bảy đoạn chín giai, quan trọng nhất là linh vật Viêm Hồ Tâm này còn có tác dụng tăng cường Yêu Linh thuộc tính cho Mạc Tà trên một trình độ nhất định.
Cơ hội như vậy hiển nhiên là hiếm có, nếu như mua những linh vật khác cường hóa, Sở Mộ sẽ phải hao phí trên 1 trăm triệu.
Sở Mộ không muốn bỏ qua cơ hội này, cho dù là 1 trăm triệu cũng phải vắt hết trí não tìm cách mua Viêm Hồ Tâm cường hóa cho Mạc Tà.
"Vật này ta muốn rồi, nhưng mà ta bây giờ không có nhiều tiền như vậy, ta có thể đặt hàng bao lâu?" Sở Mộ cắn chặt hàm răng, kiên quyết không thể cho người khác mua mất thứ này.
"Chủ nhân vật phẩm trước kia lưu lại Đôn thành một thời gian, trước khi hắn rời đi từng tỏ ý góp vốn từ từ cũng được. Nhưng thời gian tích lũy không được quá một tuần lễ." Nhân viên sự vụ đáp.
"Chuyện này..." Sở Mộ lộ vẻ khó xử, nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một phen vẫn quyết định mua nó:
"Một tuần lễ thì một tuần lễ!"