Hắn lấy dục vọng làm bẫy rập, dùng máu thịt làm mồi, dùng bề ngoài làm ngụy trang, là sài lang ẩn trong bóng đêm mà săn giết.
Là một sát nhân liên hoàn, lấy mục tiêu chính là những tên sát nhân liên hoàn khác mà hạ thủ, FBI với hắn không biết là nên yêu hay nên hận.
“Chí ít hắn đã làm được điều mà chúng ta không ai làm được: hắn làm thay chuyện của cảnh sát, nhưng lại không nhận 1 đồng tiền thưởng của chính phủ, hơn nữa cũng chưa từng thất thủ — chúng ta có nên thuê hắn luôn hay không?”
“Thôi đi, hắn làm chuyện đó xuất phát từ hứng thú, là phi chính nghĩa. Hắn cũng chẳng khác gì đám biến thái khác cả: giết người, chính là thích thú. Một ngày nào đó, tự tay tôi sẽ bắt hắn về quy án.”
Hắn chẳng thèm không thèm quan tâm tranh luận của mọi người, đánh giá của truyền thông.
Hắn là sát thủ liên hoàn đứng đầu trong bảng truy nã của FBI, hắn ăn miếng trả miếng, làm theo ý mình, tự ý làm bậy.
Hắn tự lấy cho mình một danh hiệu: K.Green.MAI_KARI
Một sát nhân liên hoàn, lấy mục tiêu chính là các sát nhân liên hoàn khác.
Hắn lạnh lùng, hắn tàn nhẫn, hắn chính là hiện thân tử thần.
Hắn là nỗi khủng bố của những tên sát nhân liên hoàn.
Đồng thời hắn cũng là nỗi nhục của FBI.
Vì hắn không khoác lên bộ cảnh phục, nên giết chóc của hắn, là tội ác.
Vì hắn không bị luật pháp chính phủ quản chế, nên mục tiêu của hắn, là nạn nhân.
Sát nhân khác xem hắn là tử thần, nhưng liệu ai hỏi tại sao hắn lại cầm lấy lưỡi liềm chết chóc?
Cảnh sát xem hắn là một tên giết người biến thái, nhưng liệu ai hỏi tại sao hắn lại để tâm lý mình hóa đen?
Một đặc vụ liên bang, lấy mục tiêu chính là rửa sạch thành phố.
Anh lạnh lùng, anh tàn nhẫn, anh chính là hiện thân của công lý.
Anh là nỗi hận của những tên sát nhân liên hoàn.
Đồng thời cũng là niềm tự hào của FBI.
Vì anh là đặc vụ liên bang, nên giết chóc của anh, là chính nghĩa.
Vì anh bị luật pháp chính phủ quản chế, nên mục tiêu của anh, là tội phạm.
Tội phạm xem anh là kẻ chắn đường, nhưng lại chẳng thấy được phần tâm lý đầy rào chắn của anh.
Cảnh sát xem anh là tấm gương, nhưng lại chẳng thấy được phần nứt rạn của nó.
Khi một đặc vụ liên bang đối mặt với một sát thủ liên hoàn.
Khi một tâm hồn đầy nứt rạn đối mặt với một tâm lý đã hóa đen.
Khi ranh giới thiện ác chỉ còn là một đường kẻ ngang mỏng manh.
Khi chính nghĩa và tội ác chỉ là một câu từ ghi trên giấy trắng.
Một bộ truyện về cuộc ganh đua giữa một tên sát nhân liên hoàn và một đặc vụ liên bang.
Là hận, là yêu.
Là ngăn cản, là hỗ trợ.
Là cuốn hút, là đấu tranh.
Cá nhân Mai rất thích truyện trinh thám, nhưng đây là lần đầu tiên Mai thực sự chân chính bắt tay vào edit một bộ truyện trinh thám.
Điều khó khăn nhất với Mai chính là từ ngữ chuyển thể, vì một bộ truyện Đam mỹ Trung Quốc lại được viết dưới bối cảnh ở Mỹ, câu từ, nhân vật, địa danh, … toàn bộ đều phải chuyển hóa sao cho nó mang phong cách của Âu Mỹ, nên có thể nói, so với tất cả các bộ truyện khác đã từng làm, đây là bộ truyện tốn nhiều tâm huyết của Mai nhất.
Ở bộ truyện này, không chỉ có phân tích tâm lý tội phạm, không chỉ có những màn rượt đuổi, mà còn là cái tình, cái nhân ẩn sâu từng câu chữ.
Ở đây tên truyện cùng chính là biệt danh của bạn sát nhân là Sát Thanh, nhưng Mai nghĩ, tên này đặt ở bên Mỹ thì không được phù hợp cho lắm, vì thế, Mai suy nghĩ và thay đổi lại thành K.Green. Đây cũng xem như là phong cách riêng của Mai. Không cố ý thay đổi bản gốc, chỉ mong muốn đưa lại một bản dịch tốt nhất và phù hợp nhất.