Về phần Chiến Dã đã gần kết thúc hiệu quả Cuồng Hóa, nó cũng biết không thể giết chết Huyết Man Chập Long. Mục đích trận chiến này chính là đánh bại Huyết Man Chập Long và thu thập Phục Tô Kiển Tâm.
Phục Tô Kiển Tâm là linh vật Ly lão nhi cố ý tìm cho Chiến Dã đã lâu, tác dụng duy nhất của nó là giúp cho Chiến Dã có hi vọng lĩnh ngộ kỹ năng Cổ Lực Phục Tô.
Cổ Lực Phục Tô năng lực Trùng hệ cổ xưa vốn có rất ít Trùng hệ Hồn sủng lĩnh ngộ. Hoặc nói cách khác, đây là năng lực không có tính thực dụng đã bị lĩnh vực Trùng hệ đào thải.
Bởi vì năng lực này chỉ phát huy tác dụng tăng cường chiến lực sau khi thân thể đứt gãy.
Một khi bộ phận nào đó trên thân thể đứt gãy cũng có nghĩa là sinh vật mất đi khả năng chiến đấu. Thậm chí mất luôn tính mạng rồi, lực lượng có tăng cường vài ba thành liệu có tác dụng gì không?
Chính vì thế, kỹ năng Cổ Lực Phục Tô cơ hồ mất tích trong lĩnh vực Trùng hệ, ngay cả Hồn sủng sư nhân loại cũng không có ý nghĩa điều huấn năng lực này cho Hồn sủng của mình.
Nhưng mà kỹ năng đặc thù này cực kỳ thích hợp đối với Chiến Dã, có thể nói là thần kỹ.
"Ai dà, ta đã bảo Huyết Man Chập Long cất giấu không ít thứ tốt mà."
"Ha ha ha!"
Trong huyệt động Huyết Man Chập Long truyền ra thanh âm Ly lão nhi cười to.
Một lát sau, Ly lão nhi đi ra nói với Chiến Dã:
"Đồ chúng ta cần đã có, kế tiếp người phải cố gắng lĩnh ngộ năng lực Cổ Lực Phục Tô. Khi đó gặp phải Huyết Man Chập Long sẽ đối phó thuận lợi hơn."
"Đối phó thuận lợi hơn? Chẳng phải là cấp chúa tể chân chính rồi?"
Lúc này Chương Dĩnh lộ vẻ nghi ngờ hỏi lại.
"Tiểu nha đầu, đây tính cái gì chứ? Nếu để nó đột phá đến cấp chúa tể mới thật sự là khó lường."
Ly lão nhi cười lạnh nói, dáng vẻ chê cười tiểu bối vô tri.
Bàng Hình và Tiêu phu nhân nghe thế cũng biến đổi sắc mặt, đẳng cấp chiến lực là vô địch đế hoàng đã có thể đánh bại Hồn sủng tiếp cận cấp chúa tể. Nếu như thực lực đầu Mặc Dã Hoàng này tăng cường lên tới cấp chúa tể chân chính chẳng phải là có năng lực đối kháng một nhóm sinh vật cấp chúa tể hay sao? Chỉ mới nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ lắm rồi.
Ly lão nhi thấy vẻ mặt Bàng Hình và Tiêu phu nhân không tốt lắm liền cười phá lên, nói rất thành thực:
"Thật ra không có khoa trương như vậy! Nó là Hồn sủng song chủ thuộc tính và một phó thuộc tính, lại thêm bản thân có thiên phú Thú hệ nhược hạng nên khả năng đột phá tới cấp chúa tể khó khăn hơn những Hồn sủng khác rất nhiều. Ít nhất ta cũng không có biện pháp giúp nó đột phá trong khoảng thời gian ngắn."
Nghe Ly lão nhi giải thích rõ ràng, vẻ mặt bốn người mới hòa hoãn lại. Chiến thú Mặc Dã mà đạt tới cấp chúa tể quả thật là vô địch chân chính trong thế giới nhân loại, sợ rằng Minh chủ Hồn Minh cũng phải kiêng kị ba phần.
Thế nhưng, thực lực nó ở trình độ vô địch đế hoàng đã rất biến thái, hoàn toàn có tư cách sánh ngang cường giả Hùng vị hoặc Tôn vị rồi.
Bàng Hình thấy được thực lực chiến thú Mặc Dã cường đại lập tức tìm cách thương lượng với Ly lão nhi.
Lúc này ba thế lực lớn đã bộc phát chiến tranh với Hồn Minh, lực lượng tổng thể rõ ràng không bằng Hồn Minh, nhất là bọn họ còn thiếu cường giả ngăn cản Tứ Hùng.
Trong lòng Bàng Hình âm thầm tính toán, nếu như có thể mời chiến thú Mặc Dã trấn giữ tổng bộ ba thế lực lớn ít nhất cũng đối phó được một Hùng khi đại chiến bộc phát. Như vậy tỷ lệ ba thế lực lớn chiến thắng sẽ tăng cao thêm vài phần.
Ly lão nhi hiển nhiên nhìn thấu Bàng Hình đang đánh chủ ý quỷ quái gì, bây giờ hắn đang giúp Sở Mộ bồi dưỡng một đầu Hồn sủng đế hoàng siêu cường, thân phận và địa vị hoàn toàn không giống lúc trước. Lão đầu này hiển nhiên vô cùng tự giác mở miệng nâng giá:
"Xuất thủ trợ giúp là nhất định, nhưng không phải bây giờ. Nó còn chưa kết thúc lịch lãm!"
"Đã mạnh như vậy rồi còn chưa kết thúc? Ngươi mới nói trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào tăng cường tới cấp chúa tể mà?"
Trịnh Bang lập tức hỏi gấp.
Ly lão nhi dùng ánh mắt khinh miệt liếc sang người này:
"Từ đế hoàng đến chúa tể vẫn còn vô hạn không gian mở rộng, các ngươi sở dĩ bị áp tại bình cảnh là vì tìm không ra phương pháp và thiếu cố gắng. Mặc dù đẳng cấp của nó vẫn là đế hoàng, nhưng ta có biện pháp giúp cho thực lực nó tiếp tục tăng cường."
Trước kia Bàng Hình và Tiêu phu nhân đều cho rằng Ly lão nhi là một tên gian tặc chỉ biết hoạt động trộm đạo, nhưng bây giờ nhìn thấy Chiến Dã cường đại mới ý thức được bản lĩnh lão đầu này không chỉ đơn giản như thế. Kiến thức và lịch duyệt của hắn đã vượt xa đám học giả uyên bác nhất trong thế giới nhân loại, chứng tỏ rõ ràng nhất là đạo Thiên Hạm kiềm hãm vô số cường giả lại không thể làm khó được hắn.
Bàng Hình và Tiêu phu nhân cũng là cường giả vô địch đế hoàng, tình cảnh giống với đại đa số Hồn sủng sư đỉnh cấp khác. Sau khi thực lực Hồn sủng của bọn họ đạt tới vô địch đế hoàng hoàn toàn không có tiến triển, hỏi thăm rất nhiều trí giả và học giả cũng không có biện pháp hữu ích. Có thể nói bất kỳ phương thức nào giúp cho Hồn sủng tăng cường thực lực đều có giá trị ngoài sức tưởng tượng đối với bọn họ.
Từ đó giá trị của Ly lão nhi cũng theo nước thuyền lên, bản thân hắn đã là một khối bảo tàng sống sờ sờ trước mắt đám người Bàng Hình, Tiêu phu nhân.
"Vậy … vậy cần phải mất bao nhiêu thời gian?"
Bây giờ Bàng Hình chỉ hi vọng mau mời Ly lão nhi và Chiến Dã đến Hồn sủng cung làm khách, sau đó tìm một chức vụ nào đó thích hợp ném vào mông lão gia hỏa này.
"Nửa năm … ờ... đại khái là thế!"
Ly lão nhi mỉm cười híp mắt, đưa tay vuốt vuốt chòm râu cụt ngủn, bộ dạng đắc chí lộ liễu.
"À, nửa năm?"
Trên mặt Bàng Hình lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Thời gian nửa năm cũng không dài, đoán chừng đám người bọn họ trở lại Vạn Tượng thành cũng mất nhiêu đó thời gian.
"À, các ngươi đến nơi này làm gì?"
Ly lão nhi thuận tiện hỏi một câu.
Bàng Hình cũng không có giấu diếm, đem chuyện nữ nhi bị trúng độc nói với Ly lão nhi.
"Chỉ vì chuyện này đi tới tận đây sao? Phương pháp giải độc rất đơn giản a…aa! Đi tìm một loại thực vật tên là Nhuận Huyết Thảo, sau đó cắt động mạch trên cổ tay nữ nhi ngươi, quấn Nhuận Huyết Thảo lên miệng vết thương. Trong quá trình máu huyết lưu thông, Nhuận Huyết Thảo sẽ hấp thu độc tố. Điều dưỡng chừng một tháng là xong rồi."
Ly lão nhi chậm rãi nói.
"Nhuận Huyết Thảo? Không phải dùng để bổ sung máu cho Hồn sủng bị thương sao? Thứ đó cũng có tác dụng giải độc?"
Chương Dĩnh là Linh sư lập tức nổi lên tò mò, mở miệng hỏi.
"Một hồi trở về làm thử là biết rồi, còn cái gì mà Tâm Trùng ta khuyên các ngươi không nên dùng. Nó hấp thu không chỉ độc tố, mà còn cốt tủy, máu huyết đều hút sạch. Độc tố triệt tiêu thì thôi, nhưng cốt tủy suy giảm sẽ ảnh hưởng thể chất vĩnh viễn. Nếu nàng là Hồn sủng sư sẽ bị tước nhược thực lực một mảng lớn, nên nhớ kỹ, đó là tước nhược vĩnh viễn."
Ly lão nhi trầm giọng nói.
Hai người Bàng Hình và Tiêu phu nhân hai mặt nhìn nhau, khó thể hình dung nổi cảm xúc bọn họ trải qua vô vàn gian khổ chạy đến nơi này tìm kiếm linh vật giải độc còn có tác dụng phụ. Hơn nữa, thật ra phương pháp giải độc quá mức đơn giản. Đây là thiên lý trêu chọc bọn họ sao? Bạn đang đọc chuyện tại
TruyenFull.vn"Vậy đa tạ Ly lão rồi!"
Bàng Hình khom người thi lễ.
"Nhanh về đi, độc tốc kéo càng lâu càng phiền toái!"
Ly lão nhi nghe Bàng Hình thay đổi cách xưng hô liền dương dương đắc ý, phất tay áo đuổi khách.
Bàng Hình cũng không muốn lưu lại nơi này nữa, một nhóm bốn người bắt đầu hành trình quay trở về.
Trên đường trở về cũng sẽ gặp phải đủ loại nguy hiểm, Ly lão nhi coi như là người tốt làm đến cùng, chỉ cho bọn họ một con đường an toàn hơn và nhanh hơn.
Mới đầu Bàng Hình vẫn còn hoài nghi lão già này chơi trò lừa gạt, nhưng khi hắn phát hiện quá trình trở về quả thật an toàn, hầu như không gặp bất kỳ nguy hiểm gì lớn mới thật sự đánh giá lại nhân phẩm của Ly lão nhi. Hơn nữa, bốn người bọn họ đi đường rất nhanh, không còn phải trèo đèo lội suối vượt rừng gian khổ như trước.
"Xem ra lão đầu quái dị kia đúng là cao nhân thâm tàng bất lộ."
Bàng Hình thở dài một hơi, mở miệng cảm thán.