Sát Thần

Chương 860: Kết tinh của nọc độc

Vừa nghe nói trong miệng yêu long hình như có thứ gì đó, đám người Giới Y , Ba Lôi Đặc đều kích động, còn không chờ Thạch Nham phản ứng đã bay đi.

Phong Khả sắc mặt trầm xuống, khóe miệng cười lạnh, không nhịn được hừ một tiếng.

Thạch Nham giống như cũng không dặc biệt để ý, không có hành động kịch liệt, tựa cười mà như không phải cười nhìn ba người, không xuất thủ ngăn cản, cũng không nói gì.

" Sư huynh!" Tạp Thác có chút bất bình: "Là ngươi cứu Phong Khả lão đại, không có ngươi thì không ai có thể đi vào được đây. Hiện tại bọn họ muốn cướp chiến lợi phẩm, ngươi chẳng lẽ cứ như vậy đứng nhìn ư?" Phong Nhiêu giãy ra khỏi xiềng xích tinh thần, lúc này cũng đi tới bên cạnh Thạch Nham, khuôn mặt đầy vẻ tức giận, hung hăng nói: "Đúng là vô sỉ."

Các võ giả vây xem cũng lộ ra thần thái khinh thường, tức giận vì hành động của Giới Y, Lạp Tắc Nhĩ Ba Lôi Đặc.

"Không sao, cứ để bọn họ thử tình huống, chưa chắc đã là chuyện xấu." Thạch Nham lạnh lùng cười, như là không tranh giành với nhân thể, tùy ý để ba người Lạp Tắc Nhĩ lao về phía cái miệng khổng lồ của yêu long.

Luyện dược sư Kiệt Tư Đặc sau khi đi tới nơi này thì thủy chung trầm mặc, trong tay không biết từ khi nào có thêm một quyển sách cổ màu vàng úa, lúc này, Kiệt Tư Đặc tay cầm sách cổ, đang nghiêm túc đối chiểu gì đó, sắc mặt ngưng trọng cực kỳ.

Phút chốc!

Ba thủ lĩnh lược đoạt giả lao về phía miệng khổng lồ của yêu long, tới giữa đường thì loạng choạng, giống như lọt vào vũng bùn, hành động đột nhiên trở nên chậm chạp.

Mấy ngàn đạo lôi điện hàng lâm, như là roi lôi điện, hung hăng quất lên thần thể của ba khôi thủ lược đoạt giả.

Điện quang ánh ra, lôi điện đột nhiên quấn lấy ba người, ba thủ lĩnh lược đoạt giả chưa kịp ý thức được gì thì không nhịn được hét lên, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Từ trong miệng khổng lồ của hai yêu long, truyền đến sương khói màu xanh lục, bên trong có mùi tanh hôi, khí tức ăn mòn mãnh liệt phóng thích ra, có thể làm tan chảy tất cả thần thể và linh hồn tế đài.

Ba người Lạp Tắc Nhĩ, Giới Y, Ba Lôi Đặc trên mặt hiện ra vẻ thất kinh, muốn lui về phía sau.

Nhưng mà, không biết bởi vì nguyên nhân gì, khi bọn họ muốn rời khỏi nơi này thì lực roi lôi điện đột nhiên tăng cường lực lượng, kéo bọn họ vào trong cái miệng khổng lồ của yêu long, tựa hồ như có lực lượng vô hình đang trói buộc bọn họ.

" Cẩn thận! Đó là độc yêu long!tộc có độc tính mạnh nhất của Yêu tộc, cho dù là vân lạc vạn năm thì dịch từ răng nanh của chúng chảy ra vẫn có thể khiển toàn bộ toàn bộ tiêu vong!" Kiệt Tư Đặc bỗng dưng hét lên, Ánh mắt lộ ra vẻ kinh sợ.

Hắn là luyện dược sư Nguyên Thần cảnh, đối với các loại yêu thú, hoa thảo đều có nhận thức độc đáo, chỉ là Độc yêu long nhất tộc đã biến mất rất nhiều năm rồi, ngay cả hắn trong nhất thời cũng không thể khẳng định, phải thông qua đối chiểu đặc trưng của thi hài trên sách cổ mới có khẳng định cuối cùng.

Vừa nghe thấy tiếng thét chói tai của Kiệt Tư Đặc, ba người Lạp Tắc Nhĩ sắc mặt càng khó coi, điên cuồng thi triển lực lượng muốn giãy ra khỏi kết giới chi lực.


"Đáng đời!" Phong Nhiêu hung hăng chửi nhỏ một câu: "Để họ đi tranh đoạt chiến lợi phẩm rồi chết cả đi."

Thạch Nham cười cười, không nói gì, còn duỗi lưng: "Không thể nghĩ như vậy được, bọn họ nếu chết thì phụ thân ngươi sẽ rất bị động. Nói như thế nào thì bọn họ cũng là khôi thủ lược đoạt giả của các ngươi, con đường phía trước của chúng ta rất hung hiểm, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải tam đại thế lực, bọn họ còn sống thì chúng ta cũng có thêm một trợ lực."

" Tâm tính của ngươi tốt như vậy ư? Là thật ư?" Phong Nhiêu môi dưới môi dưới, trợn mắt: "Ngươi từ Lúc nào trở nên nhân từ như vậy? Lúc trước khi đối phó ta chẳng thấy ngươi có một chút thương hương tiếc ngọc nào cả?"

Thạch Nham có chút xấu hổ: "Khi đó chúng ta là kẻ địch, nhưng hiện tại ít nhất trước khi chưa tới tân tinh vực, bọn họ cũng coi như là minh hữu của chúng ta, hơn nữa phía sau chúng ta còn có cường địch đang bám theo."

" Thạch Nham rất hiểu đại thế, điểm này rất đáng quý, nha đầu ngươi đừng để cừu hận che mờ tâm trí. Đích xác, Lạp Tắc Nhĩ, Ba Lôi Đặc, Giới Y có chút quá phận, nhưng bọn họ nếu thực sự chết hết, chúng ta giao chiến với tam đại thế lực tuyệt đối không có một chút phần thắng nào, chúng ta hiện tại đang ở thể bị động!" Phong Khả thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Ta đến giúp bọn họ một chút."

Linh hồn tế đài điên cuồng xoay chuyển, vô số đạo lôi điện dài nhỏ từ trong cơ thể Phong Khả bắn ra, như là lôi điện trường xà, ầm ầm bay về phía ba người Ba Lôi Đặc.

Phong Khả tinh tu lôi điện lực lượng áo nghĩa, dưới sự khống chế của thần hồn, từng đạo lôi điện trường xà trực tiếp ùa vào người ba người Ba Lôi Đặc, va chạm với những đạo đạo thiểm điện trước, bắn ra lôi quang đẹp mắt.

Đều là lôi điện chi lực, Ba Lối Đặc có thần hồn tiến hành động dẫn dắt, tựa hồ dùng phương pháp kỳ diệu để dẫn đường lôi điện chi lực không thuộc về hắn, khiến cho điện mang trói buộc trên thần thể của ba người Ba Lôi Đặc dần dần tiêu tán.

Ba người Ba Lôi Đặc đang thi triển lực lượng, vừa cảm giác biến hóa của thần thể thì lập tức toàn lực bay đi, rời khỏi khu vực trói buộc thần thể họ, lộ ra vẻ sợ hãi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

" Không phải đồ của các ngươi thì đừng có tranh, hiện tại sướng chưa?" Phong Khả sắc mặt âm, hừ lạnh một tiếng: "nếu còn có lần sau thì đừng trách ta bỏ mặc đứng nhìn, hôm nay vận khí của các ngươi coi như là may đó, lực lượng trói buộc là lôi điện, nếu đổi lại là năng lượng thuộc tính khác thì ta cũng vô kể khả thi." Ba người Ba Lôi Đặc, Giới Y, Lạp Tắc Nhĩ sắc mặt rất khó coi, hoảng sợ, lúc này cười ngượng ngùng xấu hổ, không mở miệng phản bác, cũng biết mình đuối lý.

" Độc yêu long rất lợi hại à?" Phong Nhiêu nghiêm túc nhìn về phía Kiệt Tư Đặc: "Bọn họ là chủng tộc cường đại nhất trong yêu tộc ư?"

"ừ, yêu tộc rất cường hãn, Độc yêu long nhất tộc này đều tinh thông kịch độc, độc tính cực kỳ đáng sợ!" Kiệt Tư Đặc hít sâu một hơi: "Trong truyền thuyết, mấy vạn năm trước, Độc yêu long nhất tộc chính là một trong những chủng tộc chí cường của Liệt Diễm tinh vực, khi đó các tộc không chung sống hòa bình như hiện tại, phân biệt chủng tộc rất hà khắc. Độc yêu long nhất tộc mấy vạn năm trước là nhánh yêu tộc cường đại của Liệt Diễm tinh vực chúng ta, mỗi một con Độc yêu long đều có thể dấy lên tinh phong huyết vũ, so với cường giả đồng cấp thì đáng sợ hơn nhiều." Dừng một chút, hắn chỉ vào thi hài của Độc yêu long: "Độc yêu long này hẳn là cao giai cấp mười một, giống vậy cấp bậc Nguyên Thần tam trọng thiên của chúng ta. Chỉ là, nếu thực sự giao thủ với giả Nguyên Thần tam trọng thiên thì người thắng tám chín phần mười sẽ là Độc yêu long?"

" Lợi hại như vậy ư?" Tạp Thác cũng kinh hài hét lên: "Vậy vì sao Độc yêu long nhất tộc, nhiều năm như vậy chưa bao giờ từng xuất hiện? Nếu bọn họ cường đại như vậy, hiện giờ Liệt Diễm tinh vực hẳn là của Độc yêu long nhất tộc chứ, sao còn tới lượt tam đại thế lực?"

" Không biết, một quyển sách cổ này của ta cũng không toàn vẹn, ghi chép rất phiến diện. Ta chỉ có thể khẳng định, sâu trong cấm địa này nhất định đã xảy ra biển cố đáng sợ, thế cho nên khiến Độc yêu long nhất tộc đều tiêu tán." Kiệt Tư Đặc cười khổ, cũng không nói rõ.

" Ba Lôi Đặc, ba người các ngươi vân muôn đi xem chứ?" Thạch Nham lúc này không nhanh không chậm mở miệng, thần thái thản nhiên.

Ba Lôi Đặc, Giới Y, Lạp Tắc Nhĩ ba người đều sắc mặt kinh sợ, thấy hắn nói như vậy thì cũng lộ ra vẻ ngượng ngùng, đồng thời lắc đầu.

" Tốt lắm." Thạch Nham gật đầu: "Các ngươi nếu không đi thì ta cũng không ngại đi xem thử, chắc các ngươi không có ý kiến gì chứ?"


Ba người cùng lắc đầu.

Phong Nhiêu biến sắc: "Đừng! Ngươi biết rõ có hung hiểm, không nên xông vào."

Kiệt Tư Đặc cũng khuyên can: "Đừng mạo hiểm, Độc yêu long rất đáng sợ, bọn họ cho dù là đã vân lạc thì cũng không muốn để yêu thể bị giải phẫu, làm tài liệu luyện khí cho chúng ta. Lôi điện chi lực này chính là một tấm chắn, không chừng còn có tấm chắn khác, chúng ta không cần thiết phải mạo hiểm."

" Thạch Nham, trong miệng Độc yêu long mặc dù có thứ gì đó, cũng chưa chắc đã là thứ chúng ta cần. Mục đích chuyển đi này của chúng ta là tinh đồ, ngươi không cần thiết phải để ý tới những cái khác." Phong Khả cũng nhắc nhở.

Hắn đi sâu vào trong sương mù thi độc, khi đang đau khổ chống đỡ thì đột nhiên nhìn thấy Thạch Nham một mình đi tới cứu giúp, vào một khắc đó, hắn đối với Thạch Nham đã có một tia cảm kích.

Trong bất tri bất giác, hắn đối với Thạch Nham cũng càng lúc càng có hảo cảm, so với đối đãi với Lạp Tắc Nhĩ, Ba Lôi Đặc, Giới Y ba người thì chân thành hơn.

Hắn cũng không muốn Thạch Nham xảy ra sự cố gì.

" Không sao, ta đi qua nhìn thử chút thôi, các ngươi cứ yên tâm?" Thạch Nham nhếch miệng cười, không đợi mọi người tiếp tục khuyên can, thân như cầu vồng, đột nhiên bắn về phía chỗ lúc trước ba người Ba Lôi Đặc bị trói buộc.

Lưu Vân Phá Thiên Lăng dân hiện ra trước ngực hăn. một cô lực lượng sắc bén xé rách tất cả kết giới cấm chế, hóa thành một đạo hồng quang sáng lạn trực tiếp xuyên thấu qua tầng tầng kết giới, đến thẳng chỗ đầu yêu long.

Thân ảnh của hắn hiện ra bên trong hồng quang, không chịu ảnh hưởng của cấm chế kết giới, bình tĩnh đi tới giữa thi cốt của Độc yêu long, không ngờ không có lôi quang quấn tới.

Mọi người ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn hắn, bỗng nhiên ý thức được hắn là có chỗ dựa, không hề sợ kết giới.

Lưu Vân Phá Thiên Lăng có thể xuyên thấu các kết giới, cấm chế chi lực, theo cảnh giới và lực lượng của hắn dần dần tăng cường, loại năng lực này của Lưu Vân Phá Thiên Lăng cũng được đề thăng, chính là có chỗ dựa nên hắn mới cảm thấy cho dù là tuyệt địa hung hiểm tới mấy thì cũng chưa chắc không có sinh cơ.

Huống chi, hắn còn tinh thông không gian chi lực.

Nếu là kết giới, cấm chế trận pháp mà thực sự ngay cả Lưu Vân Phá Thiên Lăng cũng không phá giải được, chỉ cần xé rách không gian rồi từ khe hở không gian rời khỏi, cũng chưa chắc đã không thể Liệt Diễm tinh vực Liệt Diễm tinh vực.

Hắn tu luyện lực lượng áo nghĩa hỗn tạp, các loại lực lượng trên tay cũng phi thường kỳ diệu, đủ loại thiên hỏa lại diệu dụng vô cùng, có nhiều thủ đoạn khả dụng như vậy, hắn cảm thấy tuyệt địa hung hiểm đối với người bên ngoài căn bản không thể thực sự cầm chân được hắn.

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Thạch Nham thoải mái trong thông đạo hồng quang đi tới miệng khổng lồ của Độc yêu long.

Răng nhọn Dày đặc dài mười thước, như lợi kiếm treo ngược, Độc yêu long đã tử vong vô số năm, khí tức cũng không còn lại chút nào, nhưng ở điểm hội tụ của những cái răng nhọn có một khối kết tinh trắng nõn, bên trong khô dính, tựa hồ có thủy dịch róc rách lưu động.

Kết tinh đó dưới răn nhọn đan nhau, còn có một sợi tơ dính nối liên mỗi cái răng, giống như, kết tinh đó là nọc độc trên răng nhọn ngưng kết thành.

Cau mày, Thạch Nham nhìn vê phía kết tinh đó, nhìn thủy dịch bên trong, ánh mắt cực kỳ thận trọng.

Do dự một hồi lâu, hắn mới phóng xuất ra tinh thần áo nghĩa, dùng tinh thần tinh hoa kết thành một tinh thủ, kéo kết tinh đó xuống.

Hắn không dám dùng thần thể để chạm vào đó.

Độc tố của Độc yêu long cực kỳ khủng bố, kết tinh do nọc độc trên răng nhọn của nó ngưng luyện ra, chính là tinh hoa độc tố chí mạng nhất của Độc yêu long, một khi thần thể chạm phải, ai biết được sẽ phát sinh chuyện gì?

Tinh thủ nắm chặt kết tinh của nọc độc, do dự một chút, hắn thay đổi phương hướng, bước vào khu vực của cái đầu khác.