Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 209-2: The sky (phần 2)

Hiện tại Jin Woo cưỡi Kaiser đang tiếp cận cánh cổng. Và anh cảm thấy rằng mình đang bay đến một cái hồ đen vô tận chứ không phải một cánh cổng.


Kích thước cổng rất lớn. Một thợ săn bình thường chắc chắn không thể chống lại sức mạnh ma thuật phi thường của nó. Nhưng Jin Woo thì khác, và anh ấy quyết định tự mình kiểm tra cánh cổng.
Chiếc trực thăng hiện đã hạ cánh, theo lệnh của Chủ tịch.


Nhìn xuống chiếc trực thăng một lúc, Jin Woo lại gần cánh cổng hơn. Cánh cổng đã ở trước mặt, với
khoảng cách một cánh tay.
“Cái này’
Jin Woo không biết những gì bên trong cánh cổng vì lớp màn đen vẫn đang chặn anh.


Đây là Hầm ngục kép hay Xích môn, hay là thứ gì khác? Anh chỉ có thể biết điều đó sau khi vào trong.
Jin Woo đưa tay ra.
‘Có lẽ mình nên dọn sạch thứ này trước khi Hầm ngục bùng nổ. Không nên để cho con Trùm và mấy con ma thú chạy lông nhông bên ngoài…’


Sau vài giây chần chừ, những ngón tay của Jin Woo đã chạm đến cánh cổng.
“Cái gì?”
Jin Woo bị sốc.
Anh ta không thể vào cổng.
Tay anh không thể thò vào bên trong cánh cổng. Nó bị chặn bởi một tắm màn đen mỏng nhưng cứng như một bức tường dày.


‘Nếu đó là một cổng bình thường, chắc chắn mình có thể vào’.
Jin Woo thử vận sức vào tay và cố gắng thò vào trong cổng.
Nhưng, nó vẫn vô dụng.
‘Kỳ quăc…’
Một cánh cổng lớn nhưng không cho người khác bước vào.


Điều này hoàn toàn khác với mọi cánh cổng mà Jin Woo đã thấy. Có lẽ bên trong cũng sẽ khác?


‘Bất cứ thứ gì đi ra, Mình sẽ giết nó. Đây là nơi gia đình và người thân của mình sống. Mình sẽ không để nó chạy thoát dễ dàng. Mình có những chiến binh dũng cảm đã được trui rèn qua nhiều trận chiếnn’.
Khi Jin Woo nghĩ vậy.
Yeahhhh
Những người lính hét to trong bóng tối của Jinwoo.
Kieeee-l


Lo lắng và phấn khích hòa quyện vào nhau.
Jin Woo sau đó đột nhiên nghĩ rằng, phải có một lý do để anh trở thành Người chơi và có được sức mạnh của Hệ thống.
‘Phải chăng là để chuẩn bị cho những điều này?’
Jin Woo bật cười vì suy nghĩ của mình, sau đó anh đặt tay lên cánh cổng.


Thế rồi, điện thoại của anh rung lên trong túi. Người gọi là một nhân viên của Hiệp hội thợ săn Nhật Bản.
“Có chuyện gì sao”
“Xin chào? Thợ săn Sung?
“Nói đi”
“Ô, tôi xin lỗi. Tôi không thể nghe rõ giọng nói của ngài. Tôi có phải gọi lại cho ngài sau không?”


Jin Woo sau đó nhìn xuống những tòa nhà trông giống như những món đồ chơi dưới chân mình và cười
“Không cần. Bây giờ tôi đang ở một nơi rất cao. Cậu đã làm những gì tôi yêu cầu chưa?”


“À, Vâng. Tôi đã quan sát tất cả với các vệ tỉnh Nhật Bản. Và…” – Nhân viên của Hiệp hội thợ săn Nhật Bản nói với giọng lo lắng.
“Sao? Chuyện gì đã xảy ra ở Nhật Bản?”
Tuy nhiên, câu trả lời của nhân viên thực sự vượt quá mong đợi của Jin Woo.


“Không có cổng. Không có một cánh cổng nào xuất hiện trên khắp Nhật Bản”
“Hả?”
Đó là một tin sét đánh với Jinwoo. Suốt thời gian qua, anh đã cày cấp tại Nhật Bản. Vậy mà bây giờ…
“Các cánh cổng không xuất hiện?”


“Vâng. Đúng vậy. Ban đầu, tôi nghĩ rằng đây có lẽ là một lỗi của thiết bị nên đã liên hệ với các cơ quan quản lý thợ săn ở các quốc gia khác…”
Nhân viên ngập ngừng nói với giọng buồn bã.


“Nhưng sau khi cánh cổng xuất hiện trên bầu trời Seoul, thực sự không có một cánh cổng mới nào xuất hiện nữa”
Cánh cổng khổng lồ này đã xuất hiện trên bầu trời Seoul khoảng ba giờ. Và trong ba giờ đó, không có một cánh cổng nào khác xuất hiện trên toàn thế giới?


‘Đây không thể là một tình huống ngẫu nhiên…’
Khuôn mặt Jin Woo đờ ra. Khi Jin Woo tiếp tục nhìn chằm chằm vào cánh cổng khổng lồ với một ánh mắt nghiêm túc, người nhân viên đã hỏi anh ấy.
“Thưa ngài … tôi chỉ tò mò, nhưng ngài yêu cầu tôi tìm một cánh cổng khác để làm gì vậy?”


Thành thật mà nói, đó là một câu hỏi khó trả lời. Làm sao Jin Woo có thể nói với người nhân viên rằng anh ta muốn thử dao?
Đôi dao găm với chỉ số sát thương trên 1.500 mà Thomas tặng anh!
Sau đó…
“Khi bạn không biết điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, hãy trồng một cây táo”


(Đó là một câu ngạn ngữ, đại ý là: Nếu bạn không biết ngày mai sẽ ra sao, hãy làm tốt việc của ngày hôm nay).
“Ô… cây táo. Vâng. Đó là một từ hay”
Và ngay khi Jin Woo chuẩn bị kết thúc cuộc gọi bằng cách nói một câu giải thích khó hiểu, nhân viên đó bất ngờ lên tiếng.


“Và này, ngài thợ săn”
“Sao?”
Nhân viên ngập ngừng nói.


“Tôi không thực sự thích Hàn Quốc. Là một Thợ săn ngài phải hiểu, Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã phải gánh chịu nhiều rắc rối từ thảm kịch đảo Jeju trong vài năm qua. Là một thành viên của Hiệp hội và là một công dân Nhật Bản, tôi ghét Hàn Quốc”
Jin Woo lặng lẽ lắng nghe câu chuyện của nhân viên.


“Nhưng tôi đã thay đổi suy nghĩ. Hàn Quốc đã trở thành một quốc gia quan trọng đối với tôi. Tôi rất vui khi ngài thợ săn đã giúp chúng tôi và tôi thực sự coi Hàn Quốc là bạn bè”
Khi câu chuyện trở nên dài hơn, giọng nói của anh dần trở nên nghẹn ngào.


“Vì vậy… làm ơn đừng để những điều tồi tệ đã đến với chúng tôi, lại tái diễn ở Hàn Quốc”


Con người bị tàn sát, thành phố bốc cháy và những tiếng kêu tuyệt vọng, vang vọng khắp mọi ngóc ngách của thành phố. Cơn ác mộng ấy chỉ vừa mới trôi qua. Nhân viên có thể hiểu vì chính anh ta đã chứng kiến thảm họa điên rồ ấy.


Đó là điều không nên xảy ra với bất cứ ai. Jin Woo đang lắng nghe, rồi khẽ nói.
“Điều đó sẽ không xảy ra”
Đây không chỉ là một lời hứa, đây còn là quyết tâm của Jin Woo.


Đây cũng là lý do khiến Jin Woo liên tục tăng sức mạnh. Và bây giờ là lúc để anh ấy thể hiện kết quả cày cấp của mình.
Nhân viên nghe câu trả lời của Jin Woo cười. “Haha, mặc dù không muốn nhưng tôi thật sự rất ghen tị với Hàn Quốc, vì có một thợ săn như ngài, thợ săn Sung”


“Cậu không cần phải làm điều đó. Tôi không có sở thích nào khác ngoài việc giết ma thú, vì vậy tôi sẽ tiếp tục đến Nhật Bản để săn quái”
“Ô, ngài nghiêm túc sao? Tôi sẽ đợi ngài trở lại”
“Xin vui lòng liên hệ với tôi lần nữa nếu ngài cần điều gì đó”


“Được”
Jin Woo bỏ điện thoại vào túi. Rồi anh lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cánh cổng.
Nó u ám và tĩnh lặng như đêm trước cơn bão.
‘Nếu cánh cổng này cũng có thời gian bùng nổ như những cánh cổng khác, thì…”
Sau 6 ngày nữa, Hầm ngục sẽ bùng nổ.


Trong bóng tối, đôi mắt của Jin Woo lặng lẽ tỏa sáng.
“Chúng ta sẽ quay lại sau”
Kieeee eek-l
Kaiser vẫy đôi cánh rộng của mình và đưa Jin Woo quay về.
*Từ hôm nay team MoonsNovel sẽ add thêm số điện thoại ví Momo để các bạn có thể donate cho team.* *Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình!
Ví Momo: 0916965192 – Nguyễn Trà


Trans: Trần Lâm*