Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1299: Ngưu Ma Vương đã nhận được thần khí (1)

Tề Nhạc đạt đến cấp bậc chín vân mạnh mẽ hơn Hắc Kỳ Lân bình thường.

Sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí sẽ kinh khủng như thế nào? Hắn đã nghĩ kỹ,

khi chính mình sử dụng ra chung cực Kỳ Lân Tí cùng lúc thiêu đốt tánh

mạng của mình và linh hồn lạc ấn đem năng lượng phóng thích đến trình độ lớn nhất, tuy rằng chưa hẳn có thể đem Ngưu Ma Vương hủy diệt, nhưng ít ra cũng có thể làm trọng thương hắn. Chờ mình chết đi, Không Động Ấn dĩ nhiên là sẽ trở lại phong ấn chi địa của nó, đồng thời mang theo quân

đoàn Sinh Tiếu đi. Nói như vậy, ít nhất còn có thể làm cho nhân loại có

một chút hạt giống phản kháng.

- Dừng lại. Ngươi muốn tự sát sao?

Ngưu Ma Vương thoáng nhúc nhích Bàn Cổ Phủ trong tay va chạm với khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc phóng thích.

Trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng mà tốc độ ngưng tụ năng lượng

của Tề Nhạc lại không có chút nào yếu bớt, hắn đã không nói thêm gì nữa, ánh mắt tràn ngập kiên định cùng tử chí nhìn chăm chú Ngưu Ma Vương.

Hắn tuyệt không thể buông tha cho cơ hội cuối cùng này.

Ngưu Ma Vương nhìn bộ dạng của Tề Nhạc không khỏi cau chặt lông mày:

- Được rồi. Ta bây giờ còn không muốn giết ngươi. Ngươi cũng không cần

phải kích động như vậy. Cho dù ngươi muốn thi triển chung cực Kỳ Lân Tí

cũng không phải là lúc này.

Tề Nhạc sửng sốt một chút, có chút kinh ngạc mà nhìn Ngưu Ma Vương:

- Cơ hội tốt như vậy, ngươi không ra tay với ta? Ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi sao?

Ngưu Ma Vương mỉm cười, nói:

- Còn nhớ rõ chúng ta trở về tìm Xi Vưu trước đó đã từng nói gì không?

Yên tâm lão Ngưu ta gần đây giữ lời nói. Khi đó ta đã từng nói sẽ tha

cho ngươi một mạng, hiện tại ta sẽ thực hiện lời hứa, lần này ta bỏ qua

ngươi. Bất quá, lần sau gặp lại hy vọng ngươi có thể chuẩn bị xong. Đến

lúc đó, ngươi chỉ có hai lựa chọn, một chính là chết trong tay ta, một

cái khác chính là mang theo thuộc hạ của mình thần phục ta. Ta có thể

cho ngươi trở thành thuộc hạ đắc lực nhất, chúng ta không phải phối hợp

rất ăn ý sao? Dù sao cũng có vài phần tình cảm, dù sao chúng ta cũng

từng ở cùng một chỗ thời gian dài như vậy.

- Kháo, ai ở chung với ngươi thời gian dài hả?

Nghe lời nói của Ngưu Ma Vương có chút mập mờ, Tề Nhạc nổi giận quát to. Bất quá lúc này hắn cũng đã tán đi năng lượng của chung cực Kỳ Lân Tí. Cái

khác hắn không dám khẳng định, nhưng mà danh dự của Lão Ngưu xác thực

cũng không tệ lắm.

Ngưu Ma Vương nói:

- Bất luận nói như thế nào thì ta cũng đã nhận được không ít chỗ tốt từ

trên người của ngươi. Hơn nữa, ta một mực cũng không có đem ngươi trở

thành địch nhân, đương nhiên nếu ngươi nguyện ý trở thành địch nhân của

ta thì ta cũng không có biện pháp. Thẳng thắn nói cho ngươi biết a. Ta

hiện tại mặc dù có năng lực giết chết ngươi. Nhưng mà tự chính mình cũng sẽ phải chịu cắn trả. Xi Vưu tuy rằng bị ta cắn nuốt. Nhưng ta còn cần

đem năng lượng của hắn cùng năng lượng của mình dung hợp, hơn nữa hoàn

toàn nắm giữ hai kiện thần khí. Chờ hết thảy đều hoàn thành, ta sẽ trở

lại. Trước khi đến, ta sẽ thông báo cho ngươi. Đến lúc đó chúng ta đường đường chính chính chiến đấu một trận. Ngươi thua, ngươi liền trở thành

thuộc hạ của ta, ta thua, tùy ngươi xử trí. Ta đi đây, Tề Nhạc, bất luận ngươi nhìn nhận thế nào, nhưng trong lòng ta ngươi là người duy nhất ra xem là bằng hữu. Dù cho ngươi là một nhân loại!

Quang ảnh lóe lên, thân thể của Lão Ngưu hư không tiêu thất, trong chớp mắt đã rời khỏi mà đêm đen như mực này.

Im im lặng lặng nhìn phương hướng ly khai của lão Ngưu, Tề Nhạc đột nhiên

sinh ra một loại cảm giác chán nản vô lực. Thân thể chậm rãi hướng mặt

đất rơi xuống đặt chên lên mặt đất tàn tích, quang mang trong mắt của Tề Nhạc rõ ràng trở nên ảm đạm rất nhiều. Lần thứ nhất, hắn đối với lòng

tin của mình dao động. Lão Ngưu, hắn thật có thể chiến thắng được lão

Ngưu sao?

Ngũ thải quang mang lập loè, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời xuất hiện chung quanh thân thể của Tề Nhạc, tiểu đội

thập nhị Sinh Tiếu, im im lặng lặng quay chung quanh tại vòng ngoài.

Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đồng thời phóng xuất ra năng

lượng của bản thân trợ giúp Tề Nhạc khôi phục, hết thảy những gì xảy ra

bên ngoài bọn họ cũng đều biết. Mặc dù đám người trong Không Động Ấn

không cách nào chủ động chứng kiến tình huống ngoại giới. Nhưng mà, khi

Tề Nhạc gặp phải nguy cơ ấn linh lại truyền tới hình ảnh, hơn nữa đánh

thức họ từ trong trạng thái tu luyện.

Trước đó, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần muốn trợ giúp Tề Nhạc liều đánh một trận tử chiến

nhưng lại bị Tề Nhạc cường hành chế trụ. Lúc này, lão Ngưu đi rồi, Tề

Nhạc mới phóng xuất bọn họ ra.

- Tề Nhạc. Đừng nghĩ nhiều nữa.

Cái này không thể trách anh. Nếu như lúc trước không phải anh biến hắn

thành sử lệnh thì sợ rằng chúng ta khó có một ai trở lại thế giới này.

Tuyết Nữ bên cạnh Tề Nhạc im lặng lặng an ủi hắn.

Tề Nhạc thở sâu, nói:

- Anh cũng không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ là đang nghĩ, hiện tại lão Ngưu đến tột cùng mạnh đến trình độ nào. Mọi người biết không, dùng thực lực bây giờ của tôi, hắn là một người duy nhất có thể làm cho tôi có cảm

giác vô lực. Cho dù là đối mặt ma vương và đại quân 300 vạn địa ngục

Nhiên Thiêu Quân Đoàn, tôi đều không có gặp qua cảm giác như vậy, nhưng

mà sự cường đại của lão Ngưu mọi người không cách nào lý giải đâu. Tôi

cùng hắn không chỉ đã từng là sinh tử địch nhân, vì mạng sống mà chiến

đấu, đồng thời cũng cùng hắn sóng vai chiến đấu. Tôi tận mắt thấy lần đó Lucifer ở trước mặt hắn, thật sự tựa như chim con, ngay cả nửa phần

năng lực chống cự đều không có. Về sau, thời điểm tại địa ngục, ma vương cộng thêm Lucifer cũng không cách nào đánh bại hắn. Mà bây giờ, Ngưu Ma Vương lại cắn nuốt thân thể của Xi Vưu, đồng hóa tánh mạng cùng linh

hồn lạc ấn của Xi Vưu, chắc chắn khiến cho năng lượng của hắn tiến thêm

một bước tăng lên tới một cảnh giới cả tôi cũng không cách nào tưởng

tượng. Đồng thời hắn còn nhận được hai kiện thần khí Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp. Tôi dựa vào cái gì chống lại hắn? Đây là chuyện không có

khả năng thắng được..

Như Nguyệt, Minh Minh, Thương Băng, Thực Vật Hồn lần lượt đi đến bên cạnh Tề Nhạc. Như Nguyệt nắm bàn tay to lớn của hắn nói:

- Chúng ta trước trở về rồi hãy nói a. Xe đến trước núi ắt có đường, mọi

người chúng ta cùng thương lượng, có lẽ sẽ nghĩ ra được biện pháp thì

sao?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Đi thôi. Chúng ta về biệt thự Long Vực trước.

Giờ khắc này, hắn không còn chút tâm trạng nào đi Tây Phương nữa. Lão Ngưu

đột nhiên phát sinh biến hóa làm cả Đông Phương đều bao phủ uy áp của

hắn, lão Ngưu bất diệt thì làm những chuyện khác còn có cái gì ý nghĩa?

Diệt đi ma vương cùng Hades lại có làm được cái gì? Trong mắt của Tề

Nhạc cho dù đám người họ có cùng tụ họp một chỗ cũng không thể so sánh

với lão Ngưu.