Lôi điện giao long phiên đàng, có ý thức sinh mệnh riêng, cao mấy trăm thước, điện mang quấn quanh, một cỗ ý cảnh khủng bố lan ra, khiến cho người ta tim đập nhanh.
Đoàn người Tạp Thác, Phong Nhiêu đứng cạnh Thạch Nham đều sắc mặt kịch biến, dưới sự trùng kích của hai con lôi điện giao long, nổi lên sự kính sợ, giống như đối mặt với căn nguyên chi lực của lôi điện vậy.
Thạch Nham cầm thần kiếm sắc mặt trở nên lạnh lùng, theo bản năng phóng xuất ra toàn bộ lực lượng.
Không gian đột nhiên có dị thường.
Thần kiếm vạch qua hư không, từng khe hở không gian dần hiện ra, dài nhỏ như mũi kiếm, tụ tập trước mắt hắn.
Đây là cách chống đỡ duy nhất mà hắn nghĩ ra được.
Dưới áp lực của tộc nhân thần tộc này, hắn không biết thủ đoạn khác có hữu hiệu hay không, ngay cả Thác Hải, Lý Nhạc Phong cũng chết thảm trong nháy mắt, hắn nếu dùng sức để hóa giải, chỉ tổ chết càng khó coi hơn.
Khe hở không gian dày đặc, thời không giống như thác loạn, có ảo tượng cổ quái nảy sinh.
Thân ảnh của Thạch Nham không ngừng lâp lánh trong các khe hở không gian, như tiến hành đi trong thời không, khí tức hiện lên rồi biến mất, không có định hướng.
Hai con lôi điện giao long tựa hồ trong nháy mắt mất đi tung tích của hắn, bay lên các khe hở không gian, nhưng vẫn không tìm ra hắn.
Đám người Phạm Hạc đều thần thái nghiêm túc, vừa thấy người của thần tộc xuống tay thì hơn do dự một chút, lại phóng thích ra lực lượng áo nghĩa.
Năm cường giả Nguyên Thần nhị, tam trọng thiên còn lại, tự biết người này không giết thì bọn họ không có ngày yên, nói không chừng toàn bộ Liệt Diễm tinh vực sẽ gặp tai ương.
dưới điều kiện tiên quyết không thể không xuất thủ, bọn họ một lần nữa liên thủ.
Lực lượng áo nghĩa Bất đồng hiện ra trong hư không, hóa thành những quầng sáng, dưới sự điều khiển của linh hồn tế đài, lại khuếch tán bao trùm tên thần tộc kia."
" Không biết tự lượng sức mình." Người của Thần tộc thần thái lãnh liệt, ngữ khí lại có chút ôn hòa, bình tĩnh vươn tay ra nắm một cái.
mảnh sắt Đầy đất dưới sự ngưng tụ của lực lượng nào đó, phút chốc lại thối luyện thành một cái xích sắt dài trăm mét, trên xích sắt không hề có ánh lửa lưu động, xích sắt tựa hồ được bao cho sự tinh diệu vô cùng.
Hắn vươn tay ra rung một cái, xích sắt thẳng tắp như kiếm, dùng kim duệ chi khí đâm tới.
Từng vòng lốc xoáy của Phong Khả, kim thiết chi năng của Phạm Hạc, bị xích sắt đâm một cái, trực tiếp bị xuyên thấu, lực lượng áo nghĩa kèm bên trên dễ dàng dễ dàng hóa giải.
Phốc xích
Phong Khả phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, dưới một kích đã bị thương nặng, thần thái uể oải.
Ngay cả Phạm Hạc đã đạt tới Nguyên Thần tam trọng thiên, cũng thần thể run lên, cả người liên tiếp nổ vang, bị lực lượng nào đó dẫn động, trực tiếp bạo lui, ngực đầy máu, cũng đã bị thương.
Ba gã cường giả Nguyên Thần Áo cổ Đa, Bích Thiên, Mạc Ny Tạp, thần chi ý cảnh phóng thích ra cũng bị nhuệ khí trên xích sắt của người đó ảnh hưởng, không ngờ không chịu sự khống chế của thần hồn, trực tiếp tiêu tán.
Một đóa Minh ngục yêu hoa bị Chu Tước Chân Hỏa và Địa Tâm Hỏa bao phủ hóa thành hư vô.
Người của Thần tộc hai mắt hiện ra vẻ tức giận, tựa hồ biết một đóa Minh ngục yêu hoa tiêu tán, có nghĩa là có một tộc nhân triệt để vân lạc.
Hai loại thiên hỏa bao trùm mấy trăm đóa Minh ngục yêu hoa, bên trong môi một đóa Minh ngục yêu hoa đều có một người bị thương nặng của thần tộc, những người này đều là tộc nhân của hắn, bị thương nặng trong vô số năm chinh chiến, nhưng không thể như mình thoát ra khỏi tấm bia đá, ý thức vẫn chưa đoàn tụ, lực lượng chưa được thức tỉnh.
Cũng chính vì vậy, bọn họ không thể thoát khỏi sự thối luyện của thiên hỏa, một khi bị trói buộc, theo thời gian trôi qua, sẽ bị luyện hóa.
Thiên hỏa Chí dương chí nhiệt chính là khắc tinh của yêu hoa, là một trong số số rất ít dị loại có thể luyện hóa yêu hoa, mắt thấy càng nhiều yêu hoa hơn dần dần héo rũ, tựa hồ rất nhanh sẽ bị luyện hóa, người của thần tộc này hừ lạnh một tiếng, tạm thời buông tha đám người Phong Khả, Phạm Hạc lao tới khu vực hai thiên hỏa đang lượn lờ.
Trong con ngươi của hắn, thần quang lấp lánh, thần quang như mưa rải xuống, đều rơi vào giữa thiên hỏa.
Linh hồn ba động của Địa Tâm Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa sau khi thần quang tiến vào thì phút chốc trở nên ngưng trệ, hỏa diễm đang mãnh liệt bỗng nhiên thu liễm, uy lực giảm mạnh.
Một đoàn quang cầu do vô số hào quang ngưng luyện ra chậm rãi hiện lên trên lòng bàn tay hắn, từ từ phình to, trong quang cầu, một đợt ba động hủy diệt không ngừng tăng lên.
Ánh mắt hắn lãnh liệt, khinh thường nhìn về phía chỗ thiên hỏa đang lượn lờ, nở nụ cười lạnh như băng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Địa Tâm Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa đồng thời cảm thấy được ba động cơ hồ muốn hủy diệt hình thái sinh mệnh bọn họ, tâm e ngại bất an, không cần Thạch Nham lên tiếng đã thu liêm khí tức, hóa thành hai ngọn lửa, lập tức biến mất, rơi vào trong thiên hỏa tế đài của Thạch Nham.
" Quang cầu hắn phóng thích có thể tiêu diệt dấu vết tồn tại của chúng ta, chúng ta không đỡ được."
Địa Tâm Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa cùng nhau truyền đến tấn niệm, linh hồn ba động có chút bất lực.
" Các ngươi không chống đỡ được ư?" Thạch Nham nhíu mày, vẫn đi lại trong khe hở không gian, tránh né hai côn lôi điện giao long có ý thức bắt giết, không dám thoát ly khu vực mà khe hở không gian bao trùm.
"Không đủ cấp bậc, có lẽ chờ chúng ta đạt tới bát giai, hình thái sinh mệnh duệ biến tới chỗ cực kỳ thần diệu, có thể bất chấp năng lượng trong quang cầu của hắn, nhưng hiện tại chúng ta quả thực không phải đối thủ." Chu Tước Chân Hỏa truyền tin.
Địa Tâm Hỏa lập tức phụ họa: "sự cường đại của Người này vượt quá nhận tri của chúng ta, linh hồn của , còn giống như vẫn chưa khôi phục lại, lực lượng có hạn chế, nếu hắn thật sự toàn thịnh, ta quả thực... Không dám tưởng tượng."
Thạch Nham trong lòng run sợ.
Quả nhiên, suy đoán của hắn không sai, người của thần tộc này lúc này tuy rằng có thể nói rất khủng bố, nhưng vẫn còn cách xa lực lượng ở thời kỳ đỉnh phong của hắn.
Nếu hắn khôi phục đỉnh phong, Phạm Hạc bọn họ chắc ngay cả sức phản kháng cũng không có, vừa đối mặt, ánh mặt chạm nhau, thậm chí linh hồn tế đài sẽ vỡ nát.
Có thể khẳng định, tộc nhân của thần tộc này tuyệt đối vượt qua tồn tại Nguyên Thần.
" Vậy đổi cách đi." Bình tĩnh cân nhắc một chút, Thạch Nham có chủ ý mới, phút chốc sử dụng áo lực lượng áo nghĩa, mở những khe hở không gian hoạt động bên cạnh hắn.
Khe hở không gian đầy rẫy trong hư không, như là những cái miệng khổng lồ bỗng dưng mở ra, rất nhanh hạ xuống những đóa Minh ngục yêu hoa đó.
Tộc nhân của Thần tộc tựa hồ lập tức phát giác ra ý đồ của hắn, lần đầu tiên đột nhiên biến sắc: "Ngươi dám!"
" Có gì mà không dám." Thạch Nham nói thầm một câu, bộc phát ra toàn bộ lực lượng, mang theo những khe hở không gian, trực tiếp ầm ầm bao phủ xuống Minh ngục yêu hoa.
Loạn lưu xuấ hiện, một cỗ không gian chi năng hỗn loạn từ trong những khư hở ùa ra.
những đóa Minh ngục yêu hoa vẫn chưa thể nở bị lực lượng vô hình dẫn dắt, bay vào trong khe hở không gian rồi biến mất.
Chỉ trong ba giây ngắn ngủi, hơn ba trăm đóa Minh ngục yêu hoa đều hướng về khe hở không gian, phân tán trong những không gian loạn lưu vực.
" Đi! Luyện hóa chúng! Ta và các ngươi niệm đầu tương liên, có thể kéo lại các ngươi về!"
Thạch Nham hạ mệnh lệnh.
Địa Tâm Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa không chút do dự, hóa thành hai đốm lửa bay vào trong một khe hở không gian, vẫn duy trì linh hồn tương hô với Thạch Nham, trong không gian loạn lưu thần kỳ, tiếp tục bắt giết những Minh ngục yêu hoa này, không cho chúng cơ hội, thế ắt phải luyện hóa triệt để Minh ngục yêu hoa và người của thần tộc bên trong.
Thần tộc cường hãn, nhưng nhân số rất thưa thớt, sinh sản khó khăn, một người chết là tổn thất một cỗ lực lượng, cũng vì vậy, thần tộc mới không tiếc cự lực kiến tạo vân thần chi địa, khôi phục cho tộc nhân bị thương nặng.
Bọn họ không để ý tới sự sống chết của chủng tộc khác, nhốt tồn tại cấp Nguyên Thần, Hư Thần, Thủy Thần của các tốt khác lại, hấp thu huyết nhục chi năng, chỉ để dự trữ khôi phục cho tộc nhân của mình, có thể thấy được bọn họ coi trọng an nguy của tộc nhân cỡ nào.
hơn Ba trăm đóa Minh ngục yêu hoa, có nghĩa là hơn ba trăm tộc nhân của thần tộc, phương diện này, có lẽ còn có nhân vật còn khủng bố hơn tên này, chỉ bởi vì không đủ năng lượng để thức tỉnh ý thức, cho nên mới yếu ớt như vậy.
Thạch Nham kéo toàn bộ yêu hoa và bọn họ vào trong không gian loạn lưu kỳ diệu nhất thể gian, dùng thiên hỏa luyện hóa, quả nhiên là bắt thần tộc phải chịu đựng tổn thất cực lớn.
Tên tộc nhân của thần tộc tất nhiên phẫn nộ muốn phát điên, không chút do dự tự mình lao tới Thạch Nham, không mượn dùng lôi điện giao long nữa, tựa hồ muốn ở phía trước khe hở không gian trảm sát Thạch Nham, kéo tộc nhân từ không gian loạn lưu về.
Sắc mặt của Thạch Nham trở nên cực kỳ khó coi, mắt thấy người của thần tộc bùng nổ như núi lửa lao tới, hắn sinh ra cảm giác nảng lòng.
Hắn chỉ có Thần Vương cảnh, mà đối phương ít nhất cũng là Hư Thần cao giai,dưới cảnh giới chênh lệch cực lớn, hắn phải chống lại như thế nào?
Hắn có chút thúc thủ vô sách.
Nhìn khe hở không gian, hắn hai mắt lấp lánh quang, đang tiến hành lựa chọn gian nan.
Có lẽ chỉ có tạm thời trốn vaíp trong khe hở không gian mới có thể tránh được hành động tất sát của cường giả thần tộc này.
Nhưng trong khe hở không gian, chính là nơi quỷ dị khó dò huyền diệu nhất trên thể gian, hắn tu luyện không gian áo nghĩa, biết rõ sự hung hiểm trong đó hơn bất kỳ ai, một khi hãm sâu vào trong đó, cả đời này có thoát ra được không thì cũng khó nói.
Thời gian cấp bách mà hắn không có Không huyễn tinh, cũng khó thúc dục Bât tử ma huyết để đạt thành liên hệ với Thần An đại lục, linh hồn tế đài vẫn còn bị ảnh hưởng, không có thời gian, cũng không có cơ hội để xây dựng thông đạo hư không, từ khe hở không gian xuyên qua.
Đau đấu quá.
Ngaỵ khi hắn đang ở vào thể khó xử thì một màu đen từ xa xa bao phủ xuống, là hắc ám tuyệt đối hàng lâm, áp bức hư không.
Trong đó truyền đến một thanh âm thương lão: "Ta tới cản người của thần tộc, ngươi toàn lực luyện hóa yêu hoa đi."
Là Phí Lan
Thanh âm của Nàng ta từ trong hắc ám truyền ra, khí tức như không có, ẩn nấp tất cả như u linh, nhưng tất cả lược đoạt giả và cường giả của tam đại thế lực vào một thoáng thanh âm đó vang lên thì linh hồn chịu áp lực khủng bố.
Trong bóng tối, giống như có một bàn tay vô hình đang xé rách thần uy của cường giả thần tộc.
Mọi người đột nhiên toàn thân thoải mái.