Ở La quốc, dựa vào cốt mà phân chia giai cấp.
Vương thất chính là đệ nhất cốt, quý tộc là nhị cốt, còn bình dân thì không có tư cách gia nhập. Hoa Lang đạo trở thành một tổ chức mà cả nước tôn trọng.
Trịnh Ngôn Khánh lần đầu nghe tới danh tiếng Hoa Lang liền trở nên nghi hoặc.
May mà Trịnh Hoành Nghị đi theo Nhan Sư Cổ, đối với phong tục này cũng có một chút kiến giải, thêm với việc sinh hoạt ở Mộc Hoành trấn mười ngày càng hiểu thêm sâu sắc cho nên giải thích cho Trịnh Ngôn Khánh biết.
Theo như Trịnh Hoành Nghị nói thì Hoa Lang đạo này hẳn là tiền thân của Bào Quyền đạo đời sau.
Trịnh Ngôn Khánh nhếch miệng:
- Vậy Kim Đức Mạn kia rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Đối với cô gái vẫn còn hôn mê bất tỉnh trên lưa ngựa giống như là heo ở trong túi Trịnh Ngôn Khánh vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
Đây là một chuyện vô cùng đau khổ.
Kiếp trước Trịnh Ngôn Khánh đọc sử Trung Quốc không ít, nhưng đối với sử Hàn Quốc, hắn lại hoàn toàn không biết gì.
Trịnh Hoành Nghị gãi gãi đầu cười ha hả nói:
- Đây là chủ ý của Thẩm đại ca, vốn mấy ngày trước chúng ta muốn về rồi không ngờ lại gặp cô gái này, lúc đó Mộc Hoành trấn mấy ngày bị phong tỏa chúng ta không có cách nào rời khỏi thành.
Về sau ta thăm dò được Kim Đức Mạn này có chút kỳ dị.
Nàng chính là con của Kim Bá Tịnh và Ma Da phu nhân sinh ra, bởi vì là song bào thai lại là thứ nữ, trong La quốc, sinh hạ song bào thai là một điều vô cùng xấu, cho nên Kim Bá Tịnh phải tống xuất nàng.
- Kim Bá Tịnh muốn đem nàng đưa ra khỏi Kim thành nhưng mỹ thất không đồng ý phái người đuổi giết.
Tuy nhiên cô gái này vận khí khá tốt, được đại tướng quân Văn Nô cứu giúp, vì mỹ thất quyền thế ngút trời cho nên Văn Nô không cách nào che giấu, đành đem Kim Đức Mạn tới Lũng tây, do Lý thị Lũng Tây bảo hộ.
- Lũng Tây Lý thị?
Trịnh Hoành Nghị gật đầu nói:
- Đúng là Lũng Tây Lý thị, nghe nói Văn Nô và Lũng Tây Lý thị có quan hệ rất mật thiết, con gái của Văn Nô từng gả cho tộc nhân của Lũng Tây Lý thị, nhưng vào phòng nào thì đệ cũng không được biết.
- Đệ nói tiếp đi.
Ngôn Khánh bắt đầu nảy sinh hứng thú với Kim Đức Mạn.
Nghe qua thì thân thế của nàng rất truyền kỳ.
Trịnh Hoành Nghị nói:
- Về sau Chân Hưng Vương Kim Đa Mạch Tông chết, Chân Trí Vương Kim Xá Luân đăng cơ.
Tuy nhiên người khống chế La triều vẫn là mỹ thất Vương thái hậu, thậm chí đến lúc Kim Bá Tịnh đăng cơ mỹ thất đã từng muốn khống chế Kim Bá Tịnh, chỉ là Kim Bá Tịnh có trưởng nữ là Kim Đức Vạn rất có mưu lược, gả cho quan to trong triều là Kim Long Thụ, về sau bằng lực lượng nhà chồng đã chống lại được mỹ thất. Kim Bá Tịnh năm năm trước trở về La quốc, rất được Kim Bá Tịnh sủng ái.
Cộng thêm với việc Kim Đức Mạn và La vương Kim Canh Tín quan hệ mật thiết nên đã mơ hồ ngăn chặn được xu thế của mỹ tộc.
Tuy nhiên tộc nhân mỹ thất cùng với đại nhân Uyên Thái Trá ở Cao Ly có quan hệ thông gia cho nên Kim Bá Tịnh muốn diệt trừ mỹ thất cũng không dễ dàng.
Trịnh Hoành Nghị giải thích khiến cho Trịnh Ngôn Khánh chú ý, cuối cùng hắn nhận định.
Thoạt nhìn Tình huống trong nước của La quốc không phải đoàn kết cho lắm, mỹ thất và vương thất đấu tranh vô cùng kịch liệt.
Mỹ thất cùng với Uyên Thái Trá có quan hệ, chuyện này càng thêm phức tạp.
Kim Đức Mạn, Kim Đức Vạn tỷ muội.
Đầu óc của Trịnh Ngôn Khánh bắt đầu xoay chuyển, hắn mơ hồ cảm thấy trong này có một lỗ hổng có thể lợi dụng, nhưng lợi dụng thế nào hắn không nghĩ ra được. Cho dù Kim bá Tịnh vương thất cùng với mỹ thất không hòa hợp nhưng dưới sự chèn ép của người Cao Ly, Kim Bá Tịnh cũng không thả bọn họ đi, trong chốc lát Ngôn Khánh trầm tư suy nghĩ.
- Ngôn Khánh, Thẩm Quang bọn họ đã bắt Kim Đức Mạn tới, chắc chắn sẽ dẫn tới việc bạo động La quốc.
- Đi con đường nào ngươi nhất định phải quyết đoán, bằng không chờ La quốc xuất động thì chúng ta sẽ hai mặt thụ địch.
- Tạ đại ca huynh vừa nói gì?
Tạ Khoa nhìn Trịnh Ngôn Khánh, trầm giọng nói:
- La quốc xuất động chúng ta sẽ hai mặt thụ địch.
Trịnh Ngôn Khánh nghe được thì vỗ tay cười to.
- Ta biết rõ nàng là ai, Thiện Đức, không ngờ Thiện Đức lại rơi vào tay của ta.
Khi Thẩm Quang nhắc tới tên của Kim Đức Mạn, Trịnh Ngôn Khánh cũng cảm thấy quen tai đặc biệt là về sau Trịnh Hoành Nghị giới thiệu tiểu sử của nàng khiến cho Trịnh Ngôn Khánh cảm thấy hơi cổ quái.
Ở tiền thế hắn không thích xem phim của bọn Bổng tử(Hàn Quốc)
Nhưng đúng là bọn Bổng Tử có một bộ phim thật không tệ chính là Thiện Đức Nữ vương.
Bộ phim này đầu tư tới trăm triệu đô la, vô cùng nổi tiếng.
Thiện Đức nữ vương sống ở thời Tùy Đường, cha của nàng chính là Chân Bình vương Kim Bá Tịnh.
Nàng trong lịch sử đã lãnh đạo La quốc thống nhất bán đảo Triều Tiên, tiêu diệt Cao Ly và Bắc Tề, chấm dứt thời kỳ tam quốc ở bán đảo Triều Tiên.
Hoặc có thể nói nàng là Tổ nãi nãi của đám Bổng Tử.
Trịnh Ngôn Khánh kiếp trước xem bộ phim này đã từng qua Baidu tham khảo tư liệu, biết được tiểu danh tự của vị Thiện Đức nữ vương này chính là Kim Đức Mạn.
- Đem tiểu nương này mang tới cho ta.
Thẩm Quang bọn họ nghi hoặc khó hiểu, không hiểu tại sao Trịnh Ngôn Khánh lại có hứng thú với tiểu nương này.
Tuy nhiên hắn đã phân phó, Thẩm Quang không có khả năng cự tuyệt, hắn gọi Hám Lăng, Khoát Hải hai người đem Kim Đức Mạn từ trên lưng ngựa xuống, đặt ở trước mặt Trịnh Ngôn Khánh. Thẩm Quang dùng tiểu hoành đao rạch bao tải ra, lập tức ở bên trong xuất hiện một nữ nhân dáng người nhỏ xinh.
- A, các ngươi tại sao lại bắt cóc ta đến đây.
Trịnh Ngôn Khánh nhìn nữ nhân trước mắt, nàng ngoại trừ mặc một cái quần lót thì toàn thân lõa lồ, hiếu kỳ cất tiếng hỏi:
- Các ngươi làm sao bắt được nàng?
Thẩm Quang nở nụ cười:
- Bắt cóc nàng ta thì có gì là khó khăn.
- Nàng ta ở trong phủ nha của Mộc Hoành trấn, ta thừa dịp đám võ sĩ Hoa Lang không có ở đó, vụng trộm tiến vào trong phủ nha, dùng hương mê thổi vào trong nhà của nàng, không ngờ gặp đúng lúc tiểu nương này đang tắm, ta cấp bách đành dùng ga trải giường bọc nàng lại, suốt đêm đưa nàng ta ra khỏi Mộc Hoành trấn, núp ở trong một hốc của bờ sông, sau đó lại giết hai võ sĩ La quốc, cuối cùng cùng với Hoành Nghị thiếu gia thay đổi y phục, sáng sớm hôm sau thừa dịp Mộc Hoành trấn hỗn loạn rời khỏi thành sau đó mang tiểu nương này quay trở lại núi.
- Ngươi mang theo một người làm sao ra khỏi thành?
Lần này Tạ Ánh Đăng cũng tò mò hỏi.
Hắn chưa nhìn thấy Thẩm Quang ra tay, lần trước ở Bạch Tước Tự, Thẩm Quang bị thương ở tay nên không thi triển, Tạ Khoa tuy biết Thẩm Quang võ nghệ cao cường nhưng lại chưa biết bản lĩnh chân thật của hắn.