Sát Thần

Chương 291: Đạn linh khí

Trên đỉnh núi tuyết.

Vẻ mặt nhóm người Đế Sơn, Thạch Nham đều nghiêm túc đang chăm chú lắng nghe lời giải thích của Tào Chỉ Lam.

- Mỗi một đời giáo chủ Thánh Linh Giáo đều trong một khoảng thời gian đặc biệt tự mình chọn lựa một cặp thai nhi song sinh, trong đó một đứa bé được chỉ định làm giáo chủ Thánh Linh Giáo đời tiếp theo, đứa bé còn lại sẽ được dùng bí pháp luyện chế bồi dưỡng sau đó rút lấy hồn phách. Lấy hồn phách làm vật dẫn, dùng phương pháp quỷ dị của Thánh Linh Giáo để luyện chế thành "Thánh Linh". Lúc giáo chủ mới nhậm chức sẽ đưa Thánh Linh do huynh đệ song sinh của mình luyện chế thành tôn lên làm Thánh Linh Thần mới của Thánh Linh Giáo, tiếp nhận tín ngưỡng thờ phụng cúng bái của toàn bộ giáo đồ Thánh Linh Giáo. Ngày tháng tích lũy, sinh linh dần bắt đầu có ý thức, sở hữu thần thông, cùng trưởng thành theo giáo chủ Thánh Linh Giáo.

- Lực lượng tín ngưỡng và cúng bái của giáo đồ của Thánh Linh Giáo sẽ rót lên người Thánh Linh Thần làm cho Thánh Linh Thần sở hữu năng lực đặc biệt, khiến cho nó có thể vận dụng thiên địa linh khí, đồng thời không ngừng tu tập thiên địa linh khí lại. Vì vậy, tổng giáo của Thánh Linh Giáo luôn chính là nơi thiên địa linh khí nồng đậm nhất ở Vô Tận hải."

- Thánh Linh Thần và giáo chủ Thánh Linh Giáo chính là huynh đệ song sinh nên tâm linh tương thông với nhau. Giáo chủ của Thánh Linh Giáo bất kể giao chiến với người khác ở nơi đâu đều có thể cùng Thánh Linh Thần cảm ứng lẫn nhau. Thời khắc then chốt, thậm chí giáo chủ Thánh Linh Giáo có thể ở cách xa hàng tỷ dặm triệu hồi Thánh Linh Thần đến bên cạnh trợ giúp hắn đối địch.

- Giáo chủ Thánh Linh Giáo có Thánh Linh Thần bên cạnh có thể bộc phát lực lượng lên gấp hai ba lần, có thể tùy ý điều động thiên địa linh khí ở vùng lân cận làm rối loạn thức hải của địch nhân, cực kỳ lợi hại. Giáo chủ Thánh Linh Giáo lúc này cũng là lúc lợi hại nhất. Có thể nói Thánh Linh Thần là chỗ dựa và vũ khí sắc bén nhất của giáo chủThánh Linh Giáo.

- Ngoài ra, Thánh Linh Thần còn có tác dụng đặc biệt. Trong truyền thuyết, giáo chủ Thánh Linh Giáo nếu đạt tới cảnh giới Thông Thần tam trùng thiên đỉnh cấp có thể nuốt lấy Thánh Linh Thần, một bước lên trời bước vào cảnh giới Chân Thần. Nhưng nếu như vậy, Thánh Linh Thần sẽ hoàn toàn biến mất, thần hồn câu diệt, bình thường mà nói các Thánh Linh Thần đời xưa đều bị nuốt chết như vậy, giá trị tồn tại lớn nhất của nó thật ra chính là trợ giúp giáo chủ Thánh Linh Giáo phá bỏ vách ngăn cảnh giới Chân Thần.

- Mỗi một đời giáo chủ Thánh Linh Giáo đều có Thánh Linh Thần tương ứng, Thánh Linh Thần đời này vẫn ở tổng giáo của Thánh Linh Giáo, Thánh Linh Thần ở trong lòng Tuyết Long sơn này chắc là của đời trước.

Tào Chỉ Lam nói năng êm tai, nói rõ ràng tường tận hiểu biết có liên quan đến Thánh Linh Thần cho đám người Thạch Nham, Đế Sơn.

Thạch Nham nghe xong trợn mắt há mồm, lần đầu tiên biết Thánh Linh Giáo còn có vật kỳ dị thế này. Trước đây hắn chỉ biết là Thánh Linh Giáo rất thần bí, biết giáo chủ Thánh Linh Giáo tu luyện bí pháp khá đặc biệt nhưng không hề ngờ rằng bên trong Thánh Linh Giáo lại còn có nhiều bí mật thế này.

- Thánh Linh Thần đời trước? Vậy giáo chủ Thánh Linh Giáo đời trước sao còn chưa nuốt lấy nó?

Dịch Thiên Mạc kinh ngạc nói.

- Giáo chủ Thánh Linh Giáo đời trước còn chưa đạt tới cảnh giới Thông Thần đỉnh cấp thì bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. Giáo chủ Thánh Linh Giáo vừa chết, Thánh Linh Thần vẫn ở trong tổng giáo Thánh Linh Giáo cũng bỗng dưng mất tích, đến nay cũng chưa từng xuất hiện ở Vô Tận hải, không ngờ nó lại ẩn nấp ở bên dưới này.

Tào Chỉ Lam cảm thán không ngớt, nhìn thiên địa linh khí không ngừng phun ra từ lòng đất nói:

- Vô Tận hải to lớn như thế không biết vì sao nó lại đến Tuyết Long sơn, càng làm ta không hiểu là trên mình nó tựa như có thuộc tính băng hàn vô cùng mạnh mẽ, đây không phải là khả năng mà Thánh Linh Thần có thể có được.

- Nó nuốt lấy hồn phách của Băng cốt tinh long, Long tinh của Băng cốt tinh long bây giờ chính là nơi ở của nó.

Dịch Thiên Mạc trầm giọng nói.

Gương mặt xinh đẹp của Tào Chỉ Lam biến sắc

- Băng cốt tinh long chính là yêu thú cấp tám, trong truyền thuyết, con Băng cốt tinh long này năm đó ở lân cận Tuyết Long đảo cực kỳ hung hãn, ngay cả một vài cao thủ Thần cảnh của Vô Tận hải đến đây cũng không thể hàng phục. Không ngờ Băng cốt tinh long lại bị nó nuốt lấy hồn phách, hơn nữa còn bị chiếm lấy Long tinh, xem ra Thánh Linh Thần đó đã xảy ra biến hóa không ai tưởng tượng nổi. Thánh Linh Thần này hiện tại không biết có còn xem như Thánh Linh Thần nữa không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Vù vù vù!"

Thiên địa linh khí nồng đậm từ trong lòng Tuyết Long sơn phun trào ra mạnh mẽ.

Chỉ một lát sau, Tuyết Long sơn tràn ngập lượng lớn thiên địa linh khí. Thiên địa linh khí kia khuếch tán ra khiến toàn bộ Tuyết Long đảo trở nên vô cùng dồi dào linh khí.

Nết không phải là hàn khí trên núi kinh người, Tuyết Long sơn sẽ trở thành nơi vô cùng thích hợp cho Võ Giả tu luyện.


Sương trắng mênh mông, Tuyết Long sơn như ngập trong mây, tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng lớn.

Thạch Nham trầm ngâm một lúc, cũng không biết nên xử lí Thánh Linh Thần dưới Tuyết Long sơn thế nào, vô thức nhìn về ba người Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba, Yết Mãnh:

- Tên kia có ra khỏi đó không?

- Không có.

Tạp Ba lắc đầu

- Trong lòng đất, nó phát hiện ra linh hồn thăm dò của chúng tôi nên lập tức phát động công kích. Nhưng mà khi chúng tôi rút lui khỏi đó, nó cũng không truy kích theo, dường như nó không muốn rời khỏi lòng đất, chỉ là không biết vì sao nó lại phóng ra nhiều thiên địa linh khí như thế.

- Có lẽ nó đang chuẩn bị phản kích...

Lông mày Tào Chỉ Lam khẽ nhíu lại, hình như nghĩ ra điều gì đó

- Thánh Linh Thần có thể điều khiển thiên địa linh khí, ngưng tụ thiên địa linh khí thành Đạn linh khí. Uy lực của Đạn linh khí rất lớn, chẳng qua cần thời gian để ngưng tụ, có lẽ nó đang ngưng luyện Đạn Đạn linh khí đó.

- Chắc là thế.

Đế Sơn ngẩng đầu nhìn trời, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng hơn.

Trong lòng Thạch Nham cũng rét lạnh, cũng đã nhận ra linh khí trên trời đang dao động rất bất thường, không tự chủ ngẩng đầu nhìn trời, sắc mặt khẽ biến.

sương mù trắng xóa giữa trời đang tụ tập lại từng đám biến từng một vòng tròn.

Không khí lạnh giá rét buốt hóa thành hàn lực lạnh rét thẩm thấu vào bên trong sương trắng trắng xóa, không lâu sau, những vòng tròn trắng xóa to cỡ cái thớt giống như những quả cầu tuyết lớn ở giữa không trung nguyện luyện ra.

Trong những quả tuyết cầu đó chẳng những ngập tràn thiên địa linh khí cực kỳ hỗn loạn, còn có hàn khí lạnh lẽo thấu xương, năng lượng dao động cực kỳ hỗn loạn lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Rất nhiều thiên địa linh linh khí từ trong lòng Tuyết Long sơn phun trào ra đều tụ tập đến những quả cầu tuyết thật lớn.

Phóng mắt nhìn đi, trên trời như là có rất nhiều trăng tròn màu trắng chiếu sáng rực rỡ, sáng ngời, chói lọi nhưng lại tràn ngập năng lượng dao động khiến người ta kinh hồn bạt vía.

- Bảo mọi người dưới chân núi rút lui đi.

Thạch Nham bỗng trầm giọng quát.

Thân ảnh Dịch Thiên Mạc lóe lên giống như quỷ mị nhẹ nhàng lướt xuống dưới, nháy mắt đã không còn thấy đâu nữa.

Đôi mắt đẹp của Tào Chỉ Lam bỗng sáng lên, lặng lẽ nhìn chăm chú vào bóng dáng Dịch Thiên Mạc vừa rời đi, trong lòng nàng dần dần chắc chắn hơn, càng khẳng định Thạch Nham có thể sai khiến Âm Mị tộc và Dực tộc, trong lòng thầm giật mình.

- Đến rồi!


Đế Sơn quát to một tiếng, đôi cánh sau lưng bỗng mở ra, những tia chớp màu đen đan vào nhau tạo thành một tấm lưới, đội nhiên bắn lên trời.

Những viên Đạn linh khí giữa hàn khí kinh người từ trên trời bắn xuống, mang theo khí thế không gì sánh nổi.

"Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!"

Toàn bộ Tuyết Long đảo đều bắt đầu nổ vang, Đạn linh khí to cỡ cái thớt lấp lạnh chói lọi như trăng sáng từ giữa không trung bắn xuống ầm ầm, khiến cho Tuyết Long sơn bắt đầu gầm rú lên, mặt núi không ngừng rung lên như sẽ sụp đổ bắt cứ lúc nào.

Những viên Đạn linh khí số lượng đến vài chục, mỗi một viên đều tràn ngập năng lượng dao động khủng bố.

Một viên Đạn linh khí bắn xuống, một trang viên dưới chân núi nháy mắt sụp đổ, rất nhiều tộc nhân Âm Mị tộc và Dực tộc gào thét bỏ chạy tứ phía.

Do nhiệt độ của Tuyết Long sơn không ngừng giảm xuống, rất nhiều tộc nhân tu vi thấp kém của hai tộc đã sớm rút đi trước một bước.

Bây giờ còn ở lại dưới chân núi, đại đa số đều tu vi tinh thâm, không hề e ngại hàn khí của Tuyết Long sơn.

Vì vậy lúc Đạn linh khí bắn ầm xuống, tốc độ chạy trốn của bọn họ cũng cực kỳ nhanh nhẹn, đa số không hề bị thương, rất nhanh chóng đào thoát khỏi phạm vi công kích của Đạn linh khí.

Hai người Hà Thanh Mạn và Phan Triết cũng nằm trong số những người chạy trốn, hai người thân là cao thủ trẻ tuổi của Thiên Tà Động Thiên và Bồng Lai Thánh Địa tất nhiên cũng có thể thấy rõ tình thế, vừa thấy tình hình không ổn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi tránh được sự công kích của Đạn linh khí.

Mục tiêu chủ yếu của mấy chục viên Đạn linh khí trên trời vẫn là khu vực chỗ Thạch Nham, Đế Sơn.

Đế Sơn, Vũ Nhu nhìn thấy Đạn linh khí đầy trời bắn xuống, cuối cùng không thể không toàn lực ra tay để chống đỡ công kích của Đạn linh khí.

Thạch Nham và Tào Chỉ Lam đứng bên cạnh được đám người Đế Sơn, Vũ Nhu chiếu cố nên không hề bị Đạn linh khí bắn trúng, nhưng từ từ trên trời bắn xuống tia sáng và tiếng nổ vang không ngừng trên núi truyền ra khiến Thạch Nham biết rằng những viên Đạn linh khí do Thánh Linh Thần ngưng luyện ra có uy lực cực kỳ hung mãnh.

- Thánh Linh Thần này tuy chính là do hồn phách con người tu luyện thành nhưng lại không có thân thể, không thể xem như nhân loại. Nhất là, nó dường như còn nuốt lấy hồn phách của Băng cốt tinh long. Thánh Linh Thần hiện tại không biết đã trở thành sinh mệnh đặc thù gì nữa, không biết có trí tuệ không, thật sự là rất khó dễ giải quyết.

Tào Chỉ Lam vai kề vai đứng bên Thạch Nham, đối mặt với những tia sáng rực rỡ từ trên trời bắn xuống, nhìn Đạn linh khí như muốn đánh sập dãy núi mà không lộ ra tí sợ hãi nào, khóe miệng vẫn mỉm cười như cũ, giọng điệu dịu dàng nói chuyện có liên quan đến Thánh Linh Thần cho Thạch Nham biết.

Huyền Băng Hàn Diễm trong Huyết Văn giới bỗng phóng ra hàn khí lạnh thấu xương, hàn khí tràn ngập quanh người Thạch Nham, làm thân thể hắn trong nháy mắt bốc lến khí tức băng hàn.

Toàn thân Thạch Nham bỗng thấy mát mẻ, vừa muốn truyền tin đến Huyết Văn giới lập tức phát hiện một luồng khí tức băng hàn khác lặng lẽ từ trong lòng đất phụt ra, từ lòng bàn chân thẩm thấu chui vào trong thân thể hắn, bắt đầu cùng hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm công kích lẫn nhau trong thân thể hắn.

Đồng thời, một luồng tinh thần dao động vô cùng kỳ diệu cũng từ trong thân thể hắn lan tỏa ra.

Dường như có hàng ngàn ý niệm linh hồn phân tán rải rác khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn nhưng trong nhất thời không thể tụ lại, vẫn đang tìm kiếm phương pháp tu tập lại.

- Tên đó muốn thân thể của ngươi!

Huyền Băng Hàn Diễm trong Huyết Văn giới vội vã truyền tin

- Nó cần thân thể! Nó muốn dựa vào thân thể để được tái sinh! Thân thể ngươi từng được lực lượng của ta rèn luyện qua, thân thể có thể tiếp nhận hàn khí của nó, ý nghĩ của nó giống như ta năm đó!

Thạch Nham bỗng nhiên biến sắc.

"Rắc rắc!"

Mặt tuyết dưới chân Thạch Nham bỗng nhiên nổ tung nứt ra, có thể nhì thấy rõ một thông đạo nối thẳng xuống lòng đất nhanh chóng mở ra, giống như một cái miệng đầy máu muốn nuốt gọn Thạch Nham.

Tào Chỉ Lam đứng bên cạnh hắn muốn bay lên cứu nhưng lại phát hiện sau khi thông đạo đó nuốt lấy Thạch Nham lại khép lại, cho đến khi rất nhanh, đợi khi nàng ta đứng trên nó thì thông đạo đã biến mất không còn nữa.

- Tại sao nó lại muốn tìm ngươi chứ?

Đôi mắt xinh đẹp của Tào Chỉ Lam đầy vẻ kinh dị, Võ Hồn của nàng ta mơ hồ có thể cảm nhận được ý niệm của Thánh Linh Thần ở bên dưới

- Chẳng lẽ trên người ngươi có thứ gì đó hấp dẫn nó? Trên người ngươi rốt cuộc còn cất giấu bao nhiêu điều thần bí? Thạch Nham, ngươi đợi đấy, ta sẽ đào ra từng cái một.