Nghe Lam Bách Hợp giới thiệu, Độc Lang Bang là một trong tam đại bang phái xã hội đen của Bắc Đẩu, chủ yếu kinh doanh sòng bạc, đấu trường ngầm, còn buôn bán một chút linh tinh khác. Bang chủ lúc đầu là một quyền thủ tại đấu trường ngầm, sau đó đánh ra tiếng tăm, hơn nữa còn có chút may mắn, thành lập Độc Lang Bang.
Lâm Phi ôm Lam Bách Hợp sau phẫu thuật về giường trong phòng ngủ nghỉ ngơi, cũng cầm con dao găm sắc bén trên bàn, dấu vào trong áo rồi bắt đầu đi ra cửa.
Hắn đi vào bên trong cái ngõ nhỏ tối mịt, cách cửa phòng bảy tám trăm thước, đã thấy có hơn hai mươi người cầm gậy gộc, mã tấu, đủ loại vũ khí, dắt theo hai con chó to như con sói, đang đi về hướng Lâm Phi, cũng vây hắn lại. Hai con chó to như chó sói vọt tới trước trước người Lâm Phi sủa ầm ĩ. Nhưng khi trừng mắt nhìn chúng, hai con chó liền im bặt, không có gan sủa tiếp nữa.
Hai con chó to như con sói lớn này đang dẫn bọn họ hướng về phía cánh cửa sau lưng hắn, trong bóng đêm chắc là theo dấu máu của Lam Bách Hợp mà tìm tới.
- Thằng ranh, nói mau, có thấy một người phụ nữ mặc áo đen bị thương không?
Tên du côn cầm đầu vác gậy sắt, dùng gậy gõ lên mặt đất, cao giọng hỏi Lâm Phi.
Lâm Phi nhìn đám côn đồ này. Nếu người bình thường gặp cả một đám cầm gậy gộc, mã tấu thế này thì đã sớm bị dọa nạt, không dám nói lung tung rồi. Nhưng cảnh tượng này theo Lâm Phi nhìn lại giống như một đám trẻ con tới chơi vậy.
Đám tù nhân của phòng ăn số một trong ngục giam Karl còn hung ác hơn đám côn đồ này cả trăm lần. Lâm Phi đánh mấy trăm người trong phòng ăn số một còn được. Hiện giờ chỉ có hơn hai mươi tên côn đồ, đối phó với chúng chỉ cần vài phút.
- Các người là người Độc Lang Bang sao?
Lâm Phi hỏi
- Thằng ranh cũng có chút kiến thức đấy. Biết các ông là người của Độc Lang Bang, còn...
Một tên côn đồ còn chưa nói xong nữa câu liền thấy có một bóng người nhoáng lên, sau đó phát hiện ra cảnh vật bốn phía quay cuồng. Đầu hắn đã bị Lâm Phi chém rơi rất nhanh rồi
- Ra tay.
Đám côn đồ bốn phía thấy Lâm Phi ra tay đánh người, biết hắn là nhân vật tàn nhẫn rồi, cũng bắt đầu cầm vũ khí đánh về phía hắn.
Nhưng dù là mã tấu hay gậy gộc cũng chỉ đánh được vào cái bóng chứ căn bản không đánh trúng bản thân Lâm Phi. Mà những tia sáng lạnh lùng của dao găm màu bạc lại không ngừng lóe lên trong không trung, mỗi lần lóe lên là có một cái đầu bị chặt khỏi cổ; máu tươi phun tung tóe lên bầu trời.
Khi Lâm Phi giết mười mấy tên côn đồ rồi, đám còn lại bắt đầu sợ hãi, xoay người bỏ chạy. Nhưng tốc độ bọn họ bỏ chạy còn kém xa tốc độ của Lâm Phi. Lâm Phi chỉ vọt tới mấy cái liền giải quyết xong năm sáu tên côn đồ cuối cùng.
Mà hai con chó đám côn đồ mang theo ngay khi Lâm Phi bắt đầu ra tay đã chạy đi đâu không biết.
Bóng đêm tối mịt không ngăn trở được những người muốn hưởng thụ cuộc sống. Bên trong đấu trường hào hoa rất lớn của Độc Lang Bang, ngày hôm nay chính là trận đấu mỗi tháng tổ chức một lần. Tam đại quyền thủ của Độc Lang Bang vừa rồi mới xé rách đối thủ, đoạt chức quán quân. Thi thể đấu thủ bị xé rách bị ném lên không trung, máu tươi bắn như mưa. Đám khán giả của đấu trường bắt đầu hoan hô nồng nhiệt.
Bang chủ Độc Lang Bang, một kẽ trông mập mạp mà cường tráng, đứng trong sự bảo vệ của bốn vệ sĩ, đứng lên đài tuyên bố:
- Dưới đài còn ai dám khiêu chiến không? Còn ai không sợ chết muốn lên khiêu chiến quyền thủ của Độc Lang Bang chúng ta không ?
- Thắng lợi đêm này thuộc về Độc Lang Bang...
Khi người bình luận bên trong đấu trường tuyên bố, tiếng nhạc ầm ĩ vang lên, mọi người bắt đầu vui vẻ. Mà bang chủ Độc Lang Bang và bốn vệ sĩ cùng ba quyền thủ đi ra, trực tiếp lên lầu ba của đấu trường
Lúc này Lâm Phi đứng phía dưới đấu trường
- Nhiệm vụ của ngươi chính là giết bốn vệ sĩ và bang chủ Độc Lang Bang. Chính bốn người bọn chúng đã đánh thương đồng bọn của ngươi. Đương nhiên nếu ngươi có thể giết gọn cả ba quyền thủ thì có thể đề cao đáng giá khi hoàn thành nhiệm vụ.
Lâm Phi nhìn lên Độc Lang Bang đang đi lên lầu, bắt đầu rời khỏi đấu trường phía dưới. Thừa dịp đêm tối, Lâm Phi leo nhanh theo ống dẫn khí bên ngoài đấu trường mà lên.
Nhảy liền vài cái, Lâm Phi đã tới độ cao của lầu ba, nhảy vào một căn phòng mở cửa sổ. Trong phòng tối mịt, không có ai ở đó.
Lâm Phi mở cửa phòng rất nhanh, bắt một tên côn đồ đang ở bên trong hành lang vào trong phòng.
- Muốn sống thì nói ngay cho tao biết, lão đại của chúng mày ở phòng nào.
Lâm Phi dùng dao găm uy hiếp tên côn đồ này.
Mười phút sau, Lâm Phi di động nhanh bên trong hành lang, trước sau đã dùng dao giải quyết bốn tên vệ sĩ và một số tên côn đồ muốn chống cự, sau đó tiến vào bên trong căn phòng của lão đại Độc Lang Bang thấy lão đại Độc Lang Bang đang uống rượu với ba quyền thủ, chúc mừng thắng lợi đêm nay.
- Mày là ai? Muốn tiền tao có thể cho mày.
Lão đại Độc Lang Bang thấy Lâm Phi cầm theo con dao dính máu, còn có thi thể của mấy bảo vệ trước cửa, bắt đầu nói chuyện khách sáo với Lâm Phi.
Chẳng qua vì đánh giá nhiệm vụ, Lâm Phi không chút do dự, tiến vào liền vung dao găm lên. Ba quyền thủ chống cự một chút nhưng đối mặt với kỹảo giết người phi nhân của Lâm Phi, mấy người này lập tức bị chém ngã xuống mặt đất.
Lão đại Độc Lang Bang rút từ dưới bàn ra một khẩu súng năng lượng, chỉ về hướng Lâm Phi. Nhưng Lâm Phi giống như không nhìn thấy, thân thể nhoáng cái đã vọt tới, sau đó ném con dao găm đi. Dao găm kim loại dưới một cái hất tay của Lâm Phi liền cắm vào trán lão đại Độc Lang Bang.
Giải quyết xong lão đại Độc Lang Bang, Lâm Phi bắt đầu quét ngang toàn bộ hiện trường, lôi hết thi thể của mười mấy tên đàn em, còn cả ba quyền thủ, bốn vệ sĩ và lão đại Độc Lang Bang vào bên trong phòng. Đáng tiếc là hắn đi một vòng quanh lầu ba nhưng cũng không tìm thấy két sắt của lão đại Độc Lang Bang. Chắc kẻ này không giấu tiền ở đây rồi.
- Mẹ nó chứ. Tôi cũng không thể làm nhiệm vụ không công được. Thế này thì tôi còn không mua nổi quần áo nữa.
Lâm Phi nghĩ, nhìn về phía những thân thể dưới đất, lại nhìn dao găm sắc bén trong tay mình, chuẩn bị hành nghề cũ của mình.
Lâm Phi tìm các căn phòng khác, lôi mấy cái túi nhựa, cũng bỏ một ít đá vào bên trong túi.
Sau đó hắn liền cầm dao găm, bắt đầu giải phẫu thi thể đám người Độc Lang Bang. Tim, thận có thể bán giá cao nhất, cũng là thứ dễ lấy. Giải phẫu nhanh, hắn lại ném vào bên trong túi nhựa chứa đá.
Sau khi hoàn thành, Lâm Phi liền đi xuống phía dưới, nhanh chóng đi ra ngoài.
- Cần phải đi nhanh. Mấy món nội tạng này mà hỏng trên đường vận chuyển thì xong. Nếu không cứ dựa theo giá thị trường thì cũng có thể bán được ít tiền đây.
Lâm Phi có tiền liền đi tới cửa hàng mua sắm ban đêm, mua hai bộ đồ vận động thoải mái, cũng ăn một bữa ngon lành, còn rất có lương tâm mua thêm một phần cơm về cho Lam Bách Hợp.
Trở lại căn nhà tồi tàn của Lam Bách Hợp, Lâm Phi lại nhảy cửa sỗ vào, thấy Lam Bách Hợp đang hé đôi mắt của cô khi nằm trên giường, trông mong nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Không ngờ anh lại đi mua sắm, không giết lão đại Độc Lang Bang. Còn may. Trông cậy vào một bác sĩ đi giết bang chủ Độc Lang Bang, đúng là tôi sơ suất quá.
Lam Bách Hợp thấy quần áo mới và hộp cơm trong tay Lâm Phi, hơi buồn cười nói.
- Thật ra sau khi tôi giết bang chủ Độc Lang Bang xong, còn chút thời gian mới đi mua sắm. Cô có thể mở thiết bị thông tin của cô ra xem đêm nay có tin gì mới không.
Lam Bách Hợp mở thiết bị thông tin, lại điều chỉnh tới tần số của Bắc Đẩu tinh:
- Đêm nay tại tầng ba của hội sở Độc Lang phát sinh một vụ án mưu sát và cướp nội tạng rất hung ác. Bang chủ Độc Lang Bang và hai mươi mấy đàn em, căn cứ theo pháp y, năm giờ trước tử vong toàn bộ, hơn nữa thi thể còn bị giải phẫu tàn nhẫn, lấy đi rất nhiều nội tạng. Cảnh sát nhận định sơ bộ, đây là một vụ mưu sát có liên quan tới thù hận bang phái xã hội đen, xin quảng đại thị dân...