Sau Khi Gây Thù Với Chủ Thần

Chương 38-2: Ngục giam tai ương 12

Thay quần áo mới, Dung Dữ đã hoàn toàn không còn chút dáng vẻ của tù nhân mà giống như một thanh niên quý tộc đến đây trải nghiệm cuộc sống, còn rất khó hầu hạ. Trên dưới ngục giam thấy hắn còn phải cung kính kêu một tiếng "Cậu Kỷ".


Ở tù mà ở đến mức này, đó giờ tuyệt đối là người đầu tiên.
Những tù nhân khác lúc đi ngang qua thanh niên, trong mắt đầy hâm mộ.
Cái gọi là lao tù tai ương, đối với bọn họ mà nói, nhà tù là tai họa của bọn họ.
Còn Dung Dữ lại là tai họa của cái tù này.
- -


Gối ôm thích hợp đã trở lại trong ngực, cuối cùng Phó Thiển Tri đã có thể ngủ ngon.
Hơn nữa cái gối này không chỉ để ôm mà còn mở được kha khá chức năng khác.
Sau hai tuần, Dung Dữ quả quyết muốn chia phòng.


Lúc ấy Phó Thiển Tri đang uống trà hoa trong phòng làm việc, Dung Dữ ngồi trên ghế salon đọc sách kinh dị thình lình thốt một câu: "Tối nay em về lại phòng giam."
Phó Thiển Tri nghe vậy ngẩng đầu, bắt đầu ngẫm lại lời nói hành động mấy ngày nay của mình: "Gần đây anh có làm sai chỗ nào sao em?"


"Ngài không sai, là người tôi ốm yếu, không chịu nổi yêu thương của Trưởng ngục ngài, quyết định đến phòng giam úp mặt vào tường hối lỗi."
"... Nói chuyện bình thường."
"Anh mãnh quá em chịu không nổi."
"Phụt---" Hớp trà hoa phun ra ngoài.
Phó Thiển Tri: "Anh xem như em đang khen anh."


Dung Dữ cũng không ngẩng đầu: "Tùy anh, dù sao cũng phải chia phòng."
Cứ tiếp tục như thế hắn sẽ chết.
Mặt Trời không hổ là mặt trời.
Bà mẹ nó đúng là có năng lực chịch.*
(gốc là 日 (ngày), mà 日 cũng có nghĩa là chịch)


Lúc sợ này sợ nọ thì làm người tức chết, mà dốc sức ra lại muốn mạng người ta.*
Dung Dữ mới không hành hạ mình như thế, hắn thoải mái mới là điều quan trọng nhất.
Sách trong tay bỗng bị lấy đi.
"Được thôi." Phó Thiển Tri nói, "Mấy ngày sau tha cho em, giờ bù lại cũng như nhau."


Dung Dữ ngẩng đầu: "Phó Thiển Tri, anh có thể nông cạn như tên anh*, đừng làm phiền em tìm hiểu biển tri thức. Trả sách lại cho em."
Phó Thiển Tri nhìn tựa đề sách , nheo mắt giấu sách ra sau lưng: "Người đàn ông nông cạn này muốn tìm hiểu sâu em."


Dung Dữ định chui dưới cánh tay người đàn ông chạy trốn, lại bị người nọ chặn lại kéo về ghế: "Hai ta còn chưa làm ở ghế salon."
Dung Dữ: "Em đánh anh đấy!"
"Trong ngăn kéo có còng tay, nếu em giãy giụa anh sẽ còng em lại."
Dung Dữ nghe vậy còn giãy mạnh hơn.


Phó Thiển Tri: "... Em yêu à, ý đồ của em quá rõ ràng."
...
Cuối cùng thanh niên cũng mềm nhũn nằm trong ngực Phó Thiển Tri.
Phó Thiển Tri tháo còng tay, nhìn một vòng đỏ vì bị siết trên cổ tay của Dung Dữ: "Có đau không?"


"Bây giờ còn hỏi làm gì? Vừa này bảo anh tháo ra anh có nghe không." Dung Dữ dữ dằn nói. Cả quá trình trông hắn có yếu ớt thế nào, khi làm xong vẫn phách lối như cũ.
"..."


"Phó Thiển Tri, anh có hiểu cái gì gọi là phát triển lâu dài không? Nghĩ cho sự phát triển lâu dài của chúng ta đi, con mẹ nó anh tiết chế chút cho tôi. Eo tôi đau."
Phó Thiển Tri vỗ về hôn hắn: "Tiểu Liên Hoa, xin lỗi em."
Cái tên đã lâu không gọi khiến Dung Dữ lập tức im lặng.


Mấy giây sau hắn mới quái lạ hỏi: "Sao tự nhiên lại gọi tên này? Không phải anh chê nó khó nghe à?"
"Dù trước kia là ai đặt cho em, từ nay về sau, xưng hô này và em chỉ thuộc về anh." Phó Thiển Tri nói, "Còn cái gọi là lâu dài..."
Y rũ mắt chăm chú nhìn người trong lòng.


"Thứ cho anh thiển cận, vì chỉ trông thấy người trước mắt."
Hết chương 38.
Chú thích:
*Ý là ban đầu còn tỏ vẻ rộng lượng "em đi đi tôi buông tay đừng đến gần tôi..." nhưng xác định rồi thì chịch muốn chết người ta =))))))
*Thiển Tri: Hiểu biết nông cạn, không có quá nhiều hứng thú tìm tòi...


(Thiển (浅): nông, cạn, dễ hiểu, đơn giản, nhạt nhẽo, hời hợt,...
Tri (知): tri thức, hiểu biết,...)


Lời tác giả: Ngày hôm qua đã có bình luận đoán đúng rồi, bản thể của Dung Dữ là Hồng Liên Nghiệp Hoả có thể thiêu rụi vạn vật trên thế gian~ Là ngọn lửa ma mà vạn vật dính một chút thôi đã tan thành mây khói, cũng là Tiểu Liên Hoa mà Mặt Trời nâng trong lòng bàn tay.
Bộ này còn có tên


Hồng Liên Nghiệp Hỏa: Giới danh loại thứ 7 trong Địa ngục Bát Hàn. Tên Bát Đặc Ma (phạm: Padma), dịch là hoa sen hồng. Nghĩa là chúng sinh chịu tội, vì rét buốt quá mà da thịt đỏ ửng nứt ra trông như cánh hoa sen hồng. (Theo vuonhoaphatgiao)
Để ý nha mỗi lần anh Mặt Trời được ăn thịt rồi là không đứng đắn nổi á =))))).