"Lúc trước có người ngoài, ta không tiện giới thiệu."
Sở Mộ nhìn sang công chúa Lam Thiếp, mời nàng tiến lên trước mặt mọi người.
Tất cả mọi người tỏ ra nghi ngờ, chẳng lẽ vị tuyệt sắc mỹ nữ này có chỗ nào đặc thù?
"Nàng là công chúa Hải tộc - Lam Thiếp, trông coi ba trăm sáu mươi chủng tộc trong phạm vi Đông Hải. Những hải vực nhân loại chúng ta có thể tiếp xúc đều là địa bàn của nàng."
Sở Mộ trịnh trọng giới thiệu.
Liễu Băng Lam đã tường thuật cẩn thận sự tình năm đại chủng tộc sau khi trở lại Tân Nguyệt Địa, vì thế đám người ở nơi này cũng không ngạc nhiên lắm khi nghe thấy chuyện này.
Nhưng mà Sở Mộ bỗng nhiên giới thiệu một nữ tử xinh đẹp là thành viên Hải tộc, lại còn là công chúa Đông Hải làm cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ, trợn to hai mắt không dám tin tưởng.
Trong lúc nhất thời ánh mắt toàn bộ mọi người tập trung lên người Ngư nhân công chúa Lam Thiếp.
"Các ngươi khỏe! Đây là lần đầu tiên ta tới thế giới nhân loại."
Lam Thiếp khẽ gật đầu chào hỏi.
Lam Thiếp biết rằng đám người này vẫn còn nghi ngờ, lập tức lẩm bẩm niệm chú ngữ vang lên mấy âm phù kỳ lạ.
Theo đó trong đầu mọi người bắt đầu hiện lên hình ảnh chân thật của Ngư nhân công chúa Lam Thiếp bơi lội trong biển rộng, đồng thời còn thấy được một vài tòa Hải thành mỹ lệ dưới đáy biển.
Sau đó những hình ảnh lần lượt thay đổi, biến thành quân đoàn Hải tộc trang nghiêm trôi nổi trên mặt biển, dàn trận chỉnh tề không khác gì quân đoàn nhân loại.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lam Thiếp dùng kỹ năng ma âm giúp cho mọi người thấy được tràng cảnh Hải tộc chiến đấu với Hạo Kiếp hải yêu.
Một màn này rất ngắn nhưng khiến cho tinh thần mọi người rung động nói không ra lời.
Bởi vì bọn họ đã có thể xác định các đại tộc kia thật sự tồn tại.
Hơn nữa, một vị công chúa Hải tộc, Mỹ nhân ngư trong truyền thuyết đang đứng trước mặt bọn họ là bằng chứng thuyết phục nhất.
"Ám Thiên hải bây giờ đã được Băng Ma Sa nhất tộc canh giữ, Sở vương đã giúp Hải tộc chúng ta rất nhiều chuyện. Trong đó Băng Ma Sa nhất tộc tìm được địa phương thích hợp sinh tồn, tài nguyên dồi dào. Hải tộc chúng ta biết cái gì gọi là ân nghĩa, cho nên mới để cho Băng Ma Sa nhất tộc phái quân tới bảo vệ hải vực tiếp giáp biên giới Tân Nguyệt Địa. Chủng tộc Băng Ma Sa cực kỳ hiếu chiến, các ngươi không cần lo lắng vấn đề biên giới Ám Thiên hải nữa."
Ngư nhân công chúa Lam Thiếp bắt đầu giải thích.
"Mặt khác, chủng tộc tối cường của chúng ta, Hải Tích nhất tộc bây giờ đang điều quân tới hải vực lân cận. Bất kỳ chuyện gì phát sinh trong phạm vi Đông Hải khẳng định không thoát khỏi thành viên Hải tộc truy tung, những tin tức tình báo mới nhất sẽ không ngừng chuyển tới chỗ chúng ta."
Lam Thiếp nói lời này khiến cho mọi người lại sửng sốt một trận.
Cái gì gọi là trấn thủ toàn bộ hải vực Đông Hải?
Thế giới nhân loại tiếp xúc với không ít hải vực, đường ven biển kéo dài từ Tân Nguyệt Địa, Bắc Hoang phía tây, cho đến Yểm Ma hải vực, vượt qua trung tâm Ám Thiên hải sẽ tới Quan hải gần Ô Bàn đại địa. Xa hơn nữa là một số hải vực hẻo lánh, nằm ngoài khả năng điều tra của nhân loại.
Ba chữ đường ven biển đơn giản nhưng đại biểu cho diện tích đại dương hàng ngàn vạn dặm, vô số hải đảo, Mê giới … ngay cả hải quân Ô Bàn mạnh nhất cũng không dám vô ngực bảo đảm vấn đề an toàn trên mặt biển.
"Ta có thể hỏi một câu hay không, các ngươi phái Băng Ma Sa nhất tộc tới Ám Thiên hải có bao nhiêu lực chiến đấu?"
Viên Tuế mở miệng nói.
"Dùng phương thức tính toán của nhân loại các ngươi thì quân đoàn Băng Ma Sa có ba nghìn cấp chúa tể, quân đoàn đế hoàng năm vạn. Về phần Hải tộc cấp quân chủ còn đang di chuyển tới hải vực, số lượng đại khái trên trăm vạn và vẫn tiếp tục gia tăng."
Lam Thiếp mỉm cười nói.
Đám người trong phòng nghe xong liền vội vàng hít vào một hơi.
Hơn ba trăm sáu mươi chủng tộc, chỉ một mình Băng Ma Sa nhất tộc đã phái ra quân đoàn khổng lồ như thế. Huống chi toàn tộc Băng Ma Sa đang sống trong Ám Thiên hải bên cạnh Tân Nguyệt Địa, một khi chiến tranh bộc phát khẳng định số lượng vẫn có thể tăng cường trên diện rộng.
Lực lượng Hải tộc dĩ nhiên không chỉ có nhiêu đó, mà phần lớn đại quân đang phân ra khắp các hải vực đối kháng Hạo Kiếp hải yêu.
Hiện tại khí thế quân đoàn Hạo Kiếp hải yêu đã bị Hải tộc đè xuống, theo thời gian trôi qua Ngư nhân công chúa sẽ từ từ điều khiển quân đoàn Hải tộc di chuyển tới các hải vực chung quanh Tân Nguyệt Địa.
Mọi người trợn mắt kinh ngạc nhìn Ngư nhân công chúa thật lâu, sau đó lại đồng loạt quay sang nhìn chằm chằm Sở Mộ.
Bọn họ rất muốn biết hắn làm thế nào kết giao với Hải tộc, lại còn là công chúa Hải tộc nắm trong tay quyền to chức trọng. Phải biết rằng, Thẩm Mặc chịu trách nhiệm mở rộng phân điện, giao tiếp với những thế lực khác, nhưng trong mấy năm này chỉ tìm được một ít đồng minh. Cuối cùng Tân Nguyệt Địa gặp nạn, đám người gọi là đồng minh kia chỉ ngồi yên không thèm để ý.
Kết quả Sở Mộ ra ngoài lịch lãm tu luyện, lúc trở về mang theo đồng minh chiến lực kinh khủng như thế. Con số ba trăm sáu mươi chủng tộc rải khắp Đông Hải khiến cho Thẩm Mặc thật sự choáng váng, hồi lâu không biết nên nói gì cho phải.
Khó trách Sở Mộ biểu lộ thái độ kiên quyết như thế ở trong hội nghị lúc nãy. Có Hải tộc trợ giúp, chiến trường đại dương và Phong Vũ thành không cần bọn họ phái quân đội thủ vệ rồi. Phần lớn lực lượng sẽ có thể điều tới chiến trường Đông Cuồng Lâm.
Bây giờ lực lượng chủ yếu của Tân Nguyệt Địa đang tập trung tại Đông Cuồng Lâm. Chẳng qua là tòa quan ải này phải đối mặt với địch nhân quá mức cường đại, về nhân số và chất lượng hoàn toàn không thể so sánh với đối phương. Đây là vấn đề làm cho bọn họ đau đầu nhất, nhưng phải tìm biện pháp giải quyết.
Tân Nguyệt Địa đã bị cô lập nghiêm trọng, đại đa số đồng minh không dám xuất thủ trợ giúp. Nhưng trận chiến này vẫn phải đánh, dù cho lực lượng liên quân chinh phạt mạnh cỡ nào cũng phải đánh. Lúc này nhóm cao tầng Tân Nguyệt Địa vừa điều quân ra biên giới, vừa tìm kiếm ngoại lực hỗ trợ.
Ti Minh thành phái ra đội ngũ cường giả lấy Hồn sủng sư tự do gia nhập vào quân đội Tân Nguyệt Địa. Vọng cương, Hoàng cương, lãnh thổ Lạc Vu cũng dùng đủ loại phương thức an bài nhân thủ gia nhập thế lực Tân Nguyệt cung điện. Chủ yếu là trợ giúp Tân Nguyệt Địa thủ hộ thành trì. Nhưng mà lực lượng bổ sung quá ít, căn bản không đủ bù đắp chênh lệch với liên quân chinh phạt, nhất là lĩnh vực cấp Bất Hủ.
Tân Nguyệt Địa cũng có không ít cường giả chuẩn Bất Hủ, sơ đẳng Bất Hủ, miễn cưỡng đối kháng với cường giả liên quân. Nhưng lĩnh vực trung đẳng Bất Hủ chỉ có Vũ Bá, Vân Môn lão nhân, Bạch Ngữ cùng với Sở Mộ.
Vân Môn lão nhân trấn thủ tại Thiên Sơn Vân Môn. Vũ Bá tuổi tác đã cao đang ở vào giai đoạn suy yếu, nhiều nhất chỉ có thể so sánh với một nhân vật cấp chưởng môn.
Bạch Ngữ và Sở Mộ là hai kẻ tu luyện cuồng, thực lực xem như là mạnh nhất Tân Nguyệt Địa. Bạch Ngữ chỉ có một đầu Băng Đồng kỳ lân, nhưng không muốn thu nhận thêm Hồn sủng mới. Con đường hắn chọn chính là tu luyện năng lực Bán Ma hóa, tập trung vào một điểm vẫn tốt hơn đa mang.
Thậm chí thực lực Bạch Ngữ còn mạnh hơn Sở Mộ. Nếu như không có Bạch Tam hiến tặng linh hồn Hắc Yểm Ma cho Sở Mộ, sợ rằng hắn đã bị Bạch Ngữ bỏ xa trên phương diện Bán Ma. Bởi vì quãng thời gian này, hắn hao phí rất nhiều thời gian chiếu cố từng con Hồn sủng.
Dĩ nhiên, chuyện đáng ăn mừng chính là trong liên quân chinh phạt không có xuất hiện cường giả cấp lãnh tụ.
"Ta sẽ điều thêm một quân đoàn cấp chúa tể đến Đông Cuồng Lâm quan ải. Triêu Lãnh Xuyên, Bạch Ngữ, ta giao cho các ngươi nhiệm vụ phòng thủ Đông Cuồng Lâm."
Sở Mộ chậm rãi nói.
"Ngươi đào đâu ra? Còn nữa, chẳng lẽ ngươi không theo chúng ta tới Đông Cuồng Lâm sao? Lấy đám người chúng ta rất khó ngăn cản hết cường giả Bất Hủ của đối phương."
Trên mặt Triêu Lãnh Xuyên lộ vẻ ngạc nhiên nói.
Chương 1531: Lực lượng chân chính của Tân Nguyệt Địa. (Hạ)
"Bọn họ đã muốn tiến công, chúng ta không cần thiết ngồi chờ chết."
Sở Mộ cười lạnh nói.
Mọi người nghe mà không hiểu, ánh mắt lộ vẻ nghi ngờ chờ hắn giải thích.
Nhưng Sở Mộ không muốn nói nhiều, không phải là hắn cố ý thừa nước đục thả câu, thích chơi trò bí ẩn. Mà là vì hắn biết quân đoàn kia rất khó hòa hợp với nhân loại, chỉ có thể chiến đấu độc lập giống như Hải tộc.
"Ca ca, chẳng lẽ ngươi muốn động đến Bạch Nhất?"
Trữ Mạn Nhi kích động hỏi nhỏ.
Đám ma quỷ Bạch Nhất đã không còn rảnh rỗi như quá khứ nữa rồi, chúng nó bây giờ đã là Thống trị giả của một thế triều. Công tác quản lý Yểm Ma thế triều đòi hỏi rất nhiều thời gian và năng lực, đến lúc này thực lực chúng nó vẫn không ngừng tăng cường, quân đoàn Yểm Ma lại càng mạnh mẽ. Sau khi Trữ Mạn Nhi trở về Tân Nguyệt Địa còn chưa có cơ hội gặp chúng nó.
"Bạch Nhất, Bạch Nhất là cái gì?"
Vũ Bá không hiểu nên hỏi lại.
Vũ Bá là người gia nhập Tân Nguyệt Địa tương đối muôn, dĩ nhiên hắn không biết lịch sử phát triển Tân Nguyệt Địa.
Trong dĩ vãng, tại Vạn Tượng thành từng diễn ra một trận chiến giữa Yểm Ma đại quân và Hoa Yêu đại quân. Khi đó cả Vạn Tượng thành đã bị ma diễm và biển hoa che kín, năng lượng loạn lưu thôn thiên phệ nhật. Sau thời kỳ đó, Tân Nguyệt Địa dần dần bước lên con đường tự do sáng lạn.
Lấy tiêu chuẩn bây giờ thì trận chiến kia chỉ ở quy mô hai đại đế quốc Hồn sủng. Nhưng mà Tân Nguyệt Địa phát triển nhanh chóng, đồng thời cũng kéo theo Yểm Ma đế quốc, cộng thêm đám Bạch Nhất chung tay thống trị chẳng lẽ mấy năm trôi qua Yểm Ma đế quốc vẫn dậm chân tại chỗ hay sao?
Ngay từ khi Tân Nguyệt Địa không ngừng khai thác tài nguyên Yểm Ma Thánh vực. Yểm Ma Thống trị giả cùng với đám thuộc hạ tranh thủ thời cơ điên cuồng khuếch trương thế lực, hiện tại đã nắm trong tay toàn bộ Yểm Ma Thánh vực.
Sau đó, chủ nhân nam Cấm Vực đặc biệt phái ra một đám cường giả đến Yểm Ma Thánh vực hỗ trợ quân đoàn Yểm Ma mở rộng lãnh thổ, cùng với thu thập các loại tài nguyên quý hiếm mang về trợ giúp đồng tộc. Cho đến hiện tại, tất cả đế quốc Hồn sủng phân tán khắp Yểm Ma Thánh vực đã bị Yểm Ma Thống trị giả chiếm lĩnh, gom về một mối. Cuối cùng hợp lại trở thành Yểm Ma thế triều. Tân Nguyệt Địa mở rộng cánh cửa tất cả Thánh vực cho người ngoài đào móc tài nguyên, duy chỉ có Yểm Ma Thánh vực vẫn luôn ở trạng thái phong bế, chỉ có thành viên cao tầng mới có tư cách tiến vào. Bởi vì Yểm Ma Thánh vực đã là địa bàn do Bạch Nhất nắm quyền tuyệt đối, thành viên Yểm Ma cung theo đó thực lực đột nhiên tăng mạnh, trở thành đội ngũ mạnh nhất Tân Nguyệt quân.
Không biết nguyên nhân gì tình huống Yểm Ma Thánh vực tiết lộ ra ngoài, để cho những kẻ hữu tâm biết được tin tức liên quan đến Ma Linh sống trong Yểm Ma Thánh vực.
Cho nên Yểm Ma Thánh vực phong bế ngược lại biến thành địa phương bị đông đảo thế lực nhòm ngó.
Dĩ nhiên, đám người kia không biết Sở Mộ là vương giả của Yểm Ma thế triều, chỉ nghe theo mệnh lệnh một mình hắn.
Quãng thời gian này, cư dân Tân Nguyệt Địa chịu khổ không ít, cảm nhận không khí khác hẳn với ngày thường. Thế nhưng, bọn họ không hề oán thán nửa câu, thanh niên trai tráng lũ lượt gia nhập quân đội, người già trẻ nhỏ ủng hộ vật tư, hậu cần.
Liên quân chinh phạt khẳng định đã suy nghĩ đến chuyện cần bao nhiêu lực lượng mới có thể công phá quan ải Tân Nguyệt Địa. Nhưng mà bọn họ chỉ có thể tính toán quân đoàn hiện diện trong Tân Nguyệt Địa, hẳn là bọn họ không thể ngờ nổi ở trong Yểm Ma Thánh vực còn có một thế triều tà ác, chiến lực cực mạnh.
"Trời đất, tại sao ta lại quên mất chuyện này nhỉ?"
Triêu Lãnh Xuyên bừng tỉnh, vỗ mạnh lên trán một cái.
Nhớ ngày đó, Sở Mộ đứng trên nóc Yểm Ma cung hiệu lệnh Yểm Ma đại quân tiến công, cỗ tà khí bá đạo kia quả thực là Ma thần hàng lâm, uy nghiêm, khí phách không gì sánh nổi.
Những thành viên cao tầng khác cũng nở nụ cười mừng rỡ, quả thật là bọn họ cũng quên mất chuyện này. Theo quá trình Tân Nguyệt Địa phát triển, Yểm Ma Thánh vực
luôn luôn phong bế làm cho tất cả mọi người dần dần quên lãng.
"Sở Mộ, ngươi có thể điều ra bao nhiêu lực lượng từ Yểm Ma Thánh vực?"
Mục Thanh Y mở miệng hỏi.
Quân đoàn cấp chúa tể tại Đông Cuồng Lâm quan ải hiện tại còn thua kém liên quân chinh phạt tới năm, sáu ngàn người. Nếu Sở Mộ phái ra Yểm Ma đại quân có thể bù đắp khoảng chênh lệch này, vậy thì Tân Nguyệt Địa vẫn có phần thắng trong trận chiến này.
"Còn chưa rõ lắm, ta đã lâu không có thời gian tiến vào Yểm Ma Thánh vực."
Sở Mộ hồi đáp, sau đó quay đầu nhìn sang Bạch Ngữ.
Bạch Ngữ thường xuyên lịch lãm trong Yểm Ma Thánh vực, hắn nhất định phải biết rõ tình huống trong đó hơn Sở Mộ.
"Ta không quá để ý quân đoàn Yểm Ma, cấp chúa tể hẳn là gần hai ngàn, cấp Bất Hủ cũng có vài tên. Chủ yếu là đột phá tới cấp Bất Hủ sau khi tiến vào Tà miếu, bây giờ đã cách một đoạn thời gian, thực lực nhất định sẽ mạnh hơn."
Bạch Ngữ chậm rãi nói.
Bạch Ngữ đột phá đến cấp Bất Hủ là nhờ Tà miếu, cũng là Tà miếu khiến cho Bạch Tam bỗng nhiên phát sinh chủng tộc dị biến. Sở Mộ vô cùng hiếu kỳ đối với nó, chuyến này đi tới Yểm Ma Thánh vực nhất định phải tìm hiểu rõ ràng.
"Bảy ngàn đánh một vạn, xem ra vẫn có phần thắng."
Triêu Lãnh Xuyên cười cười nói.
"Vậy có cần sử dụng lực lượng Hướng Vinh thành của ta không?"
Vào lúc này, Hạ Chỉ Hiền bỗng nhiên mỉm cười đầy ẩn ý, hỏi thử một câu.
"Hướng Vinh thành cũng có lực lượng?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi ngược lại.
Mọi người cũng mờ mịt khó hiểu, quân đoàn Hướng Vinh thành đã điều tới Đông Cuồng Lâm hoặc là Phong Vũ thành rồi, ngay cả lực lượng Thủ vệ quân cũng đi sạch. Nơi đó còn có lực lượng gì chứ?
"Đã có Yểm Ma, làm sao Hoa Yêu không có đây?"
Khóe miệng Hạ Chỉ Hiền nhẹ nhàng cong lên, nàng thật sự vui sướng khi thấy vẻ mặt quỷ dị của mọi người.
Yểm Ma, Hoa Yêu?
Đây là thiên địch kể từ khi Tân Nguyệt Địa giành lại tự do, chẳng lẽ Hoa Yêu đế quốc vẫn còn tồn tại?
"Ta dựa theo Đế Cơ phân phó, chôn xuống mầm mống Hoa Yêu tại Vạn Tượng thành và Hướng Vinh thành. Bản thân ta dốc lòng đào tạo nhiều năm, nhất là Vạn Tượng thành tràn ngập huyền khí giúp cho mầm mống Hoa Yêu trưởng thành rất tốt. Nếu như để cho chúng nó thủ hộ Đông Cuồng Lâm quan ải thì..."
Hạ Chỉ Hiền nói tới đây liền dừng lại.
"Ta tại sao không biết có chuyện này?"
Triêu Lãnh Xuyên nhíu mày.
"Hạ thành chủ, ngươi bố trí lúc nào, tại sao chúng ta không thấy a…aa…?"
"Các ngươi không có phát giác Hoa Yêu đã nở rộ khắp tòa thành sao?"
Hạ Chỉ Hiền nhẹ nhàng hỏi ngược lại một câu.
Thật ra Sở Mộ cũng biết chuyện này, Hạ Chỉ Hiền tiếp tục hiệu lực cho Vũ Sa. Hơn nữa, nữ nhân này dốc lòng xây dựng lại Hoa Yêu đế quốc tại Hướng Vinh thành, Vạn Tượng thành.
Thế nhưng, bây giờ Vũ Sa - Hoa Yêu nữ vương đã hoàn toàn nghe theo lệnh của hắn rồi.
Vương quốc Hoa Yêu hiển nhiên là do hắn toàn quyền chi phối, xem như là hắn ngầm đồng ý cho nàng làm như thế.
Bây giờ Hoa Yêu đế quốc phát triển mạnh mẽ, lực lượng tương đương với một thế triều rồi, cũng đã đến lúc chúng nó phát huy công dụng. Hắn thật sự chờ mong đến ngày liên quân chinh phạt đạp lên biển hoa tiến công Đông Cuồng Lâm, bọn họ sẽ phải trả giá thê thảm cỡ nào đây?
Hạ Chỉ Hiền nói rất ít, nhưng từng câu từng chữ đều khiến cho lòng người phấn chấn.
Trong hội nghị, Sở Mộ nói muốn chiến, bọn họ cảm thấy người dân Tân Nguyệt Địa nhất định phải dùng tính mạng của mình bảo vệ quê hương, lãnh thổ. Nhưng không ai nghĩ tới chuyện thắng lợi.
Thế mà chỉ mấy phút trôi qua, quan niệm của bọn họ đã biến hóa triệt để. Trận chiến này chưa chắc bi thảm như bọn họ vẫn nghĩ, ít nhất thế lực song phương không còn chênh lệch to lớn như trước.
Cho dù đối mặt với liên quân chinh phạt tám thế lực lớn và vô số đảng phái, đại gia tộc như sóng dữ ập đến. Tân Nguyệt Địa vẫn có khả năng đối kháng, đánh một trận hoành tráng.