Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 182: Bốn võ hồn

"Còn có thể vậy?" Đường Minh có chút kinh ngạc, hắn đúng là quên việc này, nhanh chóng nói: "Mau hiện lên thông tin số liệu võ hồn còn lại, cùng hồn hoàn mới có được đi hệ thống."

Màn hình 4D thay đổi, Đường Minh nhìn lên màn hình.

"Tên: Hạo Thiên Chùy (võ hồn thứ 2)

-Truyền: Đường Hạo.

Loại: võ hồn – khí hồn - búa

Nội tại: kết hợp lĩnh vực cùng combo(?), dame sẽ tăng lên, chồng chất lên nhau vô cùng khủng bố.

Cấp: SS

Giới thiệu: Hồn khí mạnh nhất đấu la đại lục, có sức công phá kinh khủng."

...

"Tên: Tử Vong Chu Hoàng (võ hồn thứ 3)

-Truyền: Bỉ Bỉ Đông

Loại: võ hồn – thú hồn – nhện

Nội tại: trong phạm vi lĩnh vực khi phóng ra, kịch độc được +100%, bên trong phạm vi kịch động bao phủ, địch nhân không thể thi triển ẩn thân, thuấn di. Địch nhân trong phạm vi dính phải độc toàn bộ hạ thấp thuộc tính.

Cấp: SS

Giới Thiệu: Tử Vong Chu Hoàng thiên phú kinh diễm, nguy hiểm nhất chính là kịch độc nó. Một khi trúng độc, thân thể sẽ không ngừng suy yếu cho đến tử vong. "

"Tên: Doraemon (Võ hồn thứ 4)

Loại: võ hồn – đặc biệt – ngẫu nhiên năng lực

Nội tại: Kêu doraemon ra trợ giúp (15 phút) (1 tháng/ 3 lần)

Cấp: SSS.SSS

Giới thiệu: đem hồn hoàn biến thành bảo bối của doraemon, ngẫu nhiên thu được các năng lực một trong bảo bối, mạnh hay yếu tùy theo loại hồn hoàn."

...

"Tên: Hồn hoàn thứ nhất (cam)

Giới thiệu: trăm vạn năm hồn hoàn ( 1.000.000 năm)

*1 vạn = 10.000 - màu hồn hoàn (hắc)

*10 vạn = 100.000 - (đỏ)

*100 vạn= 1.000.000 - (cam)

Thuộc loại: Doraemon võ hồn kèm theo...

Năng lực: cánh cửa thần kỳ – có thể đi tới bất kỳ đâu, cánh cửa sử dụng tinh thần lực, không hao tốn hồn lực.

Giới thiệu: Một trong những bảo bối thường dùng nhất của Doraemon là "cánh cửa thần kỳ", một chiếc cửa cho phép đi tới bất kỳ đâu bằng cách đơn giản chỉ cần nghĩ nơi muốn tới rồi bước qua cánh cửa. Trong một câu chuyện doraemon cánh cửa này có thể cho phép đi tới tận cùng của vũ trụ. Cánh cửa chỉ cho phép đi tới những nơi có khoảng cách tối đa là 10 vạn năm ánh sáng và không thể đi vào các chiều vị diện không gian khác.

-Chỉ cần tinh thần lực đủ liền có thể sử dụng cánh cửa, muốn đi càng xa càng tốn tinh thần lực."

Đường Minh vừa nhìn xong vui mừng nói không ra lời, cái này cũng quá bá, 4 võ hồn! Vậy tương lai hắn có đến tận 36 hồn hoàn đồng nghĩa với 36 kỹ năng!

Phân ra mỗi 1 võ hồn sở hữu 9 kỹ năng.

Quan trọng nhất chính là võ hồn gọi là Doraemon! Đây chính là max bá a! Phải biết mỗi cái bảo bối năng lực của doraemon đều là loại thông thiên, thay đổi tương lai, đánh quá khứ, mỗi cái yếu nhất cũng là cấp S đến hơn cấp SSSSS...rồi.

Có điều đáng tiếc là, năng lực của hồn hoàn đầu tiên, cánh cửa thần kỳ. Cái này chỉ là loại gân gà, giống như thuấn di xa mà thôi nên không có gì đặc biệt.

Còn về tốn tinh thần lực? Buồn cười, Đường Minh tinh thần lực đạt đến vô địch thiên địa rồi, coi như là tinh thần lực vô hạn. Mặc dù sức mạnh bị reset, nhưng tinh thần lực vẫn còn đó, phải biết tinh thần lực chính là linh hồn của mỗi người. Trừ phi đem linh hồn Đường Minh câu diệt triệt để, nếu không thì đừng hòng đem tinh thần lực của hắn reset về 0.

Nhưng Đường Minh rất ít sử dụng để dò thám hay công kích giết người khác, bởi vì làm như vậy đều mất vui, biết trước, một hits từ xa giết người, vậy còn chơi cái gì?

"Ngươi thật là con ruột của ta?" Bỉ Bỉ Đông lên tiếng chất vấn, cắt đứt suy nghĩ của hắn.

"Đúng, ta đích thực là con ruột của ngươi." Đường Minh vẻ mặt chân thành nhìn nàng, không chút do dự gật đầu nói.

Bỉ Bỉ Đông thần sắc không biến hóa gì, chỉ là lông mi nàng nhảy lên vài cái, nhìn hắn nói: "Ngươi có gì để chứng minh ngươi là con ta?"

Mặc dù nàng cảm giác được huyết mạch tương liên với Đường Minh, nhưng còn chưa tin tưởng lời hắn lắm. Người nào cũng vậy, tại một ngày chợt có một đứa bé xa lạ chưa từng gặp, chưa phải mình sinh ra nói hắn là con mình, ai nước vào đầu mới tin loại hoang đường này.

"Võ hồn nha mẹ." Đường Minh vẻ mặt "ngây thơ vô tà" nói.

Giọng nói của hắn trẻ con, ngây thơ đến cực điểm, dù là trái tim băng giá không thay đổi của Bỉ Bỉ Đông cũng phải trong nháy mắt tan chảy.

Lại nghe hắn kêu mình là mẹ một lần nửa, Bỉ Bỉ Đông thân thể run lên, sâu trong tâm can đối với Đường Minh có một loại thân thiết nói đến không ra lời, loại này chính là máu mủ của mẹ con.

"Vậy ngươi chờ ở đây, ta đi lấy dụng cụ trắc thí võ hồn." Bỉ Bỉ Đông gật đầu nói, trong giọng nói nàng ôn nhu hơn, không còn lạnh lùng như trước. Sau đó nàng nhanh chóng mở cửa rời đi, bộ dáng vô cùng gấp.

Đường Minh thở phào một cái, coi như vượt qua được kiếp nạn, dù tinh thần lực mạnh đi nửa, nhưng thân thể hắn lại như người thường vô cùng yếu ớt, hơn nửa hắn cũng không muốn "tàn nhẫn" giết Bỉ Bỉ Đông một cái mỹ phụ xinh đẹp cùng số phận đáng thương.

"Kẹt." Năm phút sau Bỉ Bỉ Đông quay lại, mang theo 12 cục hắc thạch giống như hôm qua vào phòng, sau đó bày trận hình lục giác trên đất.

"Đến đây." Bỉ Bỉ Đông quắc tay nhẹ nhàng nói. Đường Minh gật đầu đi đến 12 cục hắc thạch, tại trong lúc khi đi hắn âm thầm ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, ẩn núp võ hồn Hạo Thiên Chùy cùng hồn hoàn đầu tiên của ta đi."

"Đing! Ẩn núp thành công..."

Đường Minh đi tới 12 cục hắc thạch, an tâm để Bỉ Bỉ Đông đặt tay lên mình.

Bỉ Bỉ Đông truyền hồn lực vào, cả người Đường Minh sáng lên, phía sau lưng hắn liện hình ảnh mờ ảo thiên sứ 12 cánh, ánh sáng nhu hòa phát sáng ra một hồi, rồi biến mất.

Chưa dừng lại đó, một con nhện khổng lồ sau lưng Đường Minh xuất hiện. Con nhện lông màu xanh lá, có tám chân, con nhện vừa ra màu tím khí tức cực độc của nó bay ra ngoài...

"Đây chính là võ hồn Tử Vong Chu Hoàng của ta! Thật sự, hắn thật sự là con ruột ta? Nhưng mà ai sinh nó ra?" Bỉ Bỉ Đông kích động nói không ra lời, cả thân thể run lên, nước mắt không tự chủ tràn ra ngoài. Tại thời khắc này, nàng quên đi tất cả, quên hắc ám ngày xưa, quên đi trách nhiệm thánh nữ, quên đi thù hận...

Mất hồi lâu Bỉ Bỉ Đông mới bình tĩnh trở lại, nhưng chưa đợi nàng nói gì, phía sau Đường Minh lại biến đổi.

Hư ảnh hiện lên một cái mập mập loài vật, nó có một cái đuôi ngắn, trên mặt có 6 cái râu, giữa cổ có cái chuông vàng to bằng ngón tay cái...nhìn vô cùng quái dị

"Đây là, sở hữu ba võ hồn!?" Bỉ Bỉ Đông vừa nhìn xong, vẻ mặt hiện lên kinh nghi bất định, cho rằng nàng hoa mắt, sau đó lấy tay liên tục dụi mắt vài lần, thậm chí là tự dùng tay nhéo mình đau. Nhưng vô ích, cái hư ảnh kia vẫn hiện lên sau lưng Đường Minh, cho đến khi hư ảnh biến mất nàng mới hồi phục lại tinh thần.

"Ngươi..." Bỉ Bỉ Đông nhìn Đường Minh như nhìn con quái vật, nàng đầu tiên cảm giác mình bị điên, hoặc là nói nàng bị bệnh a? Tại sao nàng đếm đi đếm lại vẫn là ba võ hồn. Không tin tưởng việc này, nàng tiếp tục thử nghiệm, đem hồn lực truyền vào 12 cục hắc thạch dưới đất.

Đáng tiếc, dù đếm bao nhiêu lần vẫn như vậy, Bỉ Bỉ Đông có đếm đi đếm lại, vẫn là ba cái võ hồn hiện lên, cho đến khi thử đến lần thứ mười nàng mới dừng lại.

"Bịch." Bỉ Bỉ Đông đặt mông ngồi dưới đất, không còn quan tâm đến hình tượng thánh nữ của mình, nàng hiện tại nội tâm, đầu óc toàn bộ rối loạn.

"Hắn thật sự là con ruột của ta? Hơn nửa một người còn sở hữu cùng lúc ba cái võ hồn...đây chính là thượng thiên ban cho ta đứa con trai để bù đắp lại năm xưa ư?" Bỉ Bỉ Đông nghẹn ngào lẩm bẩm, hai mắt nàng nước mắt càng rơi nhiều.

Năm 16 tuổi, cái tuổi ngây thơ, hồn nhiên của người con gái. Bởi vì yêu một người gọi là Ngọc Tiểu Cường, nàng muốn bất chấp đến với hắn, nhưng bị sư phụ của nàng, chính là giáo hoàng hiện tại ngăn cản, sau đó hai người đồ đệ cùng giáo hoàng cãi nhau. Khi nàng muốn âm thầm rơi đi, nhưng lúc đó bị sư phụ phát hiện, sau đó hắn bất ngờ đánh bất tỉnh nàng...

Cuối cùng khi tỉnh dậy, nàng chính là trong ngục giam đặc biệt của Võ Hồn Điện, thân thể đau nhức, quần áo hoàn toàn bị xé, tên súc sinh sư phụ kia nói: dù là thủ đoạn đê tiện cũng phải giữ nàng ở lại. Bởi vì nàng chính là siêu cấp thiên tài song sinh võ hồn, tiên thiên mãn hồn lực, là tương lai của Võ Hồn Điện, không thể thiếu được.

Sau khi bị tên súc sinh kia làm bẩn, nàng không có bộ mặt gặp người yêu của mình Tiểu Ngọc Cường. Sau lần đó hắc ám,tâm tính nàng hoàn toàn thay đổi, từ một thiếu nữ lương thiện, ngây thơ, trở thành một người tràn đầy hắc ám, thù hận, lạnh lùng, tàn nhẫn...

...