Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 158: Ta là ai?

Gần như ngay lập tức
Bức tượng thiên thần bắt đầu tấn công.
Nhanh như chớp, nắm đấm hung mãnh của nó bay thẳng tới Jinwoo.
Cú đấm quá nhanh và quá gần. Không thể né tránh – kinh nghiệm của Jinwoo mách bảo như vậy.
Thay vì né tránh, Jinwoo vội đưa tay lên đỡ đờ.


Phương án này không tệ, nhưng cũng không hề khả quan.
*BANG*
Ngay khi cú đấm khủng khϊế͙p͙ chạm tới da thịt Jinwoo, anh bay thẳng vào tường như một con diều bị đứt dây.
*UỲNH.*
Bức tường vỡ thành từng mảnh, rơi lả tả xuống.
‘Khụ! Khụ!’
Jin-Woo nuốt nước bọt, khẽ rên rỉ.


Anh bị sốc bởi cú đấm khủng khϊế͙p͙ đó. Sức mạnh vượt xa những gì anh tưởng tượng.
Tuy nhiên, bức tượng thiên thần không có ý định chờ anh hồi phục. Nó nhanh chóng tiếp cận Jinwoo. Nắm đấm thứ hai nhắm thẳng vào mũi anh.
* CHÁT *


Jinwoo chỉ kịp nghiêng đầu sang một bên để tránh đòn. Nắm đấm của bức tượng thiên thần tạo thành một lỗ hổng sâu hoắm trên vách đá.
Không hề dưng lại, bức tượng thiên thần áp sát Jinwoo và dùng cả tám cánh tay tấn công anh không thương tiếc.


Những cú đấm đầy uy lực. Chỉ một đòn cũng đủ sức kết liễu một thợ săn cao cấp.
* UỲNH
CHÁT
CHÁT
UỲNH*
Tuy nhiên, thời gian trôi đi, đôi mắt nhìn thiên thần ngày càng lớn.
“Hắn đang chặn những đòn tấn công của mình!”


Bức tượng tấn công Jinwoo bằng cả tám cánh tay. Thế nhưng, những cú đánh đó đang dần dần bị chặn lại bởi hai cánh tay của Jinwoo.
Chuyển động quá nhanh đến nỗi cả hai chỉ kịp nhìn thấy dư ảnh.
Thiên thần bắt đầu cảm thấy ngưỡng mộ Jinwoo.


Ngay từ đầu, kết cục của cuộc chiến này đã được nó định trước.
Những gì đang diễn ra chỉ là một màn mua vui cho nó.
Một bài kiểm tra dành cho Jinwoo, bất kể anh có muốn hay không.
Thế nhưng
Bài kiểm tra này đã khiến nó hào hứng.
‘Thật hấp dẫn’


Bức tượng đang bị cuốn hút vào trận chiến với Jinwoo.
Suốt bao năm tồn tại, nó chưa bao giờ nghĩ rằng một con người có thể chiến đấu với nó lâu như thế.
Khoảnh khắc nó nghĩ vậy, một ánh sáng lóe lên.
Không, không phải là ánh sáng.
Là một cú đấm.
Của con người nhỏ bé kia.
*UỲNH*


Lần đầu tiên, bức tượng thiên thần bị đấm đến nỗi lăn lộn trên sàn.
Nó nhanh chóng đứng dậy. Một vết nứt nhỏ đã xuất hiện trên mặt nó.
[Haha.]
Thật là một niềm vui hiếm hoi.
Bức tượng thiên thần phấn khích đến nỗi nó không quan tâm đến những gì đang xảy ra với mình.
“Huh”


Trong khi đó, Jinwoo không thể vui nổi. Anh hít một hơi thật sâu.
‘Rất mạnh.’
Hắn mạnh hơn bất kỳ kẻ thù nào anh từng gặp.
“Người thiết kế hệ thống” – Hắn tự gọi mình như vậy.


‘Tại sao hắn lại thiết kế ra hệ thống? Tại sao hắn lại chọn mình làm người chơi? Và những gì đang xảy ra với thế giới này?’.
Những điều Jinwoo thắc mắc chất chồng như một ngọn núi.
‘Muốn giải đáp những điều này…’
Việc đầu tiên là phải đánh gục thứ đó.
Jin-Woo nắm chặt taylại.


Nhưng sau đó.
Anh cảm thấy một cái gì đó dính dính và ấm trên mặt mình.
Tong! tong!
Từng giọt máu đang chảy xuống trán.
‘Mình không tránh được những cú đấm đó sao?’
Jinwoo tưởng rằng anh đã hoàn toàn tránh được những đòn tấn công mãnh liệt của bức tượng, nhưng anh đã nhầm.


Hiện tại, máu đang rỉ xuống mắt và cản trở tầm nhìn của anh.
Trái lại, kẻ địch chỉ bị vài vết xước nhỏ.
Jinwoo đã đi đến một kết luận rõ ràng
“Cận chiến với con quái vật này quả là bất lợi”.
Kẻ thù lớn hơn anh nhiều lần, và hắn nhiều hơn anh sáu cánh tay.


Thực tế là anh không thể tránh hoặc ngăn chặn tất cả các cuộc tấn công chớp nhoáng của nó.
Vết rách trên trán là minh chứng cho điều này.
‘Nếu vậy.’
‘Hãy thay đổi phong cách chiến đấu một chút’
Khoảnh khắc Jin-Woo nghĩ vậy, bức tượng thiên thần bay lên và tung ra- hàng loạt cú đấm
*-UỲNH *


Một cú đấm trúng vào tường của ngôi đền, khiến nó đổ sụp xuống.
Thiên thần nghiêng đầu.
Jinwoo đã rút lui trước khi bức tượng thiên thần chạm tới anh.
Tốc độ của nó không hề chậm lại. Vậy thứ gì đã giúp Jinwoo tránh được tất cả những đòn đó?


Bức tượng lắc lắc cái đầu. Thì ra Jinwoo đã sử dụng *Sức mạnh của kẻ thống trị* để ấn đầu bức tượng thiên thần xuống.
Đây chính là cách anh đã dùng để đánh bại Vua kiến Ber.
Thế nhưng…
‘…?’
Jinwoo không tin vào mắt mình.


Anh nghĩ rằng mình có thể đẩy bức tượng xuống đất, nhưng không. Kỹ năng của anh chỉ đủ sức làm cho cái cổ của bức tượng thiên thần vặn vẹo, hơi phình ra một chút.
Không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng dường như hắn đã vô hiệu hóa kỹ năng của Jinwoo bằng một thứ gì đó không thể nhìn thấy.


‘Cái quái gì…’
Jinwoo không kịp kết thúc câu hỏi.
[Hahaha, vui quá.]
Giọng nói trầm thấp của bức tượng thiên thần trộn lẫn với giọng nói nữ tính của hệ thống. Sự kết hợp quái dị đó khiến Jinwoo đau cả tai.
[Chơi với ngươi rất vui.]


Khi hắn ta duỗi tám cánh tay của mình ra mọi hướng, những vũ khí của các bức tượng đang nằm trên mặt đất bắt đầu rung chuyển.
‘Hắn đang…?’
Đôi mắt của Jin-Woo ngày càng mở lớn.
Chẳng mấy chốc, vũ khí của những bức tượng đá đã bay tới tay bức tượng thiên thần.


Thiên thần nắm lấy tám vũ khí cùng một lúc, mỗi tay một cái.
[Bàn tay của kẻ thống trị].
Hắn cũng sử dụng kỹ năng [Bàn tay của kẻ thống trị].
Nhìn thấy điều này, Jinwoo đã hiểu hắn chặn đòn tấn công của mình như thế nào.
Đây không phải là một đối thủ thông thường.
Liếc


Đột nhiên, ánh mắt của Jin-Woo ngước lên lên.
*[Thời gian còn lại: 6 phút 19 giây]*
Chỉ còn lại khoảng 6 phút.
“Mình phải tăng tốc lên”
Anh hiểu rằng các cuộc tấn công tầm xa không có tác dụng.


Jin-Woo đã thay đổi chiến thuật và gọi cây Dao găm của Quỷ vương từ hòm đồ. Hai dao găm chống lại tám vũ khí.
*THỊCH
THỊCH*


Trận chiến càng trôi qua, trái tim anh càng đập mạnh. Bức tượng thiên thần nhảy lên trần nhà và đứng trước mặt Jin-Woo. *Crack!* Cú giậm mạnh đến mức các phiến đá ở phía dưới sụp đổ và vỡ vụn. Jin-Woo cảm thấy những mảnh đá bắn vào mắt cá chân mình. Anh đẩy con dao găm về phía trước. ‘Mình làm được.’ Jinwoo tự động viên bản thân. Anh đối mặt với ánh mắt của thiên thần và cố điều hòa hơi thở.


Một cơn ớn lạnh chạy qua xương sống. Đúng như dự đoán Tám món vũ khí, bao gồm kiếm, giáo, đao, rìu và búa, đã lao về phía anh như thể chúng có sự sống. sau- Jinwoo thở dốc. Anh vung dao lên.
Dưới ánh sáng nhập nhoạng của ngôi đền, con dao găm của Jinwoo vẽ thành một đường cong sắc lẹm. *Kwa *
*Kwak *
*Kwak Kwa *


*Kwak Kwak *


*Kwa Kwak!* Âm thanh chát chúa vang lên, như thể bạn chặn những viên đạn đang bay bằng cách bắn hạ chúng. Những tiếng ầm ầm kéo dài vô tận, Jinwoo và bức tượng đã tung ra hàng ngàn cú đánh. Mọi thứ xung quanh như bất động, chỉ có một thợ săn và một bức tượng vật lộn như thể họ chống lại quy luật của dòng chảy thời gian. -Nhưng… ‘Mình đã cảm thấy nó.’ Vai của Jin-Woo khẽ di chuyển. Thanh kiếm của thiên thần chỉ cách Jinwoo chưa đầy một sợi tóc. Khoảng cách mà mắt thường không thể nhìn thấy. Anh không quan tâm đến con mắt bị mờ bởi dòng máu chảy xuống. Jinwoo đang đọc quỹ đạo của những đòn tấn công bằng tất cả các giác quan của minh.


Những giác quan của anh đã vượt quá giới hạn thông thường và bước sang một đẳng cấp mới. Anh đã có thể vừa tránh né vừa đáp trả những đòn tấn công của bức tượng thiên thần. Các vết thương trên cơ thể thiên thần ngày càng tăng. Trong khi tốc độ của thiên thần vẫn như cũ, tốc độ của Jin-Woo ngày càng nhanh hơn. Thiên thần thực sự kinh ngạc. ‘…!’ Hắn đã không tính đến chuyện này khi thiết lập bài kiểm tra.


Con người này đang mạnh lên ngay trong trận chiến. Tăng sức mạnh theo đúng nghĩa đen. ‘Hắn luôn mạnh lên bằng cách vượt qua giới hạn như thế này sao?’ Thiên thần nhìn Jinwo với ánh mắt nghi ngờ. Và hắn đã biết lý do. *SỰ HÒA TRỘN.*


‘Ra thế… Tôi xin lỗi’ Thiên thần lắc vai. Thật tuyệt khi có thể làm chủ sức mạnh này một cách tự do. Nhưng đó cũng là điều hắn muốn. Khi bức tượng thiên thàn còn đang say trong niềm vui, một thứ bất ngờ bay lên không trung.


Một cánh tay bị cắt gọn gàng Thiên thần ngước đầu lên. Cánh tay bị cắt là … tay phải của nó. [Ciaaaaaq!] Cơn đau truyền đi khắp cơ thể bằng đá. Thiên thần loạng choạng. [Một con người nhỏ bé!] Đôi mắt thiên thần đỏ ngầu. Sự phẫn nộ khiến nó quên mất vẻ bình tĩnh thường thấy. [ngươi dám…]


Khi hắn ta hét lên, những bức tượng đã sụp đổ bất ngờ đứng dậy và di chuyển. Jinwoo cảm thấy điều đó, nhưng anh không hoảng sợ mà vẫn tiếp tục tấn công thiên thần. *Hự* Thiên thần đang phải dùng bốn bàn tay để chặn một con dao găm. Tuy nhiên, đôi chân hắn đang bị đẩy lùi. Nhanh nhẹn, ý thức, sức mạnh, sức sống. Tất cả các số liệu thống kê của Jinwoo đã vượt quá dự đoán của thiên thần. [Tuyệt quá!] Khi thiên thần hét lên, tất cả những bức tượng trong đền lao vào tấn công Jinwoo. *[ phút 02 giây]* Thời gian sắp hết. Con dao găm của Jin-Woo lại cắt đứt một cánh tay của thiên thần. Đó là một trong những cánh tay được tạo ra từ sáu cái cánh. [Aaaah!] Nhưng những bức tượng đá xung quanh không giúp được gì nhiều. Số lượng tượng đá xung quanh Jin-Woo rất nhiều, nhưng anh vẫn tập trung vào việc tấn công bức tượng thiên thần. Jinwoo chỉ tránh những đòn tấn công chí mạng và chấp nhận chịu đựng những đòn còn lại. Thể lực anh đã giảm mạnh. *CHÁT* Một bức tượng đá bất ngờ đập tấm khiên xuống vai anh.


* CHÁT* Jinwoo lừ mắt nhìn nó. Bức tượng đá đang cầm tấm khiên và chuẩn bị giáng xuống một lần nữa.
Khuôn mặt của Jin-Woo nhăn nhó.
‘Mấy thằng khác thì mặc kệ… Nhưng ta không thể tha thứ cho ngươi’. Đang chiến đấu với thiên thần, Jinwoo thúc khuỷu tay trái vào đầu hắn.


*Crack!* Đầu bức tượng vỡ vụn. Những bức tượng khác lao vào Jinwoo. Tuy nhiên, anh đã đẩy chúng ra bằng kỹ năng [Sức mạnh của kẻ thống trị] *BANG*
Các bức tượng bị bắn ra, như thể chúng vừa ở trong trung tâm của một vụ nổ.


‘Ha, ha…’ Nhưng trước khi Jinwoo kịp thở phào, bức tượng đã vung tay đập xuống đầu anh. Jin-Woo khẽ lắc người sang một bên để tránh đòn tấn công. Nắm đấm khổng lồ đã quét sạch trôi hàng chục bức tượng đá gần Jin-Woo. Jin-Woo chạy theo vòng tròn để thoát khỏi sự đeo bám của những bức tượng chiến binh, và tiếp cận bức tượng thiên thần. Thiên thần chào đón Jin-Woo với khuôn mặt nhăn nhó. Nó đang vô cùng tức giận. Một lần nữa, Jin-Woo và Thiên thần cuốn vào nhau. Mồ hôi và máu của Jin-Woo văng ra theo mọi hướng. Nhưng điều đó không kéo dài. Chẳng mấy chốc, mồ hôi và máu đã bốc hơi bởi sức nóng tỏa ra từ những chuyển động của Jinwoo.


Mồ hôi và máu bốc lên thành một làn hơi nước màu đỏ quấn quanh vai anh. Các bức tượng đã bị đẩy lùi, và cánh tay của thiên thần sượt khỏi đầu anh.


Jin-Woo chỉ chờ khoảnh khăc đó, và… [Aaaah!] Một cánh tay khác văng ra. Con dao găm của Jin-Woo cuối cùng cũng chạm vào cổ thiên thần. Thiên thần đang dùng đôi tay to lớn của nó để đỡ đòn. Trong khi đó, Jin-Woo cũng bình tĩnh dồn sức đẩy con dao vào cổ thiên thần. Ngay lúc đó, Thiên thần tuyên bố đầu hàng. [Ta thua rồi.] Đồng thời, các bức tượng cũng ngừng chuyển động. [Bài kiểm tra đã kết thúc.] Tick Khi thiên thần dứt lời, đồng hồ bấm giờ đã dừng lại, như muốn chứng minh lời nó vừa nói.


*[Thời gian còn lại: 2 phút 11 giây]* Toàn bộ cơ thể của Jin-Woo chìm trong làn hơi nước. Xác nhận đồng hồ bấm giờ đã ngừng lại, Jin-Woo gục đầu xuống. Ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào bức tượng thiên thần. “Ta muốn hỏi ngươi…. “ [Bất cứ điều gì. Ta sẽ trả lời bất cứ điều gì ta biết.] Khuôn mặt của thiên thần trở nên vô cảm. Nó bất ngờ chấp nhận yêu cầu của Jinwoo. ‘…’ Jin-Woo lặng lẽ nghĩ lại. Ban đầu, khi anh hỏi thiên thần rằng, ‘Ngươi là ai?’, Thiên thần đã phá lên cười. Hắn bảo Jinwoo đã hỏi sai vấn đề. Và khi trận chiến tiếp tục diễn ra, nhiều câu hỏi khác phát sinh hơn. Vì vậy, Jin-Woo quyết định hỏi một câu khác. ”Ta là ai?”