Sất Trá Phong Vân

Chương 914: Nuốt trở về

Thân thể cường tráng giống như Sư Tử Vương của hắn cũng chấn động. Sự tức giận từ trong xương tủy rất nhanh đã phát ra.

- Đáng tiếc.

Đoạn Phong Bất Nhị nhún vai:

- Ta là chiến sĩ huyết mạch, cho dù đánh khiến ngươi quỳ rạp trên mặt đất gọi ta một tiếng gia gia, vẫn là chuyện giữa các chiến sĩ huyết mạch. Cho nên, chiến hữu! Đã tiện nghi cho ngươi rồi.

Đoạn Phong Bất Nhị vừa nói vừa lui trở lại. Vào giờ phút này, chiến thân huyết mạch rắn chín đầu lại hoàn toàn bạo phát. Đấu Hồn rắn chín đầu thật lớn, màu đen ngửa mặt lên trời rít gào. Uy áp cường đại khiến vô số người cảm thấy ngực bị đè nén.

Con ngươi trong mắt Lăng Phong Linh Quan đang vô cùng tức giận chợt co lại.

Chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu!

Chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cũng giống như Sư Tử Vương, đều là một trong mười đại chiến sĩ huyết mạch! Người trẻ tuổi này mới bao nhiêu tuổi, không ngờ đã nắm giữ Đấu Hồn? Hơn nữa còn là trạng thái Đấu Hồn gần như đỉnh phong!

- Ngươi là… Bàn Mộng Thần?

Lăng Phong Linh Quan theo bản năng suy đoán thân phận của Đoạn Phong Bất Nhị.

- Bàn Mộng Thần?

Đoạn Phong Bất Nhị mỉm cười:

- Trong thế hệ trẻ cường đại trong huyết mạch rắn chín đầu cũng không phải chỉ có một mình Bàn Mộng Thần! Đoạn Phong Bất Nhị ta tất nhiên sẽ trở thành người mạnh nhất trong lịch sử chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu! Cũng là một cường giả siêu cấp duy nhất!

- Đoạn Phong Bất Nhị?

Miệng Lăng Phong Linh Quan lập lại cái tên này. Trong các tư liệu hắn từng được đọc qua, chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu này cũng không tính là cường đại. Nắm đấm của mình có thể bóp chết hắn mới đúng. Tại sao bây giờ hắn lại trở nên mạnh mẻ như thế? Quan trọng nhất là tuổi của người thiếu niên này mới bao nhiêu tuổi!

Kém hắn những năm tuổi, thực lực lại gần như không khác mấy. Lăng Phong Linh Quan nhìn về phía Đoạn Phong Bất Nhị, trong ánh mắt xuất hiện sự kiêng kỵ. Người trẻ tuổi này có thể sẽ trở thành một vật cản trên con đường đoạt giải quán quân Tân Nhân Vương của mình. Mình có nên tìm một cơ hội đánh bại hắn trước một lần, để lại cho hắn một bóng ma trong lòng, sau này đánh không thắng được mình hay không?


- Xin mọi người lui ra phía sau một chút.

Càn Kình xoay người nhìn về phía mọi người đang vây xung quanh đứng xem nói:

- Lui thêm về sau một chút.

- Lui ra phía sau, lui ra phía sau, lui tiếp về phía sau!

Mọi người biết, Càn Kình làm vậy chính là muốn động thủ thật sự ở chỗ này, tiến hành giao thủ cùng thế hệ trẻ của huyết mạch Sư Tử Hoàng Kim, một trong mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch.

- Đại thúc, đại thúc vẫn muốn chứng minh chiến sĩ bình thường không thua kém gì chiến sĩ huyết mạch.

Càn Kình xoay người ngồi xổm ở trước phần mộ của Lôi Địch:

- Ngày hôm nay, ta ở ngay trước mặt đại thúc, thực hiện chuyện đại thúc vẫn muốn làm.

Lăng Phong Linh Quan khoanh hai tay ở trước ngực nhìn Càn Kình:

- Cần ta nhường ngươi một cánh tay không?

Hắn thản nhiên hỏi một câu, tràn ngập sự tự tin. Giờ phút này, một Đấu hồn sư tử hoàng kim thật lớn từ phía sau lưng Lăng Phong Linh Quan phóng ra. Một đôi cánh chim màu trắng mịn phá thể giang rộng ra, lộ ra khí tức vương giả.

Đấu Hồn thập cấp! Đấu Hồn đỉnh phong!

Lăng Phong Linh Quan tự tin phát ra thực lực mạnh mẽ! Có thể đứng ở vị trí thứ ba đứng đầu Bách Chiến Bảng của học viện Chinh Phạt, tuyệt đối là người có thực lực chân chính.

Lý Đức Ước Khắc nhìn thấy thực lực của Lăng Phong Linh Quan, chợt biến sắc. Đều là thực lực Đấu Hồn đỉnh phong, mình đối mặt với chiến sĩ huyết mạch Sư Tử Vương trẻ tuổi này, căn bản không có một chút khả năng thủ thắng nào. Mức độ chênh lệch của Đấu Hồn giữa hai bên quá nhiều.

- Nếu như Lôi Đình Sư Vương không nhập thánh.


Càn Kình tiến một bước vào trong vòng chiến, nhất thời tạo thành một loại khí thế đặc biệt, ta đứng ở trung tâm, các vì sao vây quanh:

- Như vậy, Thiên Luyện Linh Quan ngươi cũng tiến vào đây đi.

Một đánh hai!

Loại chuyện này ở trong lịch sử quyết đấu giữa chiến sĩ và ma vũ sĩ cũng không ít gặp.

Thậm chí, các tình cảnh một đánh bốn, một người đánh mười người đều đã từng xuất hiện qua. Đồng thời trong trường hợp trận thi đấu lớn, quan trọng như Tân Nhân Vương còn không chỉ diễn ra một lần. Có người trực tiếp tuyên bố một mình khiêu chiến, trong tiểu đội của hắn có ba gã đối thủ.

Còn khoa trương hơn, có chiến sĩ trực tiếp nhảy qua tiểu đội khiêu chiến. Nếu như hắn thủ thắng, có thể gặp phải người thắng của tiểu đội kế tiếp, trực tiếp tiến hành đấu một người đánh hai tiểu đội.

Nhưng bất luận là chuyện một đánh mấy người, cho tới bây giờ đều là một chiến sĩ huyết mạch chọn đánh với một đám chiến sĩ bình thường. Hoặc một chiến sĩ huyết mạch khiêu chiến với mấy chiến sĩ huyết mạch cộng thêm chiến sĩ bình thường.

Nói chung, loại chuyện một đánh một đám này cho tới bây giờ là chuyện đặc biệt chỉ có chiến sĩ huyết mạch mới có thể làm. Nó vẫn không thuộc về chuyện chiến sĩ bình thường làm.

Hiện nay, chiến sĩ bình thường này có danh chấn khắp ba tộc Nhân, Ma, Man, ở trước mặt các nhân vật lớn từ khắp các nơi đến đây đưa tang cho Lôi Địch, lại trực tiếp mở miệng nói muốn đánh hai chiến sĩ huyết mạch. Hơn nữa hai chiến sĩ huyết mạch này còn là người đứng đầu và đứng thứ ba trong Bách Chiến Bảng tại học viện Chinh Phạt!

Chấn động! Tất cả mọi người ngây người. Các loại ánh mắt không giải thích được, suy đoán, hoài nghi đều phóng đến trên người Càn Kính.

Thiên Luyện Linh Quan càng nở nụ cười tươi. Ban đầu hắn mỉm cười, càng về sau càng cười to. Hắn cười tới mức run rẩy càng ngày càng lợi hại.

- Ha ha ha. Ngươi muốn một mình đánh hai chúng ta sao?

Thiên Luyện Linh Quan đặt hai tay ở sau người, phát ra khí thế bá đạo hoàn toàn giống với Càn Chiến Huyền, nhìn Càn Kình:

- Một người sử dụng miệng lưỡi ác độc sỉ nhục người khác thì dễ, nhưng tiếp tục dùng miệng lưỡi ác độc đối mặt với nắm đấm cường ngạnh, cũng chỉ có thể tự mình nuốt sỉ nhục trở về.

- Nuốt trở về?

Càn Kình đột nhiên tiến lên một bước!

Càn Kình chỉ mới bước một bước, khí trận của Lăng Phong Linh Quan lúc trước nhìn dường như hoàn mỹ, đột nhiên trực tiếp xuất hiện một lỗ thủng thật lớn. Điều này thật giống như hắn xây dựng cứ điểm vô địch, trong nháy mắt lại bị quân địch công phá.

Cao thủ giao đấu, so đấu chính là sinh tử, tranh đoạt là tiên cơ thượng phong!

Càn Kình lại bước tới một bước, cánh tay thoáng kéo ra phía sau. Thân thể vừa tiến lên liền có chút phập phồng giống như sóng biển cổ xưa hoang vắng, lại vừa giống như mặt trời, mặt trăng và các vì sao di chuyển. Năm ngón tay khép lại, hơi hướng lên, giống như chiến đao sẽ được rút ra khỏi vỏ bất cứ lúc nào. Ngón tay khe khẽ run rẩy, giống như bọ ngựa giơ đao đang tìm cơ hội phát động công kích.

Tinh thần, tự nhiên, sinh vật. Càn Kình tiến một bước, đã miễn cưỡng hoàn hợp nhiều loại cảm ngộ lại với nhau. Trong chớp mắt khi dưới chân bước ra bước thứ ba, đấu kỹ Nộ Liên liền phóng ra. Toàn thân hắn giống như một trận cuồng phong từ trong không trung đột nhiên xuất hiện. Bàn tay hắn chém qua không khí, lóe ra đao quang sáng rực như ánh sao!