Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1145: Luận võ kén rể (3)

Dưới sự chỉ huy của Quân đoàn Nhiên Thiêu thì những gia hỏa Hắc Tương tộc bị mất lỗ tai bị dẫn ra ngoài quảng trường, đám Hắc Tương tộc không chịu nổi áp lưc lúc này có chút hả hê nhìn qua, mặc dù bẩn thân của

chúng không được công chúa lựa chọn nhưng ít nhất cũng không bị mất tai! Nhưng mà bọn chúng không biết trong tương lai không lâu đám Hắc Tương

tộc thông qua cửa ải áp lực sẽ được Tát Đán trọng dụng. Đương nhiên

chuyện này phải nói sau.

Tát Đán thoả mãn nhìn qua hơn một ngàn người còn thừa lại này, hắn nhìn qua Lãnh Nhi, nói:

- Ta đã loại bỏ quá nhiều người rồi. Hiện tại con nên bắt đầu lựa chọn

đi. Ta nghĩ trong số bọn chúng sẽ có người khiến con thỏa mãn..

Vượt quá Tát Đán dự liệu là Lãnh Nhi lại gật gật đầu, hơn nữa trong đôi mắt

hồng phần của nàng lại có vài phần chờ mong. Chẳng lẽ con gái đã cải

biến chủ ý? Hay là áp lực của mình mang lại khiến nàng khuất phục? Trong nội tâm của Tát Đán có chút cao hứng, dù sao cũng là con gái của mình.

Mệnh lệnh của mình có quyền uy tuyệt đối với nàng.

Tát Đán vung

tay lên thì Lucifer mang theo ba Khủng Bố Ma Vương lặng yên rời khỏi tòa tháp. Ngay cả Quân đoàn Nhiên Thiêu lúc này giám thị hơn một ngàn tám

trăm tên vượt qua thử thách đứng nghiêm chỉnh, xếp hàng thành hình cung

trong sân rộng.

Lucifer mang theo ba Khủng Bố Ma Vương sáu cánh nhanh chóng đi vào trong sân rộng, trầm giọng nói:

- Các người xếp hàng đợi công chúa tiếp kiến. Bất luận là có thể trở

thành phò mã hay không thì đây là vinh hạnh trong đời của các ngươi. Các ngươi phải nhớ kỹ nhìn thấy công chúa điện hạ nếu ai dám có chỗ khinh

nhờn thì kết cục chỉ có một, kẻ đó sẽ bị ném vào Vạn Ma Sơn Cốc.

Đượcrồi, dựa theo trình tự bắt đầu đi.

Dưới sự dẫn dắt của ba

Khủng Bố Ma Vương thì đội ngũ thật dài này đi vào trong lâu đài Ma

Vương. Lâu đài Ma Vương cao hơn ngàn mét cũng không phải những kẻ này

được phép đi lên. Lãnh Nhi đứng trên bình đài cao nhất nhìn qua ánh mắt

của mỗi người, tuy khoảng cách cực xa nhưng cũng có thể nhìn rõ đám

người đi vào lâu đài Ma Vương phía dưới.

Trước lâu đài Ma Vương

có dựng một cái bình đài cao hơn trăm mét, hơn một ngàn tám trăm người

mỗi người đi lên, mỗi người đi lên bình đài năm giây rồi cung kính đứng

trên đó thi lễ về phía lâu đài Ma Vương, lúc này mới từ từ đi xuống khỏi bình đài.

Tề Nhạc đứng trong đội ngũ nhìn xem qua những tên Hắc

Tương tộc tận lực bày ra bộ dáng anh tuấn của mình nhất, hắn cảm thấy có chút buồn cười. Chuyện này sao mà giống như tuyển chọn kỹ nữ thời cổ

đại vậy nè, chẳng qua qua là đi tới làm dáng mà thôi. Lãnh Nhi công chúa muốn lấy phò mã thật sự là buồn cười! Rất buồn cười là chính mình lại

nằm trong số đó.

Do có một ít kẻ cố ý trì hoãn cho nên một ngàn tám trăm người này phải mất thời gian hai tiếng mới đi lên đài xong.

- Không phải, đây không phải hắn. Đây cũng không phải là...

Ánh mắt Lãnh Nhi từ từ trở nên thất vọng, đã đến mấy người cuối cùng rồi

nhưng mà nàng vẫn không tìm thấy người trong trí nhớ của mình. Hắn đã

tới rồi! Dùng thực lực của hắn thì những khảo nghiệm lúc trước không có

khả năng bị loại bỏ. Nói cách khác hắn khẳng định là ở trong đội ngũ

này.

Không sai, ngoại hình của hắn giống như người Hắc Tương tộc lại có Kỳ Lân

giáp, người khác khẳng định không nhận ra nhưng mình làm sao không nhận

ra chứ? Nhưng mà hiện tại đã tới mấy người cuối cùng rồi vẫn không nhìn

thấy bóng dáng của hắn, Tề Nhạc, anh là đồ hỗn đản, rốt cuộc anh ở nơi

nào.

Kỳ thật Tề Nhạc hiện tại đã đi qua bình đài rồi, trong tình

huống trước mắt hắn không cho Lãnh Nhi nhận ra mình, Lãnh Nhi nhận ra

cũng có ý nghĩa bị Tát Đán nhận ra, nàng nhìn thấy mình thì cảm xúc chắc chắn sẽ biến hóa. Dùng thực lực của Tát Đán thì chắc chắn sẽ phát hiện

ra.

Cho nên khi tới phiên Tề Nhạc lên bình đài thì hắn khống chế

năng lượng của mình rất tinh diệu. Chẳng những đem khí tức của bản thân

che đậy đồng thời dùng Tự Nhiên Chi Nguyên cải biến cơ mặt của mình một

cách nhất định, gương mặt của hắn trở nên anh tuấn hơn vài phần nên

không giống bản thân của hắn. Hắn nhanh chóng bị Lãnh Nhi bỏ qua.

- Thế nào? Con gái ngoan, chẳng lẽ không có người nào vừa ý con sao? Hoặc là con có thể chọn lựa một ít người đứng ra tỉ thí với nhau. Ai thắng

chính là thắng cuối cùng nhé, được không?

Tát Đán nhìn Lãnh Nhi đưa ra đề nghị.

Lãnh Nhi lắc đầu, nói:

- Trong bọn chúng không người nào có tư cách làm phò mã của con. Phụ

vương, ngài đã quyết định thì chuyện này do ngài làm chủ đi.

Tát

Đán khẽ nhíu mày, tuy Lãnh Nhi không có phản đối nhưng từ trong ánh mắt

ảm đạm của nàng hắn nhìn ra rất nhiều thứ, hắn chỉ có một con gái mà nói hắn không đau lòng là không thể nào. Chỉ có điều với tư cách là chúa tể Địa Ngục và chuyện đã quyết định thì không sửa đổi.

Hơn một ngàn tám trăm người đều đứng trong quảng trường, Tát Đán cùng Lucifer thương nghị vài câu rồi quyết định chấp hành phương án thứ hai. Những người

còn lại hiện tại đều là người trẻ tuổi nổi bật trong Hắc Tương tộc. Tát

Đán dựa theo kế hoạch ban đầu ra lệnh cho Quân đoàn Nhiên Thiêu bắt đầu

hành động.

Trừ Hắc Tương tộc ra thì Quân đoàn Nhiên Thiêu nhanh

chóng ngăn đất trống thành nhiều bình đài, mỗi một bình đài rộng mười

trượng. Tổng cộng có năm trăm bình đài. Kén rể đã tiến vào khâu luận võ.

Một ngàn tám trăm người tổ hợp tùy ý và phân tán ra, mỗi ba bốn người một

khu bình đài. Tát Đán ra lệnh rất đơn giản, trong ba bốn người chiến đấu tùy ý này chọn ra năm trăm người chiến thắng rồi tiến vào vòng tiếp

theo.

Tề Nhạc xem như không may, khi của hắn có bốn người mà trong đó có hai tên là cường giả Hắc Tương tộc bốn cánh.

Hai tên bốn cách liếc nhìn nhau đều có chút bất đắc dĩ, thông qua trao đổi

ánh mắt bọn chúng quyết định trước tiên phải tiêu diệt hai tên hai cánh, sau đó lại quyết thắng thua, dù sao nơi này chỉ cần một người chiến

thắng.

Năng lượng hắc ám lập tức bành trướng. Hai gã bốn cánh bay thẳng tới bên người Tề Nhạc cùng một tên Hắc Tương tộc hai cánh, trong

mắt bọn chúng thì hai cánh và bốn cánh chênh lệch rất xa nhau. Tuy không tới mức miểu sát nhưng mà chênh lệch giữa hai cánh và bốn cánh tuyệt

đối không có khả năng cầm cự trong tay chúng một phút đồng hồ.

Suy nghĩ của chúng không sai, dưới tình huống bình thường thì đúng là như

thế, chỉ có điều bọn chúng không may, bởi vì lúc này trước mặt của chúng là hai tên hai cánh, có một tên vốn không phải là người Hắc Tương tộc,

mà là nhân loại tới từ địa cầu. Người mạnh nhất trong nhân loại và có

được thực lực gần với thần cấp.

Tề Nhạc vẫn giả vờ bộ dáng kinh

hoàng, mắt thấy đối thủ nhào đầu về phía mình thì khóe miệng nở nụ cười

nhàn nhạt. Hắn cũng không muốn chấm dứt chiến đấu quá nhanh, trên lâu

đài Ma Vương thì Tát Đán cùng Lucifer đang nhìn nên hắn tuyệt đối không

để lộ sơ hở được. Cho nên mắt thấy đối thủ bốn cánh nhào đầu về phía

mình thì hắn quay người bỏ chạy, động tác cực nhanh và trong nháy mắt đã tới biên giới Quân đoàn Nhiên Thiêu thủ vệ. Chỉ cần bay ra ngoài thì

hắn cũng bị đào thải.