Lần này chiến đấu với thiếu nữ phản bội là vì không muốn nàng sống khá giả, đồng thời mục tiêu chính là phá hủy kế hoạch của nàng. Nhưng không nghĩ tới vô tình thu được một món bảo vật quý giá như vậy.
Cuối cùng Sở Mộ đã hiểu ra tại sao nữ nhân kia tức giận mặt mày tái mét rồi. Nàng để ý vốn không phải là hắn mang đến phiền toái, cũng không phải là quân đoàn Hoa Yêu bị tiêu diệt. Mà bởi vì bị hắn cướp mất Huyền vật dốc sức tìm kiếm mấy năm nay.
"Nữ nhân kia khẳng định đang phát điên, ha ha ha!"
Sở Mộ mừng thầm, xem ra đánh bậy đánh bạ làm được một cú lớn, oán hận trong lòng cũng giảm bớt không ít.
Huyền vật giá trị không thể đo lường, nếu rơi vào tay thiếu nữ phản bội sẽ giúp cho thực lực nàng tăng tiến cực nhanh. Ngược lại đây là cơ hội để hắn cường hóa ra một đầu Hồn sủng cấp chúa tể, từ đó thời gian bắt nàng làm nô lệ cũng rút ngắn lại vài phần.
Bản thân Sở Mộ đã có lực lượng cấp chúa tể, ngay cả Mục Thanh Y cũng không phải là đối thủ của hắn, vì thế đi lại trong thế giới nhân loại không cần lo lắng quá nhiều. Trừ phi Minh chủ Hồn Minh xuất hiện, ngoài ra Sở Mộ không cần sợ hãi bất kỳ kẻ nào.
"Ai, đáng tiếc là không còn đủ linh khí!"
Bỗng nhiên Trữ Mạn Nhi than nhẹ một câu.
Sở Mộ lập tức phục hồi tinh thần lại, vội vàng hỏi:
"Không đủ là sao?"
Đây là thứ tốt dùng để cường hóa Hồn sủng cấp chúa tể, Sở Mộ nghe thấy một câu này chẳng khác gì bị giội một chậu nước lạnh vào mặt.
"Hẳn là bị nữ nhân kia bồi dưỡng con rối hoa yêu hút mất mấy phần huyền khí, vì thế nó ẩn chứa linh khí không còn đầy đủ. Theo như Diệp tỷ tỷ bình luận phẩm chất coi như là Huyền vật thượng phẩm."
Trữ Mạn Nhi nói.
"Huyền vật thượng phẩm? Tỷ lệ thành công là bao nhiêu?"
Sở Mộ quay đầu sang hỏi thăm Diệp Khuynh Tư.
"Năm thành trở lên, còn phải xem tiềm chất và kinh nghiệm của Hồn sủng."
Diệp Khuynh Tư nói.
Sở Mộ chỉ có Ma Thụ chiến sĩ là Mộc hệ Hồn sủng, trước đó không lâu mới vừa đạt tới cao đẳng đế hoàng. Vì thế, nếu nói tới kinh nghiệm và tiềm chất thì còn kém vạn dặm.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Vong Mộng ở giữa không trung bỗng nhiên thu nhỏ lại, từ từ biến thành một con bướm đen xinh đẹp đáp xuống bề mặt Tự nhiên linh căn.
Vong Mộng lọt vào cạm bẫy thiếu nữ phản bội đã bị hao tổn rất nhiều tính mạng lực, thương thế nặng hơn Sở Mộ nhiều lắm.
Mà lúc này Vong Mộng hóa thân thành Điệp Vĩ Ám Hoàng mười sáu cánh bắt đầu nhắm mắt lại, bộ dạng có vẻ mệt mỏi muốn ngủ say một trận.
"Ca ca, huyền khí đang yếu bớt!"
Trữ Mạn Nhi nhìn tiểu Vong Mộng thương yêu không dứt, nhưng lúc này nàng bỗng nhận ra sự tình khác thường.
Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, không hề khách khí kéo tiểu Vong Mộng lên, trợn mắt nhìn chằm chằm nó.
Hai mắt Vong Mộng mông lung buồn ngủ cũng nhìn lại Sở Mộ, sau đó truyền tới một đạo tinh thần âm nhắn nhủ. Truyện được copy tại
Truyện FULLSau khi Sở Mộ nghe xong mới thả tiểu Vong Mộng xuống Huyền vật tràn đầy huyền khí, sau đó thuận tay đóng nắp hộp lại để cho Vong Mộng an tâm nghỉ ngơi.
Diệp Khuynh Tư và Trữ Mạn Nhi đều dùng ánh mắt nghi ngờ khó hiểu nhìn Sở Mộ.
Bất kể nói thế nào, lần này bảo vệ Hướng Vinh thành cũng có công lao của hắn. Nếu không nhờ hắn và quân đoàn Bạch Yểm Ma xuất thủ, Vong Mộng đã bị quân đoàn con rối hoa yêu nuốt mất rồi.
Cho nên di vật Thừa Mặc lưu lại hiển nhiên là thuộc về Sở Mộ, cho dù Vong Mộng muốn có cũng không thể nhường lại đơn giản như thế.
Diệp Khuynh Tư nhìn Sở Mộ, âm thầm kỳ quái tên này trở nên hào phóng như vậy từ lúc nào.
Trữ Mạn Nhi cũng cảm thấy ca ca nên lấy Huyền vật, dù sao đây là phương thức nhanh nhất tăng cường thực lực Ma Thụ chiến sĩ lên tới cấp chúa tể.
Nhìn hai nàng đều dùng ánh mắt quái dị nhìn mình, Sở Mộ lại mỉm cười hời hợt tỏ vẻ thần bí.
"Làm quỷ gì mà cao hứng thế nói mau a…aa?"
Trữ Mạn Nhi bỉu môi tỏ ý bất mãn, mở miệng lầm bầm.
Sở Mộ chỉ cười không đáp, lúc này ngay cả đám Bạch Yểm Ma cũng nhìn ra được hắn đang rất kích động.
Cái tên Sở Mộ này lúc bình thường luôn thích nghiêm mặt ra vẻ lãnh khốc vô tình, Diệp Khuynh Tư hiếm khi thấy hắn đắc ý và mừng rỡ giống như hiện tại.
"Rốt cuộc làm sao vậy? Nếu không nói ta sẽ tức giận."
Trữ Mạn Nhi dứt khoát nhào tới trước mặt Sở Mộ, vươn tay nhéo mặt hắn giật giật.
"Dã nha đầu, đừng làm rộn, đừng làm rộn!"
Sở Mộ nắm lấy hai tay nha đầu hoang dã này ném sang một bên.
"Ngươi không nói, ta cũng tức giận."
Diệp Khuynh Tư lập tứcbu lại tham gia náo nhiệt, trên thực tế nàng cũng rất tò mò không biết chuyện gì có thể khiến hắn hưng phấn như thế.
Sở Mộ vốn là cố ý thừa nước đục thả câu đùa giỡn một chút, thấy hai cô nương trợn mắt hăm dọa mới chỉ chỉ cái hộp, cười nói:
"Vong Mộng dự định niết bàn!"
"Niết bàn thì niết bàn, có quan hệ gì tới ca ca?"
Trữ Mạn Nhi buồn bực nói.
Diệp Khuynh Tư cẩn thận suy nghĩ liền ý thức được chuyện gì đó, trên mặt nở nụ cười mỹ lệ vui vẻ nói:
"Thì ra là như vậy, nó niết bàn thành công sẽ phải trưởng thành lột xác lại từ đầu?"
Sở Mộ lập tức gật đầu lia lịa.
Sau khi Vong Mộng niết bàn thành công nhất định sẽ biến thành ấu sủng, bắt đầu từ một đoạn đi lên tới mười đoạn y như những Hồn sủng khác.
Sở Mộ nằm mộng cũng muốn có một con Dực hệ Hồn sủng giống như Vong Mộng, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới mình thật sự tiếp cận ước mơ như lúc này.
Lúc nãy Vong Mộng dùng tinh thần âm nói cho hắn biết, nó cần dùng Huyền vật tiến hành niết bàn trọng sinh, nếu như thành công sẽ biến thành ấu sủng.
Mà Sở Mộ cũng tranh thủ tỏ ý muốn ký kết hồn ước với nó.
Vong Mộng biết Huyền vật vốn thuộc về tên nhân loại này, mặc dù nó không phải là Mộc hệ sinh vật, nhưng lại có năng lực hấp thu linh khí trong đó tiến hành niết bàn trọng sinh.
Cho nên Vong Mộng dứt khoát làm một cuộc giao dịch với Sở Mộ.
Sở Mộ trợ giúp nó niết bàn thành công, còn Vong Mộng trở thành ấu sủng sẽ ký kết hồn ước với hắn.
Đúng như lời Ly lão nhi từng nói, rất nhiều chủng tộc Hồn sủng cao cấp không hề bài xích ký kết hồn ước với nhân loại. Nhất là những chủng tộc trí tuệ cao sẽ ưu tiên lựa chọn nhân loại có tiềm lực, ký kết hồn ước với bọn họ để bảo đảm an toàn trong quá trình trưởng thành.
Hồn sủng cao cấp có tuổi thọ dài lâu, ít nhất cũng vượt qua nhân loại gấp năm gấp mười lần. Nhân loại thông qua Hồn sủng nhận được lực lượng, Hồn sủng thông qua nhân loại làm ván cầu tăng tốc vượt qua thời kỳ nhỏ yếu.
Đến khi nhân loại già yếu, hoặc là không có năng lực đáp ứng đủ nhu cầu, chúng nó sẽ rời đi tiếp tục con đường tu luyện của mình.
Vong Mộng niết bàn thành công sẽ biến thành một con ấu sủng.
Hai trăm năm trước, nó được Thừa Mặc bảo vệ tới lúc trưởng thành, chỉ tiếc là Thừa Mặc đã có Dực hệ Hồn sủng mới từ bỏ ký kết hồn ước với nó. Hiện tại nó thông qua di vật của Thừa Mặc tiến hành niết bàn cũng là duyên số trời định.
Sau khi niết bàn thành công, nó cần phải có một người bảo vệ.
Người bảo hộ đó là ai đây?
Lựa chọn tốt nhất hiển nhiên là Sở Mộ có ân cứu mạng với nó, thực lực người này cũng không kém nó bao nhiêu. Hơn nữa, Vong Mộng cũng nhận ra đối phương là một gã Hồn sủng sư rất có tiềm lực.
Vong Mộng từ nhỏ đã được cường giả nhân loại nuôi lớn, cho nên nó không có tâm lý bài xích chút nào. Ngược lại trước kia nó thường xuyên nó Thừa Mặc kể chuyện, trong lòng vẫn có khát vọng đi ra ngoài nhìn xem những địa phương xa lạ và đẹp đẽ.
Lần này Sở Mộ cho nó một cơ hội làm lại từ đầu, Vong Mộng cũng đưa ra quyết định rất nhanh. Vận mệnh trong tương lai sẽ giao cho gã nhân loại khiến nó cảm thấy thân thiết này.
Dĩ nhiên, hết thảy những điều đó chỉ xảy ra nếu nó niết bàn thành công. Đây là một đợt khảo nghiệm cực kỳ nguy hiểm đối với sinh vật cấp chúa tể, tỷ lệ thành công và thất bại cơ hồ ngang nhau.
Nếu không thành công, Vong Mộng đành phải ở lại lãnh thổ của mình từ từ khôi phục. Dù sao bản thân nó sống hơn hai trăm tuổi khong thể nào nghe theo nhân loại hai mươi mấy tuổi chỉ huy.
Niết bàn là một lần tính mạng tái tạo, bỏ qua trí nhớ và thân thể hiện tại, bắt đầu một hành trình vận mệnh mới.
Vong Mộng dùng phương pháp này đúng là hiếm thấy đối với nhân loại. Nhưng trên thực tế, đây là chân lý của tự nhiên, là một con đường giúp cho sinh vật ngày một mạnh hơn, từ từ tiến lên đỉnh kim tự tháp trong thế giới vạn vật. Phương pháp này chỉ dành cho những chủng tộc cường đại chân chính.