Đạt Ma bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện ở phía trước Diệp Thần, đem Diệp Thần chắn ở sau lưng.
Mà Diệp Thần sau khi đang nhìn thấy Đạt Ma ra tay, tâm thần liền bình tĩnh trở lại.
Dương Tam Tư này là tu luyện tà ma ngoại đạo điển hình, lấy việc hút máu người mà tu luyện, quả thực chính là việc làm mà thiên địa không dung. Còn Đạt Ma thân là Phật môn tu sĩ, một thân phật quang càng là chuyên môn khắc chế những thứ tà ma ngoại đạo này.
Đạt Ma đứng trước mặt Diệp Thần, tự nhiên là vì thay Diệp Thần đỡ lấy một chưởng của Dương Tam Tư.
Dương Tam Tư khinh thường Diệp Thần, cho nên một chưởng này căn bản không hề sử dụng toàn lực, chỉ là tùy tiện phất ra thôi, ước chừng có sức mạnh của Hóa Thần hậu kỳ. Đúng, tu sĩ Nguyên Thần tiền kỳ, vẻn vẹn chỉ là tùy ý vung tay lên, đều có sức mạnh của Hóa Thần hậu kỳ.
Chỉ có điều sức mạnh Hóa Thần hậu kỳ, đối với Đạt Ma mà nói sẽ không có chút lực uy hiếp gì.
Đạt Ma bây giờ bản thân đã là Hóa Thần trung kỳ, đồng thời một thân phật pháp lại càng tinh xảo cực kỳ, phật quang cả người đã đạt đến vạn trượng, có thể so với một ít Đại Thánh trong Phật môn. Mà Dương Tam Tư lại là tu luyện huyết chi Tà đạo, phật quang của Đạt Ma chính là chuyên môn khắc chế những tu sĩ này.
"A di đà phật!" Đạt Ma một tiếng phật hiệu vang lên, sau đó đối mặt với một quyền của Dương Tam Tư cũng xuất ra một quyền.
Nhất quyền oanh kích, đường đường chính chính, đại sát tứ phương.
Thiếu Lâm La Hán quyền!
La Hán quyền, chính là công phu nhập môn của Thiếu Lâm, thế nhưng một quyền này do Đạt Ma triển khai ra, lại mang trên người một loại phản phác quy chân ý vị, bá đạo ác liệt cực kì, thẳng thắn thoải mái, quyền pháp nhập môn ở trong tay Đạt Ma lại có một loại khí tức thần quyền kinh thế.
Đặc biệt là trên nắm đấm của Đạt Ma bộc phát ra phật quang vô tận, vàng rực rỡ, tỏa ra một loại khí tức tinh chế thế gian thánh khiết vô cùng.
"Đáng chết, đáng ghét nhất là các lão lừa trọc của Phật môn!" Dương Tam Tư lập tức nhíu mày.
Chỉ thấy hắn bộc phát ra đại thủ ấn màu đỏ kia, vẫn chưa có tiếp xúc với La Hán quyền của Đạt Ma, liền bị phật quang doạ người của Đạt Ma tinh chế.
Đạo cao một thước ma cao một trượng.
Thời khắc này, Dương Tam Tư chính là ma. Mà Đạt Ma chính là đạo!
Dương Tam Tư tu vị là so với Đạt Ma thì cao hơn một đại cảnh giới, thế nhưng lại không có cao như câu nói "Đạo cao một thước ma cao một trượng", cho nên Dương Tam Tư không thể nào không thận trọng được.
Nếu như bởi vì lão lừa trọc này mà bị lật thuyền trong mương, như vậy hắn có chết cũng sẽ uất ức cực kỳ. Đối với Phật môn, Dương Tư tuy rằng không hiểu nhiều, thế nhưng cũng biết Phật môn đều là người quỷ kế đa đoan, thủ đoạn so với ma đạo còn tinh vi hơn rất nhiều, đặc biệt là khi đối phó với loại tà ma tu sĩ như chính mình.
"Cái lão lừa trọc này, phật quang trên người không ngờ lại kinh khủng như vậy. Chuyện này thực sự là quá mức quỷ dị!" Dương Tam Tư cau mày hơi nhắc tới.
Một tu sĩ Phật môn nho nhỏ cảnh giới Hóa Thần, làm sao có khả năng sẽ có phật quang vạn trượng như thế?
"Mặc kệ là ngươi có chỗ quỷ dị gì, dù sao cũng chỉ là hóa thần trung kỳ, ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!" Dương Tam Tư trên mặt lộ ra vẻ lãnh khốc, trong tay lập tức xuất hiện một cái lục lạc.
Mẫu linh của Tử Mẫu Nhiếp Hồn linh, Dương Tư cầm lục lạc lay động lên, từng cái âm phù lập tức quỷ dị xuất hiện ở trên không trung, trực tiếp hướng về trên người Đạt Ma lao tới. Những âm phù này ôn hòa cực kỳ. Nhìn qua cũng không có lực sát thương cùng uy hiếp gì, thế nhưng lại khiến tất cả mọi người xung quanh cảm giác được sự hãi hùng khiếp vía.
Đặc biệt là Diệp Thần bản thân nắm giữ tử linh của Tử Mẫu Nhiếp Hồn linh. Cho nên đối với hiệu quả cùng uy lực của Nhiếp Hồn linh này am hiểu rất rõ. Có điều Nhiếp Hồn linh này là hướng về phía Đạt Ma lao đi, cho nên những người còn lại cũng không có nguy hiểm gì.
Nhiếp Hồn linh, có thể lựa chọn đơn thể công kích, cũng có thể lựa chọn quần thể công kích. Dương Tam Tư sau khi nhìn thấy phật quang vạn trượng trên người Đạt Ma, liền đối với Đạt Ma có một loại kiêng kỵ theo bản năng, vì vậy hắn liền không đem công kích của Nhiếp Hồn linh tản ra đối phó với tất cả mọi người. Mà chỉ tập trung công kích một người Đạt Ma!
Dương Tam Tư rất thận trọng đối xử với Đạt Ma, thế nhưng hắn vẫn khinh thường Đạt Ma rồi.
Tâm chí của Đạt Ma, đó là tâm như bàn thạch, một viên phật tâm quả thực chính là bất luận người nào cũng đều không thể dao động được. Dương Tam Tư dùng ảo thuật đến đối phó với Đạt Ma, quả thực chính là một chuyện cười.
"A Di Đà Phật!" Đối mặt với công kích từ Nhiếp Hồn linh của Dương Tam Tư. Đạt Ma trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Hai tay tạo thành hình chữ thập, bắt đầu khẩu tụng tâm kinh, cả người không buồn không vui, thời điểm hắn nhắm mắt lại quanh thân hắn liền toát ra một vẻ an tường, sau đó mở mắt ra thì ánh mắt của hắn liền hóa thành một mảng trong suốt.
Vạn tà bất xâm.
"Đáng chết, lão lừa trọc này quả nhiên quỷ dị!" Dương Tam Tư trừng mắt lên, căm tức nhìn Đạt Ma cả người đang phát ra phật quang óng ánh, sau đó tay phải nắm chặt thành quyền đầu.
Đấm ra một quyền!
Quyền thế hung mãnh như hổ, Dương Tam Tư dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Thần cảnh, cùng Hóa Thần cảnh có bản chất bất đồng. Nhìn thấy hiệu quả ảo thuật của Nhiếp Hồn linh đối với Đạt Ma vô dụng, Dương Tam Tư liền trực tiếp thu hồi Tử Mẫu Nhiếp Hồn linh, rồi trực tiếp một quyền bá đạo công kích.
Mặc ngươi tâm chí cứng rắn như sắt, cú đấm này của ta chỉ cần đánh lên trên cơ thể ngươi, ngươi nhất định vẫn phải chết! !
"Ầm ầm ầm. ." Trong hư không một mảnh rung động, bởi vì cú đấm này của Dương Tam Tư thực sự là rất mạnh.
Đạt Ma khi đối mặt với cú đấm này sắc mặt cũng là nghiêm nghị cực kì, bởi vì ưu thế của hắn so với người bên ngoài lớn nhất, chính là một thân phật quang vạn trượng kinh người này. Nhưng mà phật quang này chỉ có thần hiệu khi đối phó với những tà vật quỷ mị cùng âm uế kia mà thôi, đối với một quyền có sức mạnh thuần túy này, thì lại có chút không thể làm gì.
Có điều Đạt Ma dù sao cũng là tổ sư, cho dù không dựa vào phật quang, vẫn có thực lực khiến người ta kinh ngạc.
Chỉ thấy hai tay của hắn lần nữa tạo thành hình chữ thập, sau đó kim quang cả người đột nhiên bạo phát, óng ánh cực kì, tiếp theo kim quang liền ngưng tụ thành một pho kim chung.
Bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, Kim Chung Tráo!
Chỉ với một tuyệt kỹ này, tự nhiên là không thể nào ngăn cản được quyền này của Dương Tam Tư, vì vậy Đạt Ma lần nữa triển khai ra đệ nhị tuyệt kỹ.
Thiết Bố Sam!
Đặc biệt là sau khi triển khai ra Thiết Bố Sam, Đạt Ma vẫn không có đình chỉ, thừa thế xông lên lại sử dụng tới Đao Thương Bất Nhập công.
Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Đao Thương Bất Nhập công, bên trong Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ, chỉ cần một bộ trong đó liền đủ để vô địch thiên hạ, giờ khắc này đều được Đạt Ma đồng thời phát huy ra.
Đạt Ma nằm trong loại trạng thái này, gọi hắn là tường đồng vách sắt cũng không có chút quá đáng nào.
Đồng thời Đạt Ma thời khắc này từ bỏ công kích, toàn lực triển khai ra những chiêu thức phòng ngự, loại phòng thủ toàn tâm toàn ý này cũng để cho sức phòng ngự của hắn càng cao hơn một bậc.
"Cheng!" Một tiếng nổ vang lên, giống như là một cái cự chuy đánh lên một thiết lô vậy, tiếng vang kinh người.
Kim Chung Tráo bên ngoài thân Đạt Ma nát, đây là sự tình đã được đoán trước, nếu như Kim Chung Tráo có thể chống đỡ được Dương Tam Tư, thì Đạt Ma đã không cần thiết phải triển khai thêm Thiết Bố Sam cùng Đao Thương Bất Nhập công.
"Răng rắc!" Sau khi Kim Chung Tráo nát, nắm đấm của Dương Tam Tư vẫn còn uy mãnh bá đạo cực kì, tràn ngập một loại lực lượng cuồng bạo sát phạt vô song.
Lập tức. Thiết Bố Sam của Đạt Ma, cũng bị triệt để phá tan.
"Xì xì!" Bên trên ống tay áo của Đạt Ma liền xuất hiện vết rách, sau đó toàn bộ ống tay áo liền giống như tờ giấy, bị xé thành mảnh nhỏ.
Mọi người Thiên Linh tông thấy, khóe miệng của Đạt Ma xuất hiện một vệt máu, trên mặt của bọn họ liền không khỏi lộ ra lo lắng.
Ngay cả Lý Kiến Hoa bọn họ cũng đều biết, Thiên Linh tông bây giờ mạnh nhất không phải tông chủ, cũng không phải Nhiếp Phong hay là Bộ Kinh Vân, mà chính là vị Phật môn cao tăng Đạt Ma này!
Nếu như Đạt Ma còn thế không đỡ nổi một đòn như vậy. Như vậy Thiên Linh tông không phải là xong đời rồi sao?
Có điều may là Đạt Ma không có để cho bọn họ thất vọng, chỉ thấy Đạt Ma tuy rằng khóe miệng chảy ra một vệt máu, thế nhưng cuối cùng vẫn có thể mạnh mẽ chặn lại một quyền của Dương Tam Tư.
Một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, có thể dùng thân thể đỡ lấy một đòn của Nguyên Thần tiền kỳ, chuyện này quả thật chính là nghịch thiên!
"Ha ha, có thể tiếp ta một quyền, vậy thì đón thêm một quyền nữa đi!" Dương Tam Tư nhìn thấy Đạt Ma có thể chặn lại một quyền của mình, trên mặt vẻ kinh dị cùng tức giận càng sâu hơn. Hắn thu hồi nắm đấm lại, cánh tay uốn cong. Bỗng nhiên lại tung ra một quyền.
Một quyền!
Hai quyền!
Ba quyền! !
Liên tiếp nổ ra ba quyền, tốc độ mau đến kinh người, mỗi một quyền đều là đánh lên trên người Đạt Ma, căn bản là không cho Đạt Ma thời gian phản ứng.
Tu sĩ Nguyên Thần cảnh, không chỉ có tu vì kinh người, mà hơn nữa còn nắm giữ tốc độ vô cùng khủng bố. Toàn bộ đều không phải là tu sĩ Hóa Thần cảnh có thể so sánh được.
Máu tươi trong miệng Đạt Ma phun mạnh ra, thế nhưng cả người vẫn như cũ ổn định như thái sơn, có chút suy yếu. Thế nhưng ba quyền va lên người hắn, cũng triệt để bị phá tan.
Có điều thế nhân đều nói thân thể của Phật môn tu sĩ cường hãn, như là tu sĩ luyện thể. Này một chút cũng không giả, như Đạt Ma tuy rằng chỉ là Hóa Thần trung kỳ, nếu như chỉ luận sức mạnh thân thể, hắn khả năng so với hóa thần hậu kì còn mạnh hơn mấy lần, bởi vì cơ thể hắn mỗi giờ mỗi khắc đều được phật quang gột rửa qua.
Mà một khi ngưng tụ ra Kim thân, như vậy thân thể càng thêm biến thái cực kì, khó có thể cân nhắc được, vượt qua nhận thức của người bình thường!
Ngược lại nói trắng ra chính là Phật môn tu sĩ đều là hạng da dày thịt béo, Dương Tam Tư tuy rằng ba quyền oanh kích cho Đạt Ma miệng phun máu, thế nhưng Đạt Ma cũng không có bị thương thế gì quá mức.
Có điều nếu như vẫn bị đè ngược lên đánh như vậy, coi như là Đạt Ma thân thể làm bằng sắt, cũng sẽ bị đánh nát!
Cho nên Dương Tư cũng không có lo lắng, hắn lần nữa nắm chặt nắm đấm, cười lạnh nói: "Ta muốn nhìn xem, thân thể của ngươi cứng rắn được bao lâu, có thể tiếp ta được bao nhiêu quyền!"
Ngay ở thời điểm Dương Tam Tư chuẩn bị tiếp tục đem Đạt Ma thành đống cát đến đánh, Đạt Ma liền động!
"Thí chủ, có qua mà không có lại cũng quá bất lịch sự đi, ngươi cũng tiếp một chưởng của bần tăng vậy?" Nói là làm, Đạt Ma cũng không có cho Dương Tam Tư cơ hội trả lời, hắn bỗng nhiên đánh ra một chưởng.
! !
Đây là một chưởng đã thất truyền từ lâu của Thiếu Lâm, càng bị người đời sau tôn sùng là thần thoại, có người nói chỉ có Phật tổ mới có thể tung ra một chưởng này. Còn có rất nhiều tiểu thuyết đem Như Lai Thần Chưởng viết thành vũ kĩ mạnh nhất, hiếm có thứ gì có thể ngang hàng.
Mà hiện tại, Như Lai Thần Chưởng lại ở Huyền Tinh đại lục phóng ra ánh sáng chưa bao giờ có!
Đạt Ma một tay nép ở sau lưng, còn một cái tay khác lại hoàn toàn đưa ra, năm ngón tay đều triệt khép lại, đồng thời giữa ngón tay cũng không có một chút khe hở nào, kín lẽ cực kỳ.
Đồng thời theo Đạt Ma đem một chưởng đẩy ra, phật quang cả người hắn tựa hồ cũng được ngưng tụ lên bên trên một chưởng này, đem bàn tay này nhuộm thành màu vàng óng.
Dương Tam Tư nhìn thấy một chưởng này, liền ngơ ngác thất sắc!
"Ầm ầm ầm ~~~" trong hư không bỗng nhiên phát sinh từng trận sấm rền, đây là do Như Lai Thần Chưởng bạo phát nổ ra, âm thanh như sấm.
Đối mặt với một chưởng này, Dương Tam Tư cảm giác nội tâm của chính mình có một loại run rẩy, tựa hồ một chưởng này chính là thiên địch của chính mình, chuyên môn vì khắc chế chính mình mà tới. Thậm chí Dương Tam Tư còn cảm giác được, trong cơ thể mình Hóa Huyết Thần công đều đang rung động, tựa hồ đang thúc giục chính mình mau mau rời xa một chưởng này, không được đối đầu.
"Liền biết đám lừa trọc Phật tông các ngươi là khắc tinh của bản tông, bản tông ngược lại là muốn xem xem, đến cùng là tà bất thắng chính, hay là ma cao một trượng!" Dương Tam Tư mặt mày dữ tợn, nghĩ đến con trai của chính mình chết thảm, trong lòng hắn liền tràn ngập sự thù hận đến tột cùng.
Nếu như tên hòa thượng ở phía đối diện này có tu vị là Nguyên Thần cảnh, cho dù chỉ là như hắn Nguyên Thần tiền kỳ, hắn sẽ lập tức quay đầu lại chạy trốn, bởi vì công pháp của Phật môn xác thực là khắc chế với Hóa Huyết thần công của hắn.
Thế nhưng hòa thượng phía đối diện này chỉ là Hóa Thần trung kỳ mà thôi, chênh lệch lớn như vậy, Dương Tam Tư đúng là không tin đối phương có thể nghịch thiên giết chết mình!
"Bản tông tuyệt không tin tà! !" Dương Tam Tư đối mặt với Như Lai Thần Chưởng của Đạt Ma, khiến dùng nắm đấm công kích liền từ bỏ, hắn phất ống tay áo lên, một đạo huyết sắc trường hà liền xuất hiện.
Đây là bí kỹ, rất nhiều người đều biết, trưởng lão Huyết Ngân tông trước khi bị Hạn Bạt chi linh giết chết, thậm chí là Lưu Phi, đều đã từng dùng qua một chiêu này. Có điều chiêu thức lại không giống nhau, nó ở trong tay Dương Tam Tư lại bùng nổ ra một loại khí tức càng thêm kinh khủng.
Huyết hà do Dương Tam Tư ngưng tụ ra, thật giống như là một đạo cầu vồng bàng bạc cực kỳ, có loại cảm giác che kín bầu trời.
Huyết hà này rất lớn, gần như là đem toàn bộ bầu trời Thiên Linh điện bao phủ lại. Đồng thời biển mây khí vận ở ngay trên Thiên Linh tông, bởi Thiên Linh tông vừa mới trùng kiến, số mệnh cũng là vô cùng nhỏ yếu, cho nên thời khắc này biển mây số mệnh thật giống như là bị Huyết hà bao trùm, trở thành một góc của Huyết hà.
"A Di Đà Phật! !" Đạt Ma đối mặt với Huyết hà đột nhiên xuất hiện này, trên mặt vẫn là bình tĩnh cực kỳ, sau đó liền cao tụng phật hiệu, đồng thời Như Lai Thần Chưởng trong tay bỗng nhiên nổ ra.
Một đạo đại thủ ấn do kim quang hình thành từ phương hướng tay Đạt Ma bắn ra, bàn tay màu vàng óng này hoàn toàn là do phật quang ngưng tụ lại mà thành, toả ra hào quang thần thánh, đồng thời tràn ngập một loại hơi thở thánh khiết, xua tan tất cả hắc ám.
Dương Tam Tư không tin tà, một mực muốn dùng chiêu thức ô uế này đến đối kháng với Như Lai Thần Chưởng của Đạt Ma, thực sự là ngu xuẩn cực kỳ!
Đạo cao một thước ma cao một trượng, đây là đứng thẳng ở vị trí tuyệt đối mới có tư cách nói như vậy, mà Dương Tư rất hiển nhiên là không có loại sức mạnh nghiền ép quy tắc này, cho nên hắn lấy ra đầu Huyết hà này, chính là sai lầm lớn nhất đời hắn!
Đại thủ màu vàng óng tiến vào bên trong Huyết hà, nhìn qua giống như là bị Huyết hà nuốt chửng vậy, thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.
Như Lai Thần Chưởng sau khi tiến vào Huyết hà, cũng không có bị Huyết hà tiêu diệt, mà vẫn toả ra kim quang óng ánh, chiếu rọi tất cả cái Huyết hà kia.
"Oanh ——~ "
Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ Huyết hà bỗng nhiên nổ tung, đồng thời Huyết hà sau khi nổ tung, cũng không có văng ra tung toé, mà là dường như bốc hơi khỏi thế gian vậy, hóa thành từng trận sương khói trôi lơ lửng trên không trung rồi tiêu tan.
Kim quang óng ánh, một bàn tay màu vàng óng xé tan Huyết hà rồi phóng thẳng lên trời xanh, hào quang thần thánh trước sau như một, đi vào nước bùn mà vẫn không bị nhiễm.
Bàn tay đó, tự nhiên là Như Lai Thần Chưởng!
Sau khi tiến vào Huyết hà, khí thế của nó cũng không giảm đi chút nào, trái lại dường như là được hấp thu sức mạnh vậy, càng thêm phát sáng vạn trượng!