Một lực lượng lớn cảnh sát tăng cường làm thêm giờ, các công việc tiến triển rất nhanh, đến ngày mồng Ba tết dương lịch, Lâm Kiệt chạy vào báo cáo: "Anh cả, đã kiểm tra toàn bộ camera giám sát ở các đoạn đường gần chân núi phía sau khu đô thị Đế Cảnh Uyển, không tìm ra đối tượng khả nghi. Vì dưới chân núi không có camera giám sát, cho nên không thể phán đoán được khi đó hung thủ đi bộ, tự lái xe hay là đi taxi đến."
Vương Các Đông thất vọng gật đầu: "Thế còn cửa hàng bán khuôn trong thành phố thì thế nào?"
Nụ cười vui mừng hiện ra trên mặt Lâm Kiệt: "Kết hợp với camera giám sát ở chỗ rẽ và khu vực gần cửa hàng, về cơ bản chúng em có thể khẳng định, hung thủ lái một chiếc Mercedes đến. Đã cho điều tra chiếc Mercedes, là một chiếc xe mang biển số giả, không thể xác định được biển số thật. Sau đó đồng nghiệp bên công an thành phố cho lấy camera giám sát trên đường cao tốc từ huyện đến khu vực thành phố, đã thành công, lấy được hình ảnh rõ nét của đối tượng khả nghi trong camera giám sát trên đường cao tốc."
Vương Các Đông mừng rỡ: "Mau mang đến xem nào!"
Lâm Kiệt lấy từ trong túi hồ sơ ra bản in một tấm ảnh màu được phóng to, Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn vội qua xem, trong ảnh là một chiếc xe Mercedes, qua cửa sổ xe có thể nhìn thấy rõ nét mặt của người lái xe. Chiếc xe đang đi trên đường cao tốc, cũng chỉ có camera độ nét cao dùng để ghi lại hình ảnh vi phạm luật giao thông trên đường cao tốc mới có thể quay được khuôn mặt của hung thủ rõ ràng như vậy.
Nước da ngăm đen, mắt to nhỏ thế nào hơi khó nhận ra, nhưng mặt đầy thịt, rõ ràng là một người béo, hơn nữa lại bị hói trán, trông đúng là phải bốn năm mươi tuổi. Lái một chiếc Mercedes mang biển số giả.
Chính xác, đúng là hắn!
Lâm Kiệt nói: "Đã đưa ảnh cho chủ cửa hàng bán khuôn nhận diện, đúng là người này!"
Vương Các Đông không nén nổi vui mừng, vỗ tay khen: "Tốt, lần này làm rất tốt, có tấm ảnh này, thiên la địa võng cũng sẽ bắt được gã này!"
Lâm Kiệt phấn khích nói: "Anh cả, chúng ta cho dán lệnh truy nã luôn nhé?"
Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn nhìn nhau, Chu Quốc Sơn lắc đầu, nói: "Không vội, phải làm rõ thông tin về người này trước đã, sẽ dễ bắt hơn."
Lâm Kiệt không hiểu, hỏi: "Tại sao không cho truy bắt luôn? Chỉ dựa vào tấm ảnh này, muốn xác định thông tin về đối phương, sẽ rất khó điều tra đấy?"
Chu Quốc Sơn lắc đầu, nói: "Các bước điều tra của chúng ta về cơ bản sắp kết thúc rồi, tiếp theo chỉ còn lại việc bắt tội phạm. Việc bắt tội phạm chưa chắc đã dễ dàng hơn việc điều tra. Đối thủ lần này của chúng ta rất cao minh, rất có đầu óc, nếu trực tiếp dán ảnh để truy bắt, rứt dây động rừng, không biết chừng đối phương sẽ cải trang và trốn thoát. Như vậy, biển người mênh mông, nếu không có người biết tình hình báo cho thì chúng ta sẽ rất khó bắt được hắn trong một thời gian ngắn. Bây giờ đến đối phương là ai, chúng ta còn chưa biết, một khi để hắn trốn thoát, cho dù hắn có trốn về quê, chúng ta cũng không thể biết được. Cách tốt nhất là điều tra rõ thông tin về hắn, như vậy sẽ có thể điều tra rõ được cả hang ổ của hắn. Vụ án này ảnh hưởng rất lớn, không những phải phá được án, mà phải bắt được tội phạm, nếu không, mọi công sức của các cậu đều sẽ không được cấp trên công nhận."
Lâm Kiệt cau mày nói: "Nhưng bây giờ tất cả các manh mối đều đã điều tra rồi, chỉ còn mỗi tấm ảnh này. Rất khó truy ra nguồn gốc của chiếc xe mang biển số giả, chỉ dựa vào ảnh thì không thể phán đoán được thân thế của đối phương."
Chu Quốc Sơn khẽ lắc đầu, lại cầm tấm ảnh lên xem, sau khi xem đi xem lại mấy lần, ông nói: "Chúng ta còn chưa điều tra hết toàn bộ các manh mối, công việc quan trọng nhất là điều tra bạn học của Cam Giai Ninh vẫn chưa kết thúc. Tôi vừa cầm tấm ảnh này đã có cảm giác người này hình như tôi đã gặp ở đâu đó, bây giờ nhớ lại, hình như là một trong số bạn học cũ của Cam Giai Ninh mà chúng ta đã xem từ mấy hôm trước."
Vương Các Đông vội lấy mấy bản báo cáo kiểm tra sức khỏe mang đến, xem lại toàn bộ một lượt, dừng lại một chút rồi tập trung vào tấm ảnh của Trần Tiến, nói: "Trước đây là một người gầy, bây giờ đã thành người béo, có điều cái mũi này trông giống hệt đấy!"
Chu Quốc Sơn lấy ngón tay gõ mạnh vào tấm ảnh, giọng lạnh băng: "Tám mươi phần trăm là thằng này!"