Sau hôm vợ chồng Phạm Trường Căn bị giết hại, Từ Tăng đã biết tin, anh nghe tin mà lạnh toát cả người, đến trưởng công an thị trấn cũng dám giết, mà giết ngay trong khu đô thị toàn lãnh đạo huyện, đây đúng là vụ án động trời.
Rất nhanh chóng, anh đã biết được thông tin công an tỉnh thành lập ban chuyên án, cử chuyên gia điều tra hình sự nổi tiếng Chu Quốc Sơn làm trưởng ban chuyên án, lập tức xuống huyện Kim, tất cả các đơn vị anh em của các huyện thị xung quanh đều phải phối hợp giúp đỡ, nhiệm vụ truy bắt hung thủ được coi là việc quan trọng nhất trong thời điểm hiện tại. Công an huyện Kim và các đồn công an thị trấn trong huyện đều tuân theo chỉ đạo của ban chuyên án, bao gồm cả đội quản lý an ninh trật tự, đội cảnh sát kinh tế, trước mắt cũng hoạt động theo kế hoạch công việc do ban chuyên án bố trí.
Trong vòng một đêm, toàn bộ mọi nguồn lực đều tập trung lại, nhằm mục tiêu truy bắt hung thủ.
Trong lòng Từ Tăng vừa lo lắng cho tình thế của Trần Tiến, đồng thời lại không sao hiểu được một việc. Nghe người bạn công an nói, căn cứ vào camera giám sát, họ đã tính toán được chiều cao của hung thủ và ước chừng được cân nặng xấp xỉ của hung thủ, sau đó đã kiểm tra đối chiếu với hồ sơ báo cáo sức khỏe của toàn bộ sinh viên trước và sau Cam Giai Ninh mấy khóa, rồi tiến hành điều tra toàn bộ những người có chiều cao phù hợp, kết quả toàn bộ đều bị loại trừ.
Theo logic thông thường, chiều cao sẽ không thay đổi, nếu có thay đổi, cũng chỉ là vì khi có tuổi lưng sẽ hơi gù một chút, nhưng về cơ bản cũng sẽ không chênh lệch nhiều, Trần Tiến là bạn học cùng lớp của Cam Giai Ninh, nếu đã điều tra chiều cao thì sẽ nhanh chóng bắt được anh ta mới phải, nhưng anh ta làm thế nào mà bị bỏ qua được?
Về vấn đề này, anh không thể hỏi người bạn công an xem họ có điều tra người nào tên là Trần Tiến không, anh nghĩ bụng có thể Trần Tiến đang ở nước ngoài nên cảnh sát không thể điều tra chi tiết được.
Ngoài ra, anh vắt óc suy nghĩ mãi mà vẫn không thể nghĩ ra được lần này Trần Tiến đã tìm người nào làm đồng phạm của anh ta. Kết quả điều tra của công an cho thấy, có chứng cứ rõ ràng là vụ án này có đồng phạm, tất cả mọi người đều biết vụ án này có đồng phạm, nhưng kẻ đồng phạm này là nam hay là nữ, hiện tại không hề có bất cứ manh mối nào. Từ Tăng nghĩ lại toàn bộ những gương mặt người quen của Trần Tiến, vẫn không sao nghĩ ra người nào có thể liều mạng phạm tội tử hình giúp anh ta gây án.
Đây là một vấn đề, ngoài ra anh còn lo lắng, lưới trời lồng lộng, cuối cùng Trần Tiến vẫn không thể trốn thoát được. Nếu vậy, khi anh ta bị công an bắt, Vương Các Đông nghi ngờ mình là người biết nội tình, bị tra tấn bức cung, Trần Tiến làm sao có thể ngậm miệng không khai ra? Từ sau lần gặp mặt trước đó, anh tin rằng Trần Tiến sẽ không hại mình, nhưng khi bị bức cung, ai có thể giữ vững được lập trường của mình?
Những vụ án động trời như thế này, một khi lộ ra mình là người biết nội tình, thì không ai có thể bảo vệ được mình.
Nghĩ ngợi hồi lâu, Từ Tăng vẫn hoàn toàn không có đối sách nào cho tình thế trước mắt, lúc đi ăn cơm trưa, đi qua phòng trực bảo vệ, nhân viên bảo vệ nói anh có gói bưu phẩm, cầm gói bưu phẩm thì thấy là của một người không quen gửi đến, mục số điện thoại liên hệ để trống. Anh nghĩ, đây chắc là gói bưu phẩm lần trước Trần Tiến nói.
Anh cẩn thận cầm gói bưu phẩm, một mình trở về văn phòng, lặng lẽ mở ra, bên trong là một chiếc hộp gỗ rất đẹp, mở nắp hộp, thấy hai mươi điếu xì gà xếp ngay ngắn trong hộp, trên mỗi điều xì gà đều có chữ tiếng Anh, rõ ràng là hàng ngoại.
Từ Tăng bất giác cau mày, gửi đến một hộp xì gà nhập khẩu làm gì? Đây là thứ mà Trần Tiến nói là hy vọng không phải dùng đến? Không lẽ trong điếu thuốc xì gà có chứa thứ gì đó?
Từ Tăng do dự một lúc, rút ra một điếu xì gà, bẻ đôi, bên trong là sợi thuốc, không có bất cứ thứ gì khác.
Anh bóp vụn toàn bộ chỗ sợi thuốc, đúng là chỉ có sợi thuốc, không có gì khác nữa.
Thế là có ý gì?
Từ Tăng hoàn toàn không thể đoán được. Nhưng anh nhớ ra, Trần Tiến có nói là đừng bao giờ động vào thứ anh ta gửi tới, anh ta sẽ không hại mình, cứ nghe theo anh ta vậy, anh liền để chiếc hộp vào một chỗ.
Đúng rồi, Trần Tiến biết mấy năm nay mình rất ít hút thuốc nên mới chọn gửi xì gà, như vậy mình để đấy không hút cũng là chuyện rất bình thường. Anh lập tức mở ngăn kéo ra, nhét hộp xì gà vào trong.
Trần Tiến mệt mỏi nằm trên chiếc ghế trong nhà, tay cầm một lọ thuốc, một cốc nước để trước mặt, rất nhiều nước bắn tung tóe ra chỗ bên cạnh, bây giờ đang là mùa đông, thế mà đầu anh ta đầm đìa mồ hôi.
Hiệu quả khống chế cảm giác chóng mặt của thuốc càng ngày càng ngắn, không thể kéo dài thời gian thêm được nữa, đã giải quyết xong Phạm Trường Căn, chỉ cần xử lý nốt thằng anh vợ Phạm Trường Căn là Trương Hồng Ba nữa là có thể hoàn thành toàn bộ tâm nguyện của cô ấy, mọi việc đã có thể đi đến hồi kết.
Hôm nay đã trồng chiếc răng nhổ từ hai tuần trước, những công việc chuẩn bị tiếp theo đều đã hoàn thành, chỉ còn phải thực hiện hành động phạm tội cuối cùng này nữa thôi.
Không biết tình hình điều tra phá án của cảnh sát thế nào rồi, Phạm Trường Căn bị giết ngay trong khu đô thị Đế Cảnh Uyển chắc chắn sẽ gây chấn động, cảnh sát nhất định phải cử thêm người để điều tra. Như vậy sớm muộn họ cũng sẽ nghi ngờ mình, có điều nghĩ lại toàn bộ những chi tiết trong quá trình gây án, may mà người bạn phụ trách giết người ở khâu cuối cùng chưa từng để lộ bất kỳ chứng cứ gì, hiện giờ cảnh sát thậm chí còn chẳng có cách nào biết được giới tính của người bạn đó.
Thôi được, chỉ cần như vậy, chỉ cần họ không điều tra ra được người bạn đó, mình bị nghi ngờ cũng chả sao.
Trần Tiến mỉm cười, nụ cười vô cùng hài lòng, không hề vương một chút hối hận.