Sủng Mị

Chương 1457: Sở Mộ anh hùng cứu mỹ nhân

Đến trong đêm, phòng ốc bị cháy sạch đen thui, gạch ngói rơi đầy đất, hẽm Quản Phong biến thành phế tích.

Đương nhiên, nếu không phải có kết giới bao phủ chỗ này thì chỉ sợ đã có nhiều người phát giác rồi.

Trên thực tế ngõ hẽm Quản Phong đã có kết giới hắc ám bao phủ rồi, kết giới phong tỏa khu vực này, mặc dù bên trong không ngừng có năng lượng chán động truyền ra nhưng không ảnh hưởng tới ai khác.

Hẽm Quản Phong biến thành phế tích như vậy cũng là do hồn sủng cấp chúa tể làm ra.

Trong mảnh vỡ đầy đất, hơn hai mươi chúa tể và chúa tể cấp thấp vây quanh một người, mỗi một con hồn sủng đều nhe răng trợn mắt, bộ dáng vô cùng đáng sợ.

Mà hơn hai mươi hồn sủng cấp chúa tể này đang vây quanh một con Tứ Dực Phi Mã, toàn thân Tứ Dực Phi Mã tuyết trắng giống như thánh khí của bầu trời.

Nhưng mà hiện giờ Tứ Dực Phi Mã lọt vào vây công, trên người có không ít vết máu và thở hồng hộc.

Khống chếTứ Dực Phi Mã chính là cô gái tên là Tiểu Tiểu, nàng cắn răng, trong nội tâm tràn ngập lửa giận!

Kỳ thật nàng hận nhất không phải là đám người đang vây công bản thân của mình, mà là nam tử ở nơi giao dịch lúc trước.

Tiểu Tiểu cũng không ngu ngốc, nàng theo dõi hai tên nam tử kia. Cũng hoài nghi bọn chúng có khả năng phát giác bản thân của mình, cho nên khi bọn chúng ném ra ngoài một ít tin tức hư giả thì Tiểu Tiểu đều không có mắc lừa.

Nhưng mà Tiểu Tiểu thật không ngờ bọn chúng có ý nghĩ như vậy, không ngờ cố ý diễn kịch làm mình không có phòng bị mà sa vào trong cạm bẫy của chúng, mà gia hỏa ở chỗ đấu giá hành động rất thật. Hoàn toàn giống như người ngoài cuộc vô tình chỉ dẫn cho nàng.

Tiểu Tiểu tin tưởng, bọn chúng nhất định có một đám, mục đích chính là làm mình bỏ cảnh giác. Bản thân mình lâm vào trong mê cung cạm bẫy của người ta.

- Chỉ còn lại một con hồn sủng cuối cùng, tiểu thư mỹ lệ, ngươi cảm thấy hồn sủng này có thể ngăn được chúng ta hay không?

Nam tử cằm dài tươi cười nói ra.

- Ha ha. Giải quyết hồn sủng của nàng thì chúng ta cũng phải chiến đấu tình cảm với nàng ta, mọi người bảo trì tốt sức chiến đấu đi.

Nam tử tàn nhan cười ha hả.

Một đám nam tử khác cũng cười ha hả dê vào miệng cọp, bọn chúng phải cúc cung hầu hạ nha.

Tiểu Tiểu nghe được nam tử này nói ra lời xấu xa như vậy cũng tức giận đỏ mặt, những người này thực sự là đám hạ lưu, nhất định phải xé nát miệng của bọn chúng, biến chúng thành thái giám.

Nhưng mà tình huống của Tiểu Tiểu đúng là không lạc quan, Tứ Dực Phi Mã của nàng chính là chúa tể cao đẳng. Nhưng đối mặt nhiều người vây công như vây thì nàng không làm gì được, nhất là có kết giới tồn tại.

Thế công hung mãnh lại phát động lần nữa, hơn mười kỹ năng đồng thời đánh vào người Tứ Dực Phi Mã, Tứ Dực Phi Mã tránh thoát một ít. Nhưng không cách nào tránh né toàn bộ, trên người lại có vết thương.

Đúng lúc này có bốn con Độc Nha thú đồng loạt lao lên!

Bốn con Độc Nha thú đều là chúa tể trung đẳng, chúng có lực uy hiếp lớn nhất với Tứ Dực Phi Mã, độc nha của chúng cực lớn, cắn xuống một cái thì độc nha bao phủ phạm vi rộng lớn!

Trên người của Tứ Dực Phi Mã lập tức lưu lại vài lỗ máu màu xanh, máu tươi chảy róc rách.

- Phi Phi, ngươi còn tốt đó chứ?

Tiểu Tiểu cảm giác được Tứ Dực Phi Mã di động cũng đã hơi run rẩy rồi, trong nội tâm càng ngày càng sợ.

Đám người kia thiết lập bẫy rập nàng không né tránh được, làm cho nàng không có chút cơ hội chạy trốn nào.

Nếu tiếp tục tái chiến thì Tứ Dực Phi Mã nhất định sẽ bị chảy máu hoặc trúng độc mà chết, Tiểu Tiểu cắn chặt bờ môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nam tử cằm dài.

- Chúng ta có thể thương lượng ai lên trước.

Nam tử cằm dài tươi cười lộ ra hàm răng không hoàn chỉnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể Tiểu Tiểu.

Tiểu Tiểu dáng người rất tốt, lại có một bộ quần áo bó sát người, bộ ngực no đủ, bờ mông vểnh lên rất mê người.

Ánh mắt nam tử cằm dài nhìn qua càng sáng lên, cũng đã liễm bờ môi.

Ánh mắt của Tiểu Tiểu như muốn phun lửa, bị một đám ác đồ dùng ánh mắt nhìn không kiêng nể như vậy, nữ nhân cao ngạo như nàng làm sao chịu được.

Nhưng mà khi nhìn thấy Tứ Dực Phi Mã vết thương chồng chất thì nàng cắn môi chảy máu tươi, trong nội tâm âm thầm hối hận tại sao mình lỗ mãng như vậy.

- Sưu sưu...

Bỗng nhiên Tiểu Tiểu thấy hoa mắt, nhìn thấy một bóng đen dùng tốc độ nhanh gia nhập chiến trường.

Một cái đuôi dài màu trắng lay động, thân ảnh màu đen thần tuấn chạy ra, nhưng thật sự có thể trong thời gian ngắn đi tới nơi này, Tiểu Tiểu sững sờ, bởi vì nàng nhận ra người đang cưỡi yêu linh tới đây.

Chính là gia hỏa hỗn đản lừa gạt nàng.

Con mắt Tiểu Tiểu đầy lửa giận muốn đốt hắn thành tro tàn, nhưng mà nàng nhanh chóng ý thức được vấn đề.

Đối phương có sáu người!

Hơn nữa nam tử này lặng yên không một tiếng động đi tới trước mặt của mình, chuyện này nói rõ thực lực của hắn cao hơn mình.

Ứng phó năm người kia vây công nàng đã cố hết sức, hiện tại lại xuất hiện cường nhân này...

Trọng yếu nhất là những người này còn muốn dâm ô nàng, nhiều một người thì nhiều một phần khuất nhục.

- Không được, cho dù chết cũng không được cho đám người này chạm vào người của mình!

Tiểu Tiểu đã thầm hạ quyết tâm tự vẫn nếu mình bỏ chạy thất bại.

- Ba...

Âm thanh vang dội như sấm sét vang lên, Tiểu Tiểu vẫn còn tức giận thì trước mặt của nàng xuất hiện một bóng mờ, mộng thú trước mặt của nàng biến mất, dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua vị trí của hai mươi hồn sủng kia!

Trước mặt có hai mươi hai hồn sủng, đúng lúc này có một đạo thiểm điện vượt qua hai mươi hai hồn sủng kia, trước trước sau sau căn bản không có bao nhiêu thời gian, kết quả hai mươi hai con hồn sủng kia gồm cả bốn con Độc Nha thú toàn bộ nằm rạp trên mặt đất, da tróc thịt bong, rốt cuộc không đứng dậy được!

Bảy con chuẩn chúa tể, mười lăm con chúa tể cấp thấp, liên hợp lại thì thực lực không kém hơn hai chúa tể cao đẳng, kết quả bị đánh bại trong vài giây đồng hồ.

Tiểu Tiểu nhìn thấy ngây người!

Nàng chưa từng gặp qua mộng thú mạnh và nhanh như vậy.

Thực lực của nó chắc chắn là chúa tể đỉnh phong.

Bản thân mình một mình ứng phó hai chúa tể cao đẳng rất khó khăn, gặp được hồn sủng cấp chúa tể đỉnh phong thì mình không có năng lực phản kháng.

Tiểu Tiểu lập tức có chút tuyệt vọng, trong nội tâm càng thêm hối hận, tại sao không thăm dò thực lực địch nhân mà lại liều lĩnh như vậy...

Ồ, không đúng, thằng này không phải đánh bại đồng lõa của mình sao?

- Chẳng lẽ hắn muốn độc hưởng ta... Ah phi, ta nghĩ cái gì vậy. Thằng này hẳn không phải là đồng bọn của đám kia.

Tiểu Tiểu đầu óc đã loạn.

Chiến đấu vài giây đồng hồ là chấm dứt, chênh lệch thực lực cực lớn làm Tiểu Tiểu há hốc mồm, ngay cả đám người kia cũng bị ngây ngốc.

- Ngươi... Ngươi là người nào!

Nam tử cằm dài hoảng sợ nói ra

- Cút!

Sở Mộ không có hứng thú giết chúng, quát một câu.

Năm người đã sớm dọa phá gan, người có thể giải quyết toàn bộ hồn sủng của bọn họ trong vài giây đồng hồ không thể chọc được.

Năm người vội vàng đọc chú ngữ, trong đó có hai tên niệm chú ngữ sai hai lần mới thu hồi hồn sủng bị thương nặng vào không gian hồn sủng được.

Thu hồi hồn sủng thì đám người kia lập tức bỏ chạy.

Trước một khắc trong đầu của bọn chúng chỉ là cảm giac hương diễm khi hiếp Tiểu Tiểu mà thôi, một khắc sau thì ánh mắt của chúng chỉ có khủng bố chiếm cứ, chỉ sợ qua một tháng bọn chúng vẫn nằm mơ thấy ác mộng.

Trông thấy đám ác đồ bỏ chạy Tiểu Tiểu thở ra một hơi.

- Ngươi còn tốt đó chứ?

Sở Mộ liếc mắt nhìn Tiểu Tiểu, thấy xiêm y của nàng vẫn còn sạch sẽ thì biết không bị gì.

- Ân, cám ơn ngươi giúp ta.

Tiểu Tiểu cảm kích nói ra.

Tiểu Tiểu cũng không ngu ngốc, nếu như nam tử này giống như đám người kia, thực sự có ý đồ với mình thì căn bản không cần phải làm nhiều như vậy, dùng thực lực của hắn muốn nàng thì nàng không có khả năng phản kháng.

Tiểu Tiểu vừa nói xong, nàng ngồi xuống nhìn qua Tứ Dực Phi Mã đã quỳ trên mặt đất thở phì phì.

- Phi Phi...

Tiểu Tiểu vội vàng xuất thuốc chữa thương bôi lên người Tứ Dực Phi Mã, sau đó lại lấy một ít thuốc giải độc.

Nhưng mà những thuốc giải độc này hình như không có tác dụng gì cả, miệng vết thương của Tứ Dực Phi Mã đã chuyển biến xấu.

- Tứ Dực Phi Mã của ngươi bị thương rất nặng, bằng hữu của ta là phụ trợ hồn sủng sư, bảo nàng trị liệu cho Tứ Dực Phi Mã của ngươi đi.

Sở Mộ nói ra.

Ai, ai bảo nàng lớn lên có chút giống Diệp Khuynh Tư, Sở Mộ xem ra phải làm ngươi tốt tới cùng.

Tiểu Tiểu chần chờ nhưng khi nhìn thấy bộ dáng thống khổ của hồn sủng thì lập tức gật gật đầu.

...

Sau khi trở về chỗ ở thì Sở Mộ gõ cửa phòng Bàng Duyệt.

Bàng Duyệt mở cửa, Sở Mộ lập tức nhìn thấy trong phòng có nhiều thứ lóe sáng, không biết mua bao nhiêu quần áo và trang sức xinh đẹp...

- Sở Mộ ngươi tới vừa vặn, ngươi nói ta mặc vào có đẹp hay không...

Bàng Duyệt biết rõ Sở Mộ là đứng đắn nhất, cho nên chịu cho hắn làm chuyên gia giám định, nhưng mà nàng nhanh chóng phát hiện sau lưng Sở Mộ là nữ tử, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy kinh ngạc nói ra.

- Ồ, Khuynh Tư sao ở chỗ này... Ân, ngươi không phải Khuynh Tư...

Tiểu Tiểu nghe không hiểu ra sao, không biết Bàng Duyệt đang nói cái gì.

- Đây là bằng hữu ta vừa quen, hồn sủng của nàng bị thương nặng, ngươi nhanh trị liệu giúp nàng đi.

Sở Mộ nói rất ngắn gọn.

- Ah, nha.

Bàng Duyệt gật gật đầu.