Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 29: Phần thưởng từ Kẻ canh cổng

Thật khó để né tránh với cơ thể tả tơi như thế này. Dù cơ thể có đau đớn, Jinwoo vẫn phải tiếp tục di chuyển. Nếu cậu mất ý thức lúc này, mọi thứ sẽ chấm hết.
‘...178...179...180!’


Đã hết 3 phút kích hoạt kỹ năng của con thú. Jinwoo bắt đầu kích hoạt con át chủ bài của mình. Thứ mà cậu đã chuẩn bị trước khi chiến đấu.
‘Chấp nhận phần thưởng 1!’
Jinwoo đã cố tình giữ phần thưởng lại, để chờ đợi một dịp như thế này.


Phần thưởng 1: Phục hồi trạng thái được chấp nhận!
Vù!
Một luồng ánh sáng xanh bao phủ cơ thể Jinwoo. Toàn bộ cơ thể và Hp của cậu đã được hồi phục.
HP: 3602 / 3602
Vai và cánh tay bị thương cũng đã được chữa lành.
‘Đây là cơ hội của mình!’


Hai bên lại đối mặt nhau. Dù với sự nhanh nhẹn của mình, Cerberus cũng bắt đầu lúng túng trước những bước di chuyển của Jinwoo. Khi thể lực đã được phục hồi, Jinwoo khéo léo di chuyển quanh đầu của Cerberus. Cậu nhanh chóng khóa đầu nó bằng một cánh tay, sau đó tay phải xuất hiện Nanh độc của Casaka.


Con dao găm trong tay phải Jinwoo, nhắm vào cổ con thú một cách không khoan nhượng.
Phập! Phập! Phập! Phập!
Sau khi trạng thái Cuồng nộ hết thời gian, con thú đã bắt đầu cảm thấy đau đớn. Nó cố giãy dụa để Jinwoo rớt khỏi cổ của nó.
Ẳng! Ẳng!


Nhưng Jinwoo vẫn cứng đầu tiếp tục ghim dao. Mặc cho con quái vật vùng vẫy phá hủy mọi thứ xung quanh để Jinwoo rơi xuống.
Phập! Phập! Phập!
Cerberus cố gắng trong tuyệt vọng. Và sau cùng, trận chiến đã kết thúc.
Phập! Phập!
Nhanh độc của Casaka xuyên qua cổ họng, hướng về tim con quái vật.
Phập! Phập! Phập!


Sự chống cự của Cerberus giảm dần.
Ẳng!
Cuối cùng, đầu của nó lịm đi.
Ring~
Bạn đã hạ gục Kẻ canh giữ Cổng Địa ngục – Cerberus
Bạn đã lên cấp!
Bạn đã lên cấp!
Bạn đã lên cấp!
Bạn đã lên cấp!


Tăng 4 cấp độ. Đây quả thực là một trận chiến khó khăn. Jinwoo cần chắc chắn con quái vật đã chết trước khi buông cổ nó ra. Cơ thể nó ngã phịch xuống đất một cách vô hồn.
Thịch!
Jinwoo khuỵu người xuống, hai tay chống đầu gối.
“Hah...”


Cậu thở phào nhẹ nhõm. Jinwoo không nghĩ mình phải đối mặt với một con thú biết sử dụng kỹ năng. Nếu không có con át chủ bài thủ sẵn, giờ người nằm dưới đất chính là cậu. Thoáng chốc, Jinwoo rùng mình với ý nghĩ đó.
‘Ah, vật phẩm...’


Jinwoo đang nghĩ đến thứ mà cậu nhận được sau khi hạ gục Cerberus.
Cậu thở phào và đưa tay về phía xác con thú.
Ring~
Bạn đã tìm thấy Vòng cổ của Kẻ canh giữ
Bạn có muốn nhận nó?
Bạn đã tìm thấy Chìa khóa Cổng lâu đài
Bạn có muốn nhận nó?


Bạn đã tìm thấy Răng nanh của Cerberus x 3
Bạn có muốn nhận nó?
‘Chấp nhận tất cả!’
Vòng cổ của Kẻ canh giữ
Độ hiếm: A
Loại: Vòng cổ
Nhanh nhẹn + 20
Giác quan + 20
Răng nanh Cerberus
Độ hiếm: Không
Loại: Rác
Chìa khóa Cổng Lâu đài
Độ hiếm: A
Loại: Chìa khóa


Chìa khóa cổng của Lâu đài quỷ
Nhận được sau khi giết Kẻ canh giữ
“Woaaaa!”
Jinwoo không tin vào mắt mình.
‘Nhanh nhẹn và Giác quan được tăng thêm 20 điểm...’
Chỉ số của Vòng cổ thật đáng kinh ngạc. Không uổng công là một vật phẩm Hạng A. Đó là trang bị xịn nhất từ trước đến nay của Jinwoo.


‘Một trang bị thật ý nghĩa sau trận chiến.’
Nếu như nó là một món đồ lởm, hẳn là Jinwoo sẽ điên lên. Nhưng khi nhìn lại vào sợi dây chuyền, cậu có chút lưỡng lự. Một chiếc vòng hình tròn, có viền vàng và những chiếc gai nhô ra xung quanh. Rõ ràng là chiếc vòng đeo cổ của chó.
‘Hmmm...’


Jinwoo đành nhắm mắt nhắm mũi đưa chiếc vòng vào cổ mình. Một tin nhắn của Hệ thống xuất hiện.
Ring~
Bạn có muốn trang bị Vòng cổ của Kẻ canh giữ không?
Jinwooo lại lưỡng lự.
“... Chắc chắn...”
Chiếc vòng từ từ biến mất khỏi tay cậu.
Vòng cổ của Kẻ canh giữ đã được trang bị!
‘Hả?’


Jinwoo nhanh chóng mở màn hình trạng thái của mình.
Chỉ số
Sức mạnh: 60
Thể chất: 39
Nhanh nhẹn: 80
Trí tuệ: 37
Giác quan: 67
Giảm sát thương vật lý: 20%
Điểm chỉ số còn lại: 0
“Oh! Không thể tin được!”


Nhanh nhẹn và Giác quan của anh đã được cộng thêm 20 điểm. Chỉ số của chiếc vòng đã cộng dồn vào chỉ số của Jinwoo. Cậu sờ quanh cổ mình. Không cảm thấy gì ở đó. Có vẻ như việc trang bị vật phẩm của Hệ thống sẽ không được nhìn thấy.


Jinwoo thở phào nhẹ nhõm. Cậu cảm thấy may mắn vì không phải ra đường với chiếc vòng đeo cổ của chó.
‘Tiếp theo là răng nanh...’
Mỗi chiếc răng có giá tới 150.000 vàng. Với chỉ 3 chiếc răng, Jinwoo đã kiếm được 450.000 vàng.
Vàng hiện tại: 562.362
‘Loại răng gì mà đắt dữ thần vậy trời?’


Cuộc chạm trán đầu tiên đã đem lại dự cảm không lành cho Jinwoo về nơi này. Đây sẽ là một cuộc chiến vô cùng khó khăn. Lâu đài quỷ không phải là một khu vui chơi.


Tuy nhiên, cũng có điểm đáng mừng. Chỉ hạ một con quái đã đem về số vàng gấp 4 lần số vàng cậu kiếm được ở Hầm ngục trước kia. Nếu cứ tiếp tục như này, cậu hoàn toàn có thể mua được những vật phẩm đắt tiền trong Cửa hàng.
‘Miễn là mình có thể dọn sạch nơi này...’


Jinwoo nhìn lên tòa tháp rực lửa.
Phừng!
Đỉnh tháp bao phủ bởi một màn sương kì lạ. Cách duy nhất để giải đáp thắc mắc chính là tự mình trải nghiệm. Nhưng Jinwoo nhanh chóng lắc đầu.
‘Không! Còn quá sớm để leo lên đó!’


Cậu mới chỉ đủ khả năng để đánh bại con quái vật canh cổng. May mắn là cậu có danh hiệu đi kèm, cộng với mánh khóe hồi phục của nhiệm vụ hàng ngày. Jinwoo không thể biết được có gì ở bên trong. Thế nên, bây giờ cậu quyết định rút lui.


Tuy nhiên, có một điều Jinwoo chắc chắn. Đây chính là món quà mà cậu muốn.
Mô tả của chiếc Hộp không hề sai chút nào. Thăng cấp, vật phẩm và vàng. Tất cả đều là những thứ cậu muốn. Một khi cậu có đủ sức mạnh, cậu sẽ có tất cả mọi thứ.
Có điều giờ chưa phải là lúc.


Hơi thất vọng, nhưng Jinwoo đành cất chìa khóa vào kho.
‘Mình nhất định sẽ quay trở lại!’
Đó như là một lời hứa. Đầy kiên định.
Jinwoo quay đi với một nụ cười trên gương mặt.
- --


Vài ngày trôi qua trong bình lặng. Còn Jinho lại liên tục gọi điện hàng ngày, như để kiểm tra tình hình của Jinwoo.
“Hyungnim! Là em đây, Yoo Jinho đây!”
“Rồi, nói ngắn gọn thôi.”
“Vâng, hyungnim!”


Jinho nói với Jinwoo rằng cậu nhóc đang nhanh chóng tập hợp một đội. Rằng cậu nhóc đang làm việc rất chăm chỉ. Tổ đội đột kích sắp xong xuôi, nên mong Jinwoo hãy chờ thêm một chút.
‘Cậu ta sợ mình rút lui thì phải...’


Nhưng ngoài việc chờ đợi Jinho, Jinwoo cũng không còn cách nào khác. Trong những ngày vừa qua, cậu đã liên tục xem qua trang web của Hiệp hội. Và cũng như mọi lần, không có cuộc đột kích nào dành cho Thợ săn hạng E cả.


Cuộc đột kích với tên Hwang Dongseok phải nói là khá may mắn. Ngay cả khi tên khốn đó có âm mưu thủ đoạn đến đâu, không thể phủ nhận nhờ có hắn cậu mới có thể tham gia một cuộc đột kích riêng.
‘Mình đã có tiền, lên cấp và còn có thêm một kỹ năng mới!’


‘Ủa chờ chút... mình đang cám ơn tên đó à?’
Jinwoo ôm đầu. Mặc kệ đi, dù có phải gặp thêm nhiều tên khốn như vậy, cậu vẫn muốn quay trở lại Hầm ngục hơn.
Ọc ọc!
Bụng Jinwoo đột ngột sôi lên.
‘Tới giờ ăn chưa nhỉ?’
Jinwoo bước ra khỏi bảng công việc và tiến tới nhà bếp.


Tủ lạnh không còn một thứ gì.
“...”
Gần đây cậu bị phân tâm bởi nhiều thứ và quên béng luôn việc mua thức ăn.
‘Có lẽ hôm nay phải đi chợ rồi...’
Jinwoo vừa ngáp vừa đóng cửa tủ lạnh lại.


Một trong những điểm cậu yêu quý của căn hộ cũ kĩ mà gia đình đang ở, đó là nó rất gần một cửa hàng tạp hóa.
Jinwoo thay tạm một bộ đồ thoải mái và đi ra ngoài. Mất khoảng 10 phút đi bộ để đến đó.


Hàng hóa của cửa hàng đập vào mắt cậu. Không có sự kiện giảm giá gì nên khách hàng khá thưa thớt. Jinwoo cầm lấy một chiếc giỏ và nhanh chóng bước vào khu thực phẩm. Kể từ khi mẹ ngã bệnh, cậu phải quán xuyến mọi việc trong gia đình. Vì vậy, việc đi chợ trở nên khá đơn giản. Đó như là trải nghiệm thường xuyên của Jinwoo.


‘Không có gì đáng mua cả...’
Cậu đang nhìn chằm chằm vào những món đồ và lên thực đơn cho bữa tối.
“Chàng trai trẻ, cậu vẫn khỏe chứ?”
Jinwoo quay lại nơi có giọng nói thân thiện.
‘Là ai?’


Do có chỉ số Giác quan cao, cậu đã biết trước có một Thợ săn ở đó. Nhưng cửa hàng tạp hóa là nơi đông người mua sắm, bao gồm cả những Thợ săn, nên Jinwoo đã không quan tâm. Không ngờ Thợ săn đó lại bắt chuyện với cậu. Thật may, đó là một người quen.
“Chú Song?”


Jinwoo niềm nở với người đàn ông đứng tuổi.
Song Chiyeol, là người mà Jinwoo thân mật gọi bằng chú Song, đang nhìn Jinwoo bằng ánh mắt pha trộn giữa bất ngờ và hạnh phúc.
“Tôi nghe nói cậu đã ổn, nhưng nhìn thấy cậu thế này, tôi thật sự không tin vào mắt mình!”


Song Chiyeol khá bất ngờ trước sự hồi phục của Jinwoo. Xấu hổ trước sự tò mò của ông chú, Jinwoo gãi gãi đầu. Song Chiyeol tiếp tục.


“Tôi đã định đi thăm cậu. Nhưng những tên khốn trong Hiệp hội, không biết moi đâu ra lệnh cấm cho vụ việc. Thế là tôi không thể gặp cậu được! Tôi tin rằng cô Juhee cũng sẽ mừng đến phát điên khi thấy cậu thế này...”
“Juhee sao...?”


“Ừ... Cô ấy bảo sẽ không làm Thợ săn nữa. Nhưng tuần trước vẫn đến một cuộc đột kích nào đó để có thể thấy cậu...”
“Tuần trước sao...?”
Lời giải thích của chú Song làm Jinwoo sực nhớ ra điều gì đó.
Tuần trước.


Thời gian cậu tham gia cuộc đột kích của Hwang Dongseok cũng là lúc Hiệp hội có một cuộc đột kích khác.
‘Đó là lý do tại sao Hiệp hội im lặng...’
Không phải họ không gọi cho cậu, mà thực ra cậu đã bỏ lỡ họ. Một bí ẩn nho nhỏ đã được giải đáp.


Song Chiyeol tiếp tục nhìn kĩ Jinwoo. Ánh mắt của ông không tránh khỏi sự kinh ngạc.
“Cậu Sung vẫn còn đang tuổi ăn tuổi lớn nhỉ? Chân của cậu vẫn...”
Ánh mắt Song Chiyeol rơi xuống nửa dưới người Jinwoo. Sự kinh ngạc trên gương mặt ông nhanh chóng chuyển thành sự kinh hoàng.
“Cậu...cậu Sung...chân của cậu...”