Lần này biểu quyết cũng không có cách nào vãn hồi y như cũ, bởi vì hiện tại có quá nhiều thế lực muốn đoạt lấy không gian độc lập và tài nguyên có trong Tân Nguyệt Địa.
Một cái địa cảnh nho nhỏ phát triển trong thời gian mấy năm đã có lực lượng sánh ngang địa cương trung cấp, chuyện này đã đủ để chứng minh Tân Nguyệt Địa chính là một cái mỏ vàng khổng lồ, nhìn đâu cũng thấy hoàng kim. Đặc biệt là các thế lực hiện tại phát triển đang gặp bình cảnh, tất cả tài nguyên có thể cướp đoạt cũng đã cướp rồi, bọn họ không có cách nào vô duyên vô cớ xua quân cướp bóc làng giềng lân cận, cho dù có muốn đánh cũng chưa chắc thắng. Tân Nguyệt Địa từ dưới đất nhô lên, đối với bọn họ giống như đang khát gặp được cơn mưa. Một khi có đầy đủ chứng cớ và lý do, bọn họ hiển nhiên không ngần ngại chiếm lấy lợi ích của mình.
Phần lớn lãnh thổ độc lập đưa ra phiếu chống, một số thế lực biên giới đành phải lắc đầu bỏ cuộc. Các thế lực lớn và phe phái chiếm tuyệt đại đa số ném phiếu tán thành. Chỉ có hai vị lãnh tụ là Tiêu Tuyết Ngang và lão tông chủ Huyền Môn tiên tông cho phiếu chống, chỉ tiếc bọn họ chỉ có hai người, lại không có quyền lực tuyệt đối ở nơi này.
Cho nên cuối cùng vẫn không thể thay đổi kết quả.
Thấy cục diện như thế, Vũ Sa cuối cùng đành phải nhẫn nhịn, không cho ba mươi thuộc hạ của mình nổi lên mặt nước.
Đối với hội nghị Lưỡng Khôn sơn có hơn hai trăm thế lực tham gia, 30 phiếu chỉ là con số ít ỏi, không thể thay đổi chuyện gì. Đúng là lực lượng trong tay nàng vẫn còn quá yếu.
"Du thánh nữ, hội nghị đã kết thúc, các ngươi theo đội ngũ chúng ta tới Ô Bàn đại địa một chuyến."
Sau khi hội nghị kết thúc, Trữ vương chủ động mời Vũ Sa đồng hành.
"Ôn dịch đang hoành hành tại Ô Bàn đại địa, ta cũng không muốn trì hoãn thời gian. Bây giờ lập tức lên đường."
Vũ Sa gật đầu nói.
Hoàng tộc đưa ra kỳ hạn cho Tân Nguyệt Địa di dân là một năm, lần này Vũ Sa đi tới Ô Bàn đại địa có thể mở rộng thế lực. Thừa dịp đại chiến chưa có bộc phát tìm thêm minh hữu chắc chắn không sai.
"Tại sao Thánh nữ luôn đeo khăn che mặt, là vì dung mạo mỹ lệ vô song, hay là có chỗ không tiện?"
Ánh mắt Trữ vương lộ vẻ hiếu kỳ đánh giá Vũ Sa.
"Chỉ là thói quen!"
Vũ Sa nhàn nhạt hồi đáp.
"Vậy à? Có thể lấy khăn che mặt xuống để cho bổn vương chiêm ngưỡng dung nhan?"
Trữ vương cười cười nói.
Vũ Sa mỉm cười không nói, cũng không động tới khăn che mặt. Nhưng trong lòng đang suy nghĩ, nói không chừng còn có đường tắt xâm nhập vào Trữ Thị vương triều.
Một đóa tươi đẹp, rực rỡ, hương thơm mê người, có ai không thích? Cho dù là dân thường, hay là vương giả bá quyền cũng không khác gì mấy.
Đóa hoa Thiện Ác nữ vương tới giờ không có người nào hái được, đó là bởi vì những người muốn hái đều đã thần phục dưới váy của nàng.
Lưỡng Khôn sơn mưa gió bão bùng, Sở Mộ đang ở đại dương không biết gì cả.
Hắn không biết lần này hội nghị Lưỡng Khôn sơn vốn là nhằm vào Liễu Băng Lam, cũng không biết Tân Nguyệt Địa sắp bị một đám thế lực tham lam xua quân thôn tính. Hắn bây giờ đang ở đại dương, cố gắng hoàn thành mục tiêu cuối cùng của mình trên con đường Hồn sủng sư.
Thu phục Thủy hệ Hoàng Tuyền.
Sở Mộ xưa nay vẫn luôn chấp nhất, hắn đáp ứng gánh vác tất cả sai lầm do Hoàng Tuyền Họa gây ra không chút do dự.
Nhưng mà tiểu Hoàng Tuyền gây ra tai nạn quá mức kinh khủng, sau này hắn mới thật sự bất ngờ, bất kỳ chuyện nào nó gây ra cũng rợn cả người, thiên lý bất dung. Các đại Hải tộc có thể tha thứ cho nó mới là chuyện lạ.
Mấy tháng này, Sở Mộ một mực bôn ba trên biển.
Dạ tạm thời lưu tại Thiên cảnh Yêu Trủng nghỉ ngơi, cho nên Sở Mộ phải tự mình hành động, cảm thấy giống như là thiếu hụt cái gì đó. Trong quá trình di chuyển khắp các Hải tộc cũng phiền não ít nhiều.
May mà dưới sự giúp đỡ của Ngư nhân công chúa, Sở Mộ đã giải quyết được hai đại sự.
Đầu tiên là Sa tộc tìm được chỗ ở mới. Hắn tiêu diệt thiên địch của Sa tộc chiếm giữ hải vực, sau đó tìm thấy một mỏ tài nguyên giúp cho chúng nó sinh tồn.
Sa tộc sống ở dưới biển sâu Đông Hải, Sở Mộ hành động phi thường tốn sức. Sau khi giải quyết chuyện này, hắn cũng mệt bở hơi tai, thậm chí không dám tin tưởng mình đã làm xong nhiệm vụ khó khăn như thế.
Trong đó có một phần Sa tộc được Sở Mộ dẫn tới Ám Thiên Hải sinh sống.
Ám Thiên Hải có tài nguyên phong phú, cho tới bây giờ vẫn còn ở trạng thái sơ khai, hầu như chưa được bất kỳ thế lực nào khai thác.
Sở Mộ dẫn Băng Ma Sa nhất tộc thích khu vực biển cạn tới Ám Thiên Hải. Đám cá mập ma này vừa tới đã thích Ám Thiên Hải vô cùng, ở loại hoàn cảnh nước biển lạnh lẽo, tràn đầy khí tức hắc ám này, Băng Ma Sa tộc trưởng quyết định trở thành hàng xóm Tân Nguyệt Địa, dùng vây cá vỗ vỗ cái bụng đầy lân phiến nói cho Sở Mộ biết không cần lo lắng vấn đề biên giới tiếp giáp Ám Thiên Hải, hễ có địch nhân tới đây gây rối cứ để hắn giải quyết.
Băng Ma Sa là một trong những chủng tộc có lực chiến đấu mạnh nhất Hải tộc, số lượng đông đảo, cực kỳ hiếu chiến, điểm thiếu sót duy nhất chính là tuổi thọ ngắn ngủi. Những đầu Băng Ma Sa thực lực cường đại cần phải ăn một loại tinh thạch tên là Hải mã não để kéo dài tuổi thọ.
Tiểu Hoàng Tuyền Họa chính là nuốt sạch mỏ Hải mã não của chúng nó mới khiến cho Băng Ma Sa nhất tộc gia tăng tỉ lệ tử vong, trong thời gian ngắn chết mất một đám cường giả thủ hộ Sa tộc.
May là Ly lão nhi kiến thức phong phú, biết được Hải mã não thường sinh trưởng ở nơi nào. Cho nên Sở Mộ cố ý quay trở lại Tân Nguyệt Địa nhờ đám học giả trợ giúp tìm kiếm, cuối cùng tìm được một cái mỏ Hải mã não khổng lồ dưới đáy biển Ám Thiên Hải, coi như giải quyết xong vấn đề chủng tộc Băng Ma Sa.
Sở Mộ bây giờ đã có được tình hữu nghị của Băng Ma Sa tộc, đối với Tân Nguyệt Địa quả thật là chỗ tốt rất lớn. Dù sao hải vực Ám Thiên Hải trước giờ vẫn là nỗi lo của Tân Nguyệt Địa, dẹp yên khu vực duyên hải sẽ giúp cho hải quân Tân Nguyệt giảm bớt gánh nặng, còn sức đi làm chuyện khác.
Hơn nữa, Băng Ma Sa tộc trưởng còn đề nghị để cho một nhóm ấu sủng trong tộc ký kết hồn ước với cường giả nhân loại, nhờ đó vấn đề tài nguyên Thủy hệ Hồn sủng cũng được giải quyết. Trong thời gian sau này, hải quân Tân Nguyệt chắc chắn một đường thẳng tiến, càng đánh càng hăng, càng ngày càng mạnh. Bởi vì á tộc thấp nhất trong Băng Ma Sa tộc cũng là cấp quân chủ.
Ngoại trừ cái đó ra, Sở Mộ cũng bù đắp xong tổn thất cho Hải Tích Yêu nhất tộc cường đại nhất khu vực Đông Hải.
Sự tình Sa tộc còn có biện pháp xử lý, từ từ tìm hiểu cũng có thể giải quyết, không đến nổi mê mang quá lớn.
Nhưng vấn đề Hải Tích Yêu nhất tộc thật sự là nhức đầu, khó lòng hạ thủ.
Bởi vì Hoàng Tuyền Họa xông vào Thánh hải mai táng các đời tiền bối, tộc trưởng của Hải Tích Yêu nhất tộc, san bằng nơi này biến thành bình địa.
Hành vi này không khác gì phá hủy thánh đàn tín ngưỡng của nhân loại, rất khó tìm ra biện pháp bù đắp. Sở Mộ chỉ có thể nhờ vả Ngư nhân công chúa trao đổi với Hải Tích yêu hậu, đề nghị không truy cứu chuyện kia, sau đó hỏi xem có phương pháp xử lý nào không.
Thánh hải là nơi cất giữ thi thể cường giả Hải Tích Yêu nhất tộc, tiểu Hoàng Tuyền phá hủy thánh đàn, lại còn uống sạch Ma tuyền khiến cho nước biển mất đi linh lực. Toàn bộ thi thể cường giả Hải Tích Yêu dần dần rữa nát.
Thi thể Hồn sủng cấp Bất Hủ quả thật là bất hủ, ngàn năm không hư. Nhưng chỉ khi nào đạt tới cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong mới trường tồn chân chính, thậm chí ở trong hoàn cảnh đặc thù còn có thể phục sinh.
Trong lịch sử Hải Tích Yêu nhất tộc đã từng có trường hợp cường giả cấp Bất Hủ bỗng nhiên sống lại, cho nên Thánh đàn có ý nghĩa vô cùng trọng đại đối với Hải Tích Yêu nhất tộc. Không chỉ là tôn trọng những anh hùng, tiền bối đã vẫn lạc, mà đó còn là địa phương phát sinh kỳ tích.