Sủng Mị

Chương 1008: Ngân Sắc Ma Nhân vs Thánh Lam Hoa Cơ (8)

Cho dù Thiên Tuyền tỏa ra năng lượng cường đại vẫn có vẻ chịu không nổi áp lực đến từ Thái Dương Ma Diễm Hạo Nhật. Hai luồng năng lượng tiến hành giằng co, cứ qua một giây Hạo Nhật lại tiến thêm trăm thước, mắt thấy đã sắp đánh tới vị trí Đế Cơ.

Đế Cơ vội vàng lùi lại phía sau, trong quá trình đó từ dưới mặt đất nhanh chóng trồi lên vô số dây leo bện thành tấm lưới năng lượng khổng lồ phủ xuống Ma Diễm Hạo Nhật. Đây là đạo phòng ngự thứ hai của nàng.

Nhưng bất kể ma diễm cho cháy sạch không còn một mống.

Rốt cuộc Ma Diễm Hạo Nhật bay tới trước mặt Đế Cơ.

"Ùng ùng ùng!"

“Xẹt xẹt xẹt!”

Ma Diễm Hạo Nhật nổ tung, biển lửa hóa thành đám mây hình nấm xông thẳng lên trời cao, không gian nứt vỡ bắn ra vô số tia lửa điện ám đen cực kỳ kinh khủng. Cảnh tượng chẳng khác nào tai họa tận thế giáng xuống phàm trần.

Từng vòng năng lượng hủy diệt chập chờn gợn sóng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, thiên địa chấn động kịch liệt. Trong khoảnh khắc này mười dặm trường không đều bị ma diễm nuốt mất, trước mắt mọi người chỉ là một mảnh chói lòa nhức hối đau mắt.

Đại dương ma diễm mênh mông không ngừng sôi trào, hết đợt này tới đợt khác đổ ập với vị trí Đế Cơ.

Thân thể Sở Mộ đứng yên giữa không trung, ánh mắt sắc bén ngó chừng nữ nhân đang chịu đựng đau khổ trong biển lửa hừng hực.

Ma diễm màu bạc đã bám vào người nàng, bộ y phục cao quý biến thành tro tàn để lộ ra làn da bóng loáng như ngọc.

Nữ nhân này có thể ngăn cách ma diễm bên ngoài cơ thể, nhưng linh hồn nàng vẫn bị ma diễm xâm lấn không ngừng đả kích.

Từng đợt đau nhức từ sâu trong linh hồn ập tới khiến nàng thống khổ nhắm mắt lại, hàm răng cắn chặt cố gắng không phát ra thanh âm thảm thiết.

Cảm giác sỉ nhục dâng lên tới đỉnh điểm, nàng dùng tay che ngực liên tục thở dốc. Từ đó có thể thấy được linh hồn ma diễm làm nàng thương tổn rất lớn.

Hồi lâu sau, nàng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn vào Sở Mộ, trong mắt bắn ra quang mang tức giận và khuất nhục.

Lòng kiêu ngạo của nàng đã bị khinh nhờn, Ngân Sắc Ma Nhân lưu lại vết thương trên bụng nàng, thiêu đốt linh hồn nàng, thậm chí làn da hoàn mỹ cũng vỡ ra như bình sứ rạn nứt.

"Phốc phốc phốc phốc phốc!”

Vào lúc này Hạ Chỉ Hiền rốt cuộc thoát khỏi Vong Mộng phong ấn, vội vàng khống chế Khung Điệp Nữ vỗ cánh bay tới gần Đế Cơ.

"Điện hạ, ngài... ngài có khỏe không?"

Hạ Chỉ Hiền nhanh chóng buông thả kỹ năng trị liệu vào người Đế Cơ.

Hai kỹ năng trị liệu thương tổn thể xác và linh hồn khôi phục cũng chỉ có hạn, lần này Đế Cơ bị thương rất nặng, cần phải có thời gian mới có thể phục hồi hoàn toàn.

Thiếu nữ phản bội đã mất sạch thể diện, cho đến hiện tại vẫn đang giãy dụa đứng lên, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ tràn đầy thù hận.

Sở Mộ im lặng nhìn nàng, ánh mắt này rất giống thời điểm hắn mất đi một hồn đành phải từ bỏ con đường Hồn sủng sư trước kia.

Đế Cơ và Sở Mộ vốn có linh hồn tương liên, hắn dùng linh hồn ma diễm công kích nàng đồng nghĩa với tự tổn thương mình.

Nhưng mà lực lượng phản phệ từ thiếu nữ phản bội truyền tới không có gây ra bao nhiêu ảnh hưởng, bởi vì lúc này hắn đang cực kỳ vui sướng. Nàng càng thống khổ, hắn lại càng vui vẻ. Một chút đau đớn kia có tính là gì?

Sở Mộ từng nói sẽ làm cho nữ nhân này quỳ trước mặt mình.

Bây giờ nàng đang quỳ dưới đất, bộ dạng yếu ớt giãy dụa mãi vẫn không thể đứng lên.

Nàng cướp đi bao nhiêu thứ của hắn, lúc này hắn sẽ đoạt lại gấp mười lần.

Sở Mộ đã nói sẽ biến nữ nhân này thành nô lệ, cơn ác mộng đó sẽ có ngày phủ xuống đời nàng.

Mặc dù Đế Cơ tức giận chí cực, trong lòng oán hận rất muốn đánh cho Ngân Sắc Ma Nhân tan xương nát thịt. Nhưng nàng biết rõ dưới tình huống thuộc tính khắc chế gắt gao như thế, bản thân nàng không có năng lực đối chiến với Ngân Sắc Ma Nhân.

Nàng cố gắng đè nén lửa giận trong nội tâm, quyết đoán nhảy lên lưng Khung Điệp Nữ Vương, miệng gấp rút niệm chú ngữ.

Một đóa Thánh Lam Hoa to lớn lập tức hiện ra bao quanh thân thể Khung Điệp Nữ Vương, bóng dáng hai người Hạ Chỉ Hiền và Đế Cơ bắt đầu mờ dần.

"Gào!"

Vong Mộng nhận thấy hai nữ nhân này muốn chạy trốn, thân ảnh màu đen lướt ngang trường không lưu lại một dãy tàn ảnh. Chưa tới một giây đã xuất hiện phía trên đóa Thánh Lam Hoa kia.

Mười sáu cánh Vong Mộng vỗ mạnh mấy lượt, nhất thời mười sáu phân thân tương tự Vong Mộng lao ra công kích Hoa ảnh khổng lồ.

"Xẹt xẹt xẹt!"

Hoa ảnh bị lực lượng hắc ám ăn mòn từ từ, nhưng đúng lúc này vầng sáng màu lam bao phủ Khung Điệp Nữ Vương, Hạ Chỉ Hiền và Đế Cơ đột nhiên bừng sáng rồi biến mất ở trên bầu trời.

Sở Mộ gấp rút đuổi tới, nhưng khi hắn chuẩn bị phát động kỹ năng bất chợt mất đi mục tiêu công kích, dõi mắt nhìn quanh tìm không ra thân ảnh thiếu nữ phản bội.

Sở Mộ lập tức nhắm hai mắt lại, thông qua linh hồn tương liên tìm kiếm vị trí nữ nhân kia.

Diệt cỏ phải trừ tận gốc, đây là cơ hội hiếm có bắt giữ thiếu nữ phản bội. Nếu như bỏ lỡ lần này không biết đến khi nào mới gặp lại nàng.

"Gặp quỷ rồi?"

Bỗng nhiên trên mặt Sở Mộ lộ vẻ kinh ngạc.

Trước một giây thiếu nữ phản bội ở vị trí cách Sở Mộ không tới trăm thước, thế mà hiện tại hắn đã không còn cảm nhận được tồn tại của nàng.

Hoa ảnh chậm rãi tan vỡ biến thành vô số điểm sáng lung linh, về phần thiếu nữ phản bội đã rời khỏi Hướng Vinh thành hơn một trăm dặm.

Sở Mộ xoay người lại, ánh mắt nhìn xuyên qua khu rừng thực vật chằng chịt ngó chừng Đế Cơ đang được quân đoàn Hoa Yêu bảo vệ.

Sở Mộ thi triển Thác Vị Ma Ảnh di động xa nhất cũng chỉ đi được hai mươi dặm.

Nhưng mà Đế Cơ thi triển kỹ năng di chuyển vượt qua một trăm dặm, hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi trên đời này lại có kỹ năng kinh khủng như thế.

"Chẳng lẽ là kỹ năng chủng tộc đặc thù của Hoa hệ, Tàn Ảnh Hoa Di?"

Trong lòng Sở Mộ cực kỳ âm trầm.

Trước kia hắn nghe được kỹ năng này từ Hương Vân Vận, trước tiên phải bố trí trận đồ Hoa hệ ở một nơi nào đó. Sau đó thông qua tinh thần lực điều khiển trận đồ tiến hành di chuyển khoảng cách xa.

Có thể nói đây là năng lực chạy trốn cường hãn nhất của chủng tộc Hoa hệ.

"Hừ, trốn cũng vô dụng, trước tiên phá hủy Hoa Yêu quốc độ của ngươi!"

Sở Mộ lạnh lùng cười một tiếng, chuyển mục tiêu sang con rối hoa yêu ở gần đó.

Mặc dù Sở Mộ biết rất khó bắt giữ nữ nhân này, cho dù để nàng chạy thoát cũng phải thu hồi một ít lợi tức.

"Nghệ!”

Vong Mộng trôi nổi bên cạnh Sở Mộ, hiển nhiên nó cũng có cùng mục đích với hắn. Xem ra lần này quân đoàn Hoa Yêu tại Hướng Vinh thành sẽ gặp phải tai họa ngập đầu rồi.

Trong quá trình chiến đấu, toàn bộ cư dân Hướng Vinh thành đã trốn xuống hầm trú ẩn dưới lòng đất.

Kết cấu thổ địa ở Hướng Vinh thành vô cùng vững chắc, trừ phi cố ý tập kích hoặc là cấp chúa tể chiến đấu quá gần mới tạo thành nguy hiểm đối với bọn họ.

Trong tòa thành vẫn có không ít Hồn sủng sư to gan lớn mật, bọn họ là người tôn trọng thực lực hiển nhiên không thể bỏ qua trận tỷ thí đỉnh cao này. Cả đám người mang theo tâm huyết cuồng nhiệt chấp nhận mạo hiểm tính mạng từ từ tiếp cận khu vực chiến trường.

Chẳng qua là thời điểm quân đoàn Bạch Yểm Ma xuất hiện đã dọa cho đám người này sợ hãi tái mặt, vội vàng lùi lại cùng nhau trốn xuống lòng đất

Trăm vạn Tinh Linh Điệp và quân đoàn Hoa Yêu sẽ không công kích nhân loại, vì thế bọn họ mới có may mắn quan sát một đoạn thời gian. Nhưng mà Bạch Yểm Ma xưa nay nổi danh hung tàn, ưa thích giết chóc. Cho dù là Hồn Hoàng cũng phải đàng hoàng chui xuống đất ẩn núp, hoàn toàn không có một ai dám thò đầu lên lần nữa.