Edit: Yan
Tuyết Dạ (Đêm tuyết)
——
Tiểu thanh khí bảo vệ trọc khí ở thời kỳ hỗn độn thật lâu, cho đến khi chịu chỉ dẫn của pháp tắc khiến thanh khí thi nhau hóa thành Tự Nhiên Chi Thần, tiểu thanh khí mới lưu luyến mà đi.
Trên đời liên tục nhiều thêm núi tuyết, tiểu thanh khí hóa thành Tuyết Thần, ngủ say bên trong đó.
Trải qua một lần chết đi rồi sống lại, Tuyết Thần cũng cần ngủ say lâu dài để tĩnh dưỡng, trạng thái cũng không quá tốt so với Kỳ Dạ. Nó có thể bảo vệ trọc khí ở thời Hỗn Độn bởi vì thanh khí sẽ không tùy ý công kích đồng loại.
Lúc này thanh khí thành thần nhiều hơn trọc khí rất nhiều. Kỳ Dạ chỉ có nửa viên thần cách vốn không chiếm được thế thượng phong lúc hai khí tranh đấu nên thành thần càng gian nan. Không có tiểu thanh khí che chở, trọc khí luôn bị Tự Nhiên Chi Thần chèn ép, xua đuổi, mãi cho đến khi nhân loại ra đời, được ác niệm tẩm bổ mới có lực lượng hóa thành Tà Thần, từ Tự Nhiên Chi Thần đầu tiên của thế gian giáng cấp thành Kỳ Nguyện Chi Thần đầu tiên của thế gian. Sau khi thành thần, thần hồn của y vẫn suy yếu như cũ nên luôn ngủ say ở Tà Thần Điện tu dưỡng hồn phách.
Quỹ đạo hoạt động của vị này chính là lúc nào cũng đang ngủ, tọa độ không thèm di động một chút. Không hề có giá trị tham khảo.
Yến Chiêu chuyển tầm mắt đến Tuyết Thần.
Tuyết Thần cũng hôn mê dưới núi tuyết hồi lâu, một lần hắn thức tỉnh là gặp phải công kích từ ác long nhưng được một thần minh áo đen cứu.
Cho dù thần minh áo đen giả trang đến độ thần thần bí bí, Yến Chiêu vẫn liếc mắt một cái đã nhìn ra đó là kẻ tương lai trở thành Chủ Thần Kỳ Dạ.
Kỳ Dạ thế mà không chỉ quay ngược thời gian có một lần.
Lúc Tuyết Thần mới tỉnh chiến lực không cao, rất có khả năng chết dưới miệng ác long, vậy Kỳ Dạ là cố ý chạy về tới cứu Tuyết Thần?
Lần thứ hai quay về là hoàng triều Đại Lê. Kỳ Dạ rõ ràng đã đến trước mấy tháng nhưng vẫn thảnh thơi du sơn ngoạn thủy với Tuyết Thần, một đường chậm rãi đến kinh thành là để chờ tới khi Tư Mã Phục bị giết.
Yến Chiêu bình tĩnh suy nghĩ, Kỳ Dạ đang làm gì?
Rất nhanh hắn sẽ biết đáp án.
Thứ quan trọng nhất trên người mang đại khí vận chính là khí vận, thứ mấu chốt chống đỡ cho vận chuyển thế giới mới là khí vận. Nguyên nhân thông thường khiến người mang đại khí vận tử vong là do người từ ngoài đến quấy nhiễu, khí vận bị người từ ngoài đến cướp đi, thế giới sẽ lập tức sụp đổ. Sau khi người mang đại khí vận không may chết đi, thế giới chưa sụp đổ ngay lập tức, mà chỉ sụp đổ sau khi tuyến đi của thế giới lệch khỏi quỹ đạo do người mang đại khí vận chết.
Tư Mã Phục là vua của một nước, nước không thể một ngày không có vua, hắn vốn nên dẫn dắt Đại Lê trở nên thái bình thịnh thế, đây là tuyến đi của thế giới 999. Đột nhiên Tư Mã Phục tử vong sẽ dẫn tới trên dưới cả triều đại loạn khiến một loạt sự kiện phản loạn sau này, thay đổi hoàn toàn tuyến đi của thế giới, cuối cùng không thể quay về quỹ đạo bình thường thì thế giới lúc đó mới hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng hiện tại, Tư Mã Phục vừa mới tử vong, việc còn chưa truyền ra ngoài nên những người khác đều không biết, cũng không tạo ra ảnh hưởng gì với ngoại giới. Từ “Người mang đại khí vận tử vong” đến “Tuyến đi của thế giới hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo” ở giữa còn có một quá trình dài dòng, cũng chính là “thời kỳ tu sửa” mà thần sử hay gọi.
Kiếp trước thế giới 999 hủy diệt là bởi vì không có thần minh nào phát hiện hoàng cung xảy ra chuyện, để nữ xuyên qua thành công mang khí vận đi. Mà nay Tuyết Thần kịp thời đuổi tới, vào lúc kẻ xuyên qua chưa kịp mang khí vận đi đánh chết ả, sau đó biến thành Tư Mã Phục tiến hành tu sửa. Chỉ cần trong lúc hắn tại vị không để thế giới lệch tuyến quá nhiều cũng có thể bảo thế giới này bình yên vô sự. Việc Tuyết Thần làm cũng có hiệu quả như việc thần sử làm.
Kỳ Dạ lựa chọn không cứu Tư Mã Phục, là bởi vì ở lịch sử mà Kỳ Dạ biết, Tuyết Thần sẽ thay thế Tư Mã Phục, cho nên Tư Mã Phục cần phải chết, nếu không chính là sửa lại tuyến lịch sử mà Kỳ Dạ biết.
Kỳ Dạ là tới cứu Tuyết Thần, không phải cứu người mang đại khí vận.
Thần đã chết ở quá khứ không có tương lai, Tuyết Thần ở quá khứ chết đi, tuyết thần ở tương lai cũng lập tức bỏ mình. Kỳ Dạ lần lượt xuyên đến thời điểm trước khi Tuyết Thần tử vong giúp Tuyết Thần tránh tử kiếp, cũng khiến thế giới không vì chếch tuyến mà hủy diệt. Một khi Kỳ Dạ ở tương lai phán đoán sai lầm thời gian quay về, xuyên đến sau khi Tuyết Thần tử vong, hay là sau khi tuyến đi của thế giới đã hoàn toàn lệch đều sẽ tạo thành thế không thể vãn hồi.
Kỳ Dạ vì cứu vớt Tuyết Thần thiết kế một vòng lặp không gian và thời gian, đồng thời cũng kéo Yến Chiêu xuống nước, trở thành một phần quan trọng trong đó. Kỳ Dạ gửi phong thư này cho yến Chiêu, hắn mới có thể xem xét mấy lần Kỳ Dạ quay lại quá khứ ở thế giới 999, mới giết chết Lê Tẫn vào 2500 năm sau, đào thần cách để Tư Mã Phục mang đến nhắc nhở Kỳ Dạ quay lại quá khứ, mới có Kỳ Dạ sau khi về quá khứ gửi phong thư này cho Yến Chiêu.
Hoàn hoàn tương khớp.
Kỳ Dạ thật đúng là ép sạch giá trị của hắn. Yến Chiêu rất không vui, cũng rất nghi hoặc.
Cho nên đến tột cùng là vì sao tương lai hắn lại không độc chiếm thần cách của Lê Tẫn mà mang thần cách chủ thần cho Kỳ Dạ? Loại đồ vật như tình cảm này trong lòng Yến Chiêu xem ra cũng không thể đứng trên sức mạnh được, huống chi hắn và Kỳ Dạ tính ra cũng không có gì gọi là tình cảm cả.
Vứt việc này ra sau đầu, Yến Chiêu tiếp tục ở Vạn Thần giới làm Vạn Thần Chi Chủ. Tận đến khi tính toán tốc độ dòng chảy thời gian ở thế giới 999, 2500 năm sau đã tới.
2500 năm sau, Tà thần ngủ say vạn năm thức tỉnh theo thần cách chỉ dẫn đến nhân gian.
Y đi tìm một nửa viên thần cách kia của mình, đồng thời cũng là một nửa sinh mệnh của y.
Cái gì Kỳ Dạ cũng không nhớ rõ. Hồn phách quá suy yếu khiến y quên tất cả mọi việc xảy ra thời hỗn độn, chỉ nhớ từ thời viễn cổ đến cổ đại y vẫn chỉ là một đoàn trọc khí nhận hết xa lánh từ nhóm Tự Nhiên Chi Thần biến thành từ thanh khí.
Hắn đã quên từng có một sợi tiểu thanh khí ở thời kỳ Hỗn Độn liều mạng bảo vệ hắn, ngay cả bản thân Tuyết Thần cũng đã quên. Bản năng Kỳ Dạ khiến y chán ghét thứ thuần tịnh sạch sẽ, cảm thấy những thứ đó đều là dối trá, thanh khí là thứ đáng giận nhất trên đời.
Mà ánh mắt đầu tiên y đến nhân gian đã va phải thanh niên liền cảm thấy đó là sinh linh tốt đẹp nhất trên đời này.
Em ấy thật đáng yêu. Kỳ Dạ nghĩ.
Ta nhất kiến chung tình với với em ấy.
……
Cùng lúc đó, người mang đại khí vận thế giới 6666 thức tỉnh, khuấy đảo toàn bộ thế giới đến độ rung chuyển bất an.
Dung Dữ giết chết 108 vị thần sử xuyên qua, bắt cóc đánh ngất thần minh thế giới 6666, hiển nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ ai cũng có thể ứng đối. Vì bắt giữ hắn, Yến Chiêu tự thân xuất mã, phí rất nhiều tinh lực.
…… Sau đó phát hiện, trốn chạy và việc bắt cóc quả thực do Dung Dữ làm, nhưng việc nghiêm trọng nhất là hành vi hủy diệt một đống thế giới thì không phải Dung Dữ, Dung Dữ vốn chỉ là đội nồi thay Lê Tẫn.
Thế giới 999 gặp phải mạt thế, Thích Bạch Trà xin trợ giúp từ Cục Quản Lý Thời Không, Cục Quản Lý Thời Không phái thần sử Tuyên Diệu đến giải quyết. Thích Bạch Trà thuận tiện đưa vấn đề thế giới 999 xuất hiện người từ ngoài đến tên Lê Tẫn, có thực lực cường đại, Tuyên Diệu nghe vậy lập tức trở về báo cáo, những việc này vẫn luôn rơi vào tai chủ thần.
Yến Chiêu nghe xong sao còn không rõ.
Lê Tẫn mới là kẻ đáng chết, đóng băng thế giới lấy Dung Dữ ra che mắt, ngược lại gã đi thế giới 999 tính kế để Kỳ Dạ và Tuyết Thần giết hại lẫn nhau.
Thảm hại hơn chính là, thần hồn của Yến Chiêu và Dung Dữ nói chuyện yêu đương ở thế giới nhỏ.
Có thể tưởng tượng ra sau khi chân tướng rõ ràng, Dung Dữ đối với việc hắn mắt mù nhận nhầm hung thủ sẽ tỏ vẻ mười hai vạn phần trào phúng như thế nào, cũng lệnh cưỡng chế hắn tỉnh lại cẩn thận rồi chân thành xin lỗi, không truy thê hỏa táng tràng để xin lỗi vì hành vi ngu ngốc của hắn là không được.
Yến Chiêu: “……”
Có thể làm sao bây giờ, trước tiên viết một bức thư xin lỗi, sau đó lại treo một tờ lên.
Yến Chiêu nằm mơ cũng không ngờ mình cũng có hôm nay.
Chủ Thần giận dữ, Lê Tẫn tất nhiên gặp phải tao ương.
Lúc ấy Lê Tẫn đang tác oai tác quái ở thế giới 999, vừa thành công tính kế đến Kỳ Dạ mất trí nhớ làm tà tính quá độ, vốn tưởng rằng có thể khiến Kỳ Dạ giết chết Thích Bạch Trà, không ngờ Kỳ Dạ lại cứ thế ôm Tuyết Thần đi.
Loại hành vi không theo lẽ thường này làm Lê Tẫn không thể hiểu nổi, đang định đuổi theo thì cảm thấy không khí truyền đến một trận dao động thần lực cường đại.
Yến Chiêu tới xử hắn.
……
Chính diện đấu với nhau, Lê Tẫn tất nhiên không phải đối thủ của Yến Chiêu.
Kết cục cuối cùng là Yến Chiêu đào thần cách của Lê Tẫn ra.
Yến Chiêu mang theo thần cách chủ thần trở lại Vạn Thần giới, bắt đầu thu thập một đống cục diện rối rắm.
Trong lúc đuổi bắt Dung Dữ Yến Chiêu bị dồn lại rất nhiều chuyện chưa kịp xử lý, vừa online một đống lớn tin chưa đọc đã nhảy ra, trong đó có tin dữ Ma Vương Pascal trốn đến thế giới 999.
Thế giới 999 lúc này vẫn là thế giới mới sinh, không có thần nào có thể là đối thủ của Pascal. Yến Chiêu lập tức xem xét mới phát hiện Chủ Thần Kỳ Dạ quả nhiên cũng về thời gian này giết chết Pascal, lại lần nữa cứu Tuyết Thần.
Kỳ Dạ tổng cộng quay về ba lần.
Yến Chiêu xem xong, chia thần cách Lê Tẫn thành hai, triệu Tư Mã Phục đến để hắn mang nửa thần cách Chủ Thần đưa cho Kỳ Dạ, cũng nhắc nhở Kỳ Dạ về ba lần quay về cứu Tuyết Thần.
Về phần nửa thần cách còn lại, Yến Chiêu vẫn giữ lại chỗ mình.
Tuyết Thần cũng cần nửa viên thần cách này để khôi phục hoàn toàn ký ức, Kỳ Dạ nhất định sẽ tìm tới cửa. Năm đó Kỳ Dạ nói ai gặp đối phương trước thì là chó, hắn chờ Kỳ Dạ chủ động tới làm chó.
Bị Kỳ Dạ tính kế nhiều lần như vậy, dù sao hắn cũng phải hòa nhau một ván.
Lúc này, Yến Chiêu cuối cùng cũng biết vì sao hắn không tự mình hấp thu nốt nửa viên thần cách.
Vạn Thần Chi Chủ bận bịu vô cùng, cả năm không nghỉ ngày nào, bởi vì tính chất công việc phải là Chủ Thần mới có thể đảm nhiệm, ngay cả người thay ca cũng không có lấy đâu ra thời gian yêu đương?
Để theo đuổi Dung Dữ hắn phải phí chút công phu này, công việc trên Vạn Thần Giới đã chồng chất như núi, cứ tiếp tục thế cũng không được.
Cần phải tuyển hai vị tới giúp đỡ.
Để Kỳ Dạ và Tuyết Thần tới thì không còn gì tốt hơn.
Bây giờ hắn cũng có lão bà cần bầu bạn, cần phải có ngày nghỉ chứ.
Sức mạnh tất nhiên là quan trọng nhưng không đáng nhắc so với Dung Dữ.
Yến Chiêu nghĩ, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao lúc trước Kỳ Dạ bằng lòng từ bỏ thần cách và Thần Vị vì Tuyết Thần.
Năm đó hắn châm chọc mỉa mai, mà nay cũng đang giẫm lên vết xe đổ.
……
Sau khi Kỳ Dạ hoàn thành ba lần quay về, quả nhiên đi thẳng lên Vạn Thần giới tìm Yến Chiêu lấy nửa thần cách còn lại.
Lễ gặp mặt của Yến Chiêu chính là trước tiên cho hắn một chưởng.
Đã từng nói gặp y một lần đánh một lần.
Kỳ Dạ không thèm để ý, lấy được thần cách là được.
Lấy chia sẻ công việc với Yến Chiêu làm cái giá phải trả, Kỳ Dạ lấy nửa viên thần cách trở lại nhân gian để Thích Bạch Trà dung hợp.
Do đó nhớ lại toàn bộ ký ức.
_
Trong phòng ngủ, dường như đã qua một thế kỷ. Kỳ Dạ an tĩnh chờ đợi, chờ Trà Trà của y khôi phục ký ức.
Qua thật lâu thật lâu, màn đêm buông xuống, ngoài cửa sổ tuyết bay lất phất.
Là một đêm tuyết đẹp.
Thiếu niên trong lồng ngực Kỳ Dạ chậm dãi mở mắt, đôi mắt xanh trong suốt như băng, lại nhiều chút trong trẻo thấu đáo hơn so với lúc mới sinh ra.
Giống như rất nhiều năm trước đây, Tuyết Trắng ra đời trong lòng ngực bóng đêm.
Khi đó Trà Trà được ca ca của hắn bảo vệ rất tốt, ngây thơ hồn nhiên, không rành thế sự, ngay cả một tia tàn nhẫn giết chóc cũng không có, là thần minh thuần tịnh ngây thơ nhất. Tuyết thần tốt đẹp như vậy cuối cùng lấy thân tế thế, đổi vạn vật bất diệt.
Thích Bạch Trà ở thế giới này trải qua nhân gian, lấy bảo hộ thế giới làm nhiệm vụ của mình, không tiếc thân thủ chém giết người từ ngoài đến, tay nhiễm máu tươi. Hắn không còn ngây thơ như năm đó nữa, nhưng sau khi trải qua thế sự sơ tâm vẫn không thay đổi, vẫn được xưng một câu ngây thơ như trước.
Bất cứ lúc nào, Tuyết Thần luôn có trái tim bảo vệ thế giới bởi vậy hắn thành công trở thành chủ thần. Thần cách của hắn đến từ Kỳ Dạ và Lê Tẫn nhưng thần tính của bản thân đủ để hắn đạt được tán thành từ pháp tắc thần minh. Chức trách của Van Thần Chi Chủ vốn chính là bảo vệ thế giới vô biên. Từ đó mà nói, Thích bạch Trà thậm chí còn thích hợp với vị trí này hơn cả Yến Chiêu.
Kỳ Dạ chưa từng có tâm bảo vệ thế giới, từ đầu đến cuối, y đều ở vị trí thần minh bảo vệ duy nhất cho Thích Bạch Trà.
Lông mi Thích Bạch Trà run rẩy, nhẹ kêu một tiếng: “Ca ca.”
“Ừm, ca ca ở đây.”
“Chúng ta đã quen biết nhau rất lâu.”
Lâu đến độ hắn có chút hoảng hốt.
Nghiêm phu nhân từng vì chấp niệm mà lưu lại nhân gian, hồn phách không chịu tiêu tán, chỉ vì yêu Nghiêm tiên sinh tận xương tuỷ. Lúc ấy Thích Bạch Trà chỉ cảm thấy cực kỳ động lòng, vì việc này giúp bà mượn xác hoàn hồn, thành toàn một đôi bích nhân. Mà nay nghĩ đến, vì sao động dung?
Là đồng cảm như bản thân mình cũng vậy.
Hắn cũng từng vì ca ca, thần hồn cường ngạnh lưu thế gian không chịu rời đi.
Kỳ Dạ vẫn luôn rất thích hôn hắn, hôn đến độ triền miên lâu dài, vẫn luôn nói yêu hắn nhiều thêm một ít, hôn hắn lâu hơn một chút. Trước đây Thích Bạch Trà chỉ cho là tình nùng mật ý giữa tình nhân, bây giờ nghĩ đến hóa ra chính là từ tận phế phủ. Kiếp trước Kỳ Dạ đi Vạn Thần giới rèn luyện, trước khi đi hôn hắn một lần tạm biệt, từ đó về sau là cách biệt vạn năm.
Việc Kỳ Dạ hối hận nhất chính là khi đó không thể hôn hắn nhiều hơn một lát, đời này từ trong tiềm thức cũng muốn phải đòi lại.
Năm tháng bọn họ từng yêu, trải qua vô số thiên trường địa cửu.
“Là rất lâu, về sau còn sẽ càng lâu.” Kỳ Dạ xoa xoa tóc của hắn, rơi xuống đôi môi hắn một nụ hôn, “Trà Trà, tình yêu với em, cho dù đến thời gian cuối cùng ta cũng vĩnh viễn không từ bỏ.”
Thích Bạch Trà cười khẽ, nhìn thẳng vào đôi mắt Kỳ Dạ.
“Vậy cuộc đời này của em tất nhiên sẽ kiên trì cùng một việc với tiên sinh.”
Yêu anh cũng là việc em mãi mãi kiên trì
Khóe môi Kỳ Dạ khẽ nhếch, đôi mắt mang ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt, ngay cả bóng đêm của hôm nay cũng dịu dàng.
Y nói: “Một lời đã định.”
Ta vốn tưởng rằng, sau vạn năm ngủ say nơi Thần Điện, một thoáng kinh hồng lúc hạ xuống nhân gian chính là lúc bắt đầu yêu em.
Sau lại lại tưởng, ba lần quay ngược thời gian, mang đến cho em ân tình, tình bạn, tình yêu, đó là tình duyên kiếp trước của ta và em.
Cuối cùng phát hiện, chúng ta quen biết từ Hỗn Độn xa xôi, từ thế giới bắt đầu cho đến khi tận tế, lại từ điểm cuối thời gian ngược về điểm bắt đầu.
Trong thời gian lưu chuyển, sau khi ký ức biến mất, tình cảm không còn, chỉ còn lại bản năng ghét bỏ lẫn nhau——
Ta đi ngược lại thần tính để yêu em.
~ Hoàn Chính Văn ~