- Hoắc Nhĩ Thiết, Lợi Trát Qua.
Phần Đồ Cuồng Ca lợi dụng độ cao của lôi đài, ánh mắt bình tĩnh nhìn xuống hai người đang đứng phía dưới lôi đài, ngón trỏ tay phải đảo qua hai người, hơi dựng thẳng sau đó chỉ về phía mình một cái:
- Hai người các ngươi, cùng lên đây đi.
Cùng lên đấu sao?
Chiến sĩ bình thường khiêu với chiến chiến sĩ huyết mạch lại yêu cầu cùng lên đấu sao?
Cách đây không lâu, lời như vậy đã từng xuất hiện một lần. Đó là ở trong lễ tang của Lôi Địch, Càn Kình đã đứng ra đầy hào khí khiêu chiến với Lôi Đình Sư Vương người đứng đầu và Nộ Hống Sư Vương đứng thứ ba trong Bách Chiến Bảng.
Câu nói kia mới được thốt ra trong khoảng thời gian đặc biệt ngắn, thậm chí đã được lưu truyền qua miệng mọi người, vẫn không ngừng vang vọng ở trong tai của mọi người. Nhưng hiện tại, câu nói đó lại một lần nữa thông qua miệng của một chiến sĩ bình thường khác nói ra.
Đây là chuyện gì vậy?
Lẽ nào thời đại của các chiến sĩ bình thường lại tới? Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hai chiến sĩ bình thường lại nói với bốn gã chiến sĩ huyết mạch, các ngươi cùng tiến lên.
Trên mặt Hoắc Nhĩ Thiết lộ ra một nụ cười không thể tin được:
- Tiểu tử ngươi thật sự điên rồi sao? Ngươi đã quên mất lần trước ngươi bị ai đánh tới mức giống như chó chết rồi sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cho rằng ngươi là Càn Kình sao? Ngươi chẳng qua chỉ là một con chó chết đã từng bị ta đánh tới mức quỳ rạp trên mặt đất không đứng dậy nổi thôi.
Phần Đồ Cuồng Ca yên lặng nhìn về phía Lợi Trát Qua vẫn đứng phía dưới lôi đài không di chuyển:
- Chiến sĩ huyết mạch rắn hổ mang, ngươi còn chưa lên sao?
- Hoắc Nhĩ Thiết có thể đánh thắng ngươi, cần gì ta phải lên đó?
Lợi Trát Qua vẫn không đi về phía trước, trái lại lui một bước nhỏ về phía sau. Vừa nãy, tiểu tử này phát ra sát khí nồng đậm quả thực kinh người. Tiểu tử này theo Càn Kình một thời gian dài như vậy, có thể thật sự trở nên mạnh mẽ hay không? Trước hết, cứ xem tình huống thế nào rồi nói sau.
Phần Đồ Cuồng Ca không tiếp tục cưỡng ép Lợi Trát Qua. Ánh mắt hắn lại chuyển đến trên người Hoắc Nhĩ Thiết:
- Như vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi.
A!
Hoắc Nhĩ Thiết đột nhiên phát ra một tiếng gầm giận dữ điếc tai nhức óc. lực lượng huyết mạch của chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng hoàn toàn được mở ra. Một khắc khi chiến thân huyết mạch hoàn thành, hắn giẫm hai bàn chân lớn xuống mặt lôi đài, phát ra tiếng động nặng nề giống như tiếng trống trận. Hắn giống như một con cẩu hùng động dục, lao thẳng về phía Phần Đồ Cuồng Ca.
Hùng chưởng cực lớn, đánh ra một đòn Phá Không Liệt Phong, thức đầu tiên của Bạo Hùng!
Đánh lén?
Không! Là đột kích!
Lần trước khi Hoắc Nhĩ Thiết giao đấu với Càn Kình, bài học trong chớp mắt khi trận chiến đấu vừa bắt đầu đã bị đánh bại đã sớm khắc thật sâu ở trong đầu hắn. Vừa nãy khi tiếp xúc với sát khí của Phần Đồ Cuồng Ca, hắn đã biết người trước mắt này có khả năng biến thành kình địch.
Nếu như trước khi phát sinh cuộc đối thoại đó, Hoắc Nhĩ Thiết biết được sát khí của Phần Đồ Cuồng Ca nồng đậm sự vậy, khốc liệt như vậy, hắn căn bản sẽ không nói ra những lời khiêu khích như vậy, gây ra một trận chiến đấu như vậy.
Từ sau khi Lôi Đình Sư Vương bị đánh bại bởi Càn Kình, rất nhiều chiến sĩ bình thường trong học viện khi đi đường nhìn thấy các chiến sĩ huyết mạch khác, đều không còn cung kính cúi đầu khom lưng nữa, mà ưỡn ngực. Trong đôi mắt bọn họ lộ ra sự tự hào và tự tin chưa bao giờ thấy.
Tình huống như vậy đã khiến tất cả chiến sĩ huyết mạch trong học viện đều cảm thấy tổn thương nghiêm trọng. Hoắc Nhĩ Thiết nhìn thấy Phần Đồ Cuồng Ca, trong nháy mắt liền nghĩ đến, nếu như mình đánh ngã Phần Đồ Cuồng Ca, khiến Càn Kính này bên cạnh chiến sĩ bình thường đánh không đứng nổi. Như vậy có thể đòi lại được rất nhiều mặt mũi cho chiến sĩ huyết mạch.
Sau trận đánh này, mình sẽ trở thành anh hùng trong các chiến sĩ huyết mạch khác ở học viện này!
Nhưng, dù thế nào Hoắc Nhĩ Thiết cũng không nghĩ tới, mấy tháng trước Phần Đồ Cuồng Ca bị mình xem như hài tử tùy tiện đánh chơi, dường như đã hoàn toàn thay đổi! Hắn dường như đã biến thành một kình địch của mình!
Nếu như sớm biết chuyện sẽ là như thế này...
Hoắc Nhĩ Thiết không kịp hối hận nữa. Cho tới bây giờ hắn chỉ có thể khai chiến.
Sau khi Phần Đồ Cuồng Ca phát ra tín hiệu bắt đầu chiến đấu, Hoắc Nhĩ Thiết học phương pháp chiến đấu của Càn Kình lần trước trực tiếp phát động tập kích. Hắn muốn trong thời điểm Phần Đồ Cuồng Ca còn chưa đứng vững gót chân, không thật sự tập trung tinh thần, một lần hành động bắt lấy Phần Đồ Cuồng Ca!
Hoắc Nhĩ Thiết vừa ra tay chính là một đòn toàn lực. Hắn đơn giản trực tiếp dứt khoát chạy nước rút tới gần, nắm đấm Bạo Hùng đánh ra. Đấu khí được ngưng tụ với độ dày cao, lưu chuyển cuồn cuộn không ngừng, dường như có thể phát sinh ra vụ nổ bất cứ lúc nào.
Một đòn thiên chùy bách luyện, cho dù là chiến mã bị đánh trúng cũng có thể trực tiếp một quyền đánh nát đầu ngựa! Chỉ cần có thể đánh trúng Phần Đồ Cuồng Ca, chỉ cần một đòn thôi!
Hoắc Nhĩ Thiết tự tin, chỉ cần có thể đột kích đánh trúng, như vậy trong nháy mắt cuộc chiến đấu sẽ kết thúc.
Ầm!
Một quyền của Hoắc Nhĩ Thiết thật sự đánh thẳng vào bụng của Phần Đồ Cuồng Ca. Nắm đấm và cơ bắp va chạm vào nhau phát ra âm thanh không giống như đánh vào bên thân thể, lại giống như là đánh vào mặt tấm kim loại. Mơ hồ có tiếng kim loại va chạm truyền vào trong tai mọi người.
Một quyền đánh trúng, bản thân Hoắc Nhĩ Thiết cũng không thể tin được mình dễ dàng làm được như vậy. Các học viên đứng xung quanh xem chiến, theo bản năng nhắm hai mắt lại. Thậm chí còn có người phát ra tiếng kêu kinh ngạc, không dám nhìn Phần Đồ Cuồng Ca bị trúng quyền thương nặng.
Một giây... Hai giây...
Mọi người không nghe được tiếng thân thể bị bạo lực đánh bay lên va chạm vào mặt đất. Các học viên mở mắt nhìn hai người trên lôi đài nhất thời sửng sốt.
Đây... Đây là...
Trong ánh mắt Hoắc Nhĩ Thiết cũng đầy vẻ bất ngờ. Một quyền đánh trúng vào vị trí bụng dưới, cho dù là chuyện đánh bay người cũng rất dễ dàng. Một đòn như vậy đánh gãy rất nhiều xương sườn của Phần Đồ Cuồng Ca, đánh hắn thổ huyết, đánh hắn quỳ trên mặt đất không đứng dậy nổi, cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng, chuyện tưởng như rất bình thường này lại không xuất hiện!
Sau khi Phần Đồ Cuồng Ca trúng một quyền, trái lại rất không nể tình vẫn đứng thẳng, thậm chí ngay cả khom lưng, trên mặt lộ ra chút thổng khổ hắn cũng lười làm.
Bình tĩnh.
Mọi người chỉ có thể thấy được vẻ bình tĩnh ở trên khuôn mặt Phần Đồ Cuồng Ca.
Hoắc Nhĩ Thiết thoáng nghi ngờ. Bả vai trái của hắn đột nhiên nghiêng sang một bên, chân phải giơ lên giống như một cột kim loại lớn, phát ra tiếng gió rít. Hắn trực tiếp đá ngang một cái nặng nề đá trúng vào mặt Phần Đồ Cuồng Ca, khiến đầu hắn bị đá hất sang một bên.
Sau khi thu hồi chân, Hoắc Nhĩ Thiết phát hiện đầu Phần Đồ Cuồng Ca đã quay lại bình thường. Sau đó Phần Đồ Cuồng Ca lắc cổ vài cái. Ánh mắt và biểu tình của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.