Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 81: Cái bẫy (1)

Ti-vi lúc này hiện lên, trong màn hình xuất hiện một vị mỹ nữ tóc dài trẻ tuổi, nàng mặc áo thế kỷ 21 loại áo làm việc dành cho phóng viên.

“Thưa quý vị, ta tên là Airi, phóng viên đài truyền hình số 01, hiện đang có mặt tại chiến trường…”

“Các bạn có thể thấy, quân đội của chúng ta chỉ có 4000 người, mà bên quân địch là 20 triệu người, nhìn rất không công bằng….Nhưng hôm nay thần linh cho phép chúng ta sử dụng vũ khí hủy diệt do thần ban cho!!!” Nói tới đây, nàng nhịn không được hưng phấn hét lên, vì quá hưng phấn mà cả khuôn mặt của nàng đỏ như trái táo.

Những người xem ở đây đều? không biết con hàng này đang nói gì? Chẳng lẽ tới giờ động tình?.

Lúc này máy quay trực tiếp chiếu đến chiến trường, hiện tại xung quanh lãnh địa Sou dựng một bức tường thành cao có hơn 5m, đứng trên tường là đám ăn mặc bộ đồ ninja, trên tay mõi người cầm cây súng trường khác nhau.

Có người cầm hõa tiễn, có người cầm súng nhắm.

Phía xa xa bốn phương hướng đông,tây,nam,bắc xuất hiện đám màu đen như châu chấu, máy quay phóng to tới gần hơn.

Rốt cuộc mọi người nhìn rõ, phía xa xa là từng người ăn mặc giáp binh sĩ samurai cưỡi ngựa, bọn chúng đang dùng tốc độ thần tốc tiến về lãnh địa Sou.

Khi máy quay chiếu tới đây, vị kia mỹ nữ phóng viên giới thiệu: “Đây là quân địch của chúng ta, bọn hắn là tất cả đội quân từ các lãnh chúa khác nhau tụ tập về đây để đoạt lãnh địa Sou.”

Người xem ti-vi nghe vậy sắc mặt hiện lên hoảng sợ, sắc mặt tái xanh, cả người bọn hắn run rẩy, nhìn quân mình chỉ có 4000, mà quân địch đến hơn 20.000.000 người, đây là nhịp điệu lấy trứng chọi đá a!

Hiển nhiên lúc này bọn hắn chưa biết cái gọi vũ khí hủy diệt mà vị mỹ nữ phóng viên nói.

Trên tường thành phía tây, một vị trung niên thân hình lưng hùm vai gấu, sắc mặt đầy sẹo, hắn cầm lên ống nhòm nhìn đám màu đen đằng xa kia, khi thấy đám đen đã đến khoảng cách còn 1000m bên trong, hắn lập tức quya ra phía sau, phất tay ra lệnh: “Máy bay B52 thả bom chết bọn hắn cho ta!”

“Vâng!” nghe tướng lĩnh ra lệnh, đám người phía sau gật đầu.

Một phút sau, khu căn cứ quân sự hiện đại hóa bên trong lãnh địa Sou, Minh Hạo không những xây đường băng, còn có mua vai chiếc máy bay để đây, trong đó là máy bay thuộc loại B52 tân tiến nhất loại thế kỷ 21.

“Nhanh! Tướng quân ra lệnh khởi động B52 thả bom! Mục tiêu là phía tây!” Một người trung niên ra lệnh.

“Vâng!” Nghe lệnh người trung niên, hai vị khác trung niên đáp lại, sau đó leo lên máy bay.

“Ầm ầm ầm ầm!” Tiếng máy bay B52 bắt đầu khởi động, sau đó bắt đầu chạy đi.

Vài giây sau, B52 bắt đầu cất cánh bay lên bầu trời, hướng phía tây bay đi.

“Ầm ầm ầm ầm”

“Thưa quý vị, đây là vũ khí hủy diệt do thần linh ban tặng, tên là B52 máy bay!!!

Vị kia phóng viên đột niên nghe phía trên bầu trời âm thanh ầm ầm như có gì đó nổ tung, ngước nhìn lên, thấy một vật thể khổng lồ bay trên đầu mình, nàng trên mặt đại hỉ, chỉ tay vào cái máy bay kia.

Máy quay hướng lên trời theo tay mỹ nữ chỉ.

Các người xem theo đó cũng là thấy: đó là một thứ có cánh vô cùng khổng lồ đang bay phía trên.

“Đây là gì ngươi biết không?” Một người trong quán bar nhìn lên màn hình ti-vi thấy vậy nhìn bên cạnh đồng bạn hỏi.

“Đồ ngóc, là do vũ khí của thần linh ban tặng, ngươi không nghe vị kia mỹ nữ phóng viên giới thiệu nãy giờ à?” Người đồng bạn bên cạnh nghe vậy, nhìn qua hắn khinh thường nói.

“Cái gì thần linh vũ khí…ha ha ha, đám kia chết chắc, chỉ là đám giun kiến mà dám đối kháng thần linh!” Người kia nghe vậy trên mặt hiện lên đại hỉ, trên mặt hiện lên tự hào cùng khinh thường nói.

B52 máy bay bên trong.

“Đã xác định mục tiêu, thả boom!” Phi công kia nhìn vào bản đồ, nhìn qua bên cạnh đồng bạn, nói.

Người phi công ngồi bên cạnh nghe vậy gật đầu, sau đó tay ấn cái nút màu đỏ bên cạnh.

…..

Đại quân dưới trướng lãnh chúa Oka lãnh đạo tiến về lãnh địa Sou, đội này có 5 triệu nhân số, được phân ra nhiệm vụ tấn công phía tây lãnh địa Sou.

Lúc này, đột nhiên bọn người nghe thấy âm thanh ầm ầm ầm chấn tai, phía âm thanh chính là từ bầu trời vang lên, bọn hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên.

Đó là một con ‘chim’ hình dáng khổng lồ, cả thân thể nó che khuất cả bầu trời, khiến cho ánh sáng mặt trời không lọt vào được bên trong.

Bỗng nhiên, ‘thân thể’ con quái vật thả xuống đầy rẫy phi tiêu bắn thẳng xuống dưới đất.

Ở bọn người chưa phản ứng kịp, từng cái phi tiêu đâm dùng tốc độ sét đánh không kịp trở tay, bay xuống tới đầu bọn hắn.

“Phốc phốc phốc phốc” Có hơn 10 triệu cái phi triệu cái phi tiêu rơi vào đầu, mặt bọn hắn

“A! mặt ta…”

“Con mắt của ta!…”

“Đau quá!”

“A A A A!”

Từng tiếng kêu thảm vang lên, sau đó từng người một ngã xuống đất tắt thở, trên đầu, mặt, dính đầy phi tiêu

Trong nháy mắt, 99% quân số chết.

Một phần nhỏ còn lại may mắn còn sống, trốn thoát khỏi một kiếp.

….

Phía đông.

“Cho xe tăng lưỡi đao ra đi”

Vị tướng quân thấy đám quân chỉ còn 100m nửa tới gần tường thành, hắn đứng trên tường thành ra lệnh.

“Vâng, tướng quân” nghe vị tướng quân ra lệnh, tên phía sau lập tức đi thông báo.

5 phút sau, cổng thành phía đông mở ra, một chiếc xe tăng màu xanh lá từ cổng thành chạy ra, hướng đám quân như châu chấu phía trước dũng mãnh tiến tới.

Lúc này, chiếc xe tăng chỉ còn khoảng cách cỡ 20m nửa là chạm trán với đám người samurai cưỡi ngựa.

Lúc này, đột nhiên cái nòng súng tròn kia bên trong lồi ra một thanh kiếm sắc bén, thanh kiếm này chiều dài 10m có hơn, sau đó, chiếc xe tăng tháp pháo đột nhiên xoay tròn 360 độ cực nhanh.

Tiếp đó chỉ thấy lưỡi kiếm kia cũng là xoay tròn 360 độ theo, rốt cuộc hai bên trạm mặt.

Chiếc xe tăng như máy xoay thịt, đám người samurai cưỡi ngựa nhào vào liền bị lưỡi kiếm sắc bén chém đứt, thân thể chia ra làm hai.

“Ạch!”

“Ah~~!!!”

“AAAA!”

Lại tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong chốc lát máu như hồng thủy từ trong thân thể đám người samurai phun ra, trong chốc lát mặt đất biến thành hồ máu…

Bánh xích xe tăng vẫn vô tình lướt về trước, chiếc xe tăng đi tới đâu, 10m bên trong phạm vi, tất cả samurai liền trong chớp mắt biến thành thi thể bị lưỡi kiếm chém làm hai.

….

Phía Nam, Phía Bắc trên thành.

“Bạch bạch bạch bạch”

Từng tiếng súng nổ vang lên, sau đó chỉ thấy từng cái phi tiêu từ họng súng bắn ra với tốc độ âm thanh.

“Phốc phốc phốc phốc” Đám phi tiêu từ họng súng bay ra, bắn chính xác đám quân samurai đang cưỡi ngựa về phía trước, nhưng vẫn là không ăn thua gì với 5 triệu nhân số.

Tướng quân đứng trên tường thành thấy vậy nhíu mày, hắn quay sang phía sau ra lệnh: “Pháo bắn!”

“Vâng, tướng quân!” đám lính ở sau nghe vậy nhanh chóng chạy đi.

5 phút sau.

Trên trường thành xuất hiện loại pháo khổng lồ cao lớn có hơn 30m, phải hơn 1000 người mới kéo nổi nó tới đây.

Một người hướng nòng pháo đến đám quân samurai đang phi ngựa không sợ chết kia, sau đó một người canh đúng vị trí bọn hắn, một người đốt dây pháo.

“Bắn!” Tướng quân thấy vậy, nhanh chóng ra lệnh cho pháo binh.

Sau một giây, nòng pháo bên trong bắn ra thanh phi tiêu hình ngôi sao kim loại 4-6 cạnh được mài sắc bén, hình thể của nó lớn cỡ hơn 30m.

“Rẹttttttt” tiếng chói tai kim loại vang lên, phi tiêu dùng tốc độ nhanh bay về phía đám người.

“Phốc, phốc, phốc, phốc” phi tiêu nhẹ nhàng bay qua đám quân samurai, sau đó đám người thân thể bị thanh phi tiêu sắc bén chém đứt.

Máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ mặt đất, lộ ra từng miếng thịt, nội tạng bên trong…

Xem truyền hình người nhìn thấy cảnh này cho dù có trải qua giết chóc cũng là không nhịn được một hồi buồn nôn, ói ra.

Cảnh tượng quá máu me, quá ghê rợn…

Mà ba đứa trẻ Hatsu, Kosho, Shizu xem ti-vi lần đầu tiên thấy cảnh máu me này nhịn không được một hồi ói ra, sắc mặt xanh xao.

Hai người Hatsu, Kosho là con trai còn đỡ, nhưng Shizu là con gái, cho nên sau khi ói ra, nhịn không được khóc òa lên: “Oa oa oa, thật đáng sợ quá, đáng sợ quá, Shizu không muốn nhìn nửa.” nước mắt của nàng rơi trên mặt như mưa, nhìn vô cùng tội nghiệp.

Kaguya ngồi bên cạnh thấy vậy đau lòng, ôm Shizu vào trong lòng, bàn tay dỗ lưng nàng, nói: “Shizu ngoan nhau, đừng khóc nhè…”

“Kệ Shizu đi nàng, để nó khóc, lớn rồi, sớm muộn phải thấy việc này.” Minh Hạo thấy vậy nhịn không được lắc đầu, nhìn Kaguya nói.

Kaguya nghe Minh Hạo nói dù trong lòng có chút không muốn nhưng nàng vẫn nghe theo, buông Shizu ra.

“Oa oa oa”

Shizu nghe lời nói cha vô tình cùng mẹ buông mình ra, không còn dỗ dành như lúc trước, liền khóc càng dữ dội hơn.

Minh Hạo sau đó quay qua nhìn Shizu đang khóc, hắn răn dạy nàng: “Ta cùng mama không thể lúc nào cũng bên ngươi được, hơn nửa, chiến tranh là vậy, nếu ngươi không giết bọn hắn, thì sớm muộn cũng bị người khác giết. Cho nên, ngươi phải mạnh mẽ lên, đối mặt với hiện tại.”

Hatsu cùng Kosho ngồi bên cạnh nghe vậy cúi đầu xuống, không biết suy nghĩ gì.

Còn Shizu thì lập tức tín khóc, có điều thần sắc buồn bã, nàng cúi đầu xuống dưới.

Minh Hạo nhìn lên tường, đồng hồ đã chạy tới 9h đêm, nhìn qua Kaguya nói: “Tốt, giờ đã tối rồi, nàng dẫn ba đứa đi ngủ đi.”

“Ừm” Kaguya nghe vậy gật đầu, sau đó dẫn ba người về phòng ngủ.

Minh Hạo cô đơn ngồi trên ghế sofa, hút một điếu thuốc, ánh mắt chớp động nhìn vào ti-vi.

Không biết khi nào hắn đã nghiện thuốc rồi, nửa năm trước lần đầu thử hút thuốc thì thấy rất ngon ngọt, dần dần như là bị nghiện ma túy đồng dạng, không bỏ được, cứ 15- 30 phút là một điếu.

Cũng may hiện tại hắn coi như là ‘thần’, bất tử rồi, cho nên không cần lo sợ vì hút thuốc nhiều mà ung thư phổi chết.

Sáng sớm hôm sau.

“Cái gì, 97% người bỏ mạng!? Ngươi là..nói giỡn sao? Phải biết đây hơn 10 triệu người a.”

Tất cả lãnh chúa đang ngồi trong phòng, nghe người báo cáo trong lòng đều giật nảy mình, không khỏi sắc mặt nghi hoặc hỏi lại.

“Ta dù lấy 100 lá gan cũng không không dám nói giỡn, thưa các lãnh chúa, tình bạo là thật, từ trong miệng của những người sống sót trở về, không biết từ đâu xuất hiện ‘một đám’ quái thú, sau đó…” người kia quỳ xuống, run rẩy, bẩm báo toàn bộ tình huống.

30 phút sau, nghe được toàn bộ tướng lĩnh nghe xong sắc mặt trắng bệch, cả người bọn hắn vô lực ngã xuống, hiện tại trong lòng bọn hắn hối hận muốn chết, biết vậy từ đầu nghe lời lãnh chúa Ka là được rồi….

Mà bên kia lãnh chúa Ka thì trái ngược bọn hắn, khi nghe tình báo truyền về, hắn cũng là sợ mất mặt, thầm hô mình may mắn một tiếng, sau đó ghi lại việc này, truyền cho con cháu sau này, cấm bọn hắn đến gần lãnh dịa Sou một bước, nếu là giao thương (kết liên minh) thì tốt nhất có thể, còn không thì không được gây chiến với lãnh địa Ka…

20 năm sau.

Sau vụ tất cả lãnh địa tiến công thất bại, thế giới hokage rơi vào gió yên sóng lặng, lúc này thế giới rơi vào cảnh hòa bình hiếm có.

Mà Minh Hạo cùng Kaguya và Shizu ở hai mươi trước đã đi du lịch toàn bộ thế giới.

Còn hai người Hatsu cùng Kosho rất muốn được đi chơi, nhưng bị Minh Hạo bắt ở nhà để quản lý làng.

Có Aino cùng đám ninja huấn luyện riêng trông chừng bọn hắn, cho nên Minh Hạo yên tâm giao cho nàng.

Làng Tiên Nhân

20 năm trôi qua, hiện tại nơi này như thế kỷ 21, phồn hoa náo nhiệt, con đường đầy ô tô, xe gắn máy. Hai bên đường đầy người rao bán.

Xung quanh đường phố hôm nay đã mọc đầy tòa nhà cao chọc trời, làm người ngước mắt nhìn ngưỡng mộ.

Từng nam thanh, nữ tú dắt tay nhau, ăn mặc thời thượng, môi phấn, tóc tai son đậm, trên mặt hiện lên kiêu ngạo, tự tin đi trên đường phố.

So với 20 năm trước, thì hiện tại khác biệt hoàn toàn, từ từng ngôi nhà cho đến cách ăn mặc đi lại của đám người, thay đổi 360 độ.

Hơn nửa, sau khi chiến tranh 20 năm trước kết thúc, các lãnh địa khác cũng dần phái người sang đây để học tập tri thức, dần dần, bọn hắn cũng bắt đầu dẹp bỏ chế độ phong kiến, bước sang chế độ mới.

20 năm sau, toàn bộ lãnh chúa hiện tại óc đều được các tri thức của Minh Hạo làm mở mang, không còn ngu tham như 20 năm trước, đi xâm chiếm lãnh địa khác.

Bọn hắn hiện tại lo lắng giao thương, phát triển kinh tế, quân sự, xây dựng, đời sống cho người dân trong lãnh địa mình nhiều hơn.

“Kosho, ngươi có nghĩ rằng cha mẹ cùng đứa em gái ‘mất tích’ không, ta nghe dân chúng đồn, sau khi bọn hắn rời đi liền trên thế giới không còn ai thấy bóng dáng bọn hắn xuất hiện nửa.” Hatsu vẻ mặt buồn chán, ngồi trên bàn nhìn qua đứa em mình nói.

Kosho nghe vậy sợ xanh mặt, nhanh chóng nói: “Đừng nói nửa anh trai, cha mẹ cùng em gái chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện, nhất là có baba ở bên cạnh mẹ cùng em gái, bọn họ chắc chắn sẽ an toàn.”

Hatsu nghe vậy, hắn lắc đầu, trầm ồn nhìn Kosho nói: “Ta không biết cha mạnh thế nào, nhưng cha hiện tại già rồi, nếu ta tính toán không lầm thì cha năm nay đã hơn 50, trong ta 10 năm nay nghiên cứu về chakra cùng nhân thể, dù có học chakra nhẫn thuật đi nửa, con người vẫn tiếp tục già đi, mà khi già, sức mạnh sẽ giảm dần...”

Kosho nghe vậy cả thân thể run rẩy, rất muốn phản bác một hai câu với anh trai, nhưng biết sự thật là vậy, không thể không ủ rũ buồn bã cúi đầu xuống.

20 năm qua, hai anh em hiện tại đã 21, 22 tuổi, Hatsu người anh thì tính cách ngày càng trầm ổn, còn người em tính cách dù không có trầm ổn như anh trai mình nhưng tùy cơ ứng biến linh hoạt trong mọi tình huống.

Ở 20 năm trước, Minh Hạo trước khi đi du lịch, hắn đã giao cho 2 anh em nhiệm vụ ám sát giết người, trong đó có trẻ em, phụ nữ mang thai đang cho con bú, ông già các loại...

Mới đầu hai người bọn họ chưa quen, nhưng càng giết nhiều, bọn họ đã quen với việc giết người, khi giết không chút do dự hay sợ hãi như lần đầu.

Hơn 5 năm trước bọn hắn đều thức tỉnh huyết kế giới hạn của mình.

Hatsu thức tỉnh sharingan, Kosho thức tỉnh rinnegan, khiến cấp độ đều dễ dàng đột phá đến Ảnh Cấp đỉnh phong (bán lục đạo), chỉ cần một bước nửa là đột phá đến lục đạo tiên nhân, nhưng một bước nhìn vô cùng nhỏ, lại khiến 5 năm nay bọn hắn dù cố gắng, tìm mọi cách để đột phá nhưng cũng là vô ích.

“Cốc cốc cốc” tiếng cửa gõ vang lên.

“Vào đi” Hatsu âm thanh trầm ổn vang lên.

Bước vào, là một người trung niên ăn mặc áo quần áo đen, bịt trùm kín mít toàn bộ thân thể.

Mà lúc này quần áo của hắn toàn bộ bị rách vài chỗ, lộ ra bên trong dính đầy máu tươi, hắn yếu ớt đến trước hai người Hatsu cùng Kosho bẩm báo: “Thưa hai vị đại nhân, phu nhân(Aino) bị người bắt đi, chúng ta bốn thượng nhẫn đỉnh phong hoàn toàn chết dưới tay bọn hắn, ta may mắn sống sót trở về...”

Còn chưa nói hết, cả thân thể trung niên bỗng nhiên phồng lên như bong bóng cao su.

Hatsu thấy vậy nhanh chóng đứng lên, hắn bình tĩnh mở ra đôi sharingan, sharingan xoay tròn nhìn về người trung niên.

Vừa nhìn xong, hai mắt Hatsu co rút lại, sau đó nhanh chóng ôm lấy Kosho thuấn di, thoát ra ngoài căn phòng trong cao ốc.

“Ầm!” hắn vừa bay ra, cả căn phòng vang lên âm thanh, sau đó lập tức nổ nát bấy.

“Kế hoạch ám sát thất bại?” Trong góc tối, âm thanh the thé lạnh lẽo vang lên.

“Đúng vậy thưa đại nhân.” Âm thanh khác vang lên, âm thanh có chút cứng ngắt như người máy đáp lại.

“Hừm không có chuyện gì, mọi việc giống như trong dự liệu của ta, dù sao hai anh em bọn hắn đều đạt Ảnh Cấp đỉnh phong không dễ dàng như vậy chết được, nhanh chóng thực hiện kế hoạch đi, hôm nay làng tiên nhân toàn bộ người phải chết!” Âm thanh the thé lạnh lẽo kia lại vang lên.

“Vâng thưa đại nhân…”

….

“Xem kìa, tòa cao ốc thần linh muốn sập xuống, nhanh chạy mau!” Một người đi đường nghe tiếng động nổ tung gần đó, nhìn lên, thấy tòa cao ốc muốn sập xuống lập tức thét to lên một tiếng, thông báo cho mọi người xung quanh biết.

“Nhanh nhanh chạy trốn!!!”

“A ta không muốn chết….”

Khi thấy tòa cao ốc sập xuống, từng người không khỏi kinh hoàng thét lên, nhanh chân chạy trốn.

Quay đầu nhìn lại cả tòa nhà cao ốc bởi vì nổ tung mà sập xuống, Hatsu cùng Kosho sắc mặt âm trầm như nước, Kosho quay đầu nhìn anh trai, nói: “Để em.”

Hatsu bình tĩnh gật đầu, để Kosho tiến đến.

“Nhẫn thuật ---- Thủy Lao Lung!” Kosho hai tay trong nháy mắt làm cái nhẫn thuật, chỉ thấy cái bụng hắn phình to ra, từ trong miệng hắn phun ra dòng hồng thủy, hướng về tòa cao ốc đang đổ sập, bắn tới.

Dòng nước bắn tới tòa cao ốc, nó giống như hình thành tấm lưới bắt cá, bao quanh toàn bộ tòa cao ốc, sau đó cả tòa cao ốc đang ngã sập xuống vậy mà bị dòng nước cầm giữ lại, đứng khựng trên không trung.

“Để anh, Kosho” Hatsu lâu rồi không hoạt động tay chân, có chút ngứa ngáy, nhịn không được quay qua nhìn Kosho nói.

“Tốt” Kosho gật đầu, hai tay vẫn giữ cái ấn, không cho dòng nước tan chảy.

“Nhẫn thuật ---- Lôi Độn, Lôi Ấn Diệt!” Hatsu bước tới trước một bước, hai tay trong giây lát làm hơn chục cái ấn thuật, từ nấm tay phải hắn xuất hiện từng tia sét dần dần hình thành một quả cầu sét tròn lớn cỡ bằng bàn tay, sau đó hắn trực tiếp đưa tay phải quả cầu sét đánh về phía tòa cao ốc đang được màn nước bao bọc lại trên không trung.

Chỉ thấy quả cầu sét từ nấm đấm từ tay Hatsu rời đi, bắn thẳng về màn nước.

“Rẹt rẹt rẹt” Nước gặp lôi, nước dẫn điện!

Bên trong màn nước, toàn bộ tòa cao ốc cũng là chịu ảnh hưởng, sau một giây, các vật chất bị luồng điện hủy diệt toàn bộ, phân thành từng mảnh nhỏ li-ti.

Làm xong, Kosho tay phải bún một cái, ấn thuật kết thúc, cùng lúc đó tất cả màn nước trên không trung biến mất.

Người xung quanh thấy cảnh này nhảy lên hoan hô: “A là con trai của thần linh cứu chúng ta!!!”

“Hai vị con trai của thần linh a, thật là tài giỏi!” một người nhìn thấy cảnh này không nhịn được phát ra cảm thán.

“Đúng vậy, không hổ là con trai của thần linh …”

“Con của thần linh thật sự tài giỏi, đúng là hổ phụ sinh hổ tử a…”

Đám người phụ họa, đua nhau nịnh nọt, khen ngợi hai người Hatsu cùng Kosho.

Hatsu cùng Kosho như không nghe thấy đám người khen mình, sắc mặt bọn hắn vô cùng bình tĩnh, những lời khen nịnh này trong 20 năm nay bọn hắn đã nghe muốn chuối tai rồi.

Hatsu thần sắc bình tĩnh nhìn qua Kosho, nghiêm túc nói: “Kosho, ta cảm thấy có một luồng hắc ám đang tiến đến đây, ta cần nhanh chóng đi điều tra, tìm kiếm Aino, ngươi ở lại làng bảo vệ, nếu có gì xảy ra lập gọi điện thoại cho ta.”

Kosho nghe vậy gật đầu, nghiêm túc nhìn anh trai mình, nói: “Ta biết, ta sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ ngôi làng này.”

Hatsu mỉm cười, tay vỗ vai hắn vài cái, nói: “Ta đi” liền biến mất.

Kosho thở dài nhìn lên bầu trời, sau đó cũng là nhanh chóng thuấn di đến khu ninja bảo vệ, phái 300 tên hạ nhẫn, 100 tên trung nhẫn cùng 30 tên thượng nhẫn canh gác bảo vệ toàn bộ làng tiên nhân.

Một tháng sau, Làng Tiên Nhân không có gì bất thường xảy ra.

Kosho đứng trên sân thượng tòa nhà cao tầng không khỏi cao ngao ngán thở dài, miệng ngậm điếu thuốc hít một hơi, trên mặt có chút tiều tụy, 30 ngày đêm không chợp mắt ngủ, hắn dù đẳng cấp Ảnh Cấp đỉnh phong cũng có chút cảm thấy tinh thần mệt mỏi.

“Không biết Hatsu hiện tại thế nào, một tháng này như là bóc hơi khỏi trần gian, không thể liên lạc được…”

Kosho sắc mặt lo lắng nghĩ ngợi về anh trai mình.

“Ầm!” Tiếng nổ từ trong Làng Tiên Nhân nổ ra, âm thanh bắt nguồn từ tòa cao ốc mà Kosho ngồi gần đó.

“Ầm ầm ầm ầm…!”

Sau đó hàng loạt tiếng âm thanh nổ tung khắp các làng tiên nhân vang lên

Nghe tiếng nổ Kosho sắc mặt thay đổi, lập tức thuấn di tới nơi âm thanh.

Tới nơi âm thanh vụ nổ gần nhất. Kosho sắc mặt âm trầm đen tối muốn chảy ra nước, ánh mắt đỏ lên nhìn xung quanh.

Chỉ thấy khắp nơi đường phố bị tàn phá, trên mặt đất đầy thi thể, cảnh vật hoang tàn, các tầng lầu cao ốc đổ nát hư hỏng rơi rớt xuống.

“Mẹ ơi, mẹ tỉnh dậy đi.” Kosho lúc này nghe âm thanh nhỏ yếu vang lên còn sống ở gần đó, hắn quay đầu nhìn lại

Gần đó có một cô bé lớn cỡ 13,14 tuổi đang nằm phía dưới cơ thể của một vị mỹ phụ, phía trên lưng của vị mỹ phụ kia là đang đỡ lấy đống sắt vụn từ cao ốc từ trên cao rơi xuống, bởi vì che chắn con nàng cho nên phần lưng của nàng bị một miếng sắt dài nhọn đâm sâu vào lưng, có thể thấy được bên trong lộ ra xương sống của nàng.

Kosho thấy vậy ngay lập tức thuấn di tới bên cạnh vị mỹ phụ, tay kia lấy ra miếng sắt trên lưng nàng, sau đó dùng nhẫn thuật chữa trị nàng còn có thể sống…nhưng

“Phần sắt đã đâm tới sâu cột sống, hơn nửa có một phần tủy sống bị thương tổn…nửa cuộc đời của nàng trở thành người thực vật, nằm trên giường đến hết đời… ” Kosho mặc dù không biết nhiều về y thuật nhưng là biết cơ bản kiến thức, nhìn vết thương của vị mỹ phụ không khỏi thở dài một hơi.

“Mẹ tỉnh dậy đi, mẹ, mẹ…!” Cô bé nhìn mẹ mình vẫn nằm bất động chưa tỉnh dậy, càng khóc bi thảm hơn.

Kosho quay đầu nhìn cô bé, an ủi nàng, nói: “Mẹ ngươi đã được ta sơ bộ cứu chữa, ngươi yên tâm, một chút nửa có người đến đưa hai mẹ con các ngươi đi bệnh viện…”

Nghe Kosho nói, cô bé nín khóc, nàng ngước đôi mắt vừa khóc lên nhìn về Kosho, nhỏ giọng nói: “Cám ơn đại nhân cứu mạng mẹ ta.” nàng là người thông minh nên hiểu chuyện, mặc dù không biết người trước mặt này là ai, nhưng biết người thanh niên này là người vừa cứu mạng mẹ mình, nàng từ sâu trong thâm tâm vô cùng biết ơn người này.

Thấy cô bé hiểu chuyện, lễ phép, Kosho ánh mắt hiền hòa hơn, nhìn cô bé, chậm rãi hỏi: “Ngươi tên là gì? Có chuyện gì xảy ra ở đây ngươi biết không? Lúc này ta nghe tiếng nổ lớn nên nhanh chóng chạy lại đây…”

“Ta tên là Hochi Michio, khi nãy ta và mẹ ta đang đi trên đường, đột nhiên tòa kia cao ốc gần đó phát ra âm thanh nổ rất lớn, theo đó là cả tòa nhà sập xuống, may là có mẹ ta che chắn lấy, nếu không…” Cô bé nhớ lại lúc nãy, nhớ đến lúc mẹ mình che chắn mình ở phía trước, nước mắt không tự chủ lại rơi xuống.

Kosho gật đầu, an ủi nàng: “Được rồi đừng khóc, mẹ ngươi sẽ rất nhanh tỉnh lại…” Hắn chưa nói một câu là, mẹ nàng suốt đời trở thành người thực vật nằm trên giường, hắn không muốn để nàng đối mặt với sự tàn khốc hiện tại.

Nghe Kosho an ủi, Hochi Michio ngừng khóc lại, nàng ngẩng đầu nhìn lên Kosho, khóe miệng mỉm cười, nụ cười khiến Kosho cảm thấy vô cùng thuần khiết, ngây thơ, như đứa em gái của mình hồi nhỏ.

“Đại nhân, là lỗi của chúng ta tới trễ.” Lúc này, một đám người mặc áo đen, khăn trùm kín mít than thể xuất hiện sau lưng Kosho, âm thanh khàn khàn quỳ xuống nói.

“Đây là sao!?” Kosho quay đầu lại, sắc mặt bình tĩnh nhìn bọn hắn, chất vấn một câu.

“Cái này…theo chúng ta điều tra thì có người vượt qua giám thị chúng ta, âm thầm cài boom từ xa dẫn nổ.” Đám người nhìn nhau, một người trong đó bước ra nói.

“Tốt rồi, đừng nói nửa, các ngươi đem tất cả người dân thường bị thương, nhanh chóng đưa bọn họ đến bệnh viện cho ta, còn về việc điều tra để ta tự mình đi.”

Kosho sắc mặt âm u nói, đối với chuyện này hắn tự mình đi điều tra, có thể qua mặt hơn 30 thượng nhẫn thì thực lực đối phương có thể là Ảnh Cấp, thậm chí Ảnh Cấp đỉnh phong….

“Vâng thưa đại nhân!” đám người nghe lệnh, lập tức biến mất.

….

Dạo này nhiều người phàn nàn truyện nhạt nhẽo nên hơi tốn thời gian làm 1c dài, chỉnh sửa lại chút nội dung