Sủng Mị

Chương 1680: Thống trị giả tối cao chín hải vực

Nước vốn khắc lửa, Sở Mộ không cần thiết giằng co với nó trên phương diện lĩnh vực thuộc tính. Huống chi, Thất Lô hải xà vương điều khiển đại dương công kích đơn giản hơn Sở Mộ khống chế không gian ma diễm nhiều lắm.

"Ta đối kháng chính diện với nó. Ngươi tìm cơ hội hạ thủ!"

Sở Mộ dặn dò tiểu Chập Long.

Tiểu Chập Long gật đầu nhận lệnh, thừa dịp Thất Lô hải xà vương chú ý đến Sở Mộ, thân thể nó mờ dần rồi chui vào trong nước biển.

Chú ngữ tiếp tục vang lên, từ trong ánh mắt Sở Mộ lóe lên tia sáng, sau đó ngưng tụ thành hai thanh Ma kiếm.

"Thiên Địa Ám ma kiếm."

Sau khi chú ngữ kết thúc, mười mấy thanh Ám ma kiếm nhẹ nhàng xoay tròn chung quanh thân thể Sở Mộ.

Trong quá trình đó, khí thế hắn dần dần đề thăng, ma văn quỷ dị lần lượt chớp lóe rồi bám vào thân kiếm.

Hai tay Sở Mộ khẽ đảo một cái, mười mấy thanh Ám ma kiếm đồng thời xuất kích, mục tiêu chính là bảy cái đầu Thất Lô hải xà vương.

Tổng cộng mười bốn thanh Ám ma kiếm, mỗi cái đầu Thất Lô hải xà vương vừa vặn nghênh đón hai thanh Ma kiếm chém tới.

Hàng loạt Ám ma kiếm bắn xuyên qua đại dương xanh biếc, thân kiếm bốc cháy ma diễm không ngừng chớp lóe, thoắt ẩn thoắt hiện từ trong không gian đâm tới Thất Lô hải xà vương.

Hình thể Thất Lô hải xà vương quá lớn, nhưng năng lực né tránh không thấp. Mấy thanh Ma kiếm bay tới đầu tiên bị nó dùng răng nanh cắn nát, hóa thành năng lượng tiêu tan vào trong không khí.

Ban đầu Sở Mộ thi triển kỹ năng này tạo thành đả kích trí mệnh đối với Cực Thiên băng thú, nhưng lại không có bao nhiêu tác dụng với Thất Lô hải xà vương cao đẳng Bất Hủ.

Mắt thấy Thất Lô hải xà vương đã hóa giải kỹ năng của mình đang trên đường lao tới.

Sở Mộ đành phải bỏ qua công kích, thi triển Thác Vị Ma Ảnh kéo giãn khoảng cách với con quái vật kinh khủng kia.

Không thể không nói, Thất Lô hải xà vương chính là địch nhân cực mạnh khiến cho Sở Mộ thật sự kiêng kị.

Cao đẳng Bất Hủ chính là tương đương với cường giả cấp lãnh tụ trong thế giới nhân loại. Sở Mộ bây giờ xem như hiểu rõ thực lực gã nguyên thủ hải quân mạnh tới mức nào, hắn hoàn toàn có tư cách coi rẻ hết thảy sinh mạng trên thế giới này.

Lãnh thổ Bắc Hải.

Từng chiếc quân thuyền màu xanh xếp hàng đi tới.

Những chiếc quân thuyền xếp thành trận hình chỉnh tề, trên nóc treo lá cờ bay phất phới, một vài đội ngũ binh sĩ đi qua đi lại tuần tra. Từ đó cho thấy đây là một quân đoàn được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Thuyền hải quân nhẹ nhàng lướt trên mặt biển, phương hướng chính là khu vực ranh giới hải vực lưu vong.

Đi ở phía trước nhất chính là một chiếc quân thuyền khổng lồ, không biết là sử dụng chất liệu gì lại có thể lướt đi như bay trên đại dương, sóng lớn vỗ vào mạn thuyền không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì.

Vào lúc này, một gã Thống soái đứng trên trên boong thuyền quan sát tình hình phía trước, sắc mặt lộ vẻ trầm trọng.

"Phía trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đột nhiên nổi lên sóng lớn như vậy?"

Một nữ Hải chủ đứng bên cạnh Thống soái mở miệng hỏi thuộc hạ.

Gã thuộc hạ chịu trách nhiệm điều tra lập tức tiến lên một bước bẩm báo:

"Còn chưa điều tra rõ ràng, nhưng khẳng định không phải do thời tiết biến đổi."

"Không phải thời tiết, chẳng lẽ là do một đầu Hải vương quấy phá? Nhưng phía trước là hải vực lưu vong, hẳn là không tồn tại sinh vật mạnh mẽ như thế!"

Ánh mắt nữ hải chủ lộ vẻ không dám tin tưởng.

"Đúng là Hải vương!"

Gã nam tử Thống soái trầm mặc hồi lâu mới mở miệng xác định chuyện này.

Hắn buông thả hồn niệm dò xét chung quanh, cảm nhận được khu vực đại dương phía trước xao động bất thường. Vì thế hắn mới dám xác định đây là do một sinh vật nào đó khống chế nước biển.

"Thật sự là Hải vương?"

Nữ hải chủ và mấy tên quan quân đứng phía sau hắn mở to mắt ngạc nhiên.

Hải vương vốn là những sinh vật thực lực siêu cường thống trị mấy hải vực, đồng thời cũng là đại diện cho một thế triều cai quản đại dương. Đám người này là hải quân Ô Bàn trước giờ thường xuyên qua lại Hằng Hải, nhưng bọn họ rất ít khi nhìn thấy Hải vương xuất hiện.

Hơn nữa, mỗi lần Hải vương xuất hiện thường thường sẽ dẫn theo quân đoàn Hải tộc đông đảo, số lượng có thể lấy kín một cái hải vực. Cho dù là hải quân Ô Bàn hải cũng không dám tùy tiện trêu chọc một đầu Hải vương.

"Thống soái, vậy... vậy chúng ta cần đi đường vòng sao?"

Gã hải quân chịu trách nhiệm dò đường dò hỏi.

"Không thể đi đường vòng, đây là lộ tuyến duy nhất có thể lặng lẽ tiến vào Tân Nguyệt Bắc Hải, đường vòng nhất định sẽ bị phát hiện."

Nữ hải chủ lắc đầu nói.

"Tiếp tục đi tới, tùy tình huống sẽ thay đổi chiến lược."

Thống soái Tô Bộ trầm giọng nói.

Ngay lúc này, bầu trời bỗng nhiên bị năng lượng hắc ám che phủ, cả khu vực lập tức rơi vào một mảng đen nhánh, đưa tay không nhìn thấy ngón. Một luồng khí tức lạnh như băng từ trên cao áp xuống khiến cho lồng ngực mọi người đè nặng, hít thở không thông, Đại dương nhấc lên muôn trùng cơn sóng, sóng sau cao hơn sóng trước. Thậm chí còn xuất hiện sóng thần cao vài trăm thước, ngàn thước, tất cả quân thuyền đột ngột dựng đứng giống như là chạy trên đồi núi.

Quân thuyền chỉ huy chạy trước dần dần chậm lại, những chiếc thuyền phía sau bắt đầu lệch lạc tách ra khỏi đội ngũ.

Mười mấy chiếc hải thuyền nối với nhau tạo thành quân trận, nhưng lúc này lại khó lòng ứng phó với tình huống bỗng nhiên phát sinh.

Đây là hải quân Ô Bàn, lực lượng tinh nhuệ trên biển cực kỳ nổi danh trong thế giới nhân loại. Chẳng biết tại sao bọn họ lại xuất hiện ở phía bắc hải vực lưu vong, theo phương hướng cho thấy mục tiêu của bọn họ chính là xuyên qua nơi này đi tới hải vực phía bắc Tân Nguyệt Địa.

"Trời đất ơi, ta vừa mới nhìn thấy cái gì?"

Một gã hải quân bay trên cao điều tra đột nhiên kinh hô một tiếng.

Trên bầu trời lúc nào cũng có quân thám bay qua bay lại điều tra, dò xét tình hình. Bọn họ ở trên cao sẽ thấy được hải vực rộng lớn hơn, một khi xuất hiện tình huống đột biến sẽ lập tức quay trở về bẩm báo.

Lúc này mười tên quân thám lơ lửng trên bầu trời, vội vàng bay xuyên qua đám mây đen che khuất tầm mắt. Nhưng sau đó bọn họ lại thấy được một màn kinh thiên động địa.

Bởi vì cả hải vực phía trước mặt đang chấn động dữ dội, sóng gió vần vũ giống như là ngày tận thế.

Mặt biển sôi trào biến thành dãy sơn mạch xanh biếc, từng đợt sóng thần mấy ngàn thước, vạn thước không ngừng tràn về nơi xa. Mấy gã quân thám thấy vậy cũng trợn mắt há mồm, trong lúc nhất thời quên mất nhiệm vụ của mình.

Nước vốn lưu động, chảy từ trên cao xuống thấp. Đại dương tại sao biến thành cao nguyên?

Nhưng mà bọn họ rõ ràng thấy được đại dương mênh mông phía trước mặt dựng đứng sừng sững, thậm chí còn cao hơn những ngọn núi từng thấy trước kia.

Điểm kinh người nhất là cả đại dương không ngừng quay cuồng, hàng tỉ tấn nước biển thổi tạt qua mặt bọn họ từ từ bay lên cao. Nói cách khác, bọn họ cần phải ngẩng đầu lên mới thấy được mặt biển.

Ngẩng đầu lên mới thấy mặt biển? Đây là cái khái niệm gì chứ?

Vào lúc này, đám quân thám sợ hãi hết hồn hết vía.

Bọn họ xem như là lão thủ trên biển, ngang dọc Hằng Hải nhiều năm rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như thế.

"Các ngươi nhìn kìa, phía trên đỉnh sóng!"

Một gã quân thám bỗng nhiên kinh hô, ngón tay chỉ thẳng lên trời cao.

Mọi người vội vàng dùng hồn niệm quan sát không vực, chỉ lát sau đã phát hiện một thân ảnh Đại hải xà khổng lồ đang gầm thét điên cuồng.

"Gào ~!"

Thanh âm bén nhọn từ trên không trung truyền xuống khiến cho mọi người đầu váng mắt hoa, mấy cái đầu rắn dữ tợn khống chế nước biển không ngừng tiến công về một hướng.

Đám quân thám ở vị trí cách chiến trường rất xa, nhưng bọn họ vẫn có thể thấy được hình ảnh kinh khủng kia, vẫn nghe rõ tiếng gầm vang dội cho thấy đối phương đang rất tức giận.

Chương 1523: Thống trị giả tối cao chín hải vực. (Hạ)

Đó là Hải vương.

Xà tộc Hải vương.

Mười tên quân thám này lưu lạc trên biển ít nhất cũng tám năm, mười năm, xem như là lịch duyệt phong phú, kinh nghiệm tràn trề. Nhưng vào lúc này, bọn họ thật sự rung động.

Trong lúc đám quân thám bị dọa cho sợ hãi ngây người, quên mất suy tư. Một gã nam tử khống chế Ưng Sư chậm rãi bay tới.

Trên lưng Ưng Sư có hai người, chính là Thống soái Tô Bộ và nữ Hải chủ làn da đen bóng.

"Đây... đây là Thất Lô hải xà vương?"

Nữ Hải chủ trợn mắt kinh ngạc, hồi lâu sau mới phun ra được mấy chữ.

"Hải vực lưu vong, Bắc Lạm hải, Kỳ hải... vương giả tối cao thống trị chín hải vực, Thất Lô hải xà vương… là nó!"

Ngữ khí Thống soái Tô Bộ cũng trầm trọng dị thường, hoàn toàn không ngờ mình lại gặp được một đầu Đại hải vương ở chỗ này.

Hắn nhớ là ba mươi năm trước, khi hắn còn là một gã Hải thống trong bộ hải quân Nhất Hào (bộ hải quân số một) đã từng thấy nó một lần.

Lúc ấy Thất Lô hải xà vương chỉ bơi ngang qua đội tàu, phía sau nó là một đám Hải tộc lãnh chủ, cảnh tượng hoành tráng kia vẫn còn in rõ trong trí nhớ của hắn.

Quân đoàn Nhất Hào không dám hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí còn phải lùi lại nhường đường cho nó.

Đừng nói đến chuyện có hành vi khiêu khích, chỉ cần đám Hải quái kia không để ý đến bọn họ là may mắn lắm rồi.

Thời gian đã trôi qua hơn ba mươi năm, Tô Bộ lại thấy được Thất Lô hải xà vương, nhưng nội tâm hắn vẫn kinh hãi y như trước.

Chỉ có điều Tô Bộ không rõ tại sao Thất Lô hải xà vương lại xuất hiện một mình tại hải vực lưu vong. Hơn nữa, tại sao nó lại tức giận khuấy động đại dương như thế?

"Thống soái, hình như ta nhìn thấy một người!"

Gã đội trưởng quân thám nói xong lập tức chỉ lên trời cao, phía trên đó đang có một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện.

Tô Bộ lập tức dùng hồn niệm khóa định nơi đó. Chốc lát sau hắn trợn trừng hai mắt, thần sắc không dám tin tưởng ngó chừng khu vực đang bốc cháy hỏa diễm.

Thì ra trên trời cao đang xảy ra chiến đấu, lĩnh vực hỏa diễm đang giằng co với đại dương rộng lớn. Chính là gã nhân loại kia đang đối kháng Thất Lô hải xà vương, là hắn chọc giận Thống trị giả tối cao chín hải vực?

Một nhân loại có khả năng đơn đả độc đấu với Thất Lô hải xà vương?

Đó là Hồn sủng sư sao???

Nhưng trên thế giới này ngoại trừ nguyên thủ của bọn họ có năng lực một mình đối chiến Hải vương, còn có Hồn sủng sư nào cường đại như thế?

"Trời đất, bọn họ đang di chuyển về phía này."

Một gã quân thám đột nhiên kêu lên thất kinh.

Tô Bộ giật mình tỉnh lại, lúc này mới phát hiện Thất Lô hải xà vương và người kia vừa đánh vừa cuốn theo phong bạo tới chỗ bọn họ.

Da đầu Tô Bộ run lên, vội vàng ra lệnh cho nhóm quân thám mau chóng rời khỏi.

Thác nước xanh biếc từ trên trời cao đổ xuống mang theo áp lực khủng khiếp, bộ hải quân Nhất Hào lập tức nghe lệnh đổi hướng chạy đi. Nếu như chiến trường chạm vào phạm vi hải quân dàn trận, sợ rằng cả quân đoàn sẽ bị hủy diệt trong chớp mắt.

Tô Bộ ngẩng đầu nhìn lên màn trời xao động, cắn chặt hàm răng hạ quyết tâm khống chế Ưng Sư bay về phía gã nhân loại kia.

Lúc này Sở Mộ đang tập trung tinh thần ngó chừng Thất Lô hải xà vương.

Không thể không nói, thực lực Thất Lô hải xà vương mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều. Chiến đấu thời gian khá lâu, nhưng hắn chỉ gây ra vài vết thương nho nhỏ trên người nó, nhưng mà chính hắn cũng tiêu hao đại lượng thể lực.

"Rống!"

Tiểu Chập Long từ trong biển nước chui ra, dùng thanh âm nhắc nhở Sở Mộ phía dưới có một đầu Ưng Sư bay tới.

Sở Mộ nhìn xuống quả nhiên nhìn thấy một con Ưng Sư lấy tốc độ cực nhanh bay tới chỗ mình, trên lưng chim ưng còn có hai người, một nam một nữ.

"Nơi này còn có người?"

Trong lòng Sở Mộ hơi nghi ngờ điểm này.

Thực lực Ưng Sư cũng không yếu, nhưng khẳng định không thể so với Thất Lô hải xà vương. Sở Mộ nhảy lên trên lưng tiểu Chập Long, bảo nó bay về phía Ưng Sư.

"Ù ù ù ù!"

Nước biển không ngừng đổ xuống, tiểu Chập Long vỗ mạnh hai cánh đảo người né tránh công kích. Rốt cuộc Sở Mộ thấy được hai người kia, từ trang phục cho thấy hẳn là đầu lĩnh hải quân.

"Các ngươi muốn chết phải không?"

Ánh mắt Sở Mộ lạnh lùng quét qua hai người kia.

Bọn họ rõ ràng biết mình đang chiến đấu với Thất Lô hải xà vương lại còn bay tới nơi này, không phải là muốn chết còn gì? Phải biết rằng, trong trận chiến này hắn chỉ dám triệu hoán tiểu Chập Long mà thôi, những Hồn sủng khác mà xuất hiện thế nào cũng bị Thất Lô hải xà vương trực tiếp mạt sát.

"Tiền bối, chúng ta là hải quân Ô Bàn, quân đoàn đang ở bên kia. Nếu như tiền bối và Thất Lô hải xà vương chiến đấu lan tràn tới đó sợ rằng cả quân đoàn sẽ bị hủy diệt, binh lính chết sạch một còn một mống."

Tô Bộ khom người thi lễ, ngữ khí vô cùng cung kính.

Bộ dạng đối phương nhìn qua rất trẻ, nhưng Tô Bộ không cho rằng một cường giả có thể đơn đả độc đấu với Thất Lô hải xà vương còn nhỏ tuổi. Cho nên hắn gọi một tiếng tiền bối nhằm tăng thêm hảo cảm của đối phương.

Sở Mộ khẽ nhíu mày, từ quân phục của hai người này đã chứng minh bọn họ đúng là thành viên hải quân Ô Bàn.

Sở Mộ đã kết thù hận với nguyên thủ hải quân, nếu không phải bên trong còn có một gã thủ lĩnh Từ Khoan. Nói thế nào Sở Mộ cũng sẽ trực tiếp tru sát hải quân Ô Bàn ngay khi gặp mặt.

"Ta sẽ dẫn nó sang nơi khác. Các ngươi lăn xa một chút!"

Sở Mộ biết không phải tất cả thành viên hải quân Ô Bàn đều đáng chết, hiển nhiên sẽ không vô duyên vô cớ giết bọn họ. Dĩ nhiên, Sở Mộ cũng không cần thiết khách khí với đám người này.

Từ khi Tô Bộ lên làm Thống soái hải quân, đây là lần đầu tiên nghe người ta bảo “lăn xa một chút”. Nhưng trong lòng hắn không dám biểu hiện bất mãn, còn phải cung kính khom người hành lễ:

"Đa tạ tiền bối!"

"Nó... nó tới...!"

Sắc mặt nữ Hải chủ bỗng nhiên tái nhợt, mồ hôi lạnh tràn ra ướt trán.

Bởi vì lúc này thân thể khổng lồ của Thất Lô hải xà vương từ trên cao hạ xuống, theo đó là một mảng đại dương rộng lớn khôn cùng đổ ập xuống đầu bọn họ. Nữ Hải chủ không trực tiếp ngất đi đã là tốt lắm rồi.

Tô Bộ không dám ở lâu, vội vàng khống chế Ưng Sư bay ngược trở lại, nếu trì hoãn thêm chút nữa sợ rằng bọn họ cũng bỏ mạng nơi này.

Sở Mộ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhìn vào Thất Lô hải xà vương.

Triền đấu lâu như vậy, cũng nên kết thúc rồi.

Sở Mộ không tránh né nữa, mà ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Thất Lô hải xà vương.

Hai con ngươi đồng thời lóe sáng, cùng lúc đó hai loại ma diễm đen trắng chậm rãi ngưng tụ quanh thân.

Ma diễm màu đen và ma diễm màu bạc bắt đầu trải rộng ra bốn phương tám hướng, từ từ lấn áp lĩnh vực Thủy hệ do Đại xà vương khống chế.

Từ dưới nhìn lên sẽ thấy được ma diễm đen trắng tạo thành biển lửa vô cùng bắt mắt. Vị trí trung tâm hiện ra hình dáng Bát Quái trận đồ ẩn hiện ma văn.

"Vù vù vù vù vù vù!"

Ma diễm cực nóng điên cuồng khuếch tán khiến cho nhật nguyệt ảm đạm thất sắc, một bên hắc ám một bên bạc trắng luân phiên bốc cháy.

Sở Mộ đứng ở giữa Bát Quái trận đồ, ma diễm trên người càng thêm mạnh mẽ, nhìn qua giống như là một vị Ma thần đến từ không gian thứ nguyên.

Sở Mộ hội tụ tất cả năng lượng Hắc Bạch ma diễm chuẩn bị tiến hành đối kháng một lần cuối cùng với Thất Lô hải xà vương.

Cùng lúc đó, tiểu Chập Long hiện ra phía trên đầu Sở Mộ, há miệng phun ra một dòng Minh Hà chảy xuôi theo Bát Quái trận đồ.

Minh Hà nhẹ nhàng trôi nổi, trăm vạn u hồn gào thét rợn người.

Tiểu Chập Long khống chế Minh Hà xoay tròn chung quanh thân thể mình, bình tĩnh chờ đợi Thất Lô hải xà vương bay tới.