Ngày hôm sau, sau khi mẹ con Diêu Tố Nguyệt bị giết, Từ Tăng biết tin, cảm giác như bị nước lạnh giội vào đầu, tim run lên bần bật.
Trần Tiến, ông đúng là một thằng điên!
Từ Tăng cảm thấy cuộc sống vốn yên bình với một tương lai tươi đẹp của mình đã hoàn toàn bị Trần Tiến làm cho đảo lộn. Nếu có cơ hội lựa chọn lại, anh nhất định sẽ tố giác Trần Tiến ngay từ đầu, khi Trần Tiến chưa phạm tội.
Nhưng bây giờ biết làm sao? Lần trước, khi Vương Các Đông nhắc đến người bạn nối khố từ nhỏ của anh, anh đã nói dối là Trần Tiến ở Mỹ không về nước hơn mười năm rồi. Nếu công an bắt được Trần Tiến, điều tra ra anh ta đã về nước từ mấy tháng trước, mà còn gặp mình mấy lần, mình chẳng phải sẽ bị dính vào vụ này hay sao? Vụ án như thế này, một khi đã bị truyền thông đưa tin, thì không ai có thể cứu được mình, mà cũng không muốn cứu mình.
Làm thế nào đây, bây giờ có cách nào cứu vãn được tình thế không?
Từ Tăng nheo mắt, khuyên anh ta về Mỹ thêm một lần cuối cùng nữa vậy.
Nếu anh ta vẫn không tỉnh ra, cách tốt nhất… cách giải quyết tốt nhất là, trước bị cảnh sát bắt được thì Trần Tiến đã chết, chết rồi thì chẳng còn đối chứng được gì nữa! Vĩnh viễn không bao giờ liên lụy dính líu đến mình nữa!
Toàn thân Từ Tăng lạnh toát, anh giật bắn người vì ý nghĩ khủng khiếp vừa nảy ra trong đầu mình!
Anh chợt hiểu ra, vì sao một người phụ nữ mềm yếu như Cam Giai Ninh lại có thể gây ra vụ nổ để chính mình phải chết, tại sao một người tốt, chưa từng đánh nhau bao giờ như Trần Tiến lại có thể giết người.
Khi lợi ích quan trọng nhất của mình bị xâm hại, tất cả mọi người sẽ đều có khả năng trở thành kẻ phạm tội. Mình cũng không ngoại lệ, để bảo vệ cuộc sống của mình, mình cũng mong Trần Tiến chết.
Rốt cuộc có buộc phải đi theo con đường phạm pháp hay không, liệu có cách giải quyết nào tốt hơn không? Từ Tăng hoang mang sợ hãi, đồng thời do dự không biết làm thế nào. Cả ngày hôm nay, anh luôn ở trong tâm trạng sợ hãi.
Sau khi thu xếp xong nhà họ Lý, Trần Tiến lại tiếp tục bắt đầu một chu trình bận rộn khác, chỉ cần hoàn thành hai vụ án nữa là toàn bộ kế hoạch sẽ thành công. Thôi được, mục tiêu tiếp theo sẽ là Phạm Trường Căn.
Thế lực của nhà họ Phạm ở huyện Kim rất lớn. Bố đẻ đã mất của Phạm Trường Căn từng là bí thư của huyện Kim, nhà Phạm Trường Căn là một gia đình nhiều thế hệ quan chức điển hình, được mệnh danh là “cả nhà công chức, một trưởng trên, ba trưởng dưới“. Anh cả là cục trưởng Cục Quốc thuế thành phố, chị thứ hai là trưởng phòng tư pháp của một thị trấn kinh tế rất phát triển, người con thứ ba là Phạm Trường Căn, làm trưởng công an thị trấn, người con thứ tư là phó phòng Công thương huyện thành. Ngoài bốn anh chị em họ ra, còn có một ông anh họ là thư kí của lãnh đạo tỉnh ủy, vợ chồng con cái của họ đều làm việc trong các cơ quan hành chính sự nghiệp hoặc doanh nghiệp nhà nước. Mặc dù nhà Phạm Trường Căn chỉ có một người là quan chức cấp thành phố, nhưng người trong gia tộc đều nắm thực quyền trong tay, mạng lưới quan hệ có ở khắp các cơ quan địa phương, vô cùng chắc chắn, tạo nên thế lực thâm căn cố đế của nhà họ Phạm ở địa phương.
Trương Hồng Ba chỉ là anh vợ của Phạm Trường Căn thôi, nhưng cũng đã giàu có hàng thứ mười mấy trong huyện, nhìn thế cũng đủ biết thế lực của nhà họ Phạm mạnh đến mức nào.
Có thể nói một cách không hề khoa trương rằng, ở huyện Kim này, hoàn toàn không có việc gì mà nhà họ Phạm không làm được.
Cho nên, trước đây, khi Vương Các Đông nghĩ cách xử lý chân tay sai khốn kiếp của Phạm Trường Căn là Giang Bình, đã bị rất nhiều người ngăn cản. Thậm chí anh còn muốn giáo dục thằng oắt lưu manh Giang Tiểu Binh nhưng cũng không thể thực hiện được.
Cũng vì thế, khi Hà Kiến Sinh đắc tội với Trương Hồng Ba - anh vợ Phạm Trường Căn, đối phương đã đến tận nhà đánh người, rồi lại cho công an thị trấn bắt giữ Hà Kiến Sinh, gây ra vụ bi kịch.
Tất nhiên là thế lực nhà Giang Bình không thể so được với nhà Phạm Trường Căn, thậm chí nhà Lý Cương cũng vẫn kém xa nhà họ Phạm. Mặc dù nhà Lý Cương có người làm quan, nhưng chưa đến mức cả họ được nhờ. Còn nhà họ Phạm, cả nhà đều là công chức, mạng lưới quan hệ có ở tất cả các cơ quan, vô cùng sâu rộng, không ai dám động vào. Mặc dù Trần Tiến nhất định có thể giết được Phạm Trường Căn, nhưng chỉ giết một mình hắn, thế lực nhà họ Phạm vẫn vô cùng vững mạnh, thì có thể coi là báo thù cho Cam Giai Ninh thành công hay không?
Không, muốn hoàn thành kế hoạch này, vẫn phải cần đến sự giúp đỡ từ người bạn ấy của mình, mới có thể khiến cho nhà họ Phạm phải cúi xuống làm người từ đây!
Nhưng bây giờ, bước đầu tiên của vụ này gặp phải một chút phiền toái, giết Phạm Trường Căn không dễ.
Thường thì Phạm Trường Căn ở trụ sở công an thị trấn, mình không thể học theo Cam Giai Ninh ôm một cục thuốc nổ đến công an thị trấn gặp hắn. Hắn ra vào đều ngồi ô tô, từ nhà hắn đến trụ sở công an thị trấn không có đoạn đường nào vắng vẻ, không thể ra tay được.
Phiền hơn nữa là mặc dù Lý Cương sống ở khu đô thị cao cấp, nhưng bộ phận quản lý đô thị chỉ quản lý ô tô, không quản lý người đi bộ và xe thô sơ, việc ra vào khu đô thị để thăm dò rất thuận tiện, nhưng Phạm Trường Căn sống ở một khu biệt thự công chức cao cấp của huyện Kim, khu đô thị nằm cạnh một cái hồ phong cảnh ở khu vực ngoại ô, quy mô rất nhỏ, trong khu có chưa đến một trăm hộ, toàn bộ đều là những ngôi biệt thự hoành tráng nằm riêng một chỗ, một mình một cổng. Ngoài Phạm Trường Căn, nghe nói còn có rất nhiều quan chức của huyện cũng sống ở đây, bao gồm cả bí thư huyện ủy.
Bảo vệ ở cổng canh gác rất nghiêm ngặt, chỉ cho phép xe cơ giới của người trong khu đô thị được ra vào, toàn bộ xe cơ giới của người ngoài nếu muốn vào, đầu tiên bảo vệ sẽ liên lạc với chủ nhà trong khu đô thị để xác nhận, sau khi đảm bảo không có sai sót mới cho vào. Hơn nữa, tất cả người ngoài và xe thô sơ muốn vào đều phải đăng ký từng người một, sau khi đối chiếu kiểm tra cẩn thận mới được vào.
Sau khi đi lại quan sát từ phía ngoài khu đô thị, Trần Tiến đã có được những thông tin như vậy, còn bản thân anh ta chưa từng bước qua cổng khu đô thị một bước, thậm chí cũng chẳng biết Phạm Trường Căn sống ở dãy biệt thự nào trong khu đô thị.
Bảo vệ canh gác nghiêm ngặt như vậy, làm sao hoàn thành được kế hoạch mưu sát đây?
Đến Phạm Trường Căn ở nhà nào, cổng nào còn không biết, thì làm sao có cơ hội ra tay?
Toàn bộ công tác bảo vệ như một chiếc thùng bằng sắt, kín kẽ không thể công phá được, nhưng Trần Tiến lại nghĩ, đây có phải là Trung Nam Hải đâu, làm gì có chuyện bảo vệ kín kẽ đến mức không có bất cứ sơ hở nào? Chắc chắn sẽ có cơ hội, nhất định phải chớp được cơ hội này.
Còn rốt cuộc phải làm thế nào, thì cần suy nghĩ lên kế hoạch cẩn thận. Đồng thời, cũng cần có sự giúp đỡ của người bạn đó.