Bên ngoài Huyễn Vực, Tiêu Diêu ngồi ngay ngắn trên Nguyệt chi tinh phách, ánh mắt âm trầm.
Hắn buông linh hồn du đãng, qua giây lát ỷ thức của hắn liền phiêu đãng qua cả Thiên Huyễn Tinh Vục đò tìm qua tùng ngôi sao một nhưng không thu hoạch được gì.
Tiêu Diêu lập tức có kết luận, Thạch Nham đã xé rách hư không bò chạy, cái kết luận này làm hắn tỉnh táo lại.
Hắn biết hắn đã phong bế không gian thi Thạch Nham không có năng lực xé ra một góc nào, nhất định là có người ầm thẩm xuất thủ đem Thạch Nham cứu đi.
Người có thể phá mở không gian do hắn phong ấn đem người cứu đi thi cảnh giới của đối phương không thua gì hắn. hơn nữa còn phải tinh thông Không Gian Áo Nghĩa.
Hắn mặt lạnh nhìn về phía hư vô tinh hà nói: "Địch Tạp La, ngươi dám phá hư chuyện của ta sao. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Âm thành của hắn mang theo mấy trăm vạn kỳ quang bạo xạ xuyên qua không gian, đem hư không cắt thành nhiều mảnh nhỏ.
Trong một khe không gian, một áo bào trắng lão giả ngồi trên một ngôi sao bỗng nhiên hiện ra, hắn bất đac đĩ nói: "Tiêu Diêu, đã lâu không gặp, ta thật không ngờ lại gặp lại ngươi".
"Ngươi vừa thấy ta liền phá hư chuyện lớn của ta nên tự nhiên không đám gặp ta rỗi". Tiêu Diêu lạnh lùng nói: "Địch Tạp La, Thần Tộc ta vạn năm qua không chủ động làm phiền ngươi, ngươi hôm nay nhảy lên phá hư chuyện của ta, chẳng lẽ là chuẩn bị muốn cùng tộc của ta đối lập?"
"Không dám không dám". Lão giả cười khố như thiếu người ta vô số nhân tình nói : "Ta là không có biện pháp, ta thiếu người ta đồ thì nay phải trả lại, ta hôm nay hiện thân là muốn nói cho ngươi một tiếng. Đồ nhi ngươi nhất định không có chuyện gi đâu, yên tầm đi ta sẽ coi chừng. Tiểu tử kia thì ta đưa vào một nhánh tinh vục do Bố Lạp Đức Lợi gia tộc quản lý, là Lôi Tiêu Tinh Vực".
"Là Hội trưởng thương hội dặn hay là Minh Hạo khẩn cẩu?" Tiêu Diêu hỏi.
"Ngươi cũng đùng hòi ta, dù sao ta cũng là bất đắc dĩ thôi, ai, càng không mụốn lại càng bị đuổi theo, yên tĩnh ngàn năm nay lại bị quấy rối, thật là mạng khổ". Địch Tạp La Ịắc đầu nói.
Chỗ không gian hắn ngồi khép lại, trời cao bị Tiêu Diêu quấy long trội lỡ đất cũng một lẩn nữa được hắn ra tay khôi phục lại nguyên trạng.
Địch Tạp La trong tinh hải được tôn xưng là đệ nhất Không Gịân Áo Nghĩa giả, là người mà tử đại chủng tộc cũng nhức đầu, người này cộ thề xuyên quạ các không gian, không người nào có thề trói buộc hay lưu lại được nên hắn vần là đối tượng các thế lục lớn cố gắng mời chào.
Tuy nhiên cho đến nay, hắn vẫn không tỏ thái đo mụốn gia nhập bất kỳ thế lục nào, ngay cả đối với Cự Lan Thương Hội hắn cũng không thừa nhận thân phận thành viên.
Nhung các võ giả Cự Lan Thương Hội đối với hắn cục kỳ tôn kính, coi hắn gần như là Hội trưởng vậy.
Ỏ phía ngoài Huyễn Tinh, Ban Dục cho rằng Thạch Nham là hậu đại của Địch Tạp La thế cho nên đột nhiên biến chuyển thái độ đồng thời làm cho đám Hỉnh Thượng, Hạo Phong băn khoăn mà không dám hạ thủ đôi vái^l
Cũng bởi vì Địch Tạp La danh tiếng quá lớn, việc đám Ban Dục nhận định hắn ta cùng Thạch Nham có liên quan đã xúẩt hiện, Địch Tạp La phá vỡ phong tỏa của Tiêu Diêu đem Thạch Nham đưa vào Lôi Tiêu Tinh Vục, thật đúng là có duyên phận.
"Lôi Tiêu Tinh Vục..
Tiêu Diêu cau mày thần niệm vừa động lập tức tìm được truyền tống trận gần đây mà lao đi.
Lôi Tiêu Tinh Vực.
Đây là nhánh tinh vực cùa Thần Tộc Bố Lạp Đức Lợi gia tộc, trước kia tinh vực này thuộc về một the lực tên là Lôi Tiêu Minh, sau nó bị Bố Lạp Đức Lợi gia tộc xâm lấn, thế lục này hoàn toàn bị tiêu diệt. Các thế lục ờ Lôi Tiêu Tinh Vực chì có hai con đường, hoặc quy thuận Thần Tộc trở thành thế lục chi nhánh hoặc bị diệt vong.
Đại đa số thế lục ở Lôi Tiêu Tinh Vực đã chọn con đường thứ nhất, coi Bố Lạp Đức Lợi gia tộc là chủ, vì bọn họ mà khai thác khoáng sản, cho bọn hắn lấy đi tài liệu hiếm quý.
Kẻ nào không chịu quỵ thuận thì đểu biến mất, hoặc bị diệt hoặc chạy trốn thật xa. Hôm nay Lôi Tiêu Tinh Vục do cường giả Bố Lạp Đức Lợi gia tộc trấn giữ, đứng đầu tinh vực là đường thúc của Hắc Cách, là một gã Thủy Thần nhị trọng thiên cảnh tên là Lai Đặc Tạp.
Lai Đặc Tạp ở Lôi Tiêu Tinh Vục danh là bá chủ thống lĩnh các thế lực lớn ở bồn thổ tinh vực. Lôi Tiêu Tinh Vục có nhiểu Lôi Tiêu Thiên Tri, bên trong trấn giữ và nuôi nhốt rất nhiểu mỹ lệ nữ nhân của các chủng tộc, hắn bắt các nàng đeo vòng cổ nhữ loài chó, quỳ rạp trên đất thượng mà bò, trở thành mỹ nhân khuyển của hắn. Lai Đặc Tạp thường xuyên dùng họ để tặng cho các bẳng hữu Thần Tộc.
Lôi Tiêu Thiên Trì do mấy cái tinh không thiên hà hội tụ mà thành, nước trong thiên trì vắt vô trần, bên trong thiên trì có vô số thiên thạch di động, những thiên thạch này linh khí bức người, bên tgreen trồng vô số kỳ hoa dị thảo, vô số kiến tĩúc.
Rất nhiều chiến hạm Thần Tộc lui tới Lôi Tiêu Thiên Tri để chuyển vận tài liệu vể Bố Lạp Đức Lợi gia tộc.
Ngày hôm nay, Lai Đặc Tạp đang ở trong tẩm cung chính của thiên trì tầm hoan tác nhạc thì
biến sắc hán một cước
chợt phát hiện ra từ trong mật thât Thân chi kính truyên đên ba động, 1 đem mấy tên mỹ nhân khuyển đá văng ra rồi kinh hãi nhảy vào mặt thất.
Rất nhanh, hắn biết được Thị Huyết tân tôn chủ bị đưa vào tinh hải của hắn. Lai Đặc Tạp toàn tức hạ lệnh làm cho cả tinh hải rung động, tất cả đi sưu tầm tung tích của Thị Huyết tần tôn chủ.
Tại Tinh vục bích chướng. Thạch Nham cùng Âu Dương Lạc Sương dần hiện ra, đây là vùng biên của Lôi Tiêu Tinh Vực, nơi này có vô số lôi điện được sinh ra, trong đó rất nhiều lôi điện như có được tánh mạng vậy. Hắn cần thận nhìn lại thì phát hiện ra những lôi điện kia giống như đã từng quen biết, so với Thái cồ Lôi Long của Thiên Yêu Tộc thì cục kỳ tương tự.
Thái Cồ Lôi Long là một trong các Yêu Tồ của Thiên Yêu Tộc, đã chết rạt lầu rồi, bất quá nghe nói thì Thái cồ Lôi Long sau khi chết thi linh hồn phần tán hóa thành vô số mảnh du đãng trong thiên địa. Thiên Yêu Tộc đã từng đi tìm, hy vọng có thể đem các phân hồn Thái cồ Lôi Long tụ tập lại mà làm Thái cồ Lôi Long sống lại.
Đáng tiếc, Thiên Yêu Tộc tìm kiếm nhiều năm mà cũng không có tìm được hồn phách Thái cồ Lôi Long nên chuyện làm Thái cổ Lôi Long sống lại đành gác lại vô thời hạn.
Hắn dung họp với Thần Ân Đại Lục bồn nguyên nên biết được rất nhiều bí sự liên quan đến Thiên Yêu Tộc, trong đó có việc của Thái cồ Lôi Long.
Hôm nay hắn ở nơi này nhìn thấy lôi điện kia thì hơi động dung. Hắn mơ hồ cảm thấy lôi điện Lôi Tiêu Tinh Vục ven sinh sôi một mảnh dài hẹp hẳn chính là hồn phách cuar Thái cồ Lôi Long, người đưa nos vào nơi đây chắc cũng biết chuyện này, nhất định là có thâm ý...
Hắn đĩ nhiên biết này người đưa hắn vào Lói Tiêu Tinh Vục này là một Khộng Gian Áo Nghĩạ cường giả, biết cảnh giới tầng thó của đối phương có thể sánh cùng Tiêu Diêu, nếu không không thể nào làm được việc này.
Hôm naỵ, hắn muốn trờ về Thần Ân Đại Lục thì nhất niệm có thể thành nhưng hắn không cấp bách, hắn biết người nọ cố ý đưa hắn tới ven Lôi Tiêu Tinh Vực, để người như hán biết được bí mật về Thái Cồ Lôi Long nhìn thấy những lôi điện này, tuyệt đối là có thâm ý.
Hắn muốn ta đoàn tụ Thái cồ Lôi Long?
Thạch Nham tự suy nghĩ rồi cau mày. Sau một khắc, hắn đột nhiên run lên như bỗng nhiên rơi vào trạng thái kỳ diệu nào đó mà nay khôi phục lại.
Hắn sửng sốt một chút rồi cẩn thận cảm ngộ, sắc mặt lập tức cực kỳ đặc sắc, hắn thỉnh lỉnh phát hiện ra bình chướng vây khốn hắn tại Thủy Thần nhị trọng thiên cảnh giới tựa hồ đã không còn tồn tại nữa!
Trước kia khi những chỗ tối nghĩa liên quan đến sinh Tử, Tinh Thần, Không Gian Áo Nghĩa trở nên rõ ràng hơn thi hắn có cảm giác, chì cẩn có đủ thần lực là hắn có thể thuận thế đột phá!
Hắn rất nhanh ý thức được điểu này có thể liên quan đến .việc linh hồn thăng hoa trong mạc đanh kỳ diệu nhưng hắn vẫn không dám khẳng định. Hắn biết ớ trên người nhất định có phát sinh cái gì thần kỳ bởi vì hắn cảm thấy linh hồn, cảm thấy tánh mạng từ trường có biến hóa vi diệu, biến hóa kia hắn ngộ không ra, nói không rõ ràng nhưng lại biết có thục sự xảy ra.
Hắn bỗng nhiên nhìnvể phía Âu Dương Lạc Sựơng giật mình mà lộ ra vẻ cười khổ. Âu Dương Lạc Sương đưa mắt nhin hắn, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh như băng.
Hắn rốt cục ỷ thức được Âu Dương Lac Sương còn bị hắn giam cẩm, không thể nói chuyện được, không thề nhúc nhích, so Ýới yiệc Nguyên Thần bị phong tỏa trói cũng không kém là bao nhiêu.
Hắn vội vàng phóng thích nàng ra, không đợi Âu Dương Lạc Sương làm khó dễ đã âm thầm vận chuyển sinh Mệnh Áo Nghĩa, đem một luồng sinh Mệnh Tinh Hoa luyện ra rồi đưa vào người Âu Dương Lạc Sương, làm cho bụng Ảu Dương Lạc Sương khôi phục lại nguyên trạng, so với trước khi bị hán đâm thủng thì thậm chí còn bền bỉ hơn.
Một luồng Sinh Mệnh Tinh Hoa biến mất, sắc mặt hắn hơi có vẻ tái nhợt buôngtay khổ sờ nói: "Được rồi, chỉnh xác là ta không đúng, ngươi xem rồi làm sao".
Âu Dương Lạc Sương sau khi được giải thoát thì cũng không có động thủ, cũng không mắng chùi mà chỉ lạnh lừng nhìn hắn.
Song, dưới ánh mắt này, Thạch Nham không dám nhìn nàng mà khẽ cúi thấp đầu một bộ biết điều nhận sai.
Âu Dương Lạc Sương chẳng qua chỉ nhìn hắn như vậy, nhìn rất lâu sau đó mới lạnh giọng hỏi: "Ta chì hỏi một câu. nếu như sư phó của ta thật sự hạ thủ đối với ngươi thì ngươi có thể đánh chết ta hay không?"
Đây là vấn để mà nàng dọc theo đường đi thủy chung vẫn đang suy nghĩ và cũng là vấn đề nàng quan tâm nhất.
"Cái này.. Thạch Nham ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia mờ mịt, hắn bỗng nhiên trầm mặc hồi lâu mới thấp giọng nói: "Ta thật sự không biết".
"Thạch Nham, ngươi rốt cuộc là người thế nào?" Âu Dương Lạc Sương than nhẹ một tiếng, ánh mắt phức tạp hỏi.
"Ngươi bây giờ có thể rời đi. sau này chúng ta không nên gặp nhau nữa. ngươi là đồ đệ Tiêu Diêu Thiên Vương, ta là Thị Huyết tôn chủ, giữa chúng ta rất khó đi chung đường với nhau". Thạch Nham nhìn nàng trong lòng than nhỏ.
"Ta là đồ đệ Tiêu Diêu, ngươi vì sao còn muốn thả ta đi, ngươi không sợ sau này ta đối phó ngươi sao?" Âu Dương Lạc Sương ngẩn ra, trái tim thẩm động.
"Ngươi là ngươi, hắn là hắn, trong mắt ta không giống nhau". Thạch Nham nói.
"Ta là ta, hắn là hắn, đúng vậy, thế ngươi sợ cái gì, coi như là sau này chúng ta gặp lại, ta vẫn là Âu Dương Lạc Sương, không phải là người Thần Tộc, ngươi cũng chỉ là Thạch Nham, không phải là cái gì Thị Huyết tôn chủ, ngươi lo lắng cái gì?" Âu Dương Lạc Suơng kinh ngạc nói.
Thạch Nham sửng sốt ỷ thức được sự đắc ỷ trong lới nói của nàng nên gật đầu đồng ý nói : "Như thế cho phải đây".