Sở Mộ liếc sang lão đầu dáng vẻ buồn cười kia, cảm thấy lão già này đi theo cũng là một gánh nặng không nhỏ, nhưng nghĩ lại nếu như không chịu đáp ứng mẫu thân. Nói không chừng lại bị cưỡng chế mang tới Hồn Điện, vì thế hắn đành phải gật đầu đồng ý, trước tiên cứ rời khỏi nơi này đã rồi lại tính tiếp.
Bất kỳ Hồn sủng sư nào cũng có tâm ý hướng tới cảnh giới cao hơn, thật ra Sở Mộ cũng muốn đi theo Băng Lam nhìn xem những thế lực đứng trên đỉnh đại lục là như thế nào. Nhưng Sở Mộ biết Băng Lam nhất định là có phương pháp bồi dưỡng vô cùng cứng ngắc, thậm chí có thể đã chuẩn bị xong cho mình chủng loại Hồn sủng gì rồi.
Sở Mộ được Sở Thiên Thừa truyền thụ kiến thức từ nhỏ, đã hình thành thói quen tự mình lựa chọn Hồn sủng và phương thức rèn luyện, ngược lại không muốn bị gò bó theo khuôn khổ của người khác.
Huống chi bây giờ những Hồn sủng của Sở Mộ cũng có tiềm lực to lớn, nhiệm vụ chủ yếu của hắn là nhanh chóng tăng cường thực lực chúng nó.
Băng Lam đã dùng Băng Hàn dược tề tiến hành áp chế linh hồn ma diễm, nhiệt độ cực nóng tạm thời bị đè xuống trong vòng hai năm, không làm ảnh hưởng đến thân thể Sở Mộ.
Dĩ nhiên Sở Mộ đã xác định trạng thái Bán Ma rất có thể sẽ làm tăng thêm tác hại đối với linh hồn của mình. Nếu không lâm vào tình huống trọng đại, hắn sẽ không dùng loạn trạng thái Bán Ma.
Căn nhà gỗ này là nơi Huyễn lão lựa chọn ẩn cư, ở trong khu rừng trúc phong cảnh xinh đẹp thuộc phạm vi Tây Lăng vực. Có thể nói là một địa phương ưu nhã và mỹ lệ, từ điểm này rất khó xác định tư tưởng trong đầu lão già nửa người nửa sủng kia.
Tên chân chính của Huyễn lão là Ly Cô, Huyễn lão chẳng qua là tôn xưng nó thích mà thôi. Sở Mộ cảm thấy gọi một con báo thân người, thân thể nhỏ xíu, tay chân ngắn ngủn là Huyễn lão đúng là không được tự nhiên lắm, vì thế mới dứt khoát gọi nó là "Ly lão nhi".
Trải qua một phen tìm hiểu tin tức, Sở Mộ mới biết được Ly lão nhi không có huyết thống nhân loại, mà là một con Hồn sủng thuần túy, cũng có thể ký kết hồn ước với nhân loại. Chỉ có điều lão già này ngoại trừ có năng lực chạy trốn nhất lưu ra, lực chiến đấu cơ hồ có thể dùng số lẻ để hình dung. Vì thế không có ai nguyện ý ký kết hồn ước với nó.
Ly lão nhi là Hồn sủng Yêu Linh hệ, là tồn tại vô cùng đặc thù trong hàng ngũ Yêu Linh giới, có thể huyễn hóa thành những hình thái khác nhau. Chẳng qua người này học nghệ không tinh, muốn biến ảo thành hình ngươi lại thất bại giữa chừng, kết quả biến thành bộ dáng như hiện nay.
Đúng như lời Băng Lam nói, Ly lão nhi có kiến thức cực kỳ phong phú, trên con đường tu luyện và bồi dưỡng Hồn sủng có sự trợ giúp rất lớn. Nhờ có hắn đi theo bên cạnh, Sở Mộ coi như không cần phải tìm kiếm mấy quyển sách nữa rồi, so sánh Ly lão nhi với một quyển bách khoa toàn thư cũng không quá đáng.
Thế nhưng người này có một tật xấu trí mạng, đó là rất thích thêm dầu thêm mỡ vào những sự tình chân thật, nói nhăng nói cuội, nói hưu nói vượn, cho nên Sở Mộ đôi lúc vẫn phải nhức đầu suy đoán, phân loại ra đâu là thật đâu là giả, từ đó năng lực quan sát và thấu hiểu của hắn cũng được tăng cường đáng kể.
Băng Lam vất vả lắm mới gặp lại nhi tử, vì thế không nỡ rời xa hắn nhanh như thế, cố ý phụng bồi Sở Mộ đi thêm một đoạn đường coi như là đưa tiễn.
Băng Lam đúng với danh hiệu "Lãnh mỹ nhân" được mọi người dâng tặng, nàng không biết nói chuyện tình cảm, không thích biểu lộ thái độ, coi như là nở nụ cười cũng vô cùng cứng ngắc. Hai người đi với nhau một hồi cuối cùng … hết chuyện để nói, trau đồi tình cảm với Sở Mộ xem như thất bại thảm hại. Cuối cùng nàng cảm thấy mau chóng tìm được Thiên Địa Tiên Băng trị liệu cho Sở Mộ còn tốt hơn, cho nên không có chậm trễ thời gian nữa, tự mình rời khỏi bay về phương bắc.
Nhìn Băng Lam khống chế Tinh Quang từ từ đi xa, trong lòng Sở Mộ cũng hơi biến hóa. Bây giờ Sở Mộ không phải là thiếu niên ngây thơ, chỉ biết oán giận như trước kia, hắn mơ hồ cảm giác được thái độ Băng Lam đối với mình đã phát sinh biến hóa, vì thế khi nàng lẳng lặng rời khỏi, trong lòng hắn vẫn có điểm mất mác, thẫn thờ hồi lâu không nói tiếng nào.
"Thiếu chủ, mấy ngày nay Nữ Tôn điện hạ nói nhiều lắm rồi đó, cười cũng nhiều nhất, bằng cả mấy năm qua cộng lại." Ly lão nhi đứng ở bên cạnh Sở Mộ, vung tay loạn xạ nói với Sở Mộ.
"Ừ, ta biết." Sở Mộ nhẹ nhàng gật đầu, tính cách Băng Lam hẳn là thói quen nhiều năm mà thành, căn bản là không biết chiếu cố người khác, cũng không biết nên chuyện như thế nào.
Sở Mộ nhìn Băng Lam cưỡi Tinh Quang đi xa, nói với Ly lão nhi ở bên cạnh: "Nàng khống chế Hồn sủng kia là chủng loại gì?"
Ly lão nhi sờ sờ chòm râu của mình, mang theo vài phần hâm mộ nói: "Hồn sủng của Nữ Tôn điện hạ có lai lịch lớn, đó là một trong Lục Đế Sủng (sáu loại Hồn sủng đế vương) ở trong không gian Lục Thần, được gọi là Tinh Hà. Lai lịch Hồn sủng Tinh Hà đến nay vẫn là một bí mật cực lớn, cho nên không thể tiến hành phân loại chủng tộc. Nhưng từ bề ngoài và năng lực thực chiến từng biểu hiện, chiến lực của nó vô cùng kinh khủng, cơ hồ là xưng bá trong hàng ngũ Dực hệ Hồn sủng. Tạm thời được đánh giá là tương đương với Lam Vũ Yêu Linh Hoàng trong nam Cấm Vực, trong lĩnh vực Hồn sủng cũng được sắp xếp vào hàng ngũ đỉnh phong."
Sở Mộ vẫn cái hiểu cái không gật đầu như bằm tỏi, cân nhắc một hồi thì cho ra phán đoán bước đầu là thực lực Băng Lam mạnh hơn Lam Vũ Yêu Linh Hoàng. Bởi vì Tinh Hà chỉ một trong đám Hồn sủng của nàng mà thôi. Nguồn truyện:
Truyện FULLVề phần tu vi của Băng Lam thì Sở Mộ cũng có thể suy đoán đại khái, nhất định là đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng rồi.
"Thế nhưng, thiếu chủ ngài tuổi còn trẻ đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, hơn nữa còn có Hồn sủng cường đại là Bạch Yểm Ma. Hẳn là không qua bao lâu sẽ có thể đạt tới cấp độ như Nữ Tôn điện hạ." Ly lão nhi lập tức tranh thủ cơ hội, nịnh nọt một câu.
Sở Mộ nhếch miệng cười không nói, cho dù là mất đi một hồn, hắn cũng có lòng tin bước vào cảnh giới như mẫu thân Băng Lam.
"Ta hỏi cái thiếu chủ, chúng ta bây giờ đi đâu? Trực tiếp đi tới Thiên Hạ thành, hay là thiếu chủ có tính toán gì không?" Ly lão nhi hỏi.
"Chúng ta đi tới Nam Vực một chuyến." Sở Mộ nói.
Gia tộc đã di chuyển tới Nam Vực định cư rồi. Nếu như chuyến này đi tới Thiên Hạ thành sẽ băng qua lãnh địa Nam Vực, Sở Mộ cảm thấy nên đến Nam Vực một chuyến, nhìn xem tình huống gia tộc bây giờ như thế nào, sau khi xác định bọn họ bình yên vô sự mà mới tiếp tục đi về hướng đông.
Sở Mộ đã hỏi thăm Băng Lam về chuyện của Sở Thiên Thừa, Băng Lam tỏ vẻ những năm này không có liên lạc với Sở Thiên Thừa nhiều lắm, chỉ biết là hắn muốn thu thập vài thứ vốn thuộc về mình, đã tiến hành đi về hướng đông rồi, xem như là bắt đầu tu luyện một lần nữa. Vì thế Sở Mộ tạm thời không có tin tức của phụ thân, đành phải làm theo lời Băng Lam, một đường vừa lịch lãm vừa đi tới Thiên Hạ thành, nhìn xem cái gì gọi là Thiên Hạ Quyết.
"Thiếu chủ, ở giữa Tây Lăng vực và Nam Vực có một địa phương gọi là Tội Nguyên Hàn Đàm, ta đề nghị ngài tới đó ngâm một ít thời gian. Đối với tình huống thân thể ngài bây giờ có rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa nếu như ngài có Băng hệ Hồn sủng, Tội Nguyên Hàn Đàm cũng có thể cường hóa thiên phú Băng thuộc tính, tác dụng không nhỏ." Ly lão nhi nói.
"À, vị trí Tội Nguyên Hàn Đàm ở đâu?" Sở Mộ lập tức nổi lên hứng thú, dò hỏi.
Băng Không Tinh Linh bây giờ là sáu đoạn ba giai, năng lực khống chế Băng hệ kết tinh bình thường, nếu như có thể lĩnh ngộ ra năng lượng Huyền Tinh, vậy thì thực lực Băng Không Tinh Linh sẽ có thể tăng cường nhất định.
"Nằm chính giữa lãnh địa Tây Lăng vực và Nam Vực giao nhau, nơi đó nguy cơ trùng trùng, đề nghị tìm kiếm một số bằng hữu quen thuộc cùng nhau đi tới, như vậy sẽ an toàn hơn." Ly lão nhi hồi đáp.