Sát Thần

Chương 1390: Chân thân Long Tích

Thạch Nham thoải mái vi vu trong mộng đẹp, không thể tự kiềm chế, chấp nhận bị luân hãm.

Trong mộng đẹp này, có dòng sông trong vắt âm á, hắn đăm chìm trong nước sông, bên cạnh có mười nữ nhân cực kỳ mê người đang hầu hạ hắn...

Tâm linh mị thuật của Mị Ảnh tộc, nếu xét một cách nghiêm khắc thì không được gọi là áo nghĩa, có lẽ là thiên phú dị bẩm, không khác nhiều so với con mắt thứ ba của Thiên Mục tộc. Tâm linh mị thuật chỉ nhắm vào tà dục trong tâm linh, lấy dục vọng cất sâu trong đáy lòng của nam nhân ra, thông qua dục vọng để nắm lấy lòng người.

Với thần kinh cứng rắn của Thạch Nham, đúng ra sẽ không đến mức như vậy. Chẳng qua hắn vừa đột phá cảnh giới Bất Hủ, huyệt khiếu toàn thân lại thôn phê rất nhiều tử vong tinh khí, khiến trong cơ thể tràn đầy những loại tình cảm tiêu cực. Thô bạo, hiếu sát, hoang dâm,... đủ các loại dục vọng đã bị hắn ngăn chặn, vốn sẽ không ảnh hưởng đến hắn.

Lúc này, nữ tử kia bỗng nhiên lại dùng tâm linh mị thuật để đối phó hắn, giống như thiên lôi tạo ra địa hỏa, lập tức làm cho dục vọng của hắn bùng nổ, hơn nữa còn tăng vọt vài lần, khiến hắn bị lạc lối.

Chỉ có thể nói tâm linh mị thuật này được thi triển quá đúng thời cơ.

Nữ tử này mị nhãn như tơ, dáng người thướt tha vũ động, từng dòng thân thể mị hoặc bay ra khỏi người nàng, quấn về phía hắn.

Bị nó cuốn hút, Thạch Nham cười phóng đãng, chủ động tiến về phía nữ tử Mị Ảnh tộc kia.

"Tỷ tỷ sẽ đối đãi tốt với ngươi. Chỉ cần ngươi đi theo tỷ tỷ về Mị Ảnh tộc, tỷ tỷ cam đoan ngươi sẽ vui đến quên cả đất trời. Đi thôi, tỷ tỷ sẽ dẫn ngươi đi..."

Tiếng cười réo rắt của nữ tử này như có thể thẩm thấu vào trong linh thức của con người, một số nam tính dị tộc ở phía xa nghe được giọng nói của nàng đều cảm thấy cả người nóng rực, hô hấp nhanh lên, giống như đang cực kỳ cố gắng kiềm chế dục vọng trong nội tâm.

Rất nhanh, Thạch Nham đã bị huyễn nữ thủy xà của nàng ta phóng ra quấn chặt, đưa đến trước mặt nàng ta.

"Nguyên Mạc, chuyện của Thủy tộc ngươi cứ yên tâm, Mị Ảnh tộc chúng ta chắc chắn sẽ chiểu cố các ngươi." Nữ tử nàỵ hé miệng cười duyên, nhìn khuôn mặt quái dị của Nguyên Mạc liền biết hắn bị tâm linh mị thuật của nàng ta ảnh hưởng, nội tâm khinh thường, ngoài mặt lại cười nói: "Chuyện ở đây ta sẽ không tham gia. Đúng rồi, Thủy tộc các ngươi cũng sớm rời đi đi."

Cổ trắng nõn nà của nàng ta giương cao, nhìn về phía hắc ám hư vô

lạnh như băng, triệu hồi một thứ gì đó.

Một đạo cương quang chói mắt bắn ra. Cường quang tiêu tán, hiện ra một chiếc chiến xa bằng thất thỉa thủy tinh, lấp lánh như tinh thần.

Nàng ta nhanh nhẹn chuyển động, lập tức vào trong chiến xa. Thạch Nham bị huyên nữ đó trói chặt, cũng bị ném lên đó.

"Đi thôi." Ngọc thủ của nàng ta bấm một chút.

Chiến xa thất thải thủy tinh như một tinh quang nháy mắt vượt qua u ám, rất nhanh vượt qua chỗ thị phi này.

"Rống!"


Bản thể của Long Tích lão tổ ở sâu trong lòng đất đột nhiên rít gào. Mười sáu khối vẫn thạch phân tán ở rìa đại lục như một con nhím nổ mạnh, nháy mắt vẩy ra tỉ gai nhọn. Những gai nhọn này nóng rực như ánh lửa, đánh thẳng về phía Long Tích đại lục.

"Ba ba ba ba!"

Chiếc chiến xa thất thải thủy tinh kia này nháy mắt bị vô số gai nhọn hỏa diễm đánh thành tổ ong vò vẽ, lộ ra vô số lỗ thủng to bằng ngón acsi.

"Phốc!" Trung tâm của chiến xa lập tức bị phá hủy, lập tức dừng lại.

Ánh mắt của nữ tử Mị Ảnh tộc phát lạnh, lạnh lùng nhìn về phía Long TÍch đại lục, ngọc thủ đột nhiên nắm lấy cánh tay của Thạch Nham, sau đó lập tức chạy như bay, xuyên qua tầng bao phủ của gai nhọn hỏa diễm, rời xa Long Tích đại lục.

"Ầm vang!"

Sâu trong lòng đất truyền ra tiếng nổ hủy thiên diệt địa, Long Tích đại lục lập tức phân liệt, chỉ trong thời gian rất ngắn đã phân liệt thành vô số khối vẫn thạch, toàn bộ Long Tích đại lục biến thành biển vẫn thạch.

Một con cự thú cao mấy nghìn vạn thước, quanh người đỏ đậm như hỏa diễm đột nhiên lộ ra phần lưng khi đại lục phân liệt.

Lưng đỏ đậm đó như sơn mạch liên miên không dứt, đập vào mấy trăm vẫn thạch, làm chúng tập tức tạc liệt.

Lập tức thực thể của cự thú đó hiện ra. Đó là một con cự tích, toàn thân có hỏa diễm lân giáp đỏ đậm bao phủ, đầu rồng dữ tợn, có đuôi dài như sơn mạch, hỏa diễm lượn lờ. Con cự tích há miệng phun, nham thạch nóng chảy lập tức tuôn ra ngoài.

Đây mới là bản thể của Long Tích lão tổ! Đây mới là Long Tích chân chính!

Chân thân của Long Tích vừa hiện ra, ảo tượng cự tích đang tranh đấu với cự ngạc đột nhiên lùi lại, biến mất vào trong đôi mắt đỏ đậm của Long Tích.

"Ngao!"

Long Tích ngửa mặt lên trời hét lớn, trong tiếng rít có một dòng nham thạch nóng chảy như suối lửa bắn về phía chân trời.

Nữ tử Mị Ảnh tộc đang dẫn theo Thạch Nham thấy chiến xa thất thải thủy tinh vừa dừng, đang chuẩn bị độn cách thì chưa kịp nhích người đã bị suối nham thạch nóng chảy đó bao phủ. Ánh mắt nàng ta biến đổi, lập tức vận dụng áo nghĩa, thần lực phảng phất hồng quang trong thần thể, rất nhanh tạo thành một tầng mạc trướng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Mạc trướng rực rỡ bao lấy nàng ta và Thạch Nham, không bị ảnh

hưởng của nham thạch.

Chẳng qua nếu muốn vượt qua suối nham thạch này thì cũng không phải là chuyện đơn giản.


Nàng ta tạm thời bị trói.

Quan sát phía dưới, nàng ta nhìn thấy dưới chân Long Tích có hai điểm sáng nhỏ bé hỉnh người. Nhìn kỹ lại thì đó đúng là hai vợ chồng Đồ Thích Kì. Lúc này hai người cũng ngẩng đầu nhìn về phía nàng ta, vẻ mặt có chút không tốt.

Con mắt nàng ta sáng như chớp động, lại tiếp tục tìm kiếm tung tích Tân Cách, lập tức nhìn thấy Tân Cách đang cực kỳ chật vật, quay về vế chỗ của hung hồn Cự Ngạc, Minh Hồng. Bên cạnh Tân Cách, bảy đại hung hồn cũng ngưng tụ lại về cùng một chỗ, trong đó có năm hung hồn hấp hối, hình thể thu nhỏ lại ít nhất ba lần.

Năm hung hồn hấp hối là những hung hồn đã theo Tân Cách chìm vào lòng đất, muốn đi trảm sát bản thể của Long Tích.

Hiện giờ thấy vậy hiển nhiên là Tân Cách ăn khổ, chẵng những không làm được như ý muốn mà còn thân phụ trọng sang.

"Long Tích huynh, thể này là sao?" Ánh mắt Tân Cách lấp lánh, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng, đầu, lưng đầm đìa máu tươi. Hắn ngồi ở đỉnh đầu của hung hồn cự ngạc, âm trầm nói: "Ngươi và Đồ Thích Kì, Nhã Vân xuất thủ ám toán ta, làm ta trọng thương, thế thì làm sao? Ta là thống lĩnh Hồn tộc, ngươi dám hạ sát thủ với ta sao? Long Tích tộc của câc ngươi chẳng lẽ muốn diệt tộc sao? Ngươi cho rằng Huyền Thiên tộc có thể bảo vệ các ngươi?"

"Long Tích! Ta không quan tâm việc tranh cãi giữa các ngươi và Hồn tộc, ta cũng không muốn làm giao dịch với các ngươi, chỉ muốn rời khỏi đây, vỉ sao ngươi cản ta lại? Chẳng lẽ ngươi lại muốn là địch của Mị Ảnh tộc? Ngươi chịu nổi sao?!" ở trpng hư vô, nữ tử Mị Ảnh tộc hăm sâu vào suối nham thạch, con mắt lạnh như băng, cao giọng quát.

Lúc này, vô số người của các chủng tộc nhỏ đều đã lặng lẽ rút lui. Bọn họ biết chuyện bây giờ bọn họ không xen vào được.

Cũng có một số rất ít người vẫn trốn ở một nơi bí mật nào đó, hoặc là đứng nhìn từ xa.

Những người này là cường giả chân chính, ít nhất đều có cảnh giới Bất Hủ nhị trọng thiên, đạt tới Bất Hủ tam trọng thiên cũng phải có năm sáu người. Chủng tộc ọnà bọn họ có lẽ không thể so được với Hồn tộc, Huyền Thiên tộc, Mị Ảnh tộc, thế nhưng cá nhân bọn họ có tư cách để đánh với đám người Tân Cách, Long Tích lão tổ một trận.

Rất nhiều người trong bọn họ đều lặng lẽ bay khỏi biển vẫn thạch, yên lặng tiến về phía nữ tử Mị Ảnh tộc.

Bọn họ đều chú ý đến Thạch Nham, muốn cướp lấy hắn ra khỏi tay nữ tử kia, tranh thủ... một cơ hội đột phá Vực Tổ!

"Thả Thạch Nham ra, ta tha cho ngươi đi, hơn nữa còn tặng ngươi một viên bất hủ đan." Thanh âm của bản thể của Long Tích lão tổ như sấm nổ, con ngươi đỏ đậm như lửa của hắn nhìn chàm chằm về phía nữ tử kia, sau đó quay đầu nhìn về phía Tân Cách, nói: "Tân Cách! Ai cũng có thể đi, ngươi đừng hòng rời khỏi! Lần này ta dùng hết tất cả cũng phải giết người!"

"Vù!"

Cự trảo Long Tích vung ra, nắm lấy một khối vẫn thạch như cự sơn, ném tới Tân Cách phía xa.

vẫn thạch đó tối đen cứng rắn, được lực lượng của hắn quán chú, e là có thể đập vỡ cả sinh mệnh chi tinh loại nhỏ. Cự trảo của hắn bay đến, che khuất của cả ánh sáng chân trời, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ up hiếp.

Sắc mặt Tân Cách lạnh lùng: "Ngươi thật sự không biết tốt xấu!"

Con cự ngạc dưới thân hắn đột nhiên thét dài một tiếng, thôn phệ hết cả năm hung hồn suy yếu kia. Chỉ trong nháy mắt, thể tích hắn tăng lên gấp ba, cự ngạc từ hình thái hung hồn lờ mờ ngưng kết thành thực chất.

Cự ngạc như hắc thiết, tối đen như mực, một khí tức âm hàn ác độc phát ra từ trên người cự ngạc. Dưới sụ sai khiến của Tân Cách, cự ngạc tru lên, điên cuồng lao ra, dùng thân thể ngạnh kháng vẫn thạch kia, không ngờ lại phát ra tia lửa.

Thật sự thành thực thể!

"Giết hắn!" Tân Cách rít lên, cự ngạc đó rít gào lao về phía bản thể của Long Tích, đồng thời Tân Cách cười lạnh, lấy chương ra, dùng sức đánh.

"Ca ca ca!"

Bên trong vẫn thạch cực lớn dưới chân mọi người truyền đến tiếng vỡ nát. Luyện hồn đỉnh của Hồn tộc ầm ầm phá đất mà ra, bồng bên trên đầu Tân Cách.

Cự đỉnh ba chân như sơn xuyên, chậm rãi lăn lộn trên đỉnh đầu Tân Cách, vô số thái sơ phù văn kỳ diệu lấp lánh. Những phù văn này như thành những linh hồn kỳ diệu, với cảnh giới của Tân Cách, có thể thấy những khí tức hồn phách hung lệ trên phù văn này đang từ từ ngưng kết.

"Chúng ta thương lượng." Tân Cách đột nhiên nhìn về phía nữ tử Mị Ảnh tộc, nói: "Chúng ta hợp lực đối phó Long Tích, Huyền Thiên tộc, sau đó ngươi mang tiểu tử này đi, ta muốn mạng của Long Tích và vợ chồng Đồ Thích Kì, muốn bạn gái của tiểu tử kia. Hai viên bất hủ đan trong tay Long Tích cũng cho ngươi. Sao hả?"