Cảm nhận được sát khí lạnh như băng của Sở Mộ, Trịnh Vũ dần dần thu hồi thái độ nghiền ngẫm.
Hắn có thể cảm giác được thực lực của người trước mặt mạnh hơn thành viên Nguyên Tố Tông rất nhiều!
- Trịnh Cương Thống, Trữ tiểu thư khống chế phương hướng chạy trốn của Tam Nhãn Phong Ưng, Khang Nhược Đổng một mực đuổi sát phía sau, Hoắc Lỗi, Hứa Khoan đã đuổi kịp.
Hào khí giương cung bạt kiếm thì một gã nam tử trốn ở trong rừng đi ra.
Người nam tử này vừa dứt lời đã cảm thấy trước mặt Trịnh Vũ xuất hiện một người.
Dạ đứng ở vị trí bóng mờ, sinh vật dưới chúa tể cao đẳng là không thể nào nhìn thấy thân ảnh của Dạ, người này là thủ hạ của Trịnh Vũ tới báo cao thật sự không có ý thức được chuyện này.
- Ngươi... Ngươi phải..
Thủ hạ của Trịnh Vũ là Trịnh Thác, hắn quét mắt nhìn qua Sở Mộ, lập tức có cảm giác quen thuộc.
Sở Mộ lạnh nhạt liếc mắt nhìn Trịnh Thác, bình tĩnh mở miệng nói:
- Thì ra là ngươi.
Sở Mộ nhận ra được thủ hạ Trịnh Vũ này lúc trước chính là kẻ đi theo Lam Nhiêu cùng tiến tới Tân Nguyệt Chi Địa, danh nghĩa là để bảo vệ Tân Nguyệt Chi Địa trú đóng ở Tân Nguyệt Chi Địa.
Về sau Trịnh Thác nhìn thấy thực lực của Sở Mộ thì tự hành đi tới Ô Bàn đại địa, chỉ có Lam Nhiêu còn ở lại Tân Nguyệt Chi Địa.
- Ngươi nhận ra hắn?
Trịnh Vũ mở miệng dò hỏi.
Trịnh Thác gật gật đầu, nói:
- Hắn là vương của Tân Nguyệt Chi Địa, Sở Mộ, cũng là thủ hộ giả của Trữ tiểu thư.
Trịnh Thác vừa nói như vậy, Trịnh Vũ lập tức giật mình, trên mặt lộ ra một mặt tươi cười, nói:
- Thì ra người muốn lấy đầu của Trịnh Vũ ta rồi, ở chỗ này gặp được ngươi đúng là oan gia ngõ hẹp.
Sở Mộ cũng không trả lời, con mắt của hắn tập trung đầy sát ý.
- Muốn lây đầu của Trịnh Vũ ta có rất nhiều người, cuối cùng chúng ta ai sẽ lây đầu của ai. Đến đây đi, ta muốn nhìn kẻ có thực lực sứt sẹo như ngươi là như thế nào.
Trịnh Vũ cười toe toét tươi cười. Một bộ dáng khát vọng chiến đấu!
Sở Mộ nhảy ra khỏi người Dạ, Dạ rất nhanh đã lĩnh hội ý của Sở Mộ, thân thể chậm rãi chui vào trong rừng rậm.
Dạ tới vô ảnh đi vô tung, Trịnh Thác trông thấy hồn sủng của Sở Mộ biến mất quỷ dị, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, có thể cảm giác được vị vương Tân Nguyệt Chi Địa này đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
Ánh mắt Trịnh Vũ quét mắt nhìn qua chung quanh, hơn nữa cho U Linh Điểu phóng hồn niệm ra ngoài dò xét.
Nếu là yêu linh thì năng lực tập kích của nó tương đối mạnh mẽ. Trịnh Vũ biết rõ Sở Mộ có mộng thú vô cùng mạnh mẽ, không dám xem thường.
- Kỳ quái, vì cái gì cảm giác không được.
Trịnh Vũ nhíu mày, hồn niệm tiếp tục tìm kiếm chung quanh.
Không chỉ có hồn niệm Trịnh Vũ không cảm giác được vị trí của đối phương. U Linh Điểu của hắn cảm giác cường đại cũng không được đối phương.
Chuyện này trước giờ chưa bao giờ xảy ra. Tâm của Trịnh Vũ trầm xuống, thần sắc trở nên ngưng trọng.
Nhìn thấy Trịnh Vũ nín thở tập trung tin thần, Sở Mộ ngược lại cười khinh miệt. Mở miệng nói ra:
- Đừng tìm, mộng thú của ta đã rời đi rồi.
- Đã rời đi.
Trịnh Vũ sững sờ.
Hắn vội vàng đem lực cảm giác tiến ra ngoài, quả nhiên, hắn cảm giác được u linh hắc ám kia đã rời đi thật xa, cách nơi này đã rất xa rồi.
Khóe miệng Trịnh Vũ có chút run rẩy, đối phương cho mộng thú tiến thẳng về phía bắc. Rất rõ ràng là nghe được Trịnh Thác nói vừa rồi cho nên cho mộng thú tiến về phía bắc Tịch Tĩnh Lâm cứu viện. Làm cho Trịnh Vũ tức giận không thôi là đối phương cho mộng thú rời đi, chính mình lại cho rằng nó sẽ tập kích a.
- Trước cho hồn sủng cấp chúa tể đỉnh phong chạy đi, ngươi không khỏi quá mức đề cao thực lực của mình đấy.
Trịnh Vũ có chút tức giận nói ra.
Sở Mộ không hề quan tâm phế vật Trịnh Vũ, tiểu Mạc Tà trên bờ vai nhảy xuống trước mặt Sở Mộ.
Bộ lông màu bạc của tiểu Mạc Tà phiêu động lên, yêu khí cường đại từ trên người của nó phóng thẳng lên trời!
Ngọn lửa màu tím xoay tròn, chín cái đuôi màu bạc đung đưa hóa thành dãy núi, trong khoảng khắc bao phủ cả khu vực rừng rậm, vô số cây cối cao mấy trăm thước bị chín cái đuôi của Mạc Tà đè rạp xuống.
- Ô ô ô ô...
Mạc Tà phát ra một tiếng gáy, thân thể của nó phóng thẳng về phía trước.
Lập tức ngọn lửa màu tím biến thành biển lửa tràn ra chung quanh, cuốn qua bốn phía chung quanh, cánh rừng bao la bạt ngàn trong khoảng khắc bị biển lửa bao phủ.
U Minh Hồ Tôn Tử Đế!
Khí thế bá đạo của Mạc Tà làm cho Trịnh Thác và hồn sủng cấp bậc khá thấp của hắn lui ra phía au, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Mà U Linh Điểu của Trình Vũ cũng không thể không nhượng bộ, tránh né mũi nhọn của Mạc Tà!
Nhìn thấy Sở Mộ triệu hồi hồ tôn ra ngoài, biểu lộ của Trịnh Vũ lập tức cải biến, như lâm đại địch niệm chú ngữ.
Chú ngữ của Trịnh Vũ hoàn thành nhanh chóng, nhanh chóng triệu hồi một con Đình Thú!
Bộ lông toàn thân Đình Thú biến thành màu tím đẹp đẽ, vị trí tứ chi, phần lưng, đầu lâu như biến thành lôi xà dữ tợn.
Có thể cảm giác được khí thế của Đình Thú nếu so với U Linh Điểu còn mạnh hơn nữa, Trịnh Vũ vừa rồi triệu hoán hồn sủng U Linh Điểu đương nhiên không phải là đối thủ hồ tôn của Sở Mộ.
Móng vuốt của Mạc Tà đã sớm khao khát khó nhịn, loại địch nhân cấp bậc như Đình Thú vừa vặn hợp khẩu vị hiếu chiến của Mạc Tà.
Mạc Tà không nhìn thẳng U Linh Điểu, bộ lông màu bạc của nó biến thành quang mang, thẳng tắp lao thẳng vào Đình Thú.
Thân hình Mạc Tà biến thành hào quang tiếp cận Đình Thú, bỗng nhiên hóa thành tám đạo quang ảnh khác, mỗi một đạo quang ảnh biến thành Huyễn Ảnh Phân Thân!
Huyễn Ảnh Phân Thân chính là kỹ năng chiêu bà của Mạc Tà, Mạc Tà chiến đấu lúc ban đầu có uy lực mạnh hơn ban đầu nhiều, chính là nhanh chóng giải quyết trong chiến đấu!
Chín đạo nộ trảo công kích ra các phương hướng, Đình Thú của Trình Vũ căn bản không có ý thức được đối phương có tốc độ bộc phát mạnh mẽ như vậy, muốn né tránh căn bản không có khả năng.
Đình Thú nổi giận gầm lên một tiếng, lôi xà toàn thân rậm rạp chằng chịt, trên thân thể hình thành lôi xà đan xen vào nhau với tốc độ cực nhanh.
Nhưng mà Mạc Tà cường thế không chỉ riêng tốc độ của nó, công kích đơn thể của nó cũng là mạnh nhất trong các hồn sủng của Sở Mộ.
Chín đạo nộ trảo dễ dàng xé rách phòng ngự của Đình Thú, mang theo móng vuốt màu tím xé rách người của Đình Thú!
- Xé...
Chín đạo xé rách đồng thời vang lên, chín vết máu thật sâu hiện ra trên người Đình Thú của Trịnh Vũ.
Đình Thú tức giận gào lên một tiếng, cưỡng ép hoạt động thân thể hóa thành điện quang bảo trì khoảng cách với Mạc Tà.
Giao phong một hiệp đã làm Đình Thú bị thương, hoàn toàn không thể né tránh hay phòng ngự, hồ tôn lập tức biểu hiện ra thực lực cường đại làm cho Trịnh Thác có chút không dám tưởng tượng.
Sắc mặt Trịnh Vũ trầm xuống, hắn liếc mắt nhìn qua U Linh Điểu bên cạnh, dùng tinh thần chi âm ra lệnh cho U Linh Điểu.
Thân thể U Linh Điểu lặng yên không một tiếng động biến mất tại chỗ, biến mất trong rừng rậm này.
Sinh vật u linh hệ hành tung bất định, nếu như sức bật cao thì hiệu quả tập kích của u linh vô cùng khủng bố.
Sở Mộ nhất định phải mau chóng giải quyết trận đấu, hắn cũng không có giữ lại quá nhiều thực lực, sau khi U Linh Điểu của Trịnh Vũ Ubiến mất thì Sở Mộ niệm chú ngữ, triệu hồi tiểu Chập Long co thuộc tính u linh!
Tiểu Chập Long thôn phệ linh hồn đạt tới chúa tể đỉnh phong một thời gian ngắn, chỉ tiếc về sau phần lớn thời gian đều chạy đi, Sở Mộ không có cho tiểu Chập Long biểu hiện ra lực lượng chúa tể đỉnh phong của nó lần nào.
Vừa vặn U Linh Điểu của Trịnh Vũ có thể trở thành đối thủ đầu tiên của tiểu Chập Long sau khi bước vào cấp chúa tể đỉnh phong!
Thân thể u lam sắc của tiểu Chập Long vỗ cánh bay quanh đầu Sở Mộ, cặp mắt u linh của nó tìm kiếm vị trí của U Linh Điểu.
Bỗng nhiên tiểu Chập Long mở miệng lộ long nha trắng bóng.
- Mau chóng giải quyết chiến đấu.
Sở Mộ dặn dò có tiểu Chập Long có chút ham chơi.
Tiểu Chập Long gật gật đầu, tập trung vị trí U Linh Điểu hít sâu và nâng cao đầu lên, sâu trong yết hầu của nó chuẩn bị u linh long quang, không chút lưu tình phun về phía U Linh Điểu che dấu!
- Đáng giận!
Trịnh Vũ phát hiện tiểu Chập Long công kích lập tức bực bội mắng một câu.
Sinh vật u linh nổi tiếng hành tung quỷ dị, vốn Trịnh Vũ cho rằng mình có thể dựa vào U Linh Điểu khống chế, làm cho Sở Mộ trong quá trình chiến đấu thời khắc nào cũng phải đề phòng.
Không nghĩ tới là đối phương lại có được sinh vật u linh hệ, hơn nữa còn là u linh long phi thường hiếm có!
U Linh Điểu là dực hệ kế hợp u linh, tuy U Linh Điểu thứ bậc hơi cao, thế nhưng mà long tộc xưa nay đều là song thuộc tính, lúc tiểu Chập Long phun u linh long quang ra thì đánh bay U Linh Điểu đang che dấu, Trịnh Vũ ý thức được U Linh Điểu và u linh long sẽ có ác chiến khó hóa giải.
Sở Mộ đã bàn giao tiểu Chập Long phải tốc chiến tốc thắng, tiểu Chập Long tiến công còn không có tinh xảo linh hoạt bằng, mà là gắt gao cắn chặt U Linh Điểu, tiến hành trực tiếp đối kháng với đối thủ.
Lực phòng tiểu Chập Long thì sinh mệnh lực mạnh mẽ, năng lực tự lành nếu so với U Linh Điểu thì mạnh hơn không ít, tiến hành vật lộn và đối kháng kỹ năng cao cấp thì tiểu Chập Long căn bản không sợ U Linh Điểu!
- Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có bao nhiêu hồn sủng chúa tể đỉnh phong.
Trịnh Vũ cảm xúc trở nên bực bội. Dù sao một người đi ra từ Tân Nguyệt Chi Địa lại có thể chống lại hai hồn sủng của mình, chuyện này đối với bản thân là sỉ nhục.
Nói xong Trịnh Vũ lại niệm chú ngữ lần nữa.
Lúc này đây Trịnh Vũ triệu hoán một con Bát Liêm Quỷ Chập!
Bát Liêm Quỷ Chập là sinh vật trùng hệ và quỷ hệ, đẳng cấp chủng tộc là chuẩn chúa tể, thời điểm Trịnh Vũ tàn bạo thích nhất sử dung hồn sủng này, bởi vì phàm là sinh vật dính tới máu thì chúng đều khát máu, hơn nữa còn nhờ khát máu tăng lực lượng lên.
Bát Liêm Quỷ Chập xuất hiện thì Trịnh Vũ phát hiện đối phương cũng niệm chú ngữ, triệu hồi ra một con Chiến Thú Mặc Dã!
Một con Chiến Thú Mặc Dã chúa tể cao đẳng?
Đối phương đã không có hồn sủng cấp chúa tể đỉnh phong!
Trịnh Vũ lúc này tươi cười lên, nói:
- Ngươi bây giờ có thể gọi mộng thú quay về, nói không chừng nó còn kịp thu thập thi thể của ngươi.
Sở Mộ không có trả lời, người khinh thị cấp bậc của Chiến Dã thì Trịnh Vũ không phải đầu tiên.
Rất nhanh hắn sẽ ôm hận mà chết như những kẻ trước kia mà thôi, sẽ bị Chiến Dã tùy ý chà đạp!