- Đều quỳ làm cái gì, nàng không phải chủ nhân của nơi này, đứng lên cho ta!
Trác Vũ thẹn quá hóa giận nhìn qua đám người hầu đang quỳ, quát lớn.
Những người hầu kia nhìn qua Mục Thanh Y, lại nhìn qua Trác Vũ, trong lòng không biết nghe theo ai mới phải...
Ánh mắt Mục Thanh Y lạnh như băng, hiện tại có một nữ cơ vệ trưởng dám hỗn láo với nàng.
Nhưng mà Mục Thanh Y căn bản không đặt Trác Vũ vào mắt, trước kia nàng còn không biết nữ nhân này tên gọi là gì, loại nhân vật này không cần nàng lãng phí thời gian đối phó làm gì.
Nàng mở rộng bước chân, căn bản không nhìn qua mấy người này, mang theo Bạch Hổ trực tiếp đi vào trong cung Nữ Vương.
- Đi bẩm báo vũ hoang đại nhân và quyết tâm đại nhân.
Nữ cơ vệ trưởng thấy tình thế không ổn thì nó với thuộc hạ.
Mục Thanh Y cũng không nóng nảy, nếu có người đi thông tri cho hai nghiệt đồ kia. Mục Thanh Y đại khái có thể chậm rãi chờ đợi trong nội viện.
Không phải nàng không dám trực tiếp giết vào, mà là Mục Thanh Y lo lắng mình trong cơn tức giận đem cung Nữ Vương hủy đi, làm vậy thật sự xin lỗi gia tộc của mình rồi.
Mục Thanh Y đi vào tiền điện, trực tiếp ngồi ở vị trí chủ đại điện ngồi xuống, "Xin đợi" hai đồ đệ của mình.
Mà Bạch Hổ thì ghé vào bên cạnh chỗ ngồi của Mục Thanh Y, làn cho đám nữ cơ chỉ dám nhìn mà không thể làm gì khác.
Text được lấy tại Truyện FULL...
Bát hoang Phương Vũ đang trong hậu viện cung điện Nữ Vương nhìn người hầu khoa tay múa chân, tuy nàng không có làm nữ vương. Nhưng mà cung Nữ Vương này quy tất cả cho nàng. Nàng muốn đem tất cả đồ vật liên quan tới Mục Thanh Y quét sạch đi, sau đó thay đổi đồ vật của mình.
Phương Vũ cùng Mục Thanh Y là nữ hồn sủng sư cùng thời kỳ, thậm chí Phương Vũ so với Mục Thanh Y còn có danh vọng sớm hơn.
Chỉ có điều về sau Mục Thanh Y như mặt trời ban trưa, cho dù nàng cố gắng như thế nào cũng không theo kịp Mục Thanh Y.
Nguyên nhân chủ yếu là do Quan Hoàng Vương, nếu như không có Quan Hoàng Vương. Phương Vũ tin tưởng mình tuyệt đối có thể đánh bại nàng!
Nàng xác thực trung tâm thần phục với Mục Thanh Y, nhưng mà cách đây vài năm hào quang của nàng bị nữ vương lấn át mất, Phương Vũ oán khí cũng chồng chất theo.
Nhưng mà Phương Vũ không có lá gan ra tay với nàng, cho dù là thân phận hoàng tộc hay là thực lực cũng không phải Phương Vũ có thể khiêu khích.
Thẳng đến ngẫu nhiên có cơ hội được Hùng Mạt Mạch Lăng dẫn tiến, được Đế Cơ thưởng thức.
Phương Vũ cảm thấy Đế Cơ so với thiên cơ Mục Thanh Y lợi hại hơn nhiều, cặp mắt của nàng có thể nhìn thấu nhân tâm. Hơn nữa tâm kế của nàng vô cùng sâu, dáng vẻ này Mục Thanh Y nữ nhân kia đắc tội hùng vị chỉ là râu ria mà thôi, luôn có một ít thương cảm không rõ trong lòng, thậm chí căn bản cũng không có bất cứ hùng tâm nữ vương nào, nữ nhân như vậy không có tư cách làm nữ vươn.
Cho nên Đế Cơ chỉ bằng một điểm này cho nàng cơ hội sung túc về sau, Phương Vũ đã bắt đầu phái người làm một ít chuyện thương thiên hại lý, hơn nữa đem chuyện này đều khấu trừ lên đầu của Mục Thanh Y, đồng thời cố ý mịt mờ thắng tới khi tích lũy không kém lắm thì kéo mọi chuyện ra ngoài ánh sáng, làm cho Mục Thanh Y lâm vào vạn kiếp bất phục.
Đương nhiên trọng yếu nhất chính là phải giải quyết Quan Hoàng Vương, đây là thế giới cường giả vi tôn, nho nhỏ dơ bẩn căn bản không cách nào ảnh hưởng đến địa vị của Mục Thanh Y, chỉ khi làm thực lực của nàng yếu bớt đi mới có thể chính thức vặn ngã nàng.
Thật không ngờ là mọi việc hoàn thành thuận lợi như vậy!
Tâm tính Phương Vũ hiện tại vô cùng tốt, không có thiên cơ Mục Thanh Y, nàng tại thành Vạn Tượng, Hồn Minh địa vị khác xa ngày xưa nhiều, có cảm giác tất cả đang cầm trong tay, ở trong cung Nữ Vương được người tôn kính căn bản làm cho nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn!
- Những vật này chuyển vào bên trong đi, hư hao một chút lấy đầu của ngươi.
Phương Vũ tự mình giám sát, dù sao đây cũng là tẩm cung của nàng.
- Những thứ này mang đi đốt, ai dám tư tàng thì phải chết, hừ hừ!
Phương Vũ quét mắt nhìn qua đồ vật của Mục Thanh Y chồng chất như rác rưởi, hừ lạnh nói ra.
Bọn người hầu không dám lên tiếng, chỉ làm theo.
- Phương... Phương Vũ đại nhân, điện hạ... Điện hạ đang ở trong đại điện!
Nữ cơ vội vàng hấp tấp chạy tới nói ra.
- Đế Cơ điện hạ? Tại sao nàng quang lâm nơi này?
Phương Vũ âm thầm kỳ quái. Lại nói Phương Vũ vẫn có chút sợ hãi nữ nhân kia, nàng nắm tất cả như lòng bàn tay, thậm chí cả Hồn Minh cũng nắm giữ trong tay của nàng, nàng dậm chân một cái thực có thể làm cho thành Vạn Tượng chấn động.
- Không... Không đúng, là thiên cơ điện hạ!
Cơ nữ gấp gáp nói ra.
- Ba!
Bỗng nhiên Phương Vũ cho nữ cơ này một bạt tay, đánh cho khóe miệng nữ cơ đầy máu.
Phương Vũ hung hăng trừng mắt nhìn qua nữ cơ không hiểu chuyện này, nói:
- Còn xưng điện hạ, ta đã nói bao nhiêu lần rồi?
- Vâng... Phải, nô tài cũng không dám nữa, nhưng mà... Nàng nhân kia đang ở trong đại điện.
Nữ cơ bụm mặt, phi thường khép nép.
- Hừ, tiện nhân kia còn dám tới đây, mau đi tới Hồn Minh đem chuyện này nói cho Hùng Mạt nghe, cũng bảo hắn nhắn với Đế Cơ điện hạ.
Phương Vũ hừ lạnh một tiếng nói.
Phương Vũ hiện tại căn bản không sợ Mục Thanh Y giông như chó nhà có tang, lần trước Mạch Lăng không có bắt được nàng, là do nàng ti tiện đầu nhập vào Tam đại cung điện, lần này chủ động đưa tới cửa nhất định phải cho nàng chết không có chỗ chôn.
Phương Vũ gọi quyết tâm, mang theo một đám nữ cơ phản loạn rất nhanh đi tới cung điện Nữ Vương.
- Nàng thực đến?
Sắc mặt Quyết Tâm hơi biến hóa.
Quyết Tâm cũng không tính là người trong hàng ngũ phản bội. Không biết làm sao Mục Thanh Y trọng thương chán nản lại thân bại danh liệt, vì bảo toàn bản thân nàng không thể không đứng về phía Hùng Mạt, Phương Vũ này.
- Vội cái gì, hai chúng ta liên thủ cũng thừa sức đối phó nàng rồi.
Phương Vũ nói ra!
Sắc mặt Quyết Tâm không binh thường, nói thật làm cho nàng đi ra mặt phản loạn Mục Thanh Y, trong nội tâm nàng có chút bất ổn.
...
Đệ tử Mục Thanh Y rất nhiều, Phương Vũ thực lực mạnh nhất, tiếp theo là Quyết Tâm.
Phương Vũ cùng Mục Thanh Y tuổi không kém nhau bao nhiêu. Mà Quyết Tâm thậm chí so với Mục Thanh Y còn lớn tuổi hơn. Hai người này đi theo Mục Thanh Y thời gian tương đối ngắn, về sau Mục Thanh Y thành danh mới nhận lấy, mà những đệ tử bắt đầu tự tay nàng tài bồi thì không có phản bội nàng.
Chỉ tiếc Mục Thanh Y làm thầy rất ngắn, những đệ tử này thực lực cũng có hạn. Hoặc là bị ép buộc đưa ra ngoài, hoặc là bị lưu vong đến nơi khác, Mục Thanh Y đoạt lại địa vị của mình mới có thể cho các nàng quay về được.
Ở trên vương tọa, Mục Thanh Y giống như thường ngày ngồi ở chỗ đo, đôi mắt lãnh ngạo của nàng nhìn chằm chằm vào hai nữu đệ tử và đám nữ cơ phản bội kia.
Cung điện Nữ Vương lấy nữ nhân làm chủ, vì tạo thế cho nên Phương Vũ đem tất cả cao thủ gọi lên, tổng cộng có hơn ba mươi nữ hồn sủng sư Hồn Hoàng.