Sủng Mị

Chương 1462: Thiên giới bia

Tịch Tĩnh Lâm nằm ở vị trí gần trung tâm Ô Bàn đại địa, cũng chính là hướng đông bắc, từ Loan Thành đến Tịch Tĩnh Lâm còn một lộ trình cực dài.

Lộ tuyến này đã được định ra, trong quá trình đi tới đó vẫn lấy lịch lãm rèn luyện làm chủ, không có thực lực cường đại thì chuyện gì cũng không làm được.

Sau khi rời khỏi Loan Thành một tháng thì Sở Mộ cố ý chọn một địa phương an tĩnh bắt đầu cường hóa Chiến Dã.

Huyền vật của Chiến Dã rất khó tìm kiếm, Sở Mộ tự nhiên phải đợi tới lúc hiệu suất lịch lãm rèn luyện của Chiến Dã đạt tới viên mãn mới cường hóa.

Lấy huyền vật ra, Sở Mộ ngồi vào trên tảng đá, chậm rãi nhắm mắt lại.

Tiếng chim hót bên tai từ từ không còn, Sở Mộ cấm đoán tất cả âm thanh, bắt đầu cường hóa.

Bốn người thấy Sở Mộ chăm chú tu luyện cũng không quấy rầy hắn, mà đang ngồi nghỉ ngơi bên bờ suối.

Thời tiết có chút nóng bức, hai nữ nhân cỡi giày ra đưa chân vào trong dòng suối mát lạnh, cũng không biết là ai hắt nước ai trước tiên, ngay sau đó Bàng Duyệt cùng Tiểu Tiểu đã bắt đầu hắt nước làm ướt thân thể của nhau, một đuổi một chạy và tiếng cười lung linh vang lên...

Náo qua náo lại thì bỗng nhiên tảng đá Sở Mộ đang ngồi vang lên âm thanh gào thét mãnh liệt, chấn đắc chim chóc ở cánh rừng chung quanh bay tán loạn.

- Hẳn là cường hóa thành công rồi.

Bàng Duyệt quay đầu nhìn qua Sở Mộ.

- Hắn cường hóa hồn sủng gì?

Tiểu Tiểu hiếu kỳ đánh giá Sở Mộ.

- Là một con Chiến Thú Mặc Dã.

Bàng Duyệt nói ra.

- Chiến Thú Mặc Dã? Đây không phải hồn sủng cấp Thống Lĩnh sao?

Tiểu Tiểu nói ra.

Hồn sủng cấp Thống Lĩnh đối với cường giả cấp Hồn Tể đã có chút thấp, hơn nữa đẳng cấp của hồn sủng cấp Thống Lĩnh là vô vọng bước vào cấp Bất Hủ. Thậm chí còn có người cường hóa hồn sủng cấp Thống Lĩnh tiến vào cấp chúa tể còn thất bại cao hơn các hồn sủng khác.

- Nó rất lợi hại đấy.

Ánh mắt Bàng Duyệt lập loè nói ra.

Làm cho Bàng Duyệt khó quên nhất chính là ở vạn vật bình nguyên, ở nơi đó Chiến Thú Mặc Dã dùng thực lực tiếp cận cấp chúa tể đánh bại Đấu Thiên Cơ Giác Ngưu Thú cùng Băng Thương Chi Vương đẳng cấp cao hơn, cuộc chiến đó Bàng Duyệt chưa bao giờ quên được, nàng không ngờ hồn sủng như vậy bộc phát hậu kỳ sẽ như thế nào.

- Vậy sao? Cho dù hắn cường hóa thành công lên chúa tể cao đẳng cũng không thể lợi hại như Phi Phi của ta a.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ.

Bàng Duyệt nói một câu.

Tiểu Tiểu vẫn còn có chút khó hiểu, không phải là vừa mới bước vào cấp chúa tể sao? hính mình Tứ Dực Phi Mã của nàng mạnh hơn chúa tể cao đẳng bình thường một cấp bậc đấy.

- Bàng Duyệt, đó là tình lữ của ngươi sao? Vì cái gì ta mới quen các ngươi thì ngày đó lại ngủ cùng một chỗ. Nhưng mà ta lại cảm giác các ngươi như bằng hữu bình thường?

Tiểu Tiểu hỏi một câu.

- Ngươi chớ nói lung tung, ngày đó hắn chỉ tĩnh tu mà thôi, hắn là một luyện công cuồng. Buổi tối không thế nào ngủ, ta cùng hắn chỉ là bằng hữu, cùng Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên cũng là thế.

Bàng Duyệt vội vàng giải thích.

- Nha. Vậy hắn là độc thân?

Tiểu Tiểu rất bát quái hỏi một câu.

Bàng Duyệt không có trực tiếp trả lời, ngược lại nhớ cái gì đó, nói một câu:

- Lại nói có người nào nói qua với ngươi chưa, ngươi lớn lên có chút giông hôn thê Diệp Khuynh Tư của hắn?

- Ta? Ta và hôn thê của hắn thế nào?

Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, cẩn thận hỏi một câu, hình như thời điểm lúc ở nơi giao dịch thằng này khó hiểu nhìn mình chằm chằm, thì ra bởi vì mình giống người nào đó.

- Đúng vậy, thời điểm nhìn thoáng qua là rất giống.

Bàng Duyệt nói ra.

- Ah, ah, trùng hợp như vậy...

Tiểu Tiểu xem ra hiểu vì sao hắn lại đi cứu mình rồi, đồng thời hảo tâm trị liệu giúp mình. Trầm mặc một lát, Tiểu Tiểu vụng trộm đưa mắt liếc nhìn qua Sở Mộ. Sâu kín nói một câu.

- Vậy hắn nhìn ta rất thương tâm nha.

- Thương tâm?

Bàng Duyệt không rõ Tiểu Tiểu đang nói cái gì.

...

Thành công cường hóa Chiến Dã thì tâm tình của Sở Mộ thoải mái vài phần.

Sức bật của Chiến Dã không cách nào đoán được, nhưng muốn chà đạp một hai con hồn sủng chúa tể đỉnh phong là không thành vấn đề.

Chiến Dã đủ sức chống lại hai chúa tể đỉnh phong đấy, mà tiểu Chập Long cũng đang trong giai đoạn ngủ say tấn cấp, thức tỉnh cũng là lúc nó tiêu hóa linh hồn tiến vào chúa tể đỉnh phong!

Chủ sủng đều có thực lực chúa tể đỉnh phong, mặt các thứ sủng cũng bước vào chúa tể cao đẳng, phần thực lực này trong cấp Hồn Tể là quá mạnh mẽ.

Sở Mộ hiện tại cũng không chờ đợi được muốn đại chiến một hồi.

- Sở Mộ, đi tới thành thị tiêp theo thì có một tòa Cương thành tương ứng của Yêu Thú Cung, chúng ta xuyên qua thành thị này sẽ tới Cương thành đó, Tiểu Tiểu nói có thể tìm hiểu một ít tin tức từ Yêu Thú Cung đấy.

Bàng Duyệt cầm địa đồ nói ra.

- Đưa địa đồ cho ta xem một chút.

Sở Mộ theo Bàng Duyệt chỗ đó tiếp nhận địa đồ quyển trục.

Quyển trục rất dài, cũng có thể kéo trên mặt đất, địa đồ này có thể khái quát cả vạn dặm, người bình thường không biết phải đi bao nhiêu thời gian mới được.

Sở Mộ nhìn qua tòa Cương thành mà Bàng Duyệt chỉ vào, muốn nhìn một chút tiến vào tòa thành này có tiện đường hay không.

- Ân, là thành thị tiện đường, cũng có thể dừng ở chỗ này vài ngày.

Sở Mộ nói ra.

Sở Mộ đang muốn thu hồi địa đồ thì chợt phát hiện tòa địa đồ đánh dấu Cương thành này xuất hiện một ký hiệu kỳ quái.

Sở Mộ chỉ vào dấu hiệu này mở miệng hỏi:

- Đây là cái gì?

Sở Mộ thường xuyên du đãng ngoài dã ngoại, đánh dấu của tất cả địa đồ đều hiểu được, hết lần này tới lần khác tòa Cương thành này lại xuất hiện dấu hiệu kỳ quái, chuyện này làm cho Sở Mộ có chút tò mò.

- Đó là Thiên Giới bia ah, là một tấm bia đá vô cùng cổ xưa, nghe nói là trấn áp lấy cái gì đó, phong ấn đồ vật rất mạnh, tóm lại đồn đãi về Thiên Giới bia cho tới bây giờ rất nhiều.

Tiểu Tiểu nói ra.

- Thiên Giới bia!

Trong nội tâm Sở Mộ khẽ động, vội vàng hỏi Tiểu Tiểu.

- Thiên Giới bia này có bộ dáng đại khái gì, màu sắc ra sao.

- Là màu xám trắng, nó đứng thẳng trong thổ địa hoang vu, phi thường hùng vĩ, có khi áp tầng mây, cảm giác giống như nó vươn lên tới bầu trời, trên Thiên Giới bia có khắc rất nhiều văn tự, đều là những văn tự chúng ta xem không hiểu, ta nghe một ít lão nhân lịch duyệt nói. Đứng trên Thiên Giới bia sẽ có ảo giác và nghe nhầm, nghe nói chỉ có hồn sủng sư đặc thù mới nhìn thấy và nghe thấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Thiên Giới bia, Tiểu Tiểu nói phi thường tương tự hai tòa Thiên Giới bia ở Tân Nguyệt Chi Địa a.

- Chỗ của chúng ta cũng có hai tòa Thiên Giới bia, rốt cuộc Thiên Giới bia là cái gì?

Bàng Duyệt nói ra.

- Ai biết được, ta nghe lão nhân nói trên thế giới này có vài tòa Thiên Giới bia. Mỗi một tòa Thiên Giới bia đều cất dấu một bí mật, trừ những Cương thành có một tòa Thiên Giới bia ra thì ở phía nam Ô Bàn đại địa còn có một tòa. Nghe nói tòa Thiên Giới bia này càng thần kỳ, thời điểm nhật thực nguyệt thực thì có người nơi đó sẽ xuất hiện âm thanh ma quỷ đánh nhau. Là quỷ bia nổi danh, còn có một tòa Thiên Giới bia... Ân? Ở đâu ta quên mất rồi, tóm lại trên Ô Bàn đại địa có ba tòa Thiên Giới bia đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Thiên Giới bia tồn tại vẫn không có được đáp án vì sao, nhưng mà có được bia khóc nên Sở Mộ vô tình phát hiện bí mật của Tân Nguyệt Chi Địa ở dưới Thiên Giới bia, chính là cổ xưa Giao Nhân đang ngủ say.

Đó chính là tai tinh, nếu công bố ra ngoài sẽ không biết có bao nhiêu người khủng hoảng.

Sở Mộ vốn cho rằng Thiên Giới bia chỉ tồn tại ở Tân Nguyệt Chi Địa, thật không ngờ ở Ô Bàn đại địa còn có ba tòa Thiên Giới bia.

Điều này không khỏi làm Sở Mộ phỏng đoán, từng tòa Thiên Giới bia này phân bố như vậy là vì sao, chẳng lẽ thật sự phong ấn cái gì sao. Hay là trong Thiên Giới bia cất dấu bí mật gì...

- Đi, đi Lâm Thành.

Sở Mộ xác định phương hướng nói ra.

Sở Mộ quyết định đi xem tòa Thiên Giới bia này, mặc dù không có tiểu công chúa bên người thì không cách nào hiểu văn tự trên Thiên Giới bia được,nhưng Sở Mộ tin tưởng nếu như mỗi một tòa Thiên Giới bia có liên hệ đặc thù, chính mình bước vào tòa Thiên Giới bia này có thể cảm ứng được cái gì đó.

...

Lâm Thành là một tòa Cương thành. Quy mô tương đương thành Quan Hải, nhưng mà tòa thành này không có gì đặc biệt xuất chúng cả.

Tiến vào Lâm Thành thì Tiểu Tiểu trực tiếp mang bọn người Sở Mộ đến Yêu Thú Cung.

Yêu Thú Cung, Nguyên Tố Tông, Vong Linh Trủng, Thực Vật Môn đây là thế lực lớn nhất và hùng hậu nhất ở Ô Bàn đại địa cùng Tranh Minh đại địa, địa vị của họ gần bằng Thần Tông.

Yêu Thú Cung tại Lâm Thành là có một môn phái, Tiểu Tiểu với tư cách thành viên tương đối cao cấp của Yêu Thú Cung nên cũng được coi trọng. Đến môn phái Yêu Thú Cung cũng được tiếp đãi chu đáo.

Yêu Thú Cung tại Lâm Thành chiếm cứ một tòa núi lớn, to lớn đứng vững trong thành thị với nhiều cầu thang lên xuống rất hùng vĩ.

Vị trí sơn môn có mấy đệ tử Yêu Thú Cung cung kính chờ dợi, dẫn năm người đi vào môn phái phân các của Yêu Thú Cung.

- Tiểu Tiểu tiểu thư, môn chủ đang nghênh đón khách quý, ngài nên đi Tử Phong nghỉ ngơi trước, môn chủ ngày mai sẽ đích thân tiếp đãi ngài.

Đệ tử thân phận hơi cao nói ra.

- Hắn bận rồi à, dù sao ta cũng không muốn nhìn thấy hắn, ta chỉ ở lại đây vài ngày rồi đi.

Tiểu Tiểu khoát khoát tay, một bộ dáng không kiên nhẫn.

- Cái này... Cái này...

Tên đệ tử lộ ra vẻ xấu hổ, rất bất đắc dĩ lui xuống.

Trên Tử Phong có một sơn trang, tòa sơn trang này dùng để nghênh đón khách quý, quét dọn phi thường sạch sẽ, còn có nữ tỳ tùy thời hầu hạ.

- Hoàn cảnh ưu nhã, phong cảnh tú lệ, vừa có thể nhìn toàn thành, sơn trang này rất không tồi ah, lại nói Tiểu Tiểu, địa vị của ngươi ở Yêu Thú Cung hình như rất cao nha, ngay cả môn chủ cũng đích thân tới gặp ngươi.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

- Môn chủ một phân môn mà thôi, không dậy nổi chỉ có một hồn sủng cấp Bất Hủ, Tôn thúc thúc của ta dễ dàng thu thập hắn.

Tiểu Tiểu có chút kiêu ngạo nói ra.

- Tôn thúc thúc của ngươi không phải Huyền sư sao?

Sở Mộ khó hiểu hỏi.

- Hắn là Huyền sư ah, nhưng hắn cũng là một hồn sủng sư, bàn về tạo nghệ hồn sủng sư khẳng định cao hơn huyền thuật rất nhiều đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.

Diệp Hoàn Sinh liếc mắt nhìn qua Sở Mộ, vừa cười vừa nói:

- Sở Mộ, người ta chính là đại tiểu thư của Yêu Thú Cung đấy.

- Đừng nói như vậy, người có địa vị cao hơn ta trong Yêu Thú Cung rất nhiều đấy.

Tiểu Tiểu nói ra.