"Ngưng, Băng Kiếm trận."
Sở Mộ cũng nói với Băng Không Tinh Linh phối hợp tác chiến.
Ngưng hoàn thành Băng Kiếm trận trong nháy mắt, trải qua kỹ năng hợp lực thì trước mặt nó đã xuất hiện bốn mươi sáu thanh Lăng Băng - Băng Kiếm xếp một hàng dài trên vách núi, mũi kiếm hoàn toàn khóa định mục tiêu Kim Cương Liệt Yêu.
Kim Cương Liệt Yêu đang leo lên trên một vách núi khá cao, chung quanh không có điểm dừng chân nào an toàn cả. Vào lúc này bị Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ khóa định chỉ biết đứng thẳng chuẩn bị phòng thủ, không dám nhúc nhích chút nào.
Hai luồng lực lượng Yêu Hỏa và Huyền Tinh xen kẽ vào nhâu rồi cùng ập xuống, sức mạnh Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên thay nhau tàn phá làm cho Kim Cương Liệt Yêu da tróc thịt bong, thống khổ không thể tả xiết.
Uy lực Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ đã đạt tới cấp tám, Kim Cương Liệt Yêu vốn đã suy yếu làm sao chịu đựng nổi một kích cường đại cỡ này.
Đồng thời bốn mươi sáu thanh Lăng Băng cự kiếm cũng xẹt qua vách núi, đâm thẳng vào người Kim Cương Liệt Yêu vô cùng chính xác. Cho dù lực phòng ngự của Kim Cương Liệt Yêu cường thịnh trở lại cũng không thể nào thừa nhận nổi hai kỹ năng cực mạnh cùng lúc oanh kích.
Chỉ chốc lát sau thân thể Kim Cương Liệt Yêu đã xuất hiện vô số vết nứt, da thịt dần dần tan rã bong tróc ra ngoài, cảnh tượng đúng là quá mức thê thảm.
Thanh Lực đã bị thương linh hồn, bây giờ nhìn thấy Kim Cương Liệt Yêu sắp bị giết chết vội vàng cắn răng một cái tận lực thoát khỏi Sở Mộ hồn niệm trói buộc, nhanh chóng niệm chú ngữ thu hồi Kim Cương Liệt Yêu vào trong không gian Hồn sủng.
Trước kia Thanh Lực có đám Hồn sủng miễn cưỡng có thể sánh bằng Sở Mộ, nhưng mà lúc này có thêm Diệp Khuynh Tư gia nhập vào trận chiến thì tình hình xuất hiện biến hóa rất nhanh. Bao gồm cả Hồn sủng mạnh nhất của Thanh Lực là Tử Uyển Lôi Ma cũng bị Chiến Đình Ô Thú đánh cho chật vật không chịu nổi.
Sí Lăng Hổ đã tử vong, Phong Bạo Tinh Linh bị Cương Nham tướng quân kiềm chế, Kim Cương Liệt Yêu trọng thương phải thu hồi trở lại. Hiện tại Thanh lực chỉ dựa vào Tử Uyển Lôi Ma cường thế căn bản không có nửa điểm hi vọng lật ngược thế cờ.
Hai mắt Thanh Lực đã muốn phun ra lửa, nhưng hắn cũng biết nếu bây giờ không đi thì nơi này chính là nơi táng thân của mình.
"Đi!"
Thanh Lực nổi giận quát lớn một tiếng, trực tiếp nhảy lên trên người Tử Uyển Lôi Ma. Nhất thời Lôi quang bộc phát chói mắt, thừa dịp ánh sáng làm lóa mắt mọi người. Thanh Lực và Hồn sủng gia tăng tốc độ chạy trốn xuống núi.
Diệp Khuynh Tư làm sao để cho Thanh Lực chạy trốn dễ dàng như thế. Nàng nhanh chóng nhảy lên trên lưng Tử Sam Mộng Thú, dẫn Băng Hỏa Yêu Tinh và Chiến Đình Ô Thú toàn lực đuổi theo.
"Sở Mộ, ngươi đi bắt sống Quỷ Khung Quân Vương, ta đối phó hắn."
Đám Hồn sủng của Diệp Khuynh Tư hầu như còn giữ vững lực chiến đấu ở trạng thái đỉnh phong, muốn đối phó với Thanh Lực đã suy yếu căn bản không cần lo lắng.
"Khuynh Tư, để cho hắn trốn, bây giờ đuổi theo cho dù ngươi giết hắn rất có thể sẽ làm mất đi tin tức về ca ca ngươi." Sở Mộ dùng hồn niệm nói gấp.
Diệp Hoàn Sinh còn đang ở trong tay Thanh Lực, cho dù đuổi kịp Thanh Lực chắc chắn sẽ bị hắn dùng tính mạng Diệp Hoàn Sinh uy hiếp Diệp Khuynh Tư. Vì vậy Diệp Khuynh Tư không dám hạ sát thủ đối với hắn, ngược lại rất có thể sẽ bị hắn nắm quyền chủ động.
"Ý của ngươi là..."
Diệp Khuynh Tư bảo Tử Sam Mộng Thú thả chậm tốc độ lại, quay đầu nhìn lên Sở Mộ hỏi.
"Để hắn trở về, để cho Ly lão nhi theo dõi hắn, chúng ta sẽ tìm thấy Diệp Hoàn Sinh nhanh thôi."
Sở Mộ cười nói.
"Thiếu chủ… thiếu chủ, mấy cái chuyện theo dõi, tìm hiểu tin tức thì lão đầu ta..."
Ly lão nhi không biết làm sao nghe trộm được Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư dùng hồn niệm nói chuyện với nhau. Ngay khi Sở Mộ nói xong thì lão già sợ chết này vội vã lắc đầu lui bước.
"Cho ngươi hai cái lựa chọn …"
"Thiếu chủ cứ nói!"
"Thứ nhất theo dõi Thanh Lực, thứ hai theo dõi Thanh Lực."
Sở Mộ hờ hững nói với Ly lão nhi.
"…"
Đến nước này thì Ly lão nhi cũng đành phải câm lặng nhận mệnh rồi.
"Bớt nói nhảm, nhanh đi."
Sở Mộ hiển nhiên biết rõ bản lãnh Ly lão nhi, lão già này có năng lực ẩn giấu vô cùng quỷ dị, ở trong cả đàn Thiên Ma Trùng vẫn cứ qua lại như chơi. Tốc độ lại càng vượt xa Mạc Tà, giao cho nhiệm vụ theo dõi một kẻ suy yếu như Thanh Lực đúng là dùng dao mổ trâu giết gà rồi.
Tuy rằng Ly lão nhi cực kỳ không tình nguyện, nhưng mà Sở Mộ nói nghiêm túc như vậy cũng không thể thay đổi gì nữa. Thế là lão gia hỏa này phe phẩy cái đuôi báo nho nhỏ, cắm đầu chạy xuống ngọn núi.
"Ngươi trước tiên đi theo Ly lão nhi, ta bắt sống Quỷ Khung Quân Vương rồi sẽ đuổi theo các ngươi."
Sở Mộ nói:
Diệp Khuynh Tư gật đầu, chậm rãi giục Hồn sủng đi theo phía sau Ly lão nhi.
Nhìn thấy Diệp Khuynh Tư rời khỏi, Sở Mộ liền gọi ba con Hồn sủng trở về bên cạnh mình. Ánh mắt khẽ híp lại quan sát Quỷ Khung Quân Vương đang đứng tĩnh lặng ở gần hang động.
Trong quá trình Sở Mộ chiến đấu với Thanh Lực thì Quỷ Khung Quân Vương với trí tuệ rất cao đã nhìn thấu mấy gã nhân loại này không có lập trường giống nhau. Vì thế nó chỉ phái ra một con Cương Nham tướng quân tham dự vào trận chiến, ngoài ra vẫn một mực đứng ở xa bàng quan.
Mà lúc này ở trên khe núi rõ ràng là chia thành hai phe. Một bên là Sở Mộ và ba con Hồn sủng. Bên kia là Quỷ Khung Quân Vương và ba con Cương Nham tướng quân.
"Rống!"
Quỷ Khung Quân Vương hiển nhiên đã nhìn thấu ý định của gã nhân loại này, vốn nãy giờ khoanh tay đứng nhìn rốt cuộc bắt đầu phát động công kích đối với Sở Mộ.
Ba con Cương Nham tướng quân nhận được mệnh lệnh của Quỷ Khung Quân Vương lập tức há miệng gầm thét rung trời. Từ trong cái miệng khổng lồ bắn ra một trận gió lốc màu vàng nhạt đánh về phía Sở Mộ và ba con Hồn sủng.
"Bạch Ma Quỷ, ra ngoài."
Sở Mộ cũng biết Ngưng đã chiến đấu trong quãng thời gian dài, tinh thần lực gần như khô kiệt. Vì thế mới quyết đoán thu hồi Ngưng vào trong không gian Hồn sủng, sau đó triệu hoán Bạch Ma Quỷ ra ngoài chiến đấu.
Thân thể Sở Mộ nhanh chóng bốc cháy ma diễm màu trắng, Bạch Ma Quỷ huyễn hóa thành hình dạng Sở Mộ chậm rãi tách ra. Linh hồn ma diễm cường đại của cấp bậc quân chủ tùy ý khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nhất thời nhiệt độ trong không gian bất chợt giảm xuống.
"Khắc khặc!"
Bạch Yểm Ma chính là một tên hiếu chiến điển hình, vừa nhìn thấy Quỷ Khung Quân Vương và ba con Cương Nham tướng quân thực lực cường hãn nhưng không hề có một chút úy kỵ. Ngược lại còn há miệng cười lên hưng phấn, quả thực rất giống một tên ma quỷ bị nhốt dưới địa ngục ngàn năm, bây giờ nhìn thấy đồ chơi mới liền bắt đầu hưởng thụ.
"Mạc Tà, Bạch Ma Quỷ, các ngươi đối phó ba con Cương Nham tướng quân. Chiến Dã chịu trách nhiệm con Cương Nham tướng quân ở đằng sau."
Sở Mộ nhanh chóng phân phối đối thủ cho ba con Hồn sủng của mình.
Con Cương Nham tướng quân tham chiến đầu tiên với Phong Bạo Tinh Linh của Thanh Lực đã bị thương chút ít. Bảy đoạn một giai Chiến Dã cẩn thận ứng phó sẽ không thành vấn đề.
Chiến Dã cũng là một tên chiến đấu điên cuồng, Sở Mộ vừa mới truyền đạt mệnh lệnh đã dũng mãnh cắm đầu lao tới Cương Nham tướng quân ở dưới khe núi. Bộ dạng vô cùng liều lĩnh y như một mất một còn với đối phương vậy. Thật ra vào lúc này thực lực của nó đang ở trình độ cao nhất có thể đạt tới, cộng thêm thiên phú và tư chất không thề thua kém đối phương, vì thế nó căn bản không cần phải úy kỵ.
Mạc Tà và Tử Uyển Lôi Ma triền đấu rất lâu nhưng chủ yếu là né tránh và kiềm chế làm chủ, cho nên lực chiến đấu cũng tiêu hao vài phần. Nhưng nó vẫn có thể tiếp tục kiên trì chiến đấu.
Ngay khi nhận được mệnh lệnh từ Sở Mộ, Mạc Tà thân thủ nhanh nhẹn trực tiếp phóng người chạy dọc theo vách núi, một loạt Diễm Đạp hiện ra tạo thành quang mang mỹ lệ nhanh chóng tiếp cận ba con Cương Nham tướng quân. Chín cái đuôi mang theo khí thế bàng bạc liên tục bay múa khiêu khích ba gã đối thủ to con này.
"Khặc!"
Bạch Ma Quỷ nhìn thấy Mạc Tà đã nhào tới công kích ba con Cương Nham tướng quân liền gào lên bất mãn. Bạch Mị ma diễm dưới chân đột ngột xông lên mãnh liệt, thi triển ra Ma Mị Ảnh hóa thành một dãy tàn ảnh mơ hồ xuất hiện ở trước mặt Cương Nham tướng quân trong nháy mắt.
Vũ điệu ma mị lập tức bày ra, Bạch Ma Quỷ ma diễm đồng thời bao phủ ba con Cương Nham tướng quân vào trong giống như cố ý tranh đoạt đối thủ với Mạc Tà vậy.
Ba con Cương Nham tướng quân đều là tám đoạn sơ giai, dưới tình huống không có ánh trăng thì bảy đoạn Bạch Ma Quỷ rõ ràng là mạnh hơn Mạc Tà một chút. Vì thế Bạch Ma Quỷ ỷ vào Bạch Mị ma diễm cường đại công kích ba con Cương Nham tướng quân tạo thành uy hiếp rất lớn. Chốc lát sau chúng đã bắt đầu phân tán ra.
"Bạch Ma Quỷ, ngươi đối phó hai con, Mạc Tà, ngươi đối phó một con."
Bởi vì Bạch Ma Quỷ còn tràn đầy tinh lực nên Sở Mộ dứt khoát để cho Bạch Ma Quỷ nhận lấy hai con Cương Nham tướng quân. Về phần Mạc Tà đã mệt mỏi chuyên tâm đối phó một con là tốt rồi.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Bạch Ma Quỷ tranh đoạt thành công liền cười rú lên hưng phấn, thanh âm này có vẻ như cười nhạo và khiêu khích Mạc Tà.
Mạc Tà cũng mặc kệ cái tên Bạch Yểm Ma đầu óc có vấn đề này, chỉ nghe theo Sở Mộ an bài dụ dỗ một con Cương Nham tướng quân chạy xuống khe núi. Triển khai ưu thế tốc độ từ từ chơi đùa với con Cương Nham tướng quân này.
Cương Nham tướng quân phòng ngự đã đạt tới cấp tám trung giai, nếu không thi triển ra kỹ năng cường đại rất khó đả thương nó. Nhưng mà những loại kỹ năng đó rất tiêu hao thể lực và hồn lực, cho nên nếu không tìm được cơ hội tuyệt hảo thì Mạc Tà với kinh nghiệm chiến đấu lão luyện sẽ không dễ dàng thi triển.
Bạch Ma Quỷ có ba loại thuộc tính nên phương thức công kích vô cùng bá đạo, cho dù đối phó hai con Cương Nham tướng quân cũng cực kỳ yên tâm. Hiện tại Sở Mộ chỉ lo lắng tình huống Chiến Dã, dù sao Chiến Dã đã không còn Đoạn Chi Trọng Sinh, lấy trình độ bảy đoạn một giai đối kháng với tám đoạn cấp thống lĩnh đúng là vô cùng miễn cưỡng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
TruyệnY docsach24.comThế nhưng, một việc làm cho Sở Mộ không nghĩ tới chính là ngày hôm nay Chiến Dã bộc phát tinh thần chiến đấu vượt ngoài mong đợi. Song phương vừa mới chiến đấu không lâu đã thành công đâm Mặc Khải Thứ vào trong thân thể Cương Nham tướng quân.
Cương Nham tướng quân phòng ngự đạt tới cấp tám trung kỳ, kỹ năng mạnh nhất của Chiến Dã cũng khó lòng xé rách phòng ngự của nó. Mặc Khải Thứ không nhìn phòng ngự và hiệu quả Ám thực sẽ hạ thấp phòng ngự của nó xuống dưới cấp tám, từ đó Chiến Dã cũng chiếm lấy ưu thế lớn hơn một chút.
Chỉ cần Chiến Dã có thể giải quyết con Cương Nham tướng quân bên đó thì chúng nó sẽ không thể quấy rầy Sở Mộ bắt sống Quỷ Khung Quân Vương. Đến lúc phát hiện chiến cuộc có lợi đối với mình, trên mặt Sở Mộ tự nhiên hiện lên nụ cười sung sướng, dùng ánh mắt sáng lạn nhìn vào Quỷ Khung Quân Vương ở đằng xa.
Quỷ Khung Quân Vương từ đầu đến cuối vẫn không có ý định tham gia chiến đấu, lúc này nó cũng đang lẳng lặng quan sát Sở Mộ. Có lẽ đã biết Sở Mộ là chủ nhân của ba con Hồn sủng kia, ánh mắt nghiêm nghị và khí thế quân vương cường đại lập tức áp tới Sở Mộ.
Nếu như Sở Mộ còn ở cấp bậc Hồn Sư khẳng định sẽ bị áp lực làm hỏng mất tinh thần, dần dần sinh ra sợ hãi đối với Quỷ Khung Quân Vương. Nhưng bây giờ hắn đã đạt tới hai niệm Hồn Chủ, cho dù năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương tâm trí cao tới đâu, kỹ năng cường thịnh cỡ nào cũng không thể gây ra sức ép đối với tinh thần Sở Mộ.
Ánh mắt đen láy của Sở Một bình tĩnh nghênh đón Quỷ Khung Quân Vương công kích tinh thần. Sở Mộ dứt khoát bỏ qua hồn niệm thủ hộ, hoàn toàn buông thả hồn niệm của mình tiến hành tinh thần đối kháng trực tiếp nhất và hung hiểm nhất với Quỷ Khung Quân Vương.
Sở Mộ cũng không còn thừa bao nhiêu hồn lực nhưng vẫn cố gắng kiên trì. Bởi vì hắn biết nếu như trên phương diện tinh thần không thể lấy tư thế cường giả chế trụ con Quỷ Khung Quân Vương cao ngạo này, vậy thì sau này rất khó thuyết phục và ký kết hồn ước với nó.
Một trận tinh thần đối kháng bắt đầu bộc phát, Sở Mộ có thể cảm giác được trong thế giới tinh thần của mình đang bị từng cơn lũ dung nham xung kích, một trận rồi lại một trận đánh tới làm cho thế giới tinh thần của hắn không ngừng run rẩy.
Hồn niệm Hồn sủng sư tu luyện ra chính là lực lượng tinh thần thuần túy nhất, nếu đủ mạnh có thể trực tiếp hủy diệt tinh thần địch nhân. Nhưng hồn niệm của Sở Mộ không giống với những Hồn sủng sư bình thường, bởi vì thân thể và linh hồn hắn từng dung hợp với Bạch Yểm Ma dẫn đến tình trạng hóa thân Bán Ma.
Khí tức Bán Ma vẫn tồn tại trong cơ thể hắn, việc này tương đương với Sở Mộ có khí tức cuồng vọng của Bạch Yểm Ma và lực lượng tinh thần của nhân loại. Chỉ cần Sở Mộ chịu đựng được linh hồn đốt cháy thì khí thế đáng sợ đó hoàn toàn có thể khiến cho Hồn sủng cấp quân chủ nhượng bộ lui binh.
"Rống!"
Quỷ Khung Quân Vương rất nhanh ý thức được tên nhân loại này phát ra khí tức cường đại, quyết đoán bỏ qua tranh đấu tinh thần với Sở Mộ. Ánh mắt cao ngạo lúc trước dần dần tỏa ra một tia sợ hãi, thân hình lảo đảo lui về sau mấy bước:
Tinh thần sợ hãi chính là thời điểm bắt sống Hồn sủng tốt nhất. Sở Mộ nhìn thấy Quỷ Khung Quân Vương lui về phía sau thì ánh mắt lại càng trở nên càng hung hiểm, mặc kệ hồn lực khô kiệt tiếp tục tiến hành đả kích tinh thần Quỷ Khung Quân Vương.
"Rống rống!"
"Rống ~!"
Khi Sở Mộ đang gây áp lực cho Quỷ Khung Quân Vương, trên một đỉnh núi nguy nga ở phía xa xăm bỗng nhiên truyền đến hai tiếng gầm gừ vang dội. Tiếng gầm này tựa như tiếng sấm đập thẳng vào tai làm cho đầu tóc người ta quay cuồng, trong lòng bất giác sinh ra một sự sợ hãi tột độ.
Tầng mây trên trời cao bỗng nhiên biến hóa kỳ lạ, giống như đang bị một con sinh vật cường đại nào đó khống chế, thỉnh thoảng trở nên dày đặc, thỉnh thoảng thưa thớt rồi tản mát.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn ra xa xa, ánh mắt hắn nhìn sang ngọn núi đối diện, trong một tầng mây mịt mù có thể loáng thoáng nhìn thấy một con sinh vật đang ngẩng đầu lên bầu trời tức giận gầm thét.
Mặc dù không thể thấy rõ con Hồn sủng này, nhưng mà chỉ riêng khí thế ngạo nghễ, đứng trên đỉnh núi duy ngã độc tôn kiểu này đã chứng tỏ rất nhiều điều.
"Quỷ Khung Quân Vương, một con Quỷ Khung Quân Vương trên tám đoạn?"
Tình hình diễn biến đến mức này, ngay cả Sở Mộ cũng phải hít sâu một hơi lạnh.
Khi Sở Mộ ở Đại Sở thế gia từng thấy qua chín đoạn Thiên Ma Trùng cấp quân chủ. Con Thiên Ma Trùng có tạo ra lực phá hoại kinh khủng cỡ nào, cho đến bây giờ Sở Mộ vẫn còn nhớ rõ như in.
Nhưng mà để cho Sở Mộ kinh hãi nhất là cái con Hồn sủng chủ nhân của Thiên Tinh Phong, tám đoạn Quỷ Khung Quân Vương phát ra khí thế còn mạnh hơn chín đoạn Thiên Ma Trùng cấp quân chủ vài phần.
Khoảng cách song phương xa tới ngàn thước, nhưng Sở Mộ nhìn thấy nó vẫn phải run rẩy liên hồi, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi cùng cực.
Thân ảnh nó tựa như một tòa núi lớn hung hăng áp xuống lồng ngực Sở Mộ, ngay cả hồn niệm của hắn cũng bị khóa định, căn bản không có cách nào gia tăng áp lực đối với năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương. Ngược lại bản thân mình còn bóng ma của nó bao phủ. Thậm chí hô hấp cũng bị trở ngại, sắc mặt tái mét.
Nhưng tin tức thả ra lúc trước đều là giả dối, lúc này Sở Mộ hoàn toàn cảm giác được chủ nhân Thiên Tinh Phong có đầy đủ lực chiến đấu. Làm gì mà bị trọng thương như lời mấy tên truyền tin kia nói chứ?
Tâm tình Sở Mộ trở nên ngưng trọng, cách hắn một trăm thước chính là một con Hồn sủng cấp quân chủ tha thiết ước mơ. Chỉ cần kéo dài thời gian thêm mấy phút sẽ có hi vọng thu phục nó.
Nhưng mà Sở Mộ bây giờ không có nhiều thời gian như vậy. Ở vị trí cách hắn ngàn thước chính là một con tám đoạn Quỷ Khung Quân Vương đang vô cùng tức giận. Hẳn là không bao lâu nữa, Sở Mộ sẽ chính thức "hưởng thụ" sức mạnh của nó.
Sở Mộ cắn chặt hàm răng, mạo hiểm hay không đây? Sau cơ hội này, cho đến lúc nào mới có thể tìm được một con Hồn sủng đúng ý như vậy chứ?