Sủng Hôn Đệ Nhất Thế Kỷ: Ông Xã Hôn Rất Sâu

Chương 86: Chờ xem truyện cười của cô!

Nói xong, cô ta bỗng chuyển lời, nói bóng nói gió: "Cô... Ha ha... Cái túi sách này, sẽ không phải là cái loại không có số hiệu chứ?"
Tiếng nói vừa dứt, bầu không khí trở nên cực kỳ xấu hổ.


Nói chung, túi sách của Gucci, nếu là hàng chính phẩm thì nhãn hiệu đều ghi rõ "Gucci Made In Ltaly", hơn nữa còn ghi rõ số hiệu, hàng giả sẽ không được đánh số.
Cô ta nói như vậy, cũng chỉ muốn khẳng định: túi này của cô hẳn là hàng nhái đi?


Mộ Niệm Đồng cười lạnh, "Cô quanh co lòng vòng nói suốt từ nãy tới giờ không phải cũng chỉ muốn nói chiếc túi này là hàng nhái thôi sao!"
"Tôi cũng không nói như vậy!"
"Cô không nói như vậy, nhưng đây là suy nghĩ trong lòng cô, còn kém mỗi viết lên mặt thôi!"


Một đồng nghiệp bên cạnh nói, "Đồng Đồng, nếu Hà Viện Viện nghi ngờ túi của cô là đồ dởm, vậy cô mang đến cửa hàng Gucci để kiểm tra đi! Nếu là thật, cô sợ cái gì!"
Mộ Niệm Đồng liếc mắt nhìn người nọ một cái.
Cô không biết lời nói của vị đồng nghiệp kia có ý gì?


Bên ngoài, đứng cùng lập trường với cô, ủng hộ cô, nhưng từng câu từng chữ đều không hề cho cô bậc thang đi xuống.
Mang đến cửa hàng chuyên doanh để kiểm tra, nếu cô cự tuyệt, chính là tuyên bố cô chột dạ, chỉ có thể để người cười nhạo.
Nếu thật sự đến cửa hàng chuyên doanh kiểm hàng...


Chẳng may túi kia là giả?
Càng không có thang để xuống!
Túi này không phải cô mua, cô căn bản không dám khẳng định nó có phải chính phẩm không, nhưng nếu cô từ chối kiểm hàng, vậy tất cả mọi người sẽ nghi ngờ, cái gọi là quà tặng, cũng chỉ do cô tự biên tự diễn mà thôi!


Đây mới là mục đích cuối cùng của Hà Viện Viện.
Cô ta cũng chen vào nói, "Đồng Đồng, nếu không, chúng ta cùng đến cửa hàng chuyên doanh, kiểm tra một chút xem có phải hàng chính hãng không! Thế nào?"


Hàn Tĩnh Y khẩn trương nhìn thoáng qua Mộ Niệm Đồng, lo lắng đề phòng, nhưng lúc cô còn đang đứng ngồi không yên đã thấy Mộ Niệm Đồng chỉ cười khẽ, "Được, nếu cô muốn nghiệm hàng, cũng chẳng còn cách nào."
"Đồng Đồng..." Hàn Tĩnh Y có chút chột dạ bắt lấy ống tay áo Mộ Niệm Đồng.


Hà Viện Viện thấy dáng vẻ lo lắng của Hàn Tĩnh Y, trong lòng lại càng kiên định với ý nghĩ của chính mình!
Cái túi này, khẳng định là đồ đểu!
...
Sau khi tan tầm, Mộ Niệm Đồng cùng Hà Viện Viện đi tới cửa hàng chuyên doanh, cùng đi còn có mấy đồng nghiệp muốn xem náo nhiệt!


Hà Viện Viện vui sướng khi người gặp họa nghĩ, đợi khi cửa hàng chuyên doanh kiểm tra túi sách này là đồ nhái, để xem Mộ Niệm Đồng sẽ xử lý thế nào!


Cô ta thật có chút tò mò, Mộ Niệm Đồng sao có thể dám đồng ý đến cửa hàng chuyên doanh để nhân viên kiểm tra, Mộ Niệm Đồng cho rằng một chiếc túi giả được làm giống y hàng thật thì cửa hàng chuyên doanh không kiểm tra ra sao?


Có điều tình huống lúc ấy, nếu cô ta từ chối sợ là càng thêm mất mặt!
Hiện tại tới cửa hàng chuyên doanh chẳng qua cũng chỉ là kiên trì!
Đến lúc đó, lại dùng một câu "đây là đồ người khác đưa" để lấy lệ cho qua thôi!


Nhưng Mộ Niệm Đồng cho rằng, chuyện đã làm lớn đến cỡ này, chỉ cần cô ta nói dăm ba câu mà cho qua được à?
Đến lúc đó, xem cô ta làm thế nào!
Hiện tại Hà Viện Viện đang một bước lên mây, đương nhiên không thể có người còn sống tốt hơn cô ta!


Các đồng nghiệp khác cũng có suy nghĩ như vậy.
Mộ Niệm Đồng là bác sĩ phụ khoa trẻ tuổi lại xinh đẹp, bằng cấp cao, điều kiện tốt, đối nhân xử thế cũng tốt, ôn hòa lễ phép, là đệ nhất nữ thần có địa vị cao quý của bệnh viện Kinh Hàn!


Chính vì thế mà cô bị phần lớn phụ nữ ở đây ghen tỵ, mặt ngoài khen ngợi cô, sau lưng thì ghen ghét đố kỵ với cô!
Bởi vậy, giờ đây có không ít người đang chờ xem truyện cười của cô!