Tập đoàn Âu Hoàng là sự tồn tại khiến người ta chỉ có thể nhìn, không thể với!
Tập đoàn Âu Hoàng là ông trùm về lĩnh vực khoa học kỹ thuật internet toàn cầu, công ty đã được đưa ra thị trường tại Newyork vào ba năm trước, giá trị đã đứng thứ nhất toàn cầu, mà Lục Cảnh Kiều đứng vị trí thứ nhất trong Forbes Rich List, cũng là một nhân vật làm mưa làm gió tại phố Wall*.
Ánh mắt Hà Viện Viện chỉ lo đuổi theo bóng dáng của anh, lại quên mất trong buổi tiệc tối đó, Mộ Niệm Đồng xuất hiện với thân phận gì!
"Chồng Viện Viện lợi hại như vậy sao?! Có thể cùng ăn cơm với CEO tập đoàn tài chính Lục thị!"
"Thật hâm mộ...!"
Mộ Niệm Đồng nhíu mày, lập tức nói, "Nếu túi này được mua từ trong cửa hàng của các cô, vậy làm phiền các cô trả lại cho người đàn ông kia giúp tôi!"
Nói xong, cô ta đưa túi cho nhân viên cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng lại cảm thấy cô thật không nói lý.
"Cô đưa một chiếc túi giả cho tôi làm gì?" Lời nói của cô ta thật sự không khách khí!
Chính vì trong lòng cô ta chắc chắn, chiếc túi trong tay người phụ nữ mặc kiểu dáng sơmi đơn giản, vẻ mặt đơn thuần trước mắt này chính là hàng nhái giá rẻ!
Cô ta lại càng không nghĩ tới, chiếc túi này chính là quà mà nhân vật hiển hách tôn quý của Lục thị kia đưa cho cô ấy!
Người phụ nữ như vậy sao có thể bám được lên vị kia?
Mộ Niệm Đồng thấy cô ta mắt chó nhìn người thấp, trong lòng càng thêm bực, lại nghe Hà Viện Viện an ủi, "Đồng Đồng, tôi biết cô không cam lòng, chẳng qua, cô cũng cần phải nhận rõ sự thật! Dù sao, sự thật đã bày ngay trước mặt, túi này chính là đồ nhái, là hàng nhái, cô hà tất phải cố chấp?"
"Đồ nhái?!"
Mộ Niệm Đồng nổi giận, ném mạnh cái túi lên người nhân viên cửa hàng, "Các người không kiểm hàng, lấy tư cách đâu ra nói túi này là háng nhái!?"
Rốt cuộc thì cô cũng nổi giận, ánh mắt sắc như kiếm đâm vào người nhân viên cửa hàng.
Tất cả mọi người bị khí thế của cô làm cho hoảng sợ!
Nhất là Hà Viện Viện, càng không nghĩ tới cô sẽ nổi giận ngay tại đây!
Cửa hàng trưởng nghe được tiếng ồn ào, từ trong phòng làm việc đi tới, nhìn tĩnh huống phía trước mà hoảng sợ, nhanh chóng đến, "Thật xin lỗi! Không biết đã xảy ra chuyện gì khiến cho vị khách đây giận dữ như vậy?"
Nhân viên cửa hàng lập tức giải thích, "Cửa hàng trưởng, chiếc túi Tửu Thần số lượng có hạn của cửa hàng chúng ta không phải đã bán đêm qua rồi sao? Cô đây cầm một chiếc túi bắt chước tới đòi kiểm hàng, tôi nói chiếc túi chính hiệu đã bị quý ông tối qua mua rồi, cô ấy vẫn không tin là hàng nhái, muốn chúng tôi kiểm hàng!"
Cửa hàng trưởng còn chưa kịp mở miệng, Mộ Niệm Đồng đã giận dữ nói, "Cửa hàng trưởng, cô ta không kiểm hàng đã nói túi này là hàng nhái, rất không đúng quy tắc đi? Quý cửa hàng tiếp đón khách hàng như thế sao?"
Nhân viên cửa hàng vẫn còn già mồm át lẽ phải, cửa hàng trưởng lập tức răn dạy cô ta nói, "Vị khách này muốn kiểm hàng, cô kiểm tra mã hàng cho cô ấy, không nên cái gì cũng chưa rõ đã vội kết luận!?"
Cho dù là hàng nhái, cũng phải tra mã hàng xong hãy nói!
Mộ Niệm Đồng phát hỏa, cửa hàng trưởng cũng có thể hiểu được.
Nhân viên cửa hàng lập tức nhặt chiếc túi từ trên mặt đất lên, vẻ mặt rầu rĩ không vui cầm đi kiểm tra mã số!
Hàn Tĩnh Y thấy tình huống sắp không thể cứu vãn được nữa, lập tức tiến lên kéo cô, "Đồng Đồng, đừng làm to chuyện! Chúng ta đi thôi!"
Nếu kiểm tra là đồ giả, vậy chẳng phải sẽ rất mất mặt à?
Cô ấy cần gì phải tự rước lấy nhục?
Mộ Niệm Đồng nghe xong, trong lòng lại lạnh thêm một phần, quay đầu, mi tâm nhíu lại, "Cậu cũng nghi ngờ túi của tớ là hàng giả?"
Hà Viện Viện nghi ngờ cô, cô chẳng thèm ngó tới.
Vì sao đến cả Hàn Tĩnh Y cũng nghi ngờ túi của cô là giả.
Nhìn vẻ mặt thất vọng của Mộ Niệm Đồng, lồng ngực Hàn Tĩnh Y có chút níu lại, nhưng lại chẳng thể phản bác.