Nhạc Thanh Lăng hơi nghiêng đầu, đường nét khuôn mặt nghiêng hoàn mỹ này lộ vẻ vô cùng cứng rắn và lạnh nhạt, môi hồng được tô vẽ tỉ mỉ sáng bóng, nhìn tổng thể, dường như không chê vào đâu được, chẳng qua là lời nói ra còn lạnh hơn nhiều so với đáy hồ đóng băng ngàn năm, "Bất cứ việc gì cũng cần phải nói chứng cứ, theo như lời anh nói, chỉ là anh suy đoán vô căn cứ, có mấy người sẽ tin?"
"Cho dù mẹ mua chuộc hết tất cả những người đã làm việc cho mẹ, khiến con không điều tra ra được chứng cứ thực sự, con cũng có thể kết luận là mẹ làm." Hàn Dập Hạo lạnh giọng nói, "Chuyện cho tới bây giờ, chúng con cũng không cần đoán, rốt cuộc làm thế nào mẹ mới bằng lòng buông tha cho Tòng Thiện?"
"Vậy rốt cuộc làm thế nào anh mới bằng lòng