Edit: susublue
Ma giới, trong cung điện Huyền Diệp thần bí, không hiểu tại sao Đoạn Thần có chút bực bội. Làm một người thống trị Ma giới, ngày nào hắn cũng phải phê duyệt rất nhiều sổ con. Nội dung tấu chương từ lớn đến nhỏ, từ việc đám yêu ma thăng cấp đến những chuyện vặt vãnh của dân chúng trong Ma giới, điều này khiến Đoạn Thần hết sức đau đầu. Trong lòng hắn bực bội, Đoạn Thần dứt khoát bỏ đám sổ con qua một bên, không phê nữa.
Hai trong số Tứ đại hộ pháp đứng trực hôm nay là Linh hộ pháp và Hàn hộ pháp. Họ nhìn ra tâm trạng Ma quân có chút bực bội, Linh hộ pháp lên tiếng hỏi: "Quân Thượng, có phải cảm thấy phiền vì phê sổ con không?"
Đoạn Thần nhẹ nhàng mở mắt, nhàn nhạt liếc Linh hộ pháp một cái, nhưng không nói gì.
Linh hộ pháp cũng không thấy xấu hổ mà tiếp tục nói: "Vài ngày trước, Tộc Dã Kê* ở phía Nam có đưa đến Thượng cung một quả trứng xấu xí. Nó thật sự rất xấu, thuộc hạ không biết dùng từ nào để miêu tả. Chẳng những xấu mà còn rất to, to gấp mười lần mấy quả trứng bình thường!"
* Tộc Dã Kê: Tộc Chim Trĩ
Lông mày đen của Đoạn Thần nhếch lên, chờ đợi nghe đoạn sau.
Thấy ma quân có hứng thú, Linh hộ pháp như được cổ vũ, lại ra sức nói: "Quả trứng kỳ lạ đó đã dọa đám yêu ma, bởi vì nó vô cùng kỳ lạ nên Tộc Dã Kê đã đưa đến đặt trong Ma cung. Không biết Quân Thượng có muốn nhìn không?"
"Trình lên xem thử đi!" Đoạn Thần nhẹ gật đầu, đổi lại tư thế cho thoải mái rồi nằm xuống.
Linh hộ pháp nhanh nhẹn biến mất, đi mang quả trứng đó đến. Thật lâu sau, Linh hộ pháp nâng một hộp gấm cao khoảng hai mét trở về Huyền Diệp Điện. Bởi vì hộp gấm quá cao nên che khuất mặt Linh hộ pháp, dien;dafn&lle*quysdo0n nhìn không rõ mặt của hắn. Hai tay Linh hộ pháp cầm hộp gấm, chú ý đường đi dưới chân. Tính toán đúng vị trí rồi ngừng lại, cẩn thận đặt hộp gấm trên đất.
"Quân Thượng, đây là quả trứng xấu xí kỳ quái đã hù chết đám yêu ma đó."
"Mở ra để bản quân nhìn thì." Đoạn Thần không có nhiều hứng thú lắm, chẳng qua là cảm thấy nhàm chán nên mới giải trí một chút thôi.
Trong lòng Linh hộ pháp đã sớm có sự chuẩn bị, lặng lẽ sử dụng thuật che mắt mình lại. Biến cảnh vật trước mắt thành ảo ảnh, để mọi thứ lọt vào trong mắt hắn đều trở nên tốt đẹp. Lúc này mới thong thả mở hộp gấm ra. Vươn tay phải ra, đẩy từ dưới lên. Thứ trong hộp gấm cũng theo luồng khí đó từ từ nổi lên trên.
Khi thấy ngoài vỏ trứng sần sùi, nhìn cực kì xấu xí và quái đản, Đoạn Thần liền buồn cười."Phụt - - quả thật rất xấu!"
Hàn hộ pháp vốn đang nghiêm túc cũng bị quả trứng quái đản này hù sợ. Lần đầu tiên khuôn mặt nghiêm túc bị dao động, khóe mắt rạo rực mất bình tĩnh. Lúc này hắn đã hiểu vì sao Linh hộ pháp lại sử dụng pháp lực để lấy thứ này ra, nếu đổi lại là hắn, hắn cũng không muốn dùng tay chạm vào quả trứng xấu xí đáng ghét này. Khi chứng kiến vỏ trứng này chồng chất những viên bi như mụn mủ thì hắn liền run sợ. Dạ dày cũng quằn quại, muốn nôn hết mấy cây hoa Tử Đằng sáng nay ăn ra ngoài. Sao trên đời này lại có thứ xấu như quỷ thế này.
Linh hộ pháp nén sự chán ghét, gượng cười nói: "Còn không phải sao! Cũng bởi vì xấu quá, hù đến đám yêu ma nên chúng mới hiến tặng quả trứng này cho Quân Thượng. Muốn Quân Thượng dò xét lai lịch nó ra sao, có thể hủy được hay không."
Đoạn Thần sờ cằm, vung tay áo lên, một luồng sáng màu xanh kéo quả trứng kỳ lạ đến trước mặt hắn. Tròng mắt trắng bóc hăng hái nhìn chằm chằm quả trứng này. Một hồi lâu, Đoạn Thần mới vươn tay đặt lên trên quả trứng. Một luồng sáng màu trắng rót vào trong quả trứng, quả trứng run rẩy xoay vòng tròn từ đằng xa.
Xoay một vòng xong, quả trứng lại bay thẳng về phía Đoạn Thần. Dừng đối diện mặt Đoạn Thần, vừa vặn bể ra.
Sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, Đoạn Thần đẩy quả trứng qua một bên. Nhanh chóng giơ tay lên, kéo chậu nước ở xa xa đến chỗ mình, hung hăng lấy nước rửa mặt. Sau khi rửa hết chất bẩn trên mặt, mới bình tĩnh ngoan độc nhìn chằm chằm quả trứng bị hắn quăng xuống đất. Cười lạnh nói: "Không ngờ lại lợi hại như vậy."
"Quân Thượng! Rốt cục quả trứng này có lai lịch ra sao?" Linh hộ pháp lo lắng hỏi.
"Lai lịch cái gì? Đều do các ngươi phỏng đoán. Bản quân muốn mang quả trứng xấu xí này về Lăng Hoa Điện, các ngươi thu dọn sổ con giúp bản quân, bữa tối mang tới Lăng Hoa Điện." Dặn dò xong, Đoạn Thần ghét bỏ đẩy quả trứng, luồng sáng màu trắng lóe lên, cả quả trứng và hắn cùng biến mất trong nháy mắt.
Im lặng một lát, khẳng định Ma Quân đã đi xa, Linh hộ pháp mới mở miệng nói với Hàn hộ pháp: "Ngươi nói thử xem rốt cục quả trứng đó có lai lịch ra sao? Vì sao Ma Quân không nói cho chúng ta biết?"
"Nhất định không phải là vật tốt gì, xấu xí như vậy, không chừng là quỷ của Minh giới chuyển thế." Vừa nghĩ tới mấy mụn nước trên vỏ quả trứng lúc nãy là Hàn hộ pháp lại rùng mình một cái. Thật sự quá ghê tởm! Không được, hắn phải tranh thủ về hang động luyện tập pháp thuật để mau chóng quên đi quả trứng xấu xí đáng ghét đó.
Thấy Hàn hộ pháp không muốn nói chuyện nữa, Linh hộ pháp liếc mắt, bĩu môi.
Bên này, Đoạn Thần mang quả trứng đó về tới tẩm điện thì liền nhét vào lò luyện đan, bắt đầu thi triển pháp thuật. Cố gắng muốn hủy diệt quả trứng này.
Thậm chí ngay cả hắn cũng nhìn không ra lai lịch của quả trứng xấu xí này, chỉ có thể nói lai lịch của nó không tầm thường. Nếu để cho nó ra đời ở Ma giới, dốc lòng tu luyện trên trăm năm, đợi một khoảng thời gian nữa, nhất định thứ quái quỷ này có thể phân cao thấp với hắn. Đến lúc đó, không phải giang sơn Ma giới sẽ đổi chủ sao? Đoạn Thần cảm thấy nguy hiểm, hắn không cho phép giang sơn mà hắn giành được bị yêu ma khác đoạt đi. Cho nên nhất định phải hủy diệt quả trứng này trước khi nó nở! Tất cả những gì uy hiếp đến hắn thì Đoạn Thần đều không cho phép nó tồn tại!
Nào biết được pháp lực hắn rót vào càng lúc càng nhiều mà lò luyện đan lại cực kỳ yên tĩnh. Đoạn Thần phát hiện có gì đó không đúng, nghĩ đến cái gì đó liền thầm nói không tốt. Đoạn Thần đang muốn thu hồi pháp lực thì nhưng lại phát hiện mình không thể. Pháp lực của hắn đã không thể khống chế được nữa!
Trong lòng Đoạn Thần đầy cảm giác khủng hoảng, cắn răng một cái, Đoạn Thần nhẫn tâm vươn tay đánh cho mình một chưởng. Hắn lập tức bị đánh bay mười trượng, Một tiếng "Ầm" vang lên, toàn thân đập vào cây cột kiên cố trong cung. Khóe miệng chậm rãi chảy máu đỏ tươi, khiến khuôn mặt yêu nghiệt của hắn tăng thêm vẻ quyến rũ.
Đoạn Thần nén sự đau nhức, ôm lấy cơ thể dựa vào tường, lau khóe miệng. Đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm lò luyện đan, nói: "Không nhìn ra ngươi lại còn có ma tính! Dám can đảm thôn tính pháp lực của bản quân, thật đúng là vô cùng giỏi!" Đoạn Thần nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ.
Hắn không nhìn ra lai lịch của thứ này, điều này vốn đã khiến Đoạn Thần hơi sợ hãi rồi. Bây giờ lại biết thứ này lại có thể thôn tính pháp thuật hắn thì càng làm cho Đoạn Thần nghiến răng thống hận. Mặc dù trong lòng có chút khủng hoảng, dienxdafnllequysdoon nhưng sắc mặt Đoạn Thần vẫn thản nhiên cao ngạo lạnh lùng, không hề có một chút ý sợ hãi.
Lấy quả trứng ra khỏi lò luyện đan, Đoạn Thần vứt nó vào một góc. Dự định chữa trị cho mình trước rồi mới cân nhắc xử trí quả trứng này thế nào.