Chiến hỏa giữa Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang đã bắt đầu
bùng lên. Lâm Phi dù biết nguyên nhân đại chiến giữa hai nước có liên
quan tới mình nhưng hắn cũng chẳng hề có chút cảm giác tội lỗi nào.
Là đại trưởng lão bí mật của tà giáo đệ nhất muốn lật đổ liên bang, Lâm
Phi không có chút lòng trung thành nào đối với Thiên Long Liên Bang.
Theo hắn thấy, liên bang và đế quốc đánh nhau càng nhiều càng tốt. Như vậy
mới có thể tiêu hao nhiều thực lực quân sự của liên bang, cũng có trợ
giúp cho Thánh nữ Ám Phi Hoa khởi nghĩa trong tương lai.
Dựa theo tốc độ phát triển Thánh giáo hiện nay thì Lâm Phi hiểu rõ, khi Thánh nữ khởi nghĩa, hệ thống biến thái trong đầu nhất định sẽ phát nhiệm vụ cho mình gia nhập quân phản loạn.
Theo Lâm Phi nghĩ, hiện tại nhiệm
vụ qua trọng của mình là có thể còn sống sót sau những nhiệm vụ do Hệ
Thống Chiến Thần ban cho. Còn lại tất cả đều là thứ yếu. Hiện tại hắn đã bị Hệ Thống Chiến Thần này khiến không còn thời gian đi quản ai là
người thống trị vũ trụ nữa rồi.
Hạm đội thứ chín, Phát La Nhĩ Tinh, bên trong phòng chỉ huy của cứ điểm tiền tuyến.
Tổng chỉ huy Vương Hà đang tập trung tinh thần nhìn thống kê trên màn hình.
Bách Thú Đế Quốc đột nhiên phát động chiến tranh toàn diện đối với Thiên
Long Liên Bang, nhưng chuyện cũng không đầy nguy cơ như Vương Hà vừa mới phát lời cho bộ hạ.
Mặc dù ba chiếc chiến thuyền của hạm đội thứ chín đều bị bắn rơi cả nhưng cứ điểm vũ trụ của hạm đội thứ chín cũng
nhanh chóng tập kết quân đội, nhanh chóng tiến về hướng này. Dự kiến
nhiều nhất chỉ nửa giờ vũ trụ là bọn họ có thể giao chiến với hạm đội
của Bách Thú Đế Quốc ngoài vũ trụ rồi.
Hơn nữa lần này Bách Thú
Đế Quốc không hề phát thư khuyên hàng gì cho cô cả. Lần này cho các
Trung Úy bỏ phiếu chỉ là để kiểm tra độ trung thành của bộ hạ thôi.
Vương Hà là quan chỉ huy của cứ điểm Phát La Nhĩ Tinh. Cô hiểu rất rõ loại bộ hạ nào mới có thể trọng dụng.
Quan trọng nhất chính là phải trung thành với Thiên Long Liên Bang. Sau đó mới là năng lực.
Một cấp dưới không trung thành yêu nước, sợ chết thì Vương Hà không dám trọng dụng, cũng không thể trọng dụng.
Bởi vậy tổng chỉ huy Vương Hà mới dùng cơ hội Bách Thú Đế Quốc khai chiến toàn diện này để tiến hành thử một chút.
Sau khi thông báo tin tức cho tất cả sĩ quan chỉ huy, Vương Hà liền im lặng ngồi chờ đợi trước màn hình.
Vừa phát tin tức được mười giây, một chữ "chiến" đỏ chói đã sáng ngời trên màn hình.
Chứng kiến chữ chiến này, trên mặt Vương Hà lộ vẻ tươi cười.
Vương Hà nhìn cái tên của đội trưởng cơ giáp này. Áo Đinh Đặc, đội trưởng tiểu đội cơ giáp số mười một, Trung úy quân giáo.
Lần này thử lòng trung thành của cấp dưới, ngoài việc chọn tử chiến hay đầu hàng còn phải xem thời gian lựa chọn. Càng chọn chiến nhanh thì chứng
tỏ cấp dưới đó càng trung thành với Thiên Long Liên Bang.
Trong lúc sinh tử này mà có thể không hề do dự thì mới là chiến sĩ quên mình vì nước đó.
- Thật là nhân tài khó có được mà. Áo Đinh Đặc, cái tên này hơi quen tai. Đúng rồi, hắn chính là thiếu niên khôi ngô, tân binh tám tháng trước
đánh ngã huấn luyện viên, hơn nữa còn đập tan cả cửa ngục lớn, sau đó bị mình giáng chức thành Thiếu Úy rồi.
Tổng chỉ huy Vương Hà vô cùng tán thưởng Áo Đinh Đặc.
Lúc đó Áo Đinh Đặc để lại ấn tượng sâu sắc cho tổng chỉ huy Vương Hà. Cửa
ngục bằng thép dầy mười ly bị nắm tay đấm biến hình rồi tung ra. Chắc ai nhìn thấy cảnh đó cũng phải nhớ tới vài năm.
Lúc này cô lại thấy chẳng qua Áo Đinh Đặc chỉ hơi nóng tính một chút, nhưng trung thành với liên bang, hơn nữa còn không sợ chết. Cô không biết nguyên nhân chính
thức khiến Áo Đinh Đặc chọn tử chiến không phải là bởi trung thành với
Thiên Long Liên Bang, cũng không phải vì không sợ chết mà là bởi trung
thành hoàn toàn với lão đại Lâm Phi của mình.
Lại một phút trôi qua, trên màn hình bắt đầu thấy xuất hiện lựa chọn của các sĩ quan khác.
Đại khái là qua mười phút.
Trên màn hình lớn có tổng cộng một trăm Trung Úy, trong đó có năm mươi ba
người chọn chiến, mười hai người chọn đầu hàng. Còn lại ba mươi lăm
người chưa lựa chọn, chắc vẫn đang do dự.
- Phó quan, lại truyền
tin cho bọn họ, nói là mới nhận được thông tin từ hạm đội thứ chín. Nửa
giờ nữa, hạm đội chủ lực của liên bang sẽ tới. Chúng tôi chỉ cần thủ
vững được nửa giờ là ổn rồi. Năm mươi ba sĩ quan trả lời chọn chiến
trong mười phút cần ghi lại, sau trận chiến đấu này sẽ được trọng dụng.
Phái đội chấp phá, bắt giam mười hai người chọn hàng cho tôi, hơn nữa
còn giáng ba chức, để cho bọn họ cả đời làm binh nhì đi. còn lại ba mươi lăm sĩ quan chưa chọn lựa cũng phải ghi lại. Đám người này sẽ không
được trọng dụng nhưng lần này cũng không trừng phạt.
Vương Hà nói với phó quan.
Nói tới đây, Vương Hà ngừng lại một chút, sau đó nói với phó quan của mình.
- Đúng rồi. Qua trận chiến này, anh phải nhớ nhắc tôi, trực tiếp phá cách tăng Áo Đinh Đặc này lên Thượng Úy.
- Tổng chỉ huy, Áo Đinh Đặc đã đánh tan 101 cơ giáp của đối phương rồi,
không cần phá cách thăng cấp. Dựa theo tốc độ tăng quân công của hắn
trong quá khứ thì sau trận chiến này sẽ thăng chức lên Thượng Úy thôi.
Phó quan cầm số liệu thống kê chiến đấu của Áo Đinh Đặc, đưa cho tổng chỉ huy Vương Hà.
- Như vậy hả? Như vậy thì không cần phá cách thăng cấp cho hắn nữa.
Vương Hà đáp.
Hai mươi phút sau, cứ điểm của Áo Đinh Đặc bị Bách Thú Đế Quốc tổng tấn công.
Áo Đinh Đặc điều khiển cơ giáp, mang theo cấp dưới vọt về hướng quân địch.
Hai mươi chín cấp dưới của Áo Đinh Đặc vô cùng kính nể đội trưởng của bọn
họ. Mỗi lần chiến đấu Áo Đinh Đặc đều vọt lên đầu tiên, không giống một
số đội trưởng sợ chết, chỉ lấy tính mạng cấp dưới ra làm công cụ tích
lũy chiến công.
Bọn họ không biết Áo Đinh Đặc còn sợ chết hơn bất cứ ai. Hắn cũng muốn mỗi lần giao chiến đều điều khiển cơ giáp chạy tới chậm một chút.
Nhưng hắn lại càng sợ Lâm Phi hơn.
Theo hắn thấy, chiến tử so với việc bị Lâm Phi lôi về nhốt trong phòng cao su màu xanh lá, hắn thà chiến tử.
Chiến đấu trên chiến trường tại mặt đất Phát La Nhĩ Tinh bắt đầu. Quân đội cơ giáp hai nước tiến hành giao chiến. Đồng thời viện quân của hạm đội thứ chín bên ngoài vũ trụ cũng tới gấp, tiến hành chiến đấu kịch liệt.
Trên chiến trường cấp quân đoàn thế này, một cơ giáp là vô cùng nhỏ bé.
Pháo đài của cứ điểm duois mặt đất không ngừng bắn những chùm sáng năng
lượng về phía quân địch đầy trời. Mà Áo Đinh Đặc cũng giết tới đỏ cả mắt rồi.
Cơ giáp dưới sự điều khiển của hắn, không ngừng vung búa
lớn cắt ngang cơ giáp đối phương. Công kích của hắn vô cùng ngắn gọn,
đồng thời rất thực dụng, hơn nữa mỗi lần công kích, chiêu thức đều phi
thường ít sơ hở.
Chuyện này đều nhờ sự huấn luyện của Lâm Phi cả. Khi còn ở Thiên Long Liên Bang, Lâm Phi luyện tập đâm thẳng, tiến hành
đối luyện cơ giáp với Áo Đinh Đặc. Mỗi lần dùng một chiêu hạ Áo Đinh Đặc thì cũng chỉ ra nhược điểm trong khi ra chiêu của hắn. Khi Lâm Phi lần
lượt hạ sát, năng lực điều khiển cơ giáp của Áo Đinh Đặc âm thầm tăng
lên.
- Tới đây. Đám con cháu Bách Thú Đế Quốc, ông nội Áo Đinh Đặc của các người ở đây.
Áo Đinh Đặc vừa điều khiển cơ giáp, một búa chém cơ giáp Bách Thú Đế Quốc
thành hai nửa, vừa rống to qua thiết bị phát thanh. Lúc này hắn chỉ có
thể rống lên để phát tiến sự sợ hãi trong lòng.
Chiến đấu kéo dài tới hai giờ, cuối cùng Bách Thú Đế Quốc tạm thời phải lui quân.
Hai giờ chiến đấu sinh tử cường độ cao, người điều khiển cơ giáp nào cũng
đều mệt nhoài tới kiệt sức nhưng Áo Đinh Đặc bởi được rèn luyện, cảm
giác vẫn còn cảm thấy thoải mái. Nhưng hắn cũng không ngu tới mức một
mình điều khiển cơ giáp, đơn thương độc mã đuổi theo giết quân đội Bách
Thú Đế Quốc.