Nghe thấy Hệ Thống Chiến Thần trả lời, Lâm Phi liền nghĩ đến hậu quả bi thảm khi hắn rèn luyện yoga cổ. Khi đó, sau khi hắn làm xong, cảm giác tay biến thành chân, chân biến thành tay. Nhưng hắn vẫn hỏi Ngô Tiểu Man một câu:
- Nếu cô không muốn rèn luyện thể năng thì cũng có thể rèn luyện yoga mỗi ngày. Cô muốn yoga hay vẫn muốn rèn luyện thể năng đây?
- Cho tôi nghỉ ngơi một chút rồi nghĩ.
Ngô Tiểu Man nói, ngồi trên chiếc giường nhỏ của cô, ôm đôi chân nhỏ, bắt đầu lười biếng.
- A ui, tôi đau bụng.
Ngô Tiểu Man đang ngồi trên giường nhỏ liền rơi xuống đất, ôm cái bụng nhỏ, đau đớn kêu lên.
Mà Lâm Phi nhìn thấy Ngô Tiểu Man trên mặt đất toát mồ hôi lạnh, cũng xác định đây không phải giả vờ.
- Đúng rồi, liên tục hai tuần đều ăn mỳ gói, một lúc lại ăn nhiều thức ăn như vậy, cô ta không tiêu hoá được. Lại rèn luyện thể năng cường độ cao như vậy, cô nhóc Ngô Tiểu Man này rất có khả năng sẽ chết.
Lâm Phi đột nhiên nghĩ tới điểm này, lại nhìn xương vịt bị gặm sạch sẽ để một đống ở một góc trên bàn và mấy thùng mỳ sắp bị ăn hết kia.
Không ngờ muốn cải thiện bữa ăn cho tuỳ tùng lại suýt chút nữa hại chết cô ấy rồi. Xem ra mình không thể đối xử quá tốt với tuỳ tùng.
- Trở lại ba phút trước.
Lâm Phi lập tức sử dụng dị năng.
Cảnh tượng trước mắt thay đổi, Lâm Phi nhìn thấy Ngô Tiểu Man đang ngồi trên giường nhỏ, ôm chân lười biếng.
Thời gian cấp bách, Lâm Phi lập tức xoay người về phía cầu thang, cũng tiện tay đóng cửa sắt, thả gậy sắt xuống.
- Anh làm gì thế? Lâm Phi, sao lại chạy rồi? Tôi vẫn chưa trả lời có chọn rèn luyện yoga không mà.
Ngô Tiểu Man nhìn thấy cửa sắt “rầm” một tiếng đóng cửa, có chút kinh ngạc hô lên.
Lâm Phi không thèm để ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu tôi không chạy đi tìm thuốc thì một lát nữa cô sẽ phải đi gặp Thượng Đế đấy.
Chạy tới tầng trên của căn biệt thự, Lâm Phi lập tức dùng đồng hồ liên lạc với Áo Đinh Đặc.
- Đại ca, ngài quá uy vũ. Ngài chính là thần tượng của tôi, lấy một địch bốn ngàn. Đại ca, anh trở về rồi?
Âm thanh Áo Đinh Đặc truyền tới từ trong máy liên lạc.
- Đừng nói nhảm nữa. Cậu để thuốc dạ dày ở đâu trong biệt thự? Mau nói cho tôi biết đi.
Lâm Phi cắt ngang lời tán dương của Áo Đinh Đặc, lập tức hỏi.
- Thì ra dạ dày đại ca không tốt, có thể ăn chút chuối tiêu. Thuốc dạ dày, để tôi nghĩ lại đã, quýnh lên làm tôi không nhớ ra.
Âm thanh Áo Đinh Đặc vang lên trong máy liên lạc.
- Cậu chỉ có thời gian ba phút. Nếu ba phút sau không nhớ được thì tôi sẽ đưa cậu đi gặp một người bạn mà cậu rất nhớ đấy.
- Người bạn mà tôi rất nhớ á? Đừng, đại ca à, tôi đang nhớ mà. Đúng rồi! Trong phòng huấn luyện dưới tầng một, ở dưới cái bàn có một hộp y tế.
- Trong hộp có rất nhiều thuốc, chắc là có thuốc dạ dày.
Sau khi Lâm Phi nghe xong, lập tức thi triển dị năng trở lại ba phút trước.
Cảnh tượng trước mắt thay đổi. Lần này Lâm Phi trực tiếp đi lên phòng huấn luyện trên tầng một, tìm hộp y tế rồi ôm về tầng hầm, cũng lấy một hộp thuốc dạ dày hiệu suất cao từ trong đó ra.
Trong tầng hầm dưới đất, lúc này Ngô Tiểu Man đang ôm bụng, lăn lộn kêu đau dưới đất. Mồ hôi lạnh toát đầy trên mặt cô, từng giọt mồ hôi nhỏ tí tách xuống đất.
Ngô Tiểu Man thấy lần này bản thân chết chắc rồi, cũng biết nguyên nhân đau bụng. Ngô Tiểu Man cảm giác dạ dày cô đang trương phình lên. Sau nửa tháng ăn mỳ sống liên tục, một lần ăn nhiều đồ ăn đầy mỡ như vậy, lại lập tức rèn luyện thể năng cường độ cao, cô sắp lên ngựa đi gặp Thượng Đế rồi.
- Đừng mà! Sao tôi lại có thể bị chết no chứ? Chết kiểu này mất mặt quá! Còn mất mặt hơn cả chết đói. Nghĩ tới việc đường đường một công chúa Bách Thú Đế Quốc như mình, nguyên nhân cái chết lại là chết no, sau này làm sao tôi có thể đi gặp mặt liệt tổ liệt tông được. Lâm Phi, tên thiếu niên Lâm Phi quái dị này, thời điểm quan trọng lại không ở đây. Mình bị hắn giam cầm hơn nửa tháng, rất dễ đánh bại hắn trong chiến đấu ảo, giờ lại bị hắn mang đồ ăn đến rồi ăn no chết. Hắn chính là khắc tinh mà ông trời phái đến cho mình sao? Ai tới cứu tôi đi! Tôi không muốn bị chết no.
Trong lòng Ngô Tiểu Man thầm nghĩ.
Rầm!
Cửa kim loại tầng hầm dưới đất bị Lâm Phi đẩy ra. Ngô Tiểu Man đang đau đớn sắp ngất tỉnh cảm giác có người mạnh mẽ nhét vài viên thuốc vào trong miệng cô, lại dùng môi đưa nước cho cô.
- Ông trời, nụ hôn đầu của bổn tiểu thư không còn nữa, cứ bị cướp như vậy! Cảnh tượng lãng mạn nụ hôn đầu còn kém xa so với dự đoán. Tôi mặc kệ.
Trong lòng Ngô Tiểu Man thầm nghĩ, sau đó cảm giác bụng nhỏ bớt đi, cũng hôn mê.
Lâm Phi nhìn vẻ mặt Ngô Tiểu Man dần dần khôi phục bình thường, sau đó ôm nữ tuỳ tùng này trở về giường.
Vừa nãy không cho thuốc vào được, Lâm Phi đã dùng miệng đưa vài viên thuốc cho cô công chúa nhỏ này.
- Tôi đây là cứu cô, không phải chiếm lợi từ cô, tuy cảm giác cũng không tệ lắm.
Lâm Phi xoa xoa môi rồi đi khỏi tầng hầm dưới đất, tiện tay khoá kỹ cửa kim loại tầng hầm.
Ngày hôm sau, Lâm Phi nghĩ đến hoàn cảnh bi thảm khi hắn bị Hệ Thống Chiến Thần khống chế thân thể rèn luyện yoga. Hắn đoán cô công chúa nhỏ Ngô Tiểu Man làm xong huấn luyện do hệ thống sắp xếp thì cũng sẽ gần giống như hắn.
Lâm Phi thương hoa tiếc ngọc liền nhanh chóng đặt một cái bồn tắm lớn và bình nước nóng. Hơn nữa, Lâm Phi lại đi siêu thị mua hai cây chổi lau nhà và một cuộn dây cao su. Gậy gỗ bị hắn dùng dao chặt thành mấy khúc dài bằng cánh tay. Hắn biết sau khi công chúa nhỏ rèn luyện thể năng xong phải ngâm thuốc để giảm bớt đau đớn.
Mang theo bồn tắm lớn và bình nước nóng, gậy gỗ và dây cao su, Lâm Phi lại đi xuống tầng hầm dưới đất.
- Bình nước nóng, bồn tắm lớn, rốt cục có thể tắm lâu rồi. Thật mong sớm được ngâm mình trong bồn tắm lớn. Không được! Chỉ cần hôm nay mình đánh bại Lâm Phi trong Cơ Giáp Đế Quốc, mình sẽ được tự do. Đối với mình, những thứ này đều vô dụng thôi.
Sau khi nhìn thấy Lâm Phi lôi bồn tắm lớn vào trong phòng, công chúa nhỏ Ngô Tiểu Man thầm nghĩ.
- Đến đây, bắt lấy này, cho cô bình nước nóng đấy.
Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man.
- Chúng ta so cơ giáp trước đi. Nếu thắng thì bình nước nóng và bồn tắm lớn này không cần nữa rồi.
Ngô Tiểu Man trả lời.
- Được, so cơ giáp trước.
Lâm Phi cười ha hả đồng ý.
Hai người ngồi vào trong khoang thuyền cơ giáp ảo.
Hai khoang thuyền cơ giáp ảo bắt đầu kết nối, bản đồ chiến đấu hình thành.
Lâm Phi điều khiển Thanh Long Hào đứng trên đồng cỏ. Cách đó không xa, Ngô Tiểu Man điều khiển cơ giáp Hoàng Tuyền cũng xuất hiện trên cánh đồng cỏ mênh mông bát ngát này.
- Lâm Phi, hôm nay tôi nhất định đánh bại anh.
Ngô Tiểu Man nói với Lâm Phi thông qua hệ thống.
- Phải gọi là chủ nhân.
Lâm Phi vừa nói chuyện vừa điều khiển cơ giáp Thanh Long Hào rút kiếm năng lượng ra.
Trải qua nửa tháng huấn luyện địa ngục, trình độ điều khiển cơ giáp của Ngô Tiểu Man đã tăng lên rất nhiều. Dưới sự khắc khổ luyện tập của cô, thức thứ nhất Hoàng Cực Cửu Trảm, Trảm Nguyệt Thức không ngừng thành thạo.
Ngô Tiểu Man điều khiển cơ giáp xông về phía Thanh Long Hào. Đao năng lượng trong tay cơ giáp vẽ ra một đường trăng lưỡi liềm khí phách, Trảm Nguyệt Thức chém vào vị trí eo cơ giáp Thanh Long Hào của Lâm Phi.
Không chỉ có Ngô Tiểu Man tăng lên, sau khi Lâm Phi trải qua mười bốn giờ đại chiến trên Minh Thần Tinh kia, trải qua chiến tranh chân chính tẩy rửa, trình độ điều khiển cơ giáp của hắn cũng tăng lên diện rộng. Kiếm năng lượng Thanh Long Hào chém ngang ra. Đao kiếm chạm nhau, cản lại một đao của Ngô Tiểu Man.
Thanh Long Hào bị kéo lùi về sau ba bước. Mỗi một thức Hoàng Cực Cửu Trảm có chín chiêu. Đúng lúc Ngô Tiểu Man chuẩn bị thi triển chiêu thứ hai của Trảm Nguyệt Thức, Lâm Phi liền thi triển dị năng trở lại mười giây trước.
Lâm Phi biết rõ hắn phải giải quyết Ngô Tiểu Man chỉ trong một chiêu, hoàn thành nhiệm vụ trường kỳ mà hệ thống biến thái đã giao cho: một đòn phải chết. Nếu không hệ thống sẽ phát động trừng phạt của Hệ Thống Chiến Thần, hít đất 1000 lần dưới trọng lực gấp mười. Lâm Phi không muốn thử nghiệm trọng lực gấp mười lần.
Chiến đấu trở lại mười giây trước. Ngô Tiểu Man vung ra một đao khí phách, Lâm Phi cố gắng tìm nhược điểm của một chiêu này.
Hoàng Cực Cửu Trảm được xưng là sát chiêu đứng đầu trong cận chiến cơ giáp. Theo trình độ điều khiển tăng cao, nhược điểm của chiêu thức sẽ không ngừng giảm thiểu, lực sát thương cũng càng ngày càng lớn.
Hiện tại, trình độ điều khiển của Ngô Tiểu Man đã tăng cao, tuy Lâm Phi có thể ngăn lại một đao nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn không tìm được nhược điểm của đối thủ Ngô Tiểu Man. Nhưng điều này không đáng lo, Lâm Phi còn có hơn 3000 lần dị năng.
Cứ như vậy, Lâm Phi không ngừng thi triển dị năng. Ngô Tiểu Man như đang rèn luyện vậy, rèn luyện Lâm Phi đâm thẳng. Đến khi sử dụng dị năng được 1300 lần, Lâm Phi rốt cục nắm giữ nhịp điệu chiến đấu. Trước khi đao của đối phương chém vào, hắn liền đâm một kiếm vào vị trí buồng lái cơ giáp Hoàng Tuyền của Ngô Tiểu Man.
- Cô thất bại rồi. Cô vẫn còn quá yếu, cần luyện tập nhiều hơn.
Lâm Phi nói.
- Chúng ta lại đấu lại một trận nữa.
Ngô Tiểu Man bại trận không cam lòng. Khổ luyện hai tuần, không ngờ vẫn bị đánh bại chỉ trong một chiêu. Thông qua trận chiến đấu này, cô lại cảm thấy thực lực điều khiển của Thiên Hạ Đệ Nhị thật kinh khủng.
- Lẽ nào tên điên đối diện kia thật sự có thể ung dung phá giải Hoàng Cực Cửu Trảm chỉ trong một chiêu?
Ngô Tiểu Man nghĩ:
- Không! Không có khả năng! Nhất định là do mình luyện tập chưa đủ, thi triển ra uy lực quá nhỏ. Nếu anh trai và phụ hoàng thi triển, tên điên này nhất định sẽ bị chém nửa chỉ trong một chiêu. Mình phải tiếp tục cố gắng luyện tập.
- Một ngày chỉ đấu một trận. Ngày mai lại đấu tiếp.
Lâm Phi vừa nói vừa đóng trò chơi, đi ra khỏi khoang thuyền cơ giáp ảo.
Ngô Tiểu Man cũng đi ra theo.
- Tiếp theo vấn đề hôm qua. Cô muốn rèn luyện yoga hay vẫn tiếp tục hít đất, nhảy ếch đây? Thật ra rèn luyện yoga cũng đỡ khổ cực hơn.
Lâm Phi hỏi.
- Tôi muốn rèn luyện yoga.
Ngô Tiểu Man nói suy nghĩ của bản thân ra. Lúc ở ngôi sao Thú Tinh của Bách Thú Đế Quốc, vì giữ thể hình và tứ chi dẻo dai, mỗi tuần Ngô Tiểu Man đều cùng Vương Hân Nhi tập yoga một hai lần.
- Tốt lắm. Chúng ta lắp nước nóng và bồn tắm lớn trước, sau đó chúng ta bắt đầu rèn luyện ngày hôm nay.
Lâm Phi vừa nói vừa cầm bình nước nóng tới nhà vệ sinh, bắt đầu lắp đặt.
Ngô Tiểu Man có chút mừng rỡ làm trợ thủ:
- Chờ lắp xong bình nước nóng và bồn tắm lớn, mình có thể tắm nước nóng rồi. Thật tốt quá.
Hai mươi phút sau, bình nước nóng và bồn tắm lớn đã được lắp đặt xong. Lâm Phi mở bình nước nóng ra, sau đó cùng Ngô Tiểu Man rời khỏi nhà vệ sinh.
- Mấy cây gậy nhỏ và sợi dây này làm gì vậy?
Ngô Tiểu Man nhìn dụng cụ còn sót lại trên mặt đất, có chút tò mò hỏi.
- Cô lập tức sẽ biết thôi. Bắt đầu rèn luyện yoga theo tôi đi.
Lâm Phi nhìn thoáng qua gậy gỗ và dây cao su, cười ha hả trả lời.
- Đinh đông, mong ký chủ thúc đốc tuỳ tùng Ngô Tiểu Man tiến hành rèn luyện yoga một giờ, giữ mười tám tư thế yoga tiêu chuẩn. Đầu tiên bắt đầu từ động tác thứ nhất Thiên Nhân Hợp Nhất.
Âm thanh Hệ Thống Chiến Thần biến thái lại vang lên.
- Đến đây. Tiểu Man, bắt đầu rèn luyện yoga theo tôi đi.
Lâm Phi vừa nói vừa bày ra tư thế Thiên Nhân Hợp Nhất.
Lâm Phi bị Hệ Thống Chiến Thần biến thái trong đầu ma luyện, bây giờ luyện tập yoga kinh khủng này đã thành thạo, không cần ngâm trong nước thuốc nữa.
Ngô Tiểu Man bên cạnh Lâm Phi giật mình, mở to cái miệng nhỏ nhìn hai chân Lâm Phi hợp lại trên đỉnh đầu, đồng thời hai bàn tay cũng giữ lấy bàn chân.
Động tác yoga này quá khó khăn, Ngô Tiểu Man đã thử qua. Mặc dù cơ thể cô dẻo dai, bình thường cũng đã rèn luyện vô cùng ưu tú nhưng đối mặt với động tác yoga như vậy, hai chân cô chỉ có thể nâng đến bả vai, căn bản không nâng tới đỉnh đầu, càng khỏi nói hai lòng bàn chân chạm vào nhau.
Lâm Phi nhìn thấy Ngô Tiểu Man cố gắng mấy lần, căn bản không thể làm được tư thế này. Đồng thời hệ thống trong đầu ghi chép cho thấy thời gian luyện tập yoga của Ngô Tiểu Man ngày hôm nay vẫn là 0 phút 0 giây.
Lâm Phi biết hắn phải ra tay rồi.
- Tôi đến giúp cô một chút.
Lâm Phi tiến lên, cúi người xuống muốn cầm chân Ngô Tiểu Man.
- Đừng! Chân con gái nhà người ta không thể cho anh tuỳ tiện sờ vào được, nắm vào là bất lịch sự. Động tác này quá khó, kéo lên nữa là chân tôi gẫy mất.
Ngô Tiểu Man từ chối nói.